古诗词

自怡歌

郑元祐

缅惟陶隐居,高卧松风楼。miǎn wéi táo yǐn jū,gāo wò sōng fēng lóu。
太平晋主特延聘,麟凤肯向人间游。tài píng jìn zhǔ tè yán pìn,lín fèng kěn xiàng rén jiān yóu。
试询山中何所乐,白云与我同悠悠。shì xún shān zhōng hé suǒ lè,bái yún yǔ wǒ tóng yōu yōu。
当时江左难将作,三纲坠地民风媮。dāng shí jiāng zuǒ nán jiāng zuò,sān gāng zhuì dì mín fēng tōu。
所以自怡者,惟答白云盈陇头。suǒ yǐ zì yí zhě,wéi dá bái yún yíng lǒng tóu。
至今称其高,疑是神仙流。zhì jīn chēng qí gāo,yí shì shén xiān liú。
东吴阿翁贞白裔,不遂鞅掌干王侯。dōng wú ā wēng zhēn bái yì,bù suì yāng zhǎng gàn wáng hóu。
国政虽未斁,黎氓却怀忧。guó zhèng suī wèi yì,lí máng què huái yōu。
忧民之责非预韦布谋,所以摆脱世寰声势利,惟与白云为伴俦。yōu mín zhī zé fēi yù wéi bù móu,suǒ yǐ bǎi tuō shì huán shēng shì lì,wéi yǔ bái yún wèi bàn chóu。
刍豢岂足适吾口,绮绣何以开吾眸?澹然白云相近处,那知倚门肮脏风马牛?chú huàn qǐ zú shì wú kǒu,qǐ xiù hé yǐ kāi wú móu?dàn rán bái yún xiāng jìn chù,nà zhī yǐ mén āng zàng fēng mǎ niú?
热鏊翻饼紫缬赂方州,车轮括颈宰执图小秋。rè ào fān bǐng zǐ xié lù fāng zhōu,chē lún kuò jǐng zǎi zhí tú xiǎo qiū。
周为胡蝶蝶为周,天下之乐莫若怡云优。zhōu wèi hú dié dié wèi zhōu,tiān xià zhī lè mò ruò yí yún yōu。
个中谁觉察,身心亦相雠。gè zhōng shuí jué chá,shēn xīn yì xiāng chóu。
好如司马之独乐,知者良寡昧者稠。hǎo rú sī mǎ zhī dú lè,zhī zhě liáng guǎ mèi zhě chóu。
吾聆此语,奚翅钧天广乐锵琳球?老发雪种种,戒得当自修。wú líng cǐ yǔ,xī chì jūn tiān guǎng lè qiāng lín qiú?lǎo fā xuě zhǒng zhǒng,jiè dé dāng zì xiū。
便欲陪杖屦,与云同去留。biàn yù péi zhàng jù,yǔ yún tóng qù liú。
山中自怡者,慨然许识此意否,慨然许识此意否?shān zhōng zì yí zhě,kǎi rán xǔ shí cǐ yì fǒu,kǎi rán xǔ shí cǐ yì fǒu?

郑元祐

元处州遂昌人,迁钱塘,字明德,号尚左生。少颖悟,刻励于学。顺帝至正中,除平江儒学教授,升江浙儒学提举,卒于官。为文滂沛豪宕,诗亦清峻苍古。有《遂昌杂志》、《侨吴集》。 郑元祐的作品>>

猜您喜欢

题墨山矾便面

郑元祐

一握方诸七里香,玉英如雪映春阳。yī wò fāng zhū qī lǐ xiāng,yù yīng rú xuě yìng chūn yáng。
空山绝壑东风晚,底事湘累忘楚芳?kōng shān jué hè dōng fēng wǎn,dǐ shì xiāng lèi wàng chǔ fāng?

题兰蕙便面

郑元祐

障面无嫌京洛尘,一丛兰蕙出冰轮。zhàng miàn wú xián jīng luò chén,yī cóng lán huì chū bīng lún。
只疑大地山河影,不照沅湘有逐臣。zhǐ yí dà dì shān hé yǐng,bù zhào yuán xiāng yǒu zhú chén。

题熊自得丛竹便面

郑元祐

漪漪绿卷镜中天,元子何须苦恶圆?yī yī lǜ juǎn jìng zhōng tiān,yuán zi hé xū kǔ è yuán?
万叶千枝繁不乱,化工消息尽无边。wàn yè qiān zhī fán bù luàn,huà gōng xiāo xī jǐn wú biān。

题李成枯木

郑元祐

谁如惜墨李营丘,屈铁交柯烟雨稠。shuí rú xī mò lǐ yíng qiū,qū tiě jiāo kē yān yǔ chóu。
记得沧江龙出蛰,怒须卷雾拔山湫。jì dé cāng jiāng lóng chū zhé,nù xū juǎn wù bá shān jiǎo。

题万竹图

郑元祐

远近阴晴玉万竿,渭川何在绿云寒。yuǎn jìn yīn qíng yù wàn gān,wèi chuān hé zài lǜ yún hán。
砚坳飞墨如飞雨,白发萧郎仔细看。yàn ào fēi mò rú fēi yǔ,bái fā xiāo láng zǎi xì kàn。

题王元章墨梅

郑元祐

旧时月色有谁歌,拔剑王郎鬓已皤。jiù shí yuè sè yǒu shuí gē,bá jiàn wáng láng bìn yǐ pó。
惆怅春风旧词笔,南枝香少北枝多。chóu chàng chūn fēng jiù cí bǐ,nán zhī xiāng shǎo běi zhī duō。

题明雪窗兰

郑元祐

生公台石比双峨,两不为稀万不多。shēng gōng tái shí bǐ shuāng é,liǎng bù wèi xī wàn bù duō。
兰蕙香销荆棘里,光风流转奈君何。lán huì xiāng xiāo jīng jí lǐ,guāng fēng liú zhuǎn nài jūn hé。

题赵子昂兰石

郑元祐

捐玦孤臣万古愁,思君日夜水东流。juān jué gū chén wàn gǔ chóu,sī jūn rì yè shuǐ dōng liú。
春风开遍闲桃李,却对青山泣楚囚。chūn fēng kāi biàn xián táo lǐ,què duì qīng shān qì chǔ qiú。

题文与可竹

郑元祐

欲屈王郎作粲使,只因萧李与文侯。yù qū wáng láng zuò càn shǐ,zhǐ yīn xiāo lǐ yǔ wén hóu。
尚有阴阴竹里馆,万竿玉立辋川秋。shàng yǒu yīn yīn zhú lǐ guǎn,wàn gān yù lì wǎng chuān qiū。

题岳家旧藏高彦敬云山图

郑元祐

千柱华榱淇渌堂,只今衰草野田荒。qiān zhù huá cuī qí lù táng,zhǐ jīn shuāi cǎo yě tián huāng。
空馀宝玩谁开阖?kōng yú bǎo wán shuí kāi hé?
一叠云山泪一行。yī dié yún shān lèi yī xíng。

题柯敬仲梅竹图二首

郑元祐

苔石相依葆岁寒,凭谁翠袖倚阑干?tái shí xiāng yī bǎo suì hán,píng shuí cuì xiù yǐ lán gàn?
玉文堂上萧萧雨,墨沈于今尚未干。yù wén táng shàng xiāo xiāo yǔ,mò shěn yú jīn shàng wèi gàn。

题柯敬仲梅竹图二首

郑元祐

谁料丹丘不复生,眼眵长向墨踪明。shuí liào dān qiū bù fù shēng,yǎn chī zhǎng xiàng mò zōng míng。
钓竿若拂珊瑚月,少为梅花住越城。diào gān ruò fú shān hú yuè,shǎo wèi méi huā zhù yuè chéng。

题山水扇面

郑元祐

一握方诸镜里天,分明雁荡石城连。yī wò fāng zhū jìng lǐ tiān,fēn míng yàn dàng shí chéng lián。
仙人不患蓬壶小,便驻鸾笙五百年。xiān rén bù huàn péng hú xiǎo,biàn zhù luán shēng wǔ bǎi nián。

送人

郑元祐

岁月蹉跎秋复春,轮囷瘿树不求伸。suì yuè cuō tuó qiū fù chūn,lún qūn yǐng shù bù qiú shēn。
斧斤何待秋零落,多是长松百尺身。fǔ jīn hé dài qiū líng luò,duō shì zhǎng sōng bǎi chǐ shēn。

题张叔厚白描麻姑像

郑元祐

狡狯仙人来自东,海波清浅日轮红。jiǎo kuài xiān rén lái zì dōng,hǎi bō qīng qiǎn rì lún hóng。
易迁宫里飞霞佩,只在鸾笙一曲中。yì qiān gōng lǐ fēi xiá pèi,zhǐ zài luán shēng yī qū zhōng。