古诗词

秋夜

金涓

四望秋无际,凭栏夜未央。sì wàng qiū wú jì,píng lán yè wèi yāng。
星榆晴舞叶,月桂冷飞香。xīng yú qíng wǔ yè,yuè guì lěng fēi xiāng。
人澹琴心苦,林幽鹤梦长。rén dàn qín xīn kǔ,lín yōu hè mèng zhǎng。
此情当此夕,谁肯赏凄凉。cǐ qíng dāng cǐ xī,shuí kěn shǎng qī liáng。

金涓

涓字道原,义乌人。本姓刘,先世避秦武肃王嫌名,改姓金,生于元季。尝受经于白云先生许谦,学文于黄侍讲溍。淹贯经传,卓识过人,虞文靖公集、柳文肃公贯交荐之,不起。洪武初,州郡荐辟,辄恳辞谢。隐居教授青村,夷犹云山水石间以终。所著有《湖西》、《青村》二集,共四十卷,兵燹之馀,散佚莫存,嘉靖间,六世孙魁搜得遗稿,付其子江为之梓。王子充尝赠诗云:「惜哉承平世,遗此磊落姿。」宋景濂谓青村气雄而言腴,发为文章,尤雅健有奇气,不但长于诗而已。青村与王、宋同里而为同门生,相知最深,而推许如此,知非溢美也。 金涓的作品>>

猜您喜欢

和吴正传五台怀古韵姑苏台

金涓

阖闾城畔姑苏台,百花洲上千花开。hé lǘ chéng pàn gū sū tái,bǎi huā zhōu shàng qiān huā kāi。
笙歌半空晓未绝,一声落月啼乌来。shēng gē bàn kōng xiǎo wèi jué,yī shēng luò yuè tí wū lái。
蛾眉颦翠愁如簇,空捧春娇在心曲。é méi pín cuì chóu rú cù,kōng pěng chūn jiāo zài xīn qū。
沧江罗网纵鲸鲵,碧瓦丘墟走麋鹿。cāng jiāng luó wǎng zòng jīng ní,bì wǎ qiū xū zǒu mí lù。
悽烟惨日潮生处,怨满鸱夷犹不悟。qī yān cǎn rì cháo shēng chù,yuàn mǎn chī yí yóu bù wù。
甬东东海不可栖,剑光夜冷吴山路。yǒng dōng dōng hǎi bù kě qī,jiàn guāng yè lěng wú shān lù。

和吴正传五台怀古韵姑苏台

金涓

楚台云栋连天宇,伯气凭陵横九土。chǔ tái yún dòng lián tiān yǔ,bó qì píng líng héng jiǔ tǔ。
方会诸侯求鼎时,天下无周而有楚。fāng huì zhū hóu qiú dǐng shí,tiān xià wú zhōu ér yǒu chǔ。
一朝吴蔡兵合谋,孤舟江路谁从游。yī cháo wú cài bīng hé móu,gū zhōu jiāng lù shuí cóng yóu。
宫花晓露细腰泣,空山落日饿鬼愁。gōng huā xiǎo lù xì yāo qì,kōng shān luò rì è guǐ chóu。
春风过眼秋萧瑟,■人一饭那能得。chūn fēng guò yǎn qiū xiāo sè,rén yī fàn nà néng dé。
道傍块土栖草烟,夜寒梦落空台前。dào bàng kuài tǔ qī cǎo yān,yè hán mèng luò kōng tái qián。

和吴正传五台怀古韵姑苏台

金涓

楚王昔日游台上,前望巫峰近相向。chǔ wáng xī rì yóu tái shàng,qián wàng wū fēng jìn xiāng xiàng。
青枫锦石丛古祠,暮雨朝云依叠嶂。qīng fēng jǐn shí cóng gǔ cí,mù yǔ cháo yún yī dié zhàng。
蔓花古木多春寒,翠帏仙佩非人间。màn huā gǔ mù duō chūn hán,cuì wéi xiān pèi fēi rén jiān。
神功治水佐禹迹,至今石刻巍如山。shén gōng zhì shuǐ zuǒ yǔ jì,zhì jīn shí kè wēi rú shān。
词臣错写高唐赋,刚道朝云梦中遇。cí chén cuò xiě gāo táng fù,gāng dào cháo yún mèng zhōng yù。
千尺黄湍洗不清,水声犹望台前怒。qiān chǐ huáng tuān xǐ bù qīng,shuǐ shēng yóu wàng tái qián nù。

和吴正传五台怀古韵姑苏台

金涓

昭王有志兴宗社,厚币卑辞礼贤者。zhāo wáng yǒu zhì xīng zōng shè,hòu bì bēi cí lǐ xián zhě。
郭君一语捐千金,国士争趋骈驷马。guō jūn yī yǔ juān qiān jīn,guó shì zhēng qū pián sì mǎ。
燕台计议皆英豪,齐人蹴踏犹儿曹。yàn tái jì yì jiē yīng háo,qí rén cù tà yóu ér cáo。
三军旗帜白日动,半空剑气青云高。sān jūn qí zhì bái rì dòng,bàn kōng jiàn qì qīng yún gāo。
乐生既去士亦少,回首春风长芳草。lè shēng jì qù shì yì shǎo,huí shǒu chūn fēng zhǎng fāng cǎo。
火牛遂复七十城,恨满台荒天地老。huǒ niú suì fù qī shí chéng,hèn mǎn tái huāng tiān dì lǎo。

和吴正传五台怀古韵姑苏台

金涓

将军逐马关中来,神威掠地风云摧。jiāng jūn zhú mǎ guān zhōng lái,shén wēi lüè dì fēng yún cuī。
鸿门舞剑成敌国,彭城衣锦空登台。hóng mén wǔ jiàn chéng dí guó,péng chéng yī jǐn kōng dēng tái。
驰下汉军何披靡,垓下楚歌相应起。chí xià hàn jūn hé pī mí,gāi xià chǔ gē xiāng yīng qǐ。
山河百二几诸侯,子弟八千无一骑。shān hé bǎi èr jǐ zhū hóu,zi dì bā qiān wú yī qí。
古来天下谁英雄,荒台老树悲秋风。gǔ lái tiān xià shuí yīng xióng,huāng tái lǎo shù bēi qiū fēng。
符命合归赤帝子,项伯不忠范增死。fú mìng hé guī chì dì zi,xiàng bó bù zhōng fàn zēng sǐ。
110«2345678