古诗词

杨佛子行

杨维桢

诸暨县北枫桥溪,枫桥溪水上接颜乌栖。zhū jì xiàn běi fēng qiáo xī,fēng qiáo xī shuǐ shàng jiē yán wū qī。
其下一百二十里合万和水,万和孝子庐父墓,墓上芝生荑。qí xià yī bǎi èr shí lǐ hé wàn hé shuǐ,wàn hé xiào zi lú fù mù,mù shàng zhī shēng tí。
杨生佛子与万和孝子齐。yáng shēng fú zi yǔ wàn hé xiào zi qí。
六岁怀母果,二十为母尝百药,药弗医,啖母以肉将身刲。liù suì huái mǔ guǒ,èr shí wèi mǔ cháng bǎi yào,yào fú yī,dàn mǔ yǐ ròu jiāng shēn kuī。
母病食肉起,其神若刀圭。mǔ bìng shí ròu qǐ,qí shén ruò dāo guī。
母死返九土,常作婴儿啼。mǔ sǐ fǎn jiǔ tǔ,cháng zuò yīng ér tí。
倚庐宿苫块,弃隔妾与妻。yǐ lú sù shān kuài,qì gé qiè yǔ qī。
嗟哉佛子孝行绝,人人不识感鬼神。jiē zāi fú zi xiào xíng jué,rén rén bù shí gǎn guǐ shén。
颊下生瘤大如尊,何人戏手瘤上扪。jiá xià shēng liú dà rú zūn,hé rén xì shǒu liú shàng mén。
明朝怪事骇妻子,颊下削赘无瘤痕。míng cháo guài shì hài qī zi,jiá xià xuē zhuì wú liú hén。
背上一掌印,争来看奇痕。bèi shàng yī zhǎng yìn,zhēng lái kàn qí hén。
坟头木共白兔驯,更遣迎送乌成群。fén tóu mù gòng bái tù xùn,gèng qiǎn yíng sòng wū chéng qún。
傍人竹弓不敢弹,岂比八九雏生秦。bàng rén zhú gōng bù gǎn dàn,qǐ bǐ bā jiǔ chú shēng qín。
县官上申闻,旌户复其身。xiàn guān shàng shēn wén,jīng hù fù qí shēn。
佛子走告免,称主臣主臣。fú zi zǒu gào miǎn,chēng zhǔ chén zhǔ chén。
嗟哉佛子谁媲称,今之人有刃股乳,诡孝子以为名,规免徭征以希其旌,嗟哉佛子谁媲称。jiē zāi fú zi shuí pì chēng,jīn zhī rén yǒu rèn gǔ rǔ,guǐ xiào zi yǐ wèi míng,guī miǎn yáo zhēng yǐ xī qí jīng,jiē zāi fú zi shuí pì chēng。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

春侠杂词

杨维桢

蜀琴初奏双鸳鸯,嶰竹和鸣双凤皇。shǔ qín chū zòu shuāng yuān yāng,xiè zhú hé míng shuāng fèng huáng。
夜阑酒散不上马,紫荆月堕西家墙。yè lán jiǔ sàn bù shàng mǎ,zǐ jīng yuè duò xī jiā qiáng。

春侠杂词

杨维桢

石上叶生青凤尾,阶前花开黄鹄觜。shí shàng yè shēng qīng fèng wěi,jiē qián huā kāi huáng gǔ zī。
美人弄水百花池,水洒花枝双蝶起。měi rén nòng shuǐ bǎi huā chí,shuǐ sǎ huā zhī shuāng dié qǐ。

春侠杂词

杨维桢

宜男草生小院西,阶前锦石与人齐。yí nán cǎo shēng xiǎo yuàn xī,jiē qián jǐn shí yǔ rén qí。
钱塘潮生当午信,丹鸡飞上上头啼。qián táng cháo shēng dāng wǔ xìn,dān jī fēi shàng shàng tóu tí。

春侠杂词

杨维桢

凤皇城外横门道,小妓军装金线袄。fèng huáng chéng wài héng mén dào,xiǎo jì jūn zhuāng jīn xiàn ǎo。
春晖无赖苦撩人,自下雕鞍蹋芳草。chūn huī wú lài kǔ liāo rén,zì xià diāo ān tà fāng cǎo。

春侠杂词

杨维桢

西江美人久不见,手把新题合欢扇。xī jiāng měi rén jiǔ bù jiàn,shǒu bǎ xīn tí hé huān shàn。
鲤鱼凭送相思书,霸王门前水如箭。lǐ yú píng sòng xiāng sī shū,bà wáng mén qián shuǐ rú jiàn。

春侠杂词

杨维桢

美人遗我昆溪竹,未写雌雄双凤曲。měi rén yí wǒ kūn xī zhú,wèi xiě cí xióng shuāng fèng qū。
爱惜长竿系钓缗,钓得江西双比目。ài xī zhǎng gān xì diào mín,diào dé jiāng xī shuāng bǐ mù。

春侠杂词

杨维桢

昨日布衣行九州,今日绣衣拜冕旒。zuó rì bù yī xíng jiǔ zhōu,jīn rì xiù yī bài miǎn liú。
马前清道一千步,当街不敢窥高楼。mǎ qián qīng dào yī qiān bù,dāng jiē bù gǎn kuī gāo lóu。

春侠杂词

杨维桢

关右新来豪杰客,姓字不通人不识。guān yòu xīn lái háo jié kè,xìng zì bù tōng rén bù shí。
夜半酒醒呼阿吉,碧眼胡儿吹笔笛。yè bàn jiǔ xǐng hū ā jí,bì yǎn hú ér chuī bǐ dí。

燕子辞

杨维桢

宜男草生春又归,美人春病减腰围。yí nán cǎo shēng chūn yòu guī,měi rén chūn bìng jiǎn yāo wéi。
何如使君堂前燕,将得春雏入幕飞。hé rú shǐ jūn táng qián yàn,jiāng dé chūn chú rù mù fēi。

燕子辞

杨维桢

燕子将雏春又深,不堪春思似秋心。yàn zi jiāng chú chūn yòu shēn,bù kān chūn sī shì qiū xīn。
东郊春入车前草,荡子马蹄何处寻。dōng jiāo chūn rù chē qián cǎo,dàng zi mǎ tí hé chù xún。

小游仙

杨维桢

元君赐觐素华台,酒饮龙胎五色醅。yuán jūn cì jìn sù huá tái,jiǔ yǐn lóng tāi wǔ sè pēi。
醉啖蟠桃三百颗,手怀遗核大如杯。zuì dàn pán táo sān bǎi kē,shǒu huái yí hé dà rú bēi。

小游仙

杨维桢

女郎双双白玉床,对博宛在橘中央。nǚ láng shuāng shuāng bái yù chuáng,duì bó wǎn zài jú zhōng yāng。
青城不取态盈袜,闲赌萧家双凤皇。qīng chéng bù qǔ tài yíng wà,xián dǔ xiāo jiā shuāng fèng huáng。

小游仙

杨维桢

素华殿上玉垂帘,羿家妇来为可嫌。sù huá diàn shàng yù chuí lián,yì jiā fù lái wèi kě xián。
河上剑翁肝胆露,电光一道落妖蟾。hé shàng jiàn wēng gān dǎn lù,diàn guāng yī dào luò yāo chán。

小游仙

杨维桢

莲华舟高河汉垂,黄姑玉女会佳期。lián huá zhōu gāo hé hàn chuí,huáng gū yù nǚ huì jiā qī。
玉清久入衙城洞,莫遣成都卖卜知。yù qīng jiǔ rù yá chéng dòng,mò qiǎn chéng dōu mài bo zhī。

小游仙

杨维桢

道人得道轻骨毛,飞渡弱水能千遭。dào rén dé dào qīng gǔ máo,fēi dù ruò shuǐ néng qiān zāo。
明朝挟至两浮岛,卧看沧洲戏六鳌。míng cháo xié zhì liǎng fú dǎo,wò kàn cāng zhōu xì liù áo。