古诗词

独游塘头五首

方回

纳谒心全懒,紬书眼倍昏。nà yè xīn quán lǎn,chóu shū yǎn bèi hūn。
偶思行药圃,独往叩柴门。ǒu sī xíng yào pǔ,dú wǎng kòu chái mén。
湿岸凫梳羽,颓塍枣露根。shī àn fú shū yǔ,tuí chéng zǎo lù gēn。
元来好诗句,只在数家村。yuán lái hǎo shī jù,zhǐ zài shù jiā cūn。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

冷泉亭

方回

金鞍骤紫陌,讵识林下胜。jīn ān zhòu zǐ mò,jù shí lín xià shèng。
石苔为谁碧,我辈坐乃称。shí tái wèi shuí bì,wǒ bèi zuò nǎi chēng。
丝毫无愧容,照此冷泉镜。sī háo wú kuì róng,zhào cǐ lěng quán jìng。
竹树亦如我,不与春色竞。zhú shù yì rú wǒ,bù yǔ chūn sè jìng。
匏尊未用酌,一见百虑醒。páo zūn wèi yòng zhuó,yī jiàn bǎi lǜ xǐng。
土囊发饕风,无波此终定。tǔ náng fā tāo fēng,wú bō cǐ zhōng dìng。
革履汉臣心,恐未敌兹莹。gé lǚ hàn chén xīn,kǒng wèi dí zī yíng。
木杪夜月孤,庶其许相映。mù miǎo yè yuè gū,shù qí xǔ xiāng yìng。

次容斋喜雪禁体二十四韵

方回

燠寒节若无嗟若,不寒而燠疫疠作。yù hán jié ruò wú jiē ruò,bù hán ér yù yì lì zuò。
叵堪穷腊阳气泄,况乃炎方土风恶。pǒ kān qióng là yáng qì xiè,kuàng nǎi yán fāng tǔ fēng è。
大块积蓄久酝酿,元造斡回骤飘落。dà kuài jī xù jiǔ yùn niàng,yuán zào wò huí zhòu piāo luò。
朝曦掩翳九乌死,夜吹呼号万骑掠。cháo xī yǎn yì jiǔ wū sǐ,yè chuī hū hào wàn qí lüè。
饯岁才轰爆竹声,鞭春初截土牛角。jiàn suì cái hōng bào zhú shēng,biān chūn chū jié tǔ niú jiǎo。
芳芽脆甲缩芹荠,饥喙枵肠诉乌鹊。fāng yá cuì jiǎ suō qín jì,jī huì xiāo cháng sù wū què。
小迟尚可诧祥瑞,大快一举洗污浊。xiǎo chí shàng kě chà xiáng ruì,dà kuài yī jǔ xǐ wū zhuó。
蛰虫且当伏深穴,贞松决不仆幽壑。zhé chóng qiě dāng fú shēn xué,zhēn sōng jué bù pū yōu hè。
孤舟独钓柳何奇,衡门空宇陶如昨。gū zhōu dú diào liǔ hé qí,héng mén kōng yǔ táo rú zuó。
冻手三喔复三咻,泥屐一前仍一却。dòng shǒu sān ō fù sān xiū,ní jī yī qián réng yī què。
未妨猎骑湿鞍鞯,政恐征车埋轸较。wèi fáng liè qí shī ān jiān,zhèng kǒng zhēng chē mái zhěn jiào。
谁方轻暖拥文貂,我欲豪饮欠金错。shuí fāng qīng nuǎn yōng wén diāo,wǒ yù háo yǐn qiàn jīn cuò。
雀窥囷廪绝秕糠,蛛亸檐榱收网络。què kuī qūn lǐn jué bǐ kāng,zhū duǒ yán cuī shōu wǎng luò。
老人畏怯小儿喜,富翁骄傲寒士虐。lǎo rén wèi qiè xiǎo ér xǐ,fù wēng jiāo ào hán shì nüè。
蜚蜮定复扫蛮蜑,归雁未敢度幽朔。fēi yù dìng fù sǎo mán dàn,guī yàn wèi gǎn dù yōu shuò。
衔枚猛将死不惧,煨芋野僧贫亦乐。xián méi měng jiāng sǐ bù jù,wēi yù yě sēng pín yì lè。
九头鬼车悉逃遁,三足毕方能距躩。jiǔ tóu guǐ chē xī táo dùn,sān zú bì fāng néng jù jué。
眼生灯晕蝶栩栩,肤涩衾棱鸡喔喔。yǎn shēng dēng yūn dié xǔ xǔ,fū sè qīn léng jī ō ō。
预占麦饵堆村场,绝喜米价减郛郭。yù zhàn mài ěr duī cūn chǎng,jué xǐ mǐ jià jiǎn fú guō。
忽得肤使奇丽句,韵未易赓笔屡阁。hū dé fū shǐ qí lì jù,yùn wèi yì gēng bǐ lǚ gé。
颍阴故事聚星堂,汶叟先生元祐脚。yǐng yīn gù shì jù xīng táng,wèn sǒu xiān shēng yuán yòu jiǎo。
禁体物语继醉翁,即今再见苏龙学。jìn tǐ wù yǔ jì zuì wēng,jí jīn zài jiàn sū lóng xué。
幸公忧国仆无与,煎水烹茶聊一酌。xìng gōng yōu guó pū wú yǔ,jiān shuǐ pēng chá liáo yī zhuó。

龚侯玉豹图

方回

龚侯之先楚两龚,远孙挺挺有祖风。gōng hóu zhī xiān chǔ liǎng gōng,yuǎn sūn tǐng tǐng yǒu zǔ fēng。
五鼎食肉不挂意,万卷读书曾用功。wǔ dǐng shí ròu bù guà yì,wàn juǎn dú shū céng yòng gōng。
草字隶字各神妙,古诗律诗俱豪雄。cǎo zì lì zì gè shén miào,gǔ shī lǜ shī jù háo xióng。
虽有一癖好画马,不比人间凡画工。suī yǒu yī pǐ hǎo huà mǎ,bù bǐ rén jiān fán huà gōng。
飒爽修髯雪三尺,长安市上无人识。sà shuǎng xiū rán xuě sān chǐ,zhǎng ān shì shàng wú rén shí。
等闲幅纸写骅骝,或者终身求不得。děng xián fú zhǐ xiě huá liú,huò zhě zhōng shēn qiú bù dé。
我未尝求忽得之,袖出玉花骢一疋。wǒ wèi cháng qiú hū dé zhī,xiù chū yù huā cōng yī pǐ。
开卷如闻嘶风声,蹴踏青天炮霹雳。kāi juǎn rú wén sī fēng shēng,cù tà qīng tiān pào pī lì。
曹霸昔遇唐明皇,画出此马真龙骧。cáo bà xī yù táng míng huáng,huà chū cǐ mǎ zhēn lóng xiāng。
黄金拜赐南薰殿,赫奕门户生辉光。huáng jīn bài cì nán xūn diàn,hè yì mén hù shēng huī guāng。
升平难保金易散,晚岁奔波逃战场。shēng píng nán bǎo jīn yì sàn,wǎn suì bēn bō táo zhàn chǎng。
却得少陵诗一首,名撑宇宙相悠长。què dé shǎo líng shī yī shǒu,míng chēng yǔ zhòu xiāng yōu zhǎng。
龚侯不干万乘主,但欲追寻穷杜甫。gōng hóu bù gàn wàn chéng zhǔ,dàn yù zhuī xún qióng dù fǔ。
老笔一洗韩干肉,天闲至宝落环堵。lǎo bǐ yī xǐ hán gàn ròu,tiān xián zhì bǎo luò huán dǔ。
诗非杜甫画胜曹,无乃心神漫劳苦。shī fēi dù fǔ huà shèng cáo,wú nǎi xīn shén màn láo kǔ。
龚侯此笔游戏耳,别有文章垂万古。gōng hóu cǐ bǐ yóu xì ěr,bié yǒu wén zhāng chuí wàn gǔ。

听孙鍊师琴

方回

名画元不出画工,善书决不属书史。míng huà yuán bù chū huà gōng,shàn shū jué bù shǔ shū shǐ。
子春伯牙非伶官,古能琴者必君子。zi chūn bó yá fēi líng guān,gǔ néng qín zhě bì jūn zi。
枕流漱石今孙郎,电眸冰齿霜髯张。zhěn liú shù shí jīn sūn láng,diàn móu bīng chǐ shuāng rán zhāng。
洒扫书室焚古香,信手为吾调宫商。sǎ sǎo shū shì fén gǔ xiāng,xìn shǒu wèi wú diào gōng shāng。
琮琮琤琤泉落涧,嗈嗈喈喈鸿度汉。cóng cóng chēng chēng quán luò jiàn,yōng yōng jiē jiē hóng dù hàn。
从容整暇未肯忙,小俟吟猱观抑按。cóng róng zhěng xiá wèi kěn máng,xiǎo qí yín náo guān yì àn。
急如快剑斫蛇分两截,琉璃瓶碎玉簪折。jí rú kuài jiàn zhuó shé fēn liǎng jié,liú lí píng suì yù zān zhé。
似有鸾胶再补完,细视冰弦元不绝。shì yǒu luán jiāo zài bǔ wán,xì shì bīng xián yuán bù jué。
又如电走雹飞驱霹雳,老树百丈龙爪入。yòu rú diàn zǒu báo fēi qū pī lì,lǎo shù bǎi zhàng lóng zhǎo rù。
得非獭髓灭瘢痕,依旧乌桐净如拭。dé fēi tǎ suǐ miè bān hén,yī jiù wū tóng jìng rú shì。
睥睨黠鼠伏狸奴,杀机一动与之俱。pì nì xiá shǔ fú lí nú,shā jī yī dòng yǔ zhī jù。
鹰扬颇类师尚父,牧野秉钺行天诛。yīng yáng pǒ lèi shī shàng fù,mù yě bǐng yuè xíng tiān zhū。
临河而闻杀鸣犊,曳轮不往反乎覆。lín hé ér wén shā míng dú,yè lún bù wǎng fǎn hū fù。
许由不受尧天下,一瓢虽无吾亦足。xǔ yóu bù shòu yáo tiān xià,yī piáo suī wú wú yì zú。
圣门此意传不传,耿耿精灵月在天。shèng mén cǐ yì chuán bù chuán,gěng gěng jīng líng yuè zài tiān。
孙郎何处得授受,长江秋霁印婵娟。sūn láng hé chù dé shòu shòu,zhǎng jiāng qiū jì yìn chán juān。
五音本无根舌齿,六律发挥凭手指。wǔ yīn běn wú gēn shé chǐ,liù lǜ fā huī píng shǒu zhǐ。
音律之外求七情,万变悉从心上起。yīn lǜ zhī wài qiú qī qíng,wàn biàn xī cóng xīn shàng qǐ。
孙郎胸次夫何如,贮储古今万卷馀。sūn láng xiōng cì fū hé rú,zhù chǔ gǔ jīn wàn juǎn yú。
孰谓七弦轸上之神圣,不本二尺檠边之功夫。shú wèi qī xián zhěn shàng zhī shén shèng,bù běn èr chǐ qíng biān zhī gōng fū。
少年学琴欲学渠,勿但弹琴当读书。shǎo nián xué qín yù xué qú,wù dàn dàn qín dāng dú shū。

读陶集爱其致意于菊者八因作八首·六曰采菊东篱下悠然见南山

方回

采采东篱亦易寻,悠然见处孰知心。cǎi cǎi dōng lí yì yì xún,yōu rán jiàn chù shú zhī xīn。
心曾目送飞鸿否,谁不能近叔夜琴。xīn céng mù sòng fēi hóng fǒu,shuí bù néng jìn shū yè qín。

题布袋和尚丰干禅师寒山拾得画卷

方回

今有二异僧,一虎随之入城市,一曳布袋引群小儿,民间不鼎沸喧哄乎。jīn yǒu èr yì sēng,yī hǔ suí zhī rù chéng shì,yī yè bù dài yǐn qún xiǎo ér,mín jiān bù dǐng fèi xuān hǒng hū。
以人情观之,书本相传如此,既未亲见,不可信也。yǐ rén qíng guān zhī,shū běn xiāng chuán rú cǐ,jì wèi qīn jiàn,bù kě xìn yě。
惟寒山、拾得有道之士,实有其人,有其事,有其诗数十百篇。wéi hán shān shí dé yǒu dào zhī shì,shí yǒu qí rén,yǒu qí shì,yǒu qí shī shù shí bǎi piān。
如秦楼有美女,杂佩何珊珊;鹦鹉花间养,琵琶月下禅;rú qín lóu yǒu měi nǚ,zá pèi hé shān shān;yīng wǔ huā jiān yǎng,pí pá yuè xià chán;
长歌三月响,短舞万人看;未必常如此,芙蓉不耐寒。zhǎng gē sān yuè xiǎng,duǎn wǔ wàn rén kàn;wèi bì cháng rú cǐ,fú róng bù nài hán。
诗律精妙,尾句有开有阖。shī lǜ jīng miào,wěi jù yǒu kāi yǒu hé。
朱文公深赏之,愚亦赏之,故作如是题。zhū wén gōng shēn shǎng zhī,yú yì shǎng zhī,gù zuò rú shì tí。

题沈伯隽所藏赵子昂墨兰

方回

今之墨兰,山谷之所谓兰也,一干一死。jīn zhī mò lán,shān gǔ zhī suǒ wèi lán yě,yī gàn yī sǐ。
古之兰,根枝叶花皆香,一树而千万蕊。gǔ zhī lán,gēn zhī yè huā jiē xiāng,yī shù ér qiān wàn ruǐ。
《离骚》曰纫秋兰以为佩,秋兰兮蘼芜。lí sāo yuē rèn qiū lán yǐ wèi pèi,qiū lán xī mí wú。
汉武曰兰有秀兮菊有芳。hàn wǔ yuē lán yǒu xiù xī jú yǒu fāng。
今八九月开,与菊同时。jīn bā jiǔ yuè kāi,yǔ jú tóng shí。
渊明诗曰幽兰生前庭,含薰待清风;yuān míng shī yuē yōu lán shēng qián tíng,hán xūn dài qīng fēng;
清风脱然至,见别萧艾中。qīng fēng tuō rán zhì,jiàn bié xiāo ài zhōng。
东坡诗曰幽兰如美人,不采羞自献;dōng pō shī yuē yōu lán rú měi rén,bù cǎi xiū zì xiàn;
时闻风露香,蓬艾深不见。shí wén fēng lù xiāng,péng ài shēn bù jiàn。
今之兰,十二月、正月开,若萧、若蓬、若艾,皆枯槁未芽,陶苏诗指屈子之兰耳。jīn zhī lán,shí èr yuè zhèng yuè kāi,ruò xiāo ruò péng ruò ài,jiē kū gǎo wèi yá,táo sū shī zhǐ qū zi zhī lán ěr。
然山谷之兰,盛行近世,墨竹、墨梅之外,加以此品,古画谱亦所未有。rán shān gǔ zhī lán,shèng xíng jìn shì,mò zhú mò méi zhī wài,jiā yǐ cǐ pǐn,gǔ huà pǔ yì suǒ wèi yǒu。
随时之义一可赋,赵子多能善书二可赋,沈子嗜学好事三可赋。suí shí zhī yì yī kě fù,zhào zi duō néng shàn shū èr kě fù,shěn zi shì xué hǎo shì sān kě fù。

题唐师善洪崖图

方回

其说谓洪崖者,三皇时有道之士,唐明皇时张氲召见,即其人。qí shuō wèi hóng yá zhě,sān huáng shí yǒu dào zhī shì,táng míng huáng shí zhāng yūn zhào jiàn,jí qí rén。
端明洪公舜俞集中有此诗,予不敢信。duān míng hóng gōng shùn yú jí zhōng yǒu cǐ shī,yǔ bù gǎn xìn。
今俗画非止一本。jīn sú huà fēi zhǐ yī běn。

为黄仲宣赋山中四章章四句

方回

山中之朝,有溪可瓢。shān zhōng zhī cháo,yǒu xī kě piáo。
饮我之水,亦逍以遥。yǐn wǒ zhī shuǐ,yì xiāo yǐ yáo。
山中之暮,岂不风雨。shān zhōng zhī mù,qǐ bù fēng yǔ。
心与一灯,耿耿千古。xīn yǔ yī dēng,gěng gěng qiān gǔ。
山中之人,耘夫耕民。shān zhōng zhī rén,yún fū gēng mín。
鲭厥五侯,其如子真。qīng jué wǔ hóu,qí rú zi zhēn。
于疏于蹻,朋来其学。yú shū yú juē,péng lái qí xué。
彼恶知兹,山中之乐。bǐ è zhī zī,shān zhōng zhī lè。

次韵李允道四言

方回

之子酒所,龙蛇挥扫。zhī zi jiǔ suǒ,lóng shé huī sǎo。
清风拂砚,明月视稿。qīng fēng fú yàn,míng yuè shì gǎo。
佳思涌出,傍观惊倒。jiā sī yǒng chū,bàng guān jīng dào。
岂不有学,升之曰造。qǐ bù yǒu xué,shēng zhī yuē zào。

题锦织回文图

方回

纚笄宵衣,古士妇服。lí jī xiāo yī,gǔ shì fù fú。
高髻云鬟,叔季之俗。gāo jì yún huán,shū jì zhī sú。
繄是丹青,间以冠髽。yī shì dān qīng,jiān yǐ guān zhuā。
孰为主妇,果苏蕙耶。shú wèi zhǔ fù,guǒ sū huì yé。

孟君复仲春来杭相聚三月馀一日必三胥会忽焉告去直叙离怀为四言一首

方回

九年三见,昔疏未亲。jiǔ nián sān jiàn,xī shū wèi qīn。
一日三见,今也何频。yī rì sān jiàn,jīn yě hé pín。
有来者马,于霅之滨。yǒu lái zhě mǎ,yú zhà zhī bīn。
有柳未絮,时维仲春。yǒu liǔ wèi xù,shí wéi zhòng chūn。
岂无可交,华屋朱轮。qǐ wú kě jiāo,huá wū zhū lún。
接膝握手,岂无他人。jiē xī wò shǒu,qǐ wú tā rén。
眷焉陋巷,总是累臣。juàn yān lòu xiàng,zǒng shì lèi chén。
孟献忘势,王翰愿邻。mèng xiàn wàng shì,wáng hàn yuàn lín。
嗟子之意,孔厚且真。jiē zi zhī yì,kǒng hòu qiě zhēn。
揣我所有,阒无一珍。chuāi wǒ suǒ yǒu,qù wú yī zhēn。
英英令节,穆穆良辰。yīng yīng lìng jié,mù mù liáng chén。
泛彼清涟,出其阇闉。fàn bǐ qīng lián,chū qí dū yīn。
和风吹衣,芳露滴巾。hé fēng chuī yī,fāng lù dī jīn。
载听其嘤,载采其辛。zài tīng qí yīng,zài cǎi qí xīn。
乃馔我鲜,乃酌我醇。nǎi zhuàn wǒ xiān,nǎi zhuó wǒ chún。
我酣子谑,子吟我呻。wǒ hān zi xuè,zi yín wǒ shēn。
我无子阋,子无我颦。wǒ wú zi xì,zi wú wǒ pín。
厥月三团,百笑弗嗔。jué yuè sān tuán,bǎi xiào fú chēn。
积潦满道,朝炊无薪。jī lǎo mǎn dào,cháo chuī wú xīn。
系鞍于门,致此嘉宾。xì ān yú mén,zhì cǐ jiā bīn。
我窥子胸,万卷横陈。wǒ kuī zi xiōng,wàn juǎn héng chén。
目电舌雷,笔圣诗神。mù diàn shé léi,bǐ shèng shī shén。
锻以一字,衡之千钧。duàn yǐ yī zì,héng zhī qiān jūn。
吉甫史克,蒙庄灵均。jí fǔ shǐ kè,méng zhuāng líng jūn。
出其下者,诅楚过秦。chū qí xià zhě,zǔ chǔ guò qín。
等而上之,清庙生民。děng ér shàng zhī,qīng miào shēng mín。
子逾立年,我登七旬。zi yú lì nián,wǒ dēng qī xún。
顾影自怜,发秃肤皴。gù yǐng zì lián,fā tū fū cūn。
衰颜槁悴,老语谵谆。shuāi yán gǎo cuì,lǎo yǔ zhān zhūn。
送子此谣,肝胆轮囷。sòng zi cǐ yáo,gān dǎn lún qūn。
子之家世,凌烟麒麟。zi zhī jiā shì,líng yān qí lín。
子之爵位,曲逆平津。zi zhī jué wèi,qū nì píng jīn。
我幸未死,山林食贫。wǒ xìng wèi sǐ,shān lín shí pín。
两不相忘,云鸿水鳞。liǎng bù xiāng wàng,yún hóng shuǐ lín。

题独鹿图

方回

谁尝失之,群起竞逐。shuí cháng shī zhī,qún qǐ jìng zhú。
不见泰山,一得百覆。bù jiàn tài shān,yī dé bǎi fù。
文王之囿,草羡泉足。wén wáng zhī yòu,cǎo xiàn quán zú。
生逢兹辰,呦呦攸伏。shēng féng zī chén,yōu yōu yōu fú。

赵氏鄮山书院诗并序

方回

国学在国,乡校在乡。guó xué zài guó,xiāng xiào zài xiāng。
在遂曰序,在党曰庠。zài suì yuē xù,zài dǎng yuē xiáng。
虞夏殷周,厥制弥详。yú xià yīn zhōu,jué zhì mí xiáng。
家亦有塾,以修以藏。jiā yì yǒu shú,yǐ xiū yǐ cáng。
蒙而已养,长罔不臧。méng ér yǐ yǎng,zhǎng wǎng bù zāng。
下而为士,上而侯王。xià ér wèi shì,shàng ér hóu wáng。
莫不有师,扶纲植常。mò bù yǒu shī,fú gāng zhí cháng。
生人之类,赖此以生。shēng rén zhī lèi,lài cǐ yǐ shēng。
四海九州,以治以平。sì hǎi jiǔ zhōu,yǐ zhì yǐ píng。
家德户行,靡刑靡兵。jiā dé hù xíng,mí xíng mí bīng。
岂若后世,丧实存名。qǐ ruò hòu shì,sàng shí cún míng。
业岂无斋,论亦有堂。yè qǐ wú zhāi,lùn yì yǒu táng。
所习伊何,止于词章。suǒ xí yī hé,zhǐ yú cí zhāng。
剽窃掇拾,青紫为荣。piāo qiè duō shí,qīng zǐ wèi róng。
高虚卑浅,烛理弗明。gāo xū bēi qiǎn,zhú lǐ fú míng。
亦儒其冠,亦公亦卿。yì rú qí guān,yì gōng yì qīng。
鄮山之塾,谁实成之。mào shān zhī shú,shuí shí chéng zhī。
匪有所觊,而斯营之。fěi yǒu suǒ jì,ér sī yíng zhī。
一圣百贤,厥庑煌煌。yī shèng bǎi xián,jué wǔ huáng huáng。
睎之则是,景行是行。xī zhī zé shì,jǐng xíng shì xíng。

画观世音赞

方回

口见呻吟,我砭我针。kǒu jiàn shēn yín,wǒ biān wǒ zhēn。
人有此心,即观世音。rén yǒu cǐ xīn,jí guān shì yīn。