古诗词

暑中闲咏六首

方回

惊奔万马屯,岂料此身存。jīng bēn wàn mǎ tún,qǐ liào cǐ shēn cún。
长日唯三饭,闲时或一樽。zhǎng rì wéi sān fàn,xián shí huò yī zūn。
泉深添井索,果熟闭园门。quán shēn tiān jǐng suǒ,guǒ shú bì yuán mén。
老病更炎热,收心此避喧。lǎo bìng gèng yán rè,shōu xīn cǐ bì xuān。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

正月初四后十馀日病嗽不能出杂书十首

方回

献岁亦未春,骤暖似炮烙。xiàn suì yì wèi chūn,zhòu nuǎn shì pào lào。
衣汗欲索扇,一变雪霰作。yī hàn yù suǒ shàn,yī biàn xuě xiàn zuò。
头岑万钧重,喉棘痰屡壳。tóu cén wàn jūn zhòng,hóu jí tán lǚ ké。
旬日不能出,如虎坐受缚。xún rì bù néng chū,rú hǔ zuò shòu fù。
脱或死客中,何异纥干雀。tuō huò sǐ kè zhōng,hé yì gē gàn què。

正月初四后十馀日病嗽不能出杂书十首

方回

西邻几老革,六博喝雉卢。xī lín jǐ lǎo gé,liù bó hē zhì lú。
倚楼俯长道,饮豪语言粗。yǐ lóu fǔ zhǎng dào,yǐn háo yǔ yán cū。
东邻乃贩子,遇夜召朋徒。dōng lín nǎi fàn zi,yù yè zhào péng tú。
大鼓恣考击,吹弹更歌呼。dà gǔ zì kǎo jī,chuī dàn gèng gē hū。
书室一灯暗,笑此寒老儒。shū shì yī dēng àn,xiào cǐ hán lǎo rú。

正月初四后十馀日病嗽不能出杂书十首

方回

客久已无味,更苦赀用乏。kè jiǔ yǐ wú wèi,gèng kǔ zī yòng fá。
年迈欲不竞,仍著疾病压。nián mài yù bù jìng,réng zhù jí bìng yā。
相望五百年,老杜卧夔硖。xiāng wàng wǔ bǎi nián,lǎo dù wò kuí xiá。
疲瘵困茧丝,遐荒敝戈甲。pí zhài kùn jiǎn sī,xiá huāng bì gē jiǎ。
谁方拥倾城,乐死有玉柙。shuí fāng yōng qīng chéng,lè sǐ yǒu yù xiá。

正月初四后十馀日病嗽不能出杂书十首

方回

夏日客此楼,买冰敌炎暵。xià rì kè cǐ lóu,mǎi bīng dí yán hàn。
冱寒不买冰,辍费用买炭。hù hán bù mǎi bīng,chuò fèi yòng mǎi tàn。
冰炭役浮生,倏忽凉燠换。bīng tàn yì fú shēng,shū hū liáng yù huàn。
故山饶甘泉,落叶足炊爨。gù shān ráo gān quán,luò yè zú chuī cuàn。
曷不归去来,作此琐屑叹。hé bù guī qù lái,zuò cǐ suǒ xiè tàn。

正月初四后十馀日病嗽不能出杂书十首

方回

有马可代步,无马徒步行。yǒu mǎ kě dài bù,wú mǎ tú bù xíng。
有酒醉亦佳,无酒神思清。yǒu jiǔ zuì yì jiā,wú jiǔ shén sī qīng。
客楼卧病中,日夜唯雨声。kè lóu wò bìng zhōng,rì yè wéi yǔ shēng。
此病尚可起,当如雨复晴。cǐ bìng shàng kě qǐ,dāng rú yǔ fù qíng。
气尽死期至,岂容强求生。qì jǐn sǐ qī zhì,qǐ róng qiáng qiú shēng。

正月初四后十馀日病嗽不能出杂书十首

方回

炯炯君子心,至死能忍贫。jiǒng jiǒng jūn zi xīn,zhì sǐ néng rěn pín。
炎炎小人胆,为利宁杀身。yán yán xiǎo rén dǎn,wèi lì níng shā shēn。
我年三纪后,登朝忤权臣。wǒ nián sān jì hòu,dēng cháo wǔ quán chén。
逮逾四五纪,破家蒙战尘。dǎi yú sì wǔ jì,pò jiā méng zhàn chén。
纵不当君子,终当非小人。zòng bù dāng jūn zi,zhōng dāng fēi xiǎo rén。

正月初四后十馀日病嗽不能出杂书十首

方回

近代一人耳,吾乡老朱先。jìn dài yī rén ěr,wú xiāng lǎo zhū xiān。
甲子如我今,犹活十许年。jiǎ zi rú wǒ jīn,yóu huó shí xǔ nián。
漳州复潭州,说经入从班。zhāng zhōu fù tán zhōu,shuō jīng rù cóng bān。
无何党祸作,委顺不怨天。wú hé dǎng huò zuò,wěi shùn bù yuàn tiān。
馀生几明日,小子其勉旃。yú shēng jǐ míng rì,xiǎo zi qí miǎn zhān。

正月初四后十馀日病嗽不能出杂书十首

方回

无一日不醉,未尝见有疾。wú yī rì bù zuì,wèi cháng jiàn yǒu jí。
三日偶无酒,咄咄怪病出。sān rì ǒu wú jiǔ,duō duō guài bìng chū。
肺壅鼻垂涕,不饮逾十日。fèi yōng bí chuí tì,bù yǐn yú shí rì。
醉死政自佳,性命安足惜。zuì sǐ zhèng zì jiā,xìng mìng ān zú xī。
奈何官价贵,典衣买灰汁。nài hé guān jià guì,diǎn yī mǎi huī zhī。

正月初四后十馀日病嗽不能出杂书十首

方回

江皋残雪霁,想见东风还。jiāng gāo cán xuě jì,xiǎng jiàn dōng fēng hái。
可览不可拾,春容有无间。kě lǎn bù kě shí,chūn róng yǒu wú jiān。
城市鬨灯火,强作元夕天。chéng shì hòng dēng huǒ,qiáng zuò yuán xī tiān。
乱离痛甫定,物华非自然。luàn lí tòng fǔ dìng,wù huá fēi zì rán。
栖栖坐羁旅,嘿嘿悲徂年。qī qī zuò jī lǚ,hēi hēi bēi cú nián。

题郭熙雪晴松石平远图为张季野作是日同读杜诗

方回

书贵瘦硬少陵语,岂止评书端为诗。shū guì shòu yìng shǎo líng yǔ,qǐ zhǐ píng shū duān wèi shī。
五百年间会此意,画师汾阳老阿熙。wǔ bǎi nián jiān huì cǐ yì,huà shī fén yáng lǎo ā xī。
嵬诗琐画世一轨,肉腴骨弱精神痴。wéi shī suǒ huà shì yī guǐ,ròu yú gǔ ruò jīng shén chī。
明窗共读杜集竟,两幅雪霁叉横披。míng chuāng gòng dú dù jí jìng,liǎng fú xuě jì chā héng pī。
前幅长松何所似,铁干皴涩撑霜皮。qián fú zhǎng sōng hé suǒ shì,tiě gàn cūn sè chēng shuāng pí。
其下怪石卧狻兕,突兀崷崒凝冰嘶。qí xià guài shí wò suān sì,tū wù qiú zú níng bīng sī。
后幅澌远渐迤逦,一往不知其几里。hòu fú sī yuǎn jiàn yí lǐ,yī wǎng bù zhī qí jǐ lǐ。
目力已尽势未尽,平者是沙流者水。mù lì yǐ jǐn shì wèi jǐn,píng zhě shì shā liú zhě shuǐ。
人物如指或如蚁,戴笠骑驴者谁子。rén wù rú zhǐ huò rú yǐ,dài lì qí lǘ zhě shuí zi。
顾此定是觅句翁,羸仆缩首襆冻耳。gù cǐ dìng shì mì jù wēng,léi pū suō shǒu fú dòng ěr。
欲渡未渡溪坂间,啐野寒乌忽惊起。yù dù wèi dù xī bǎn jiān,cuì yě hán wū hū jīng qǐ。
自非布置夺鬼神,焉能挥扫到骨髓。zì fēi bù zhì duó guǐ shén,yān néng huī sǎo dào gǔ suǐ。
郭生此画出自古心胸,亦如工部百世诗中龙。guō shēng cǐ huà chū zì gǔ xīn xiōng,yì rú gōng bù bǎi shì shī zhōng lóng。
清癯劲峭谢妩媚,略无一点沾春风。qīng qú jìn qiào xiè wǔ mèi,lüè wú yī diǎn zhān chūn fēng。
市门丹青纷俗工,为人涂抹杏花红。shì mén dān qīng fēn sú gōng,wèi rén tú mǒ xìng huā hóng。
老夫神交此石与此松,留眼雪天送飞鸿。lǎo fū shén jiāo cǐ shí yǔ cǐ sōng,liú yǎn xuě tiān sòng fēi hóng。

次韵仁近客兴二首

方回

阅世纷如起灭沤,可须金羽较沈浮。yuè shì fēn rú qǐ miè ōu,kě xū jīn yǔ jiào shěn fú。
自知人老宜坚坐,更为春寒倦薄游。zì zhī rén lǎo yí jiān zuò,gèng wèi chūn hán juàn báo yóu。
羌蹇尚能哦楚些,仪邻不复梦唐楼。qiāng jiǎn shàng néng ó chǔ xiē,yí lín bù fù mèng táng lóu。
载书归老黄山下,待唤溪翁赁半舟。zài shū guī lǎo huáng shān xià,dài huàn xī wēng lìn bàn zhōu。

次韵仁近客兴二首

方回

华年君欲隐山村,如我弥当杜筚门。huá nián jūn yù yǐn shān cūn,rú wǒ mí dāng dù bì mén。
落落筋骸馀老病,奄奄气息仅生存。luò luò jīn hái yú lǎo bìng,yǎn yǎn qì xī jǐn shēng cún。
黄精满谷春苗嫩,丹卝藏山石溜温。huáng jīng mǎn gǔ chūn miáo nèn,dān kuàng cáng shān shí liū wēn。
足可无求度残岁,自编诗集教儿孙。zú kě wú qiú dù cán suì,zì biān shī jí jiào ér sūn。

灵隐寺行呈伏虎岩

方回

蓬莱水浅尘几扬,历劫不动此道场。péng lái shuǐ qiǎn chén jǐ yáng,lì jié bù dòng cǐ dào chǎng。
黄金何年佛氏土,白云自古仙人乡。huáng jīn hé nián fú shì tǔ,bái yún zì gǔ xiān rén xiāng。
吾故不能知鸿荒,尝闻许由避陶唐。wú gù bù néng zhī hóng huāng,cháng wén xǔ yóu bì táo táng。
南巡会稽忆夏后,西渡浙水传秦皇。nán xún huì jī yì xià hòu,xī dù zhè shuǐ chuán qín huáng。
欲镌文字示万世,想曾摩挲崖藓苍。yù juān wén zì shì wàn shì,xiǎng céng mó sā yá xiǎn cāng。
君臣岂不亦一到,父老失记书传亡。jūn chén qǐ bù yì yī dào,fù lǎo shī jì shū chuán wáng。
思莼人归乱聪勒,衣锦军起诛宏昌。sī chún rén guī luàn cōng lēi,yī jǐn jūn qǐ zhū hóng chāng。
教士四万虏吴友,子弟八千从项梁。jiào shì sì wàn lǔ wú yǒu,zi dì bā qiān cóng xiàng liáng。
锋攒镝飞沸如汤,冷泉之冷常冰霜。fēng zǎn dī fēi fèi rú tāng,lěng quán zhī lěng cháng bīng shuāng。
风涛汹地保恬静,火云爇天饶清凉。fēng tāo xiōng dì bǎo tián jìng,huǒ yún ruò tiān ráo qīng liáng。
寺门奇石万鬼凿,霹雳穿洞龙腾骧。sì mén qí shí wàn guǐ záo,pī lì chuān dòng lóng téng xiāng。
偃如未射李广虎,突如乍叱初平羊。yǎn rú wèi shè lǐ guǎng hǔ,tū rú zhà chì chū píng yáng。
漫山钜竹不知数,百围屹立松杉樟。màn shān jù zhú bù zhī shù,bǎi wéi yì lì sōng shān zhāng。
野猿攫果就人手,山客贸薪充日粮。yě yuán jué guǒ jiù rén shǒu,shān kè mào xīn chōng rì liáng。
艳浮凡俗花卉绝,毒螫狞恶虫豸藏。yàn fú fán sú huā huì jué,dú shì níng è chóng zhì cáng。
竺峰飞来夜著翅,桂子堕落秋飘香。zhú fēng fēi lái yè zhù chì,guì zi duò luò qiū piāo xiāng。
睹史陀宫足仿佛,摩罗耶山非渺茫。dǔ shǐ tuó gōng zú fǎng fú,mó luó yé shān fēi miǎo máng。
色究竟界扫蜃气,给孤独园堪雁行。sè jiū jìng jiè sǎo shèn qì,gěi gū dú yuán kān yàn xíng。
游屐屡破壁疥落,优波度筹千万强。yóu jī lǚ pò bì jiè luò,yōu bō dù chóu qiān wàn qiáng。
老树一株卧涧上,向来未有如许长。lǎo shù yī zhū wò jiàn shàng,xiàng lái wèi yǒu rú xǔ zhǎng。
有能直上北高塔,一览弱水穷扶桑。yǒu néng zhí shàng běi gāo tǎ,yī lǎn ruò shuǐ qióng fú sāng。
织女机边拂衫袖,老人星外来帆樯。zhī nǚ jī biān fú shān xiù,lǎo rén xīng wài lái fān qiáng。
金碧殿阁钟鱼廊,饱饘燠衲丛蜂房。jīn bì diàn gé zhōng yú láng,bǎo zhān yù nà cóng fēng fáng。
毗卢遮那明正遍,散脂修摩森护防。pí lú zhē nà míng zhèng biàn,sàn zhī xiū mó sēn hù fáng。
长明灯笼照十方,胸中亦复作是光。zhǎng míng dēng lóng zhào shí fāng,xiōng zhōng yì fù zuò shì guāng。
纤蝇么蚋不到处,三千大千禅那床。xiān yíng me ruì bù dào chù,sān qiān dà qiān chán nà chuáng。
游戏伽陀祇夜章,岂无一人骆宾王。yóu xì gā tuó qí yè zhāng,qǐ wú yī rén luò bīn wáng。
摩诃师子今僧王,一奋迅失千狐狼。mó hē shī zi jīn sēng wáng,yī fèn xùn shī qiān hú láng。

送□景文长兴丞

方回

太湖之岸环□县,君所佐县为最雄。tài hú zhī àn huán xiàn,jūn suǒ zuǒ xiàn wèi zuì xióng。
其民无不挟利刃,往往杀人白昼中。qí mín wú bù xié lì rèn,wǎng wǎng shā rén bái zhòu zhōng。
荻浦盐丁更狞恶,轻舠出没洪涛风。dí pǔ yán dīng gèng níng è,qīng dāo chū méi hóng tāo fēng。
迩来清霜冻天地,一扫蚊虻销昏霿。ěr lái qīng shuāng dòng tiān dì,yī sǎo wén méng xiāo hūn méng。
承平难治乱后易,况今官制权任同。chéng píng nán zhì luàn hòu yì,kuàng jīn guān zhì quán rèn tóng。
监尹丞簿设四职,圜坐决事皆宰公。jiān yǐn chéng bù shè sì zhí,huán zuò jué shì jiē zǎi gōng。
三可一否或二否,掀案掷砚纷相攻。sān kě yī fǒu huò èr fǒu,xiān àn zhì yàn fēn xiāng gōng。
北人欺南恃气力,但亦颇畏明与聪。běi rén qī nán shì qì lì,dàn yì pǒ wèi míng yǔ cōng。
君才如此彼定服,岂敢专辄关节通。jūn cái rú cǐ bǐ dìng fú,qǐ gǎn zhuān zhé guān jié tōng。
弊根安在在俸薄,所至贪吏如蝗螽。bì gēn ān zài zài fèng báo,suǒ zhì tān lì rú huáng zhōng。
上征下取至民极,何异大虫食小虫。shàng zhēng xià qǔ zhì mín jí,hé yì dà chóng shí xiǎo chóng。
百姓把盏长官受,饩牲器币厩宇充。bǎi xìng bǎ zhǎn zhǎng guān shòu,xì shēng qì bì jiù yǔ chōng。
自古书传未之见,具人眉目心貙熊。zì gǔ shū chuán wèi zhī jiàn,jù rén méi mù xīn chū xióng。
甚至唯恐盗不作,诬谓叛逆兴兵戎。shén zhì wéi kǒng dào bù zuò,wū wèi pàn nì xīng bīng róng。
村落雠杀小斗阋,一室作过千室空。cūn luò chóu shā xiǎo dòu xì,yī shì zuò guò qiān shì kōng。
君昔茌平鸢肩翁,斗酒濯足游新丰。jūn xī chí píng yuān jiān wēng,dòu jiǔ zhuó zú yóu xīn fēng。
略与常何草封事,便应入侍丹墀枫。lüè yǔ cháng hé cǎo fēng shì,biàn yīng rù shì dān chí fēng。
昌黎调笑崔蓝田,哦二松间何匆匆。chāng lí diào xiào cuī lán tián,ó èr sōng jiān hé cōng cōng。
敕君就此岂不屈,径欲一往苏疲癃。chì jūn jiù cǐ qǐ bù qū,jìng yù yī wǎng sū pí lóng。
僚友二三户七万,照以胸次百鍊铜。liáo yǒu èr sān hù qī wàn,zhào yǐ xiōng cì bǎi liàn tóng。
升堂熙怡一署字,鼓舞父老歌儿童。shēng táng xī yí yī shǔ zì,gǔ wǔ fù lǎo gē ér tóng。
书画船过水晶宫,杨柳正绿花正红,且为老夫寄诗筒。shū huà chuán guò shuǐ jīng gōng,yáng liǔ zhèng lǜ huā zhèng hóng,qiě wèi lǎo fū jì shī tǒng。

读素问十六首

方回

昼夜雨不止,旬馀复旬馀。zhòu yè yǔ bù zhǐ,xún yú fù xún yú。
垢衣裹弊絮,念已朱夏初。gòu yī guǒ bì xù,niàn yǐ zhū xià chū。
逆旅何可处,出门但泥涂。nì lǚ hé kě chù,chū mén dàn ní tú。
属时乏美酒,积闷无由除。shǔ shí fá měi jiǔ,jī mèn wú yóu chú。
翻阅故箧中,偶得黄帝书。fān yuè gù qiè zhōng,ǒu dé huáng dì shū。
维昔世未季,曰土牧田驹。wéi xī shì wèi jì,yuē tǔ mù tián jū。
五运今未测,飘骤将焉如。wǔ yùn jīn wèi cè,piāo zhòu jiāng yān rú。
大谷十二俞,孰砭斯民愈。dà gǔ shí èr yú,shú biān sī mín yù。