古诗词

刘元辉来三首

方回

君宅蒲荷岸,吾庐槿菊篱。jūn zhái pú hé àn,wú lú jǐn jú lí。
相望能几步,不见动逾时。xiāng wàng néng jǐ bù,bù jiàn dòng yú shí。
老更甘清苦,闲应笑拙痴。lǎo gèng gān qīng kǔ,xián yīng xiào zhuō chī。
门迎到花底,衔袖有新诗。mén yíng dào huā dǐ,xián xiù yǒu xīn shī。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

郑无贰和予杂言有缘督之句用韵谢之

方回

可食不必驼峰肉,可居不必鸱尾屋。kě shí bù bì tuó fēng ròu,kě jū bù bì chī wěi wū。
竹篱菜羹人得知,此中有士定不俗。zhú lí cài gēng rén dé zhī,cǐ zhōng yǒu shì dìng bù sú。
东里先生癯似鹤,闲门不受童蒙渎。dōng lǐ xiān shēng qú shì hè,xián mén bù shòu tóng méng dú。
七弦琴外棋一枰,七星冠上巾一幅。qī xián qín wài qí yī píng,qī xīng guān shàng jīn yī fú。
忽然一日紫阳虚叟来,暂肯朦胧开睡目。hū rán yī rì zǐ yáng xū sǒu lái,zàn kěn méng lóng kāi shuì mù。
朝闻客子代穰侯,暮见河阳诛汧督。cháo wén kè zi dài ráng hóu,mù jiàn hé yáng zhū qiān dū。
居然鹏鴳自不齐,孰谓熊鱼俱所欲。jū rán péng yàn zì bù qí,shú wèi xióng yú jù suǒ yù。
平生此老世人嫉若雠,至此方知夔一足。píng shēng cǐ lǎo shì rén jí ruò chóu,zhì cǐ fāng zhī kuí yī zú。
无心敢徼失马福,勿用小荣包大辱。wú xīn gǎn jiǎo shī mǎ fú,wù yòng xiǎo róng bāo dà rǔ。
富儿贵公百花尽,吾曹冷落如残菊。fù ér guì gōng bǎi huā jǐn,wú cáo lěng luò rú cán jú。
君不见老氏故书教我云,守雌守黑为溪谷。jūn bù jiàn lǎo shì gù shū jiào wǒ yún,shǒu cí shǒu hēi wèi xī gǔ。
会当访公更谋一大醉,幕天席地鼾卧无南北。huì dāng fǎng gōng gèng móu yī dà zuì,mù tiān xí dì hān wò wú nán běi。

次韵赠仇仁近

方回

如池之酒如林肉,不与寒士作厦屋。rú chí zhī jiǔ rú lín ròu,bù yǔ hán shì zuò shà wū。
马畜弥山金满堂,此但可以骇愚俗。mǎ chù mí shān jīn mǎn táng,cǐ dàn kě yǐ hài yú sú。
得时引类上云霄,失势举族填沟渎。dé shí yǐn lèi shàng yún xiāo,shī shì jǔ zú tián gōu dú。
曾不若仇翁方叟两穷交,相与坦荡忘边幅。céng bù ruò chóu wēng fāng sǒu liǎng qióng jiāo,xiāng yǔ tǎn dàng wàng biān fú。
知我无钱借书令我典,至今市井小儿相指目。zhī wǒ wú qián jiè shū lìng wǒ diǎn,zhì jīn shì jǐng xiǎo ér xiāng zhǐ mù。
嗟今之人我未识,可鲁阳虎宋华督。jiē jīn zhī rén wǒ wèi shí,kě lǔ yáng hǔ sòng huá dū。
屈心抑志谅未能,及物济人非不欲。qū xīn yì zhì liàng wèi néng,jí wù jì rén fēi bù yù。
古人胸次一相知,刘文叔忘其腹,严子陵忘其足。gǔ rén xiōng cì yī xiāng zhī,liú wén shū wàng qí fù,yán zi líng wàng qí zú。
后之君子莫若自求福,考槃遁肥远匪辱。hòu zhī jūn zi mò ruò zì qiú fú,kǎo pán dùn féi yuǎn fěi rǔ。
檀道济号为万里之长城,何似陶元亮醉卧一篱菊。tán dào jì hào wèi wàn lǐ zhī zhǎng chéng,hé shì táo yuán liàng zuì wò yī lí jú。
危途所至太行坂,深坑莫测沃焦谷。wēi tú suǒ zhì tài xíng bǎn,shēn kēng mò cè wò jiāo gǔ。
我将归老紫阳山,尚恐乌大夫之马币聘温生洛之南,聘石生洛之北。wǒ jiāng guī lǎo zǐ yáng shān,shàng kǒng wū dà fū zhī mǎ bì pìn wēn shēng luò zhī nán,pìn shí shēng luò zhī běi。

次前韵述将归

方回

我虽无丝无竹亦无肉,犹有杜子美万卷书,犹有陆士衡三间屋。wǒ suī wú sī wú zhú yì wú ròu,yóu yǒu dù zi měi wàn juǎn shū,yóu yǒu lù shì héng sān jiān wū。
作诗宁作郊岛之寒瘦,终不屑元轻而白俗。zuò shī níng zuò jiāo dǎo zhī hán shòu,zhōng bù xiè yuán qīng ér bái sú。
文章杂在众人中,大似浊河横济渎。wén zhāng zá zài zhòng rén zhōng,dà shì zhuó hé héng jì dú。
平生浪费几吟笺,何啻右军九万幅。píng shēng làng fèi jǐ yín jiān,hé chì yòu jūn jiǔ wàn fú。
既尝注漆园之十九言,又颇拟栗里之四八目。jì cháng zhù qī yuán zhī shí jiǔ yán,yòu pǒ nǐ lì lǐ zhī sì bā mù。
道眼一照百皆妄,未若奴耕婢织躬课督。dào yǎn yī zhào bǎi jiē wàng,wèi ruò nú gēng bì zhī gōng kè dū。
江湖落魄但欠一归耳,休官已幸天从欲。jiāng hú luò pò dàn qiàn yī guī ěr,xiū guān yǐ xìng tiān cóng yù。
子男女七孙四人,有菜共羹吾亦足。zi nán nǚ qī sūn sì rén,yǒu cài gòng gēng wú yì zú。
过此更徼非妄福,政恐招忧复招辱。guò cǐ gèng jiǎo fēi wàng fú,zhèng kǒng zhāo yōu fù zhāo rǔ。
宅门夏荫双高桐,园径秋香万丛菊。zhái mén xià yīn shuāng gāo tóng,yuán jìng qiū xiāng wàn cóng jú。
于是自歌招隐歌,歌曰鹤怨猿惊兮在空谷。yú shì zì gē zhāo yǐn gē,gē yuē hè yuàn yuán jīng xī zài kōng gǔ。
四十馀年萍蓬将七十,又何必越之南燕之北。sì shí yú nián píng péng jiāng qī shí,yòu hé bì yuè zhī nán yàn zhī běi。

十月初六日同仇仁近至王子由庵遂饮白云李居士宅书事

方回

初上吴山北,遂过吴山南。chū shàng wú shān běi,suì guò wú shān nán。
茂树悉剪薙,馀石空巉岩。mào shù xī jiǎn tì,yú shí kōng chán yán。
向来华屋处,十不存二三。xiàng lái huá wū chù,shí bù cún èr sān。
忽如入壶天,偶得羽人庵。hū rú rù hú tiān,ǒu dé yǔ rén ān。
阅画有远意,评诗无俗谈。yuè huà yǒu yuǎn yì,píng shī wú sú tán。
背湖万松岭,面江三茅观。bèi hú wàn sōng lǐng,miàn jiāng sān máo guān。
人烟向如织,今者篁竹半。rén yān xiàng rú zhī,jīn zhě huáng zhú bàn。
猎士捕乳虎,伏弩行者断。liè shì bǔ rǔ hǔ,fú nǔ xíng zhě duàn。
野兽出城市,白昼无忌惮。yě shòu chū chéng shì,bái zhòu wú jì dàn。
昨仅获其一,此事可三叹。zuó jǐn huò qí yī,cǐ shì kě sān tàn。
谁家有幽居,下瞰烟云洲。shuí jiā yǒu yōu jū,xià kàn yān yún zhōu。
西极夕阳外,东穷沧海头。xī jí xī yáng wài,dōng qióng cāng hǎi tóu。
一览不欲尽,翠树蓄其楼。yī lǎn bù yù jǐn,cuì shù xù qí lóu。
主人雅好事,置酒更献酬。zhǔ rén yǎ hǎo shì,zhì jiǔ gèng xiàn chóu。
禹穴渺何许,指视令人愁。yǔ xué miǎo hé xǔ,zhǐ shì lìng rén chóu。
酒中泛酥椒,酒味弥芳烈。jiǔ zhōng fàn sū jiāo,jiǔ wèi mí fāng liè。
果蔬无不佳,霜螯风味绝。guǒ shū wú bù jiā,shuāng áo fēng wèi jué。
卜夜意未阑,醉归步微月。bo yè yì wèi lán,zuì guī bù wēi yuè。
人生了一日,世故剧琐屑。rén shēng le yī rì,shì gù jù suǒ xiè。
穷达不足云,兴亡讵须说。qióng dá bù zú yún,xīng wáng jù xū shuō。

题仇仁近白驹诗图赵子昂画及书

方回

至洁不见取,此责自有人。zhì jié bù jiàn qǔ,cǐ zé zì yǒu rén。
絷维幸不及,遁野醉自珍。zhí wéi xìng bù jí,dùn yě zuì zì zhēn。
上下不相求,于中歌者频。shàng xià bù xiāng qiú,yú zhōng gē zhě pín。
歌者诚爱贤,贤者亦爱身。gē zhě chéng ài xián,xián zhě yì ài shēn。

次韵仇仁近题王子由隐居

方回

凉窗暑却扇,燠閤寒谢裘。liáng chuāng shǔ què shàn,yù gé hán xiè qiú。
主人一不凡,永无俗客游。zhǔ rén yī bù fán,yǒng wú sú kè yóu。
地高山使然,十倍百尺楼。dì gāo shān shǐ rán,shí bèi bǎi chǐ lóu。
人品似更高,不识王公侯。rén pǐn shì gèng gāo,bù shí wáng gōng hóu。
是中即洞天,何所复昆丘。shì zhōng jí dòng tiān,hé suǒ fù kūn qiū。
灵府能自超,玄关元不幽。líng fǔ néng zì chāo,xuán guān yuán bù yōu。
染腴匪道味,涉累非仙流。rǎn yú fěi dào wèi,shè lèi fēi xiān liú。
寂静保此室,毫发不外求。jì jìng bǎo cǐ shì,háo fā bù wài qiú。
有书亦时读,一日逾千秋。yǒu shū yì shí dú,yī rì yú qiān qiū。

频至子由书斋追记游事

方回

行山稍已倦,径作坦腹卧。xíng shān shāo yǐ juàn,jìng zuò tǎn fù wò。
茗至即仰啜,即复起端坐。míng zhì jí yǎng chuài,jí fù qǐ duān zuò。
拓窗眼豁然,如见天宇大。tuò chuāng yǎn huō rán,rú jiàn tiān yǔ dà。
金碧何太丽,玉雪不受涴。jīn bì hé tài lì,yù xuě bù shòu wò。
向来宴豢人,魂兮复谁些。xiàng lái yàn huàn rén,hún xī fù shuí xiē。
积沙东西移,怒潮日夜簸。jī shā dōng xī yí,nù cháo rì yè bǒ。
烟表越树细,云端海鹊过。yān biǎo yuè shù xì,yún duān hǎi què guò。
人生仅如尺,倏忽分寸挫。rén shēng jǐn rú chǐ,shū hū fēn cùn cuò。
万古一悲歌,悲歌孰予和。wàn gǔ yī bēi gē,bēi gē shú yǔ hé。

白云山房次韵马道士虚中三首

方回

闲愁不断连天远,浊醪快似并州剪。xián chóu bù duàn lián tiān yuǎn,zhuó láo kuài shì bìng zhōu jiǎn。
兴亡得丧横胸中,冰消雪释春风转。xīng wáng dé sàng héng xiōng zhōng,bīng xiāo xuě shì chūn fēng zhuǎn。
我本不学抱朴翁,何修致此丹砂容。wǒ běn bù xué bào pǔ wēng,hé xiū zhì cǐ dān shā róng。
服食呼吸能还童,不如但饮琉璃钟。fú shí hū xī néng hái tóng,bù rú dàn yǐn liú lí zhōng。
宝莲山南屡簪聚,醉乡不省归来处。bǎo lián shān nán lǚ zān jù,zuì xiāng bù shěng guī lái chù。
东邻西舍姓名谁,但记门前大樗树。dōng lín xī shě xìng míng shuí,dàn jì mén qián dà chū shù。

白云山房次韵马道士虚中三首

方回

意所欲往路无远,暖韭早梅政堪剪。yì suǒ yù wǎng lù wú yuǎn,nuǎn jiǔ zǎo méi zhèng kān jiǎn。
相逢不少酒一杯,大胜能成丹九转。xiāng féng bù shǎo jiǔ yī bēi,dà shèng néng chéng dān jiǔ zhuǎn。
争席者谁斯薪翁,何至帖奉鱼军容。zhēng xí zhě shuí sī xīn wēng,hé zhì tiē fèng yú jūn róng。
我一山仆君一童,亦无蛾眉间歌钟。wǒ yī shān pū jūn yī tóng,yì wú é méi jiān gē zhōng。
忽如云散倏萍聚,无何有乡是归处。hū rú yún sàn shū píng jù,wú hé yǒu xiāng shì guī chù。
寄声为谢黄面仙,焉用七重围宝树。jì shēng wèi xiè huáng miàn xiān,yān yòng qī zhòng wéi bǎo shù。

白云山房次韵马道士虚中三首

方回

霜净天空心共远,一缕游丝无可剪。shuāng jìng tiān kōng xīn gòng yuǎn,yī lǚ yóu sī wú kě jiǎn。
欲识人间真道人,眼近红尘念头转。yù shí rén jiān zhēn dào rén,yǎn jìn hóng chén niàn tóu zhuǎn。
历历落落一秃翁,取数过多邴曼容。lì lì luò luò yī tū wēng,qǔ shù guò duō bǐng màn róng。
从今教子为牧童,岂复敢望铭鼎钟。cóng jīn jiào zi wèi mù tóng,qǐ fù gǎn wàng míng dǐng zhōng。
闲朋冷友时相聚,方寸不无暗合处。xián péng lěng yǒu shí xiāng jù,fāng cùn bù wú àn hé chù。
谷神玄牝要深知,钓竿须拂珊瑚树。gǔ shén xuán pìn yào shēn zhī,diào gān xū fú shān hú shù。

次前韵将归隐黄山

方回

我家黄山百里远,两峰插天翠如剪。wǒ jiā huáng shān bǎi lǐ yuǎn,liǎng fēng chā tiān cuì rú jiǎn。
归心久落故溪云,柁转不由船不转。guī xīn jiǔ luò gù xī yún,duò zhuǎn bù yóu chuán bù zhuǎn。
采茶斸药呼邻翁,藉草地宽何不容。cǎi chá zhǔ yào hū lín wēng,jí cǎo dì kuān hé bù róng。
挟兔园册教儿童,菜饱无异禄万钟。xié tù yuán cè jiào ér tóng,cài bǎo wú yì lù wàn zhōng。
底须太史占星聚,世人寻觅无知处。dǐ xū tài shǐ zhàn xīng jù,shì rén xún mì wú zhī chù。
海内故人脱相思,江东渭北空云树。hǎi nèi gù rén tuō xiāng sī,jiāng dōng wèi běi kōng yún shù。

过李景安论诗为作长句

方回

三百年来工五七,追雅媲骚谁第一。sān bǎi nián lái gōng wǔ qī,zhuī yǎ pì sāo shuí dì yī。
独闻彭城陈正字,向来得法金华伯。dú wén péng chéng chén zhèng zì,xiàng lái dé fǎ jīn huá bó。
终古不朽语言在,以诗教人人不识。zhōng gǔ bù xiǔ yǔ yán zài,yǐ shī jiào rén rén bù shí。
善学少陵而不为,殆如孟子不言易。shàn xué shǎo líng ér bù wèi,dài rú mèng zi bù yán yì。
世人往往谈神仙,便欲插翅登青天。shì rén wǎng wǎng tán shén xiān,biàn yù chā chì dēng qīng tiān。
邀寻道士学服饵,朝呼暮吸夜炼煎。yāo xún dào shì xué fú ěr,cháo hū mù xī yè liàn jiān。
换骨一语曾未悟,未办黄庭修内丹。huàn gǔ yī yǔ céng wèi wù,wèi bàn huáng tíng xiū nèi dān。
俗流无骨但有肉,虾蟆敢竞骊龙先。sú liú wú gǔ dàn yǒu ròu,xiā má gǎn jìng lí lóng xiān。
姚合许浑精俪偶,青必对红花对柳。yáo hé xǔ hún jīng lì ǒu,qīng bì duì hóng huā duì liǔ。
儿童效之易不难,形则肖矣神何有。ér tóng xiào zhī yì bù nán,xíng zé xiào yǐ shén hé yǒu。
求之雕刻绘画间,鹄乃类鹜虎胜狗。qiú zhī diāo kè huì huà jiān,gǔ nǎi lèi wù hǔ shèng gǒu。
由陈入黄据杜坛,当知掬水月在手。yóu chén rù huáng jù dù tán,dāng zhī jū shuǐ yuè zài shǒu。
后生可畏尝闻之,君友何人师者谁。hòu shēng kě wèi cháng wén zhī,jūn yǒu hé rén shī zhě shuí。
双井白门浣花脉,实字用正虚用奇。shuāng jǐng bái mén huàn huā mài,shí zì yòng zhèng xū yòng qí。
郁轮袍曲异筝笛,藐姑射姿无粉脂。yù lún páo qū yì zhēng dí,miǎo gū shè zī wú fěn zhī。
梯危磴绝不可近,尚有简斋横一枝。tī wēi dèng jué bù kě jìn,shàng yǒu jiǎn zhāi héng yī zhī。

景安录示旧雪诗拟简斋走笔赋所感奉谢

方回

名都十万户,拥貂者为谁。míng dōu shí wàn hù,yōng diāo zhě wèi shuí。
一二达官外,絮纩或无之。yī èr dá guān wài,xù kuàng huò wú zhī。
南雪压瘴疠,此事不可迟。nán xuě yā zhàng lì,cǐ shì bù kě chí。
寠人既云众,速霁斯为宜。jù rén jì yún zhòng,sù jì sī wèi yí。
天公作恶剧,十日韬晴曦。tiān gōng zuò è jù,shí rì tāo qíng xī。
平地尺未已,塞门湮途岐。píng dì chǐ wèi yǐ,sāi mén yān tú qí。
少年未更事,骇谓如此奇。shǎo nián wèi gèng shì,hài wèi rú cǐ qí。
危登或深泛,一酣倾百卮。wēi dēng huò shēn fàn,yī hān qīng bǎi zhī。
今年老更穷,客炉拥尪羸。jīn nián lǎo gèng qióng,kè lú yōng wāng léi。
稍稍穴窗隙,缩首略一窥。shāo shāo xué chuāng xì,suō shǒu lüè yī kuī。
未卜麰麦王,但悯乌鸟饥。wèi bo móu mài wáng,dàn mǐn wū niǎo jī。
大儿寄书来,土冻菜本萎。dà ér jì shū lái,tǔ dòng cài běn wēi。
归家煮荒荠,一饱亦肉糜。guī jiā zhǔ huāng jì,yī bǎo yì ròu mí。
宁当卧袁安,何用访戴逵。níng dāng wò yuán ān,hé yòng fǎng dài kuí。
答云有故人,贻我幼妇词。dá yún yǒu gù rén,yí wǒ yòu fù cí。
未妨三十韵,一酬带间诗。wèi fáng sān shí yùn,yī chóu dài jiān shī。

次韵景安吴山观雪

方回

尽洗眼底尘,顿宽胸中忧。jǐn xǐ yǎn dǐ chén,dùn kuān xiōng zhōng yōu。
此雪端为谁,奇哉君之游。cǐ xuě duān wèi shuí,qí zāi jūn zhī yóu。
平步飞鸟背,长啸孤峰头。píng bù fēi niǎo bèi,zhǎng xiào gū fēng tóu。
恍惚阆风苑,嫖姚结邻楼。huǎng hū láng fēng yuàn,piáo yáo jié lín lóu。
了不异天上,培塿视九州。le bù yì tiān shàng,péi lǒu shì jiǔ zhōu。
北方当此时,如猬缩马牛。běi fāng dāng cǐ shí,rú wèi suō mǎ niú。
南方幸不然,但觉瑞彩浮。nán fāng xìng bù rán,dàn jué ruì cǎi fú。
晴日一以出,壮观挽不留。qíng rì yī yǐ chū,zhuàng guān wǎn bù liú。
作急著妙句,小费灵府谋。zuò jí zhù miào jù,xiǎo fèi líng fǔ móu。
老夫傥可从,亦足祛穷愁。lǎo fū tǎng kě cóng,yì zú qū qióng chóu。
凡骨绝仙分,胜览输高流。fán gǔ jué xiān fēn,shèng lǎn shū gāo liú。
乃后有佳集,次第或见收。nǎi hòu yǒu jiā jí,cì dì huò jiàn shōu。
冰解烧痕青,问梅孤山幽。bīng jiě shāo hén qīng,wèn méi gū shān yōu。

留杭近三年得去赋不可不出城

方回

不可不出城,顽躯百无病。bù kě bù chū chéng,wán qū bǎi wú bìng。
不可不出城,老眼亦何净。bù kě bù chū chéng,lǎo yǎn yì hé jìng。
第一脱俗尘,最便于野性。dì yī tuō sú chén,zuì biàn yú yě xìng。
第二井不咸,所至水可饮。dì èr jǐng bù xián,suǒ zhì shuǐ kě yǐn。
第三鱼价贱,第四酒味胜。dì sān yú jià jiàn,dì sì jiǔ wèi shèng。
第五无火惊,第六无灯禁。dì wǔ wú huǒ jīng,dì liù wú dēng jìn。
第七航船歌,欸乃亦可听。dì qī háng chuán gē,āi nǎi yì kě tīng。
尔曹居城中,小屋如败甑。ěr cáo jū chéng zhōng,xiǎo wū rú bài zèng。
臭秽之所蒸,面面环厕圊。chòu huì zhī suǒ zhēng,miàn miàn huán cè qīng。
五更闻丧鼓,骨肉付烟烬。wǔ gèng wén sàng gǔ,gǔ ròu fù yān jìn。
巧伪以为生,语无一可信。qiǎo wěi yǐ wèi shēng,yǔ wú yī kě xìn。
妇女狐媚繁,商贾狙诈竞。fù nǚ hú mèi fán,shāng jiǎ jū zhà jìng。
天下不皆然,杭城为特甚。tiān xià bù jiē rán,háng chéng wèi tè shén。
我今才出城,七美一朝并。wǒ jīn cái chū chéng,qī měi yī cháo bìng。
眺望心神清,眠卧魂魄定。tiào wàng xīn shén qīng,mián wò hún pò dìng。
空阔水云间,孰谓雪风劲。kōng kuò shuǐ yún jiān,shú wèi xuě fēng jìn。
寄语城中人,何时免闂阱。jì yǔ chéng zhōng rén,hé shí miǎn hòng jǐng。
不可不出城,所以发兹咏。bù kě bù chū chéng,suǒ yǐ fā zī yǒng。