古诗词

始晴至城东别墅二首

方回

逾月黄梅雨,河流屡溢涯。yú yuè huáng méi yǔ,hé liú lǚ yì yá。
蚁宫危智伯,萤烛困栾巴。yǐ gōng wēi zhì bó,yíng zhú kùn luán bā。
忽喜迎初日,犹嫌见早霞。hū xǐ yíng chū rì,yóu xián jiàn zǎo xiá。
淡晴城外路,缓马过荷花。dàn qíng chéng wài lù,huǎn mǎ guò hé huā。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

坐看南山云二首

方回

晨起无一事,坐看南山云。chén qǐ wú yī shì,zuò kàn nán shān yún。
为雨殆可必,盎然心自欣。wèi yǔ dài kě bì,àng rán xīn zì xīn。
耕畴已久捐,稔岁犹愿闻。gēng chóu yǐ jiǔ juān,rěn suì yóu yuàn wén。
匪惟救阨馁,兼足苏惔焚。fěi wéi jiù è něi,jiān zú sū tán fén。
升降地天泰,兑艮通氤氲。shēng jiàng dì tiān tài,duì gěn tōng yīn yūn。
高能以虚受,能下斯为君。gāo néng yǐ xū shòu,néng xià sī wèi jūn。
宇宙傥非尔,函灵焉不偾。yǔ zhòu tǎng fēi ěr,hán líng yān bù fèn。
吾生与草木,幸兹同芳芬。wú shēng yǔ cǎo mù,xìng zī tóng fāng fēn。

坐看南山云二首

方回

幽林响欲滴,夜色始欲分。yōu lín xiǎng yù dī,yè sè shǐ yù fēn。
扶桑定已红,星象收其文。fú sāng dìng yǐ hóng,xīng xiàng shōu qí wén。
尚复有飞鼠,扑击空中蚊。shàng fù yǒu fēi shǔ,pū jī kōng zhōng wén。
须臾两灭迹,寂然藏纷纭。xū yú liǎng miè jì,jì rán cáng fēn yún。
邻烟气稍上,谷禽声渐闻。lín yān qì shāo shàng,gǔ qín shēng jiàn wén。
七月入伏末,未减炎暑熏。qī yuè rù fú mò,wèi jiǎn yán shǔ xūn。
皇后漏雨意,似闵黎庶勤。huáng hòu lòu yǔ yì,shì mǐn lí shù qín。
此心谁予知,坐看南山云。cǐ xīn shuí yǔ zhī,zuò kàn nán shān yún。

野趣居士杨公远令其子依竹似孙为予写真赠以长句

方回

尔来画工工画花,俗眼所识惟纷华。ěr lái huà gōng gōng huà huā,sú yǎn suǒ shí wéi fēn huá。
牡丹百卉哄蜂蝶,芙蓉鸳鸯相交加。mǔ dān bǎi huì hǒng fēng dié,fú róng yuān yāng xiāng jiāo jiā。
大为屏帐小卷轴,堆红积绿供□奢。dà wèi píng zhàng xiǎo juǎn zhóu,duī hóng jī lǜ gōng shē。
高人瞥见付一笑,妇女小儿争惊夸。gāo rén piē jiàn fù yī xiào,fù nǚ xiǎo ér zhēng jīng kuā。
我爱杨君画山水,要自胸中有妙理。wǒ ài yáng jūn huà shān shuǐ,yào zì xiōng zhōng yǒu miào lǐ。
巴东巫峡猿夜鸣,洞庭潇湘雁秋起。bā dōng wū xiá yuán yè míng,dòng tíng xiāo xiāng yàn qiū qǐ。
皓月明河万里天,淡墨扫成顷刻耳。hào yuè míng hé wàn lǐ tiān,dàn mò sǎo chéng qǐng kè ěr。
旧与结交三十年,今老而归识其子。jiù yǔ jié jiāo sān shí nián,jīn lǎo ér guī shí qí zi。
是父是子皆诗人,每一相逢佳句新。shì fù shì zi jiē shī rén,měi yī xiāng féng jiā jù xīn。
西风萧寺父谓子,写此前朝朝士真。xī fēng xiāo sì fù wèi zi,xiě cǐ qián cháo cháo shì zhēn。
自言画是作诗法,状貌之外观精神。zì yán huà shì zuò shī fǎ,zhuàng mào zhī wài guān jīng shén。
忽似老夫对明镜,翛然雪鬓乌纱巾。hū shì lǎo fū duì míng jìng,xiāo rán xuě bìn wū shā jīn。
野态愁容本难画,问言何得此奇怪。yě tài chóu róng běn nán huà,wèn yán hé dé cǐ qí guài。
得诸苦心熟在手,郢人斤斧由基射。dé zhū kǔ xīn shú zài shǒu,yǐng rén jīn fǔ yóu jī shè。
腰围不用黄金带,象笏紫袍贫已卖。yāo wéi bù yòng huáng jīn dài,xiàng hù zǐ páo pín yǐ mài。
只消结束作樵翁,看山独立长松下。zhǐ xiāo jié shù zuò qiáo wēng,kàn shān dú lì zhǎng sōng xià。
大杨居士醉曰然,小杨居士呼来前。dà yáng jū shì zuì yuē rán,xiǎo yáng jū shì hū lái qián。
眉间更着□毫一,缥缈诗仙仍酒仙。méi jiān gèng zhe háo yī,piāo miǎo shī xiān réng jiǔ xiān。
汝不逢我作郡年,此直当酬百万钱。rǔ bù féng wǒ zuò jùn nián,cǐ zhí dāng chóu bǎi wàn qián。
今既无此无可言,聊复赠之歌一篇。jīn jì wú cǐ wú kě yán,liáo fù zèng zhī gē yī piān。

赠刊印朱才俊

方回

科斗何年变篆字,至秦程邈翻为隶。kē dòu hé nián biàn zhuàn zì,zhì qín chéng miǎo fān wèi lì。
今人但习真草行,谁会六书三耦意。jīn rén dàn xí zhēn cǎo xíng,shuí huì liù shū sān ǒu yì。
篆所最难柱与圈,学打一圈费三年。zhuàn suǒ zuì nán zhù yǔ quān,xué dǎ yī quān fèi sān nián。
岂容臆决蔑师授,汩没形象迷傍偏。qǐ róng yì jué miè shī shòu,gǔ méi xíng xiàng mí bàng piān。
九江法帖钟鼎刻,兵火以来犹可得。jiǔ jiāng fǎ tiē zhōng dǐng kè,bīng huǒ yǐ lái yóu kě dé。
人间亦有说文本,臣翱反切臣锴释。rén jiān yì yǒu shuō wén běn,chén áo fǎn qiè chén kǎi shì。
朱生赠我古印章,奎躔壁度森开张。zhū shēng zèng wǒ gǔ yìn zhāng,kuí chán bì dù sēn kāi zhāng。
自言少小嗜此艺,意欲径上阳冰堂。zì yán shǎo xiǎo shì cǐ yì,yì yù jìng shàng yáng bīng táng。
细观刀笔最佳处,颇识传笺通训故。xì guān dāo bǐ zuì jiā chù,pǒ shí chuán jiān tōng xùn gù。
苟焉糊口栖此身,元来亦是知书人。gǒu yān hú kǒu qī cǐ shēn,yuán lái yì shì zhī shū rén。

次韵仇仁近有怀见寄十首

方回

我能纳禄君辞聘,大觉蓑衣胜衮衣。wǒ néng nà lù jūn cí pìn,dà jué suō yī shèng gǔn yī。
有径弗行缘畏险,无形可见要研几。yǒu jìng fú xíng yuán wèi xiǎn,wú xíng kě jiàn yào yán jǐ。
就令枵腹常亡赖,尽胜枯骸永不归。jiù lìng xiāo fù cháng wáng lài,jǐn shèng kū hái yǒng bù guī。
何限戟门委荒草,高堂犹记旧巍巍。hé xiàn jǐ mén wěi huāng cǎo,gāo táng yóu jì jiù wēi wēi。

次韵仇仁近有怀见寄十首

方回

谁识虚翁此一虚,归来不叹食无鱼。shuí shí xū wēng cǐ yī xū,guī lái bù tàn shí wú yú。
早闻曾撰异三子,近喜陶诗赋二疏。zǎo wén céng zhuàn yì sān zi,jìn xǐ táo shī fù èr shū。
但苦老身多疾痛,时呼医士问方书。dàn kǔ lǎo shēn duō jí tòng,shí hū yī shì wèn fāng shū。
君知湖海元龙否,豪气年来已尽除。jūn zhī hú hǎi yuán lóng fǒu,háo qì nián lái yǐ jǐn chú。

次韵仇仁近有怀见寄十首

方回

老玩韦编尚可为,复能吃口对期期。lǎo wán wéi biān shàng kě wèi,fù néng chī kǒu duì qī qī。
离明偶剔书灯见,坎止因斟砚水知。lí míng ǒu tī shū dēng jiàn,kǎn zhǐ yīn zhēn yàn shuǐ zhī。
岂厌微尘裨泰岳,只愁残照近咸池。qǐ yàn wēi chén bì tài yuè,zhǐ chóu cán zhào jìn xián chí。
儿曹未悟侯王梦,不了邯郸黍一炊。ér cáo wèi wù hóu wáng mèng,bù le hán dān shǔ yī chuī。

次韵仇仁近有怀见寄十首

方回

寄来诗卷了无尘,想见家贫道不贫。jì lái shī juǎn le wú chén,xiǎng jiàn jiā pín dào bù pín。
真复远追前辈味,颇惊顿异去来人。zhēn fù yuǎn zhuī qián bèi wèi,pǒ jīng dùn yì qù lái rén。
驱车荡荡行须至,破的遥遥见已亲。qū chē dàng dàng xíng xū zhì,pò de yáo yáo jiàn yǐ qīn。
换骨得仙内丹熟,可须浮海望三神。huàn gǔ dé xiān nèi dān shú,kě xū fú hǎi wàng sān shén。

次韵仇仁近有怀见寄十首

方回

少年忽作白头人,慷慨悲歌岂为身。shǎo nián hū zuò bái tóu rén,kāng kǎi bēi gē qǐ wèi shēn。
屈子独醒天可问,重华久去士常贫。qū zi dú xǐng tiān kě wèn,zhòng huá jiǔ qù shì cháng pín。
瓶无储粟陶元亮,马似乘船贺季真。píng wú chǔ sù táo yuán liàng,mǎ shì chéng chuán hè jì zhēn。
此味孰能相识察,陨霜硕果有馀春。cǐ wèi shú néng xiāng shí chá,yǔn shuāng shuò guǒ yǒu yú chūn。

次韵仇仁近有怀见寄十首

方回

汉廷簪绂簉金张,初服逡巡返士乡。hàn tíng zān fú zào jīn zhāng,chū fú qūn xún fǎn shì xiāng。
勇退能为疏傅去,过刚似胜次公狂。yǒng tuì néng wèi shū fù qù,guò gāng shì shèng cì gōng kuáng。
庭梧陨叶元非死,秋燕辞巢不待凉。tíng wú yǔn yè yuán fēi sǐ,qiū yàn cí cháo bù dài liáng。
玩物察时远灾咎,不须空热九回肠。wán wù chá shí yuǎn zāi jiù,bù xū kōng rè jiǔ huí cháng。

次韵仇仁近有怀见寄十首

方回

守雌甘似不鸣将,静看无庸手脚忙。shǒu cí gān shì bù míng jiāng,jìng kàn wú yōng shǒu jiǎo máng。
沮溺故难同孔子,绮园何独避高皇。jǔ nì gù nán tóng kǒng zi,qǐ yuán hé dú bì gāo huáng。
星移斗转光阴疾,林密山深气味长。xīng yí dòu zhuǎn guāng yīn jí,lín mì shān shēn qì wèi zhǎng。
万事灰心如嚼蜡,唯馀杯酒未相忘。wàn shì huī xīn rú jué là,wéi yú bēi jiǔ wèi xiāng wàng。

次韵仇仁近有怀见寄十首

方回

犹喜看书懒作诗,暮年自合省云为。yóu xǐ kàn shū lǎn zuò shī,mù nián zì hé shěng yún wèi。
预知阴雨骨骸痛,怯上好山筋力罢。yù zhī yīn yǔ gǔ hái tòng,qiè shàng hǎo shān jīn lì bà。
不寐有时忘数息,无疑焉用扣归奇。bù mèi yǒu shí wàng shù xī,wú yí yān yòng kòu guī qí。
寄声为报仇香道,近日交朋独尔思。jì shēng wèi bào chóu xiāng dào,jìn rì jiāo péng dú ěr sī。

次韵仇仁近有怀见寄十首

方回

相从汩没走泥涂,忽又还家半载馀。xiāng cóng gǔ méi zǒu ní tú,hū yòu hái jiā bàn zài yú。
把盏何由尝我酒,典钱犹忆借君书。bǎ zhǎn hé yóu cháng wǒ jiǔ,diǎn qián yóu yì jiè jūn shū。
儿孙十辈娱诗老,梅竹千株护野庐。ér sūn shí bèi yú shī lǎo,méi zhú qiān zhū hù yě lú。
东望怀人屡搔首,能来相访定何如。dōng wàng huái rén lǚ sāo shǒu,néng lái xiāng fǎng dìng hé rú。

访临川杨仲权于天庆

方回

隐居何所为,性懒绝造请。yǐn jū hé suǒ wèi,xìng lǎn jué zào qǐng。
驾言东城东,恍兮异人境。jià yán dōng chéng dōng,huǎng xī yì rén jìng。
修廊寂无声,未忍践竹影。xiū láng jì wú shēng,wèi rěn jiàn zhú yǐng。
独立味玄澹,徐步入深冷。dú lì wèi xuán dàn,xú bù rù shēn lěng。
秋光照虚庭,拱揖冠服整。qiū guāng zhào xū tíng,gǒng yī guān fú zhěng。
中有专气翁,学道早脱颖。zhōng yǒu zhuān qì wēng,xué dào zǎo tuō yǐng。
诚极语谢饰,几动意潜领。chéng jí yǔ xiè shì,jǐ dòng yì qián lǐng。
煮茶杂椒榝,案酒粲梨梬。zhǔ chá zá jiāo shā,àn jiǔ càn lí yǐng。
悦神良会稀,遗物闲晷永。yuè shén liáng huì xī,yí wù xián guǐ yǒng。
休官陶元亮,遁世陆修静。xiū guān táo yuán liàng,dùn shì lù xiū jìng。
异代复同调,霞外兹可骋。yì dài fù tóng diào,xiá wài zī kě chěng。
研幽挹高致,探妙发遐省。yán yōu yì gāo zhì,tàn miào fā xiá shěng。
何言壶中天,心远尘自辟。hé yán hú zhōng tiān,xīn yuǎn chén zì pì。

次韵王俊甫山长九日登乌聊二首

方回

山色初明小雨开,可容无地拓襟怀。shān sè chū míng xiǎo yǔ kāi,kě róng wú dì tuò jīn huái。
荒寒试与登临去,奇崛能随感慨来。huāng hán shì yǔ dēng lín qù,qí jué néng suí gǎn kǎi lái。
何限诗愁关世故,终凭烂醉了生涯。hé xiàn shī chóu guān shì gù,zhōng píng làn zuì le shēng yá。
风流二谢犹堪恨,俯首刘郎戏马台。fēng liú èr xiè yóu kān hèn,fǔ shǒu liú láng xì mǎ tái。