古诗词

太平时七首

贺铸

【其一·艳声歌】
蜀锦尘香生袜罗。shǔ jǐn chén xiāng shēng wà luó。
小婆娑。xiǎo pó suō。
个侬无赖动人多。gè nóng wú lài dòng rén duō。
是横波。shì héng bō。
楼角云开风卷幕,月侵河。lóu jiǎo yún kāi fēng juǎn mù,yuè qīn hé。
纤纤持酒艳声歌。xiān xiān chí jiǔ yàn shēng gē。
奈情何。nài qíng hé。
【其二·唤春愁】
天与多情不自由。tiān yǔ duō qíng bù zì yóu。
占风流。zhàn fēng liú。
云闲草远絮悠悠。yún xián cǎo yuǎn xù yōu yōu。
唤春愁。huàn chūn chóu。
试作小妆窥晚镜,淡蛾羞。shì zuò xiǎo zhuāng kuī wǎn jìng,dàn é xiū。
夕阳独倚水边楼。xī yáng dú yǐ shuǐ biān lóu。
认归舟。rèn guī zhōu。
【其三·花幕暗】
绿绮新声隔坐闻。lǜ qǐ xīn shēng gé zuò wén。
认殷勤。rèn yīn qín。
尊前为舞郁金裙。zūn qián wèi wǔ yù jīn qún。
酒微醺。jiǔ wēi xūn。
月转参横花幕暗,夜初分。yuè zhuǎn cān héng huā mù àn,yè chū fēn。
阳台拼作不归云。yáng tái pīn zuò bù guī yún。
任郎嗔。rèn láng chēn。
【其四·晚云高】
秋尽江南叶未凋。qiū jǐn jiāng nán yè wèi diāo。
晚云高。wǎn yún gāo。
青山隐隐水迢迢。qīng shān yǐn yǐn shuǐ tiáo tiáo。
接亭皋。jiē tíng gāo。
二十四桥明月夜,弭兰桡。èr shí sì qiáo míng yuè yè,mǐ lán ráo。
玉人何处教吹箫。yù rén hé chù jiào chuī xiāo。
可怜宵。kě lián xiāo。
【其五·钓船归】
绿净春深好染衣。lǜ jìng chūn shēn hǎo rǎn yī。
际柴扉。jì chái fēi。
溶溶漾漾白鸥飞。róng róng yàng yàng bái ōu fēi。
两忘机。liǎng wàng jī。
南去北来徒自老,故人稀。nán qù běi lái tú zì lǎo,gù rén xī。
夕阳长送钓船归。xī yáng zhǎng sòng diào chuán guī。
鳜鱼肥。guì yú féi。
【其六·爱孤云】
闲爱孤云静爱僧。xián ài gū yún jìng ài sēng。
得良朋。dé liáng péng。
清时有味是无能。qīng shí yǒu wèi shì wú néng。
矫聋丞。jiǎo lóng chéng。
况复早年豪纵过,病婴仍。kuàng fù zǎo nián háo zòng guò,bìng yīng réng。
如今痴钝似寒蝇。rú jīn chī dùn shì hán yíng。
醉懵腾。zuì měng téng。
【其七·替人愁】
风紧云轻欲变秋。fēng jǐn yún qīng yù biàn qiū。
雨初收。yǔ chū shōu。
江城水路漫悠悠。jiāng chéng shuǐ lù màn yōu yōu。
带汀洲。dài tīng zhōu。
正是客心孤迥处,转归舟。zhèng shì kè xīn gū jiǒng chù,zhuǎn guī zhōu。
谁家红袖倚津楼。shuí jiā hóng xiù yǐ jīn lóu。
替人愁。tì rén chóu。
贺铸

贺铸

贺铸(1052~1125) 北宋词人。字方回,号庆湖遗老。汉族,卫州(今河南卫辉)人。宋太祖贺皇后族孙,所娶亦宗室之女。自称远祖本居山阴,是唐贺知章后裔,以知章居庆湖(即镜湖),故自号庆湖遗老。 贺铸的作品>>

猜您喜欢

送咸宁陈令完夫移官吴郡

贺铸

蒿莱东郭居,长者车成辙。hāo lái dōng guō jū,zhǎng zhě chē chéng zhé。
礼经尚往来,岂为我辈设。lǐ jīng shàng wǎng lái,qǐ wèi wǒ bèi shè。
临分怀出饯,津远舟速发。lín fēn huái chū jiàn,jīn yuǎn zhōu sù fā。
十月雁啼寒,沧波洒微雪。shí yuè yàn tí hán,cāng bō sǎ wēi xuě。
送君一樽酒,孤饮聊耳热。sòng jūn yī zūn jiǔ,gū yǐn liáo ěr rè。
会取屈平书,商声歌九阕。huì qǔ qū píng shū,shāng shēng gē jiǔ què。
开正到吴郡,旸暖张灯节。kāi zhèng dào wú jùn,yáng nuǎn zhāng dēng jié。
两地见梅花,相思不同折。liǎng dì jiàn méi huā,xiāng sī bù tóng zhé。
官闲羁绁□,陈迹得搜阅。guān xián jī xiè,chén jì dé sōu yuè。
虎去丘隧空,燕惊宫火灭。hǔ qù qiū suì kōng,yàn jīng gōng huǒ miè。
廊倾罢鸣屧,兰斸香径绝。láng qīng bà míng xiè,lán zhǔ xiāng jìng jué。
逮□故时人,唯馀剑池月。dǎi gù shí rén,wéi yú jiàn chí yuè。
名城见图绘,丹墨殊灭裂。míng chéng jiàn tú huì,dān mò shū miè liè。
细与赋新诗,长封寄天末。xì yǔ fù xīn shī,zhǎng fēng jì tiān mò。
老狐首丘志,客子敢忘越。lǎo hú shǒu qiū zhì,kè zi gǎn wàng yuè。
未死定归东,柴荆昼常闭。wèi sǐ dìng guī dōng,chái jīng zhòu cháng bì。
右军领妙语,年大不堪别。yòu jūn lǐng miào yǔ,nián dà bù kān bié。
况复鱼鸟情,飞沈方此诀。kuàng fù yú niǎo qíng,fēi shěn fāng cǐ jué。

重送

贺铸

夹岸雪初消,青青见麦苗。jiā àn xuě chū xiāo,qīng qīng jiàn mài miáo。
传声汶阳客,已解木兰桡。chuán shēng wèn yáng kè,yǐ jiě mù lán ráo。
春水生张泽,春风动乐郊。chūn shuǐ shēng zhāng zé,chūn fēng dòng lè jiāo。
良游知不负,回首念无聊。liáng yóu zhī bù fù,huí shǒu niàn wú liáo。

答陈传道

贺铸

吾家季真登大蓬,我为斗筲来宝丰。wú jiā jì zhēn dēng dà péng,wǒ wèi dòu shāo lái bǎo fēng。
公乎时以监呼我,自笑名同实不同。gōng hū shí yǐ jiān hū wǒ,zì xiào míng tóng shí bù tóng。
樽酒相望今夜月,鲈鱼又负一秋风。zūn jiǔ xiāng wàng jīn yè yuè,lú yú yòu fù yī qiū fēng。
少须婚嫁匆匆毕,会买扁舟下浙东。shǎo xū hūn jià cōng cōng bì,huì mǎi biǎn zhōu xià zhè dōng。

席上呈钱德循

贺铸

枣华纂纂桑叶肥,老蚕起眠雏雀飞。zǎo huá zuǎn zuǎn sāng yè féi,lǎo cán qǐ mián chú què fēi。
南邻买酒劝行乐,越客废书歌式微。nán lín mǎi jiǔ quàn xíng lè,yuè kè fèi shū gē shì wēi。
式微式微胡不归,明日会知今日非。shì wēi shì wēi hú bù guī,míng rì huì zhī jīn rì fēi。
旧溪手种水杨柳,长与秋风扫钓矶。jiù xī shǒu zhǒng shuǐ yáng liǔ,zhǎng yǔ qiū fēng sǎo diào jī。

京居感兴五首

贺铸

壮图可复道,罄折营五斗。zhuàng tú kě fù dào,qìng zhé yíng wǔ dòu。
负郭二顷田,何时落吾手。fù guō èr qǐng tián,hé shí luò wú shǒu。

京居感兴五首

贺铸

平生感激心,炯炯徒自许。píng shēng gǎn jī xīn,jiǒng jiǒng tú zì xǔ。
尘埃五十弦,难为齐人拊。chén āi wǔ shí xián,nán wèi qí rén fǔ。

京居感兴五首

贺铸

稠人致高位,一二难遽数。chóu rén zhì gāo wèi,yī èr nán jù shù。
骠骑彼将军,未应贤第五。biāo qí bǐ jiāng jūn,wèi yīng xián dì wǔ。

京居感兴五首

贺铸

扰扰尘笼下,容身亦自贤。rǎo rǎo chén lóng xià,róng shēn yì zì xián。
横尸道边子,共笑直如弦。héng shī dào biān zi,gòng xiào zhí rú xián。

京居感兴五首

贺铸

长言与短调,谁谓高游艺。zhǎng yán yǔ duǎn diào,shuí wèi gāo yóu yì。
谩赋芳草篇,长安居不易。mán fù fāng cǎo piān,zhǎng ān jū bù yì。

答僧讷

贺铸

唐代衣冠高四姓,天宗之亚荥阳郑。táng dài yī guān gāo sì xìng,tiān zōng zhī yà xíng yáng zhèng。
不坠家声五百年,桂籍相望三叶庆。bù zhuì jiā shēng wǔ bǎi nián,guì jí xiāng wàng sān yè qìng。
上人猛谢区中缘,破冠投栉还童颠。shàng rén měng xiè qū zhōng yuán,pò guān tóu zhì hái tóng diān。
寸灰已灭五经笥,来入辨才无碍禅。cùn huī yǐ miè wǔ jīng sì,lái rù biàn cái wú ài chán。
我窃官粮众人后,相逢宛是平生旧。wǒ qiè guān liáng zhòng rén hòu,xiāng féng wǎn shì píng shēng jiù。
一闻南国白头吟,万愧西风碧云陋。yī wén nán guó bái tóu yín,wàn kuì xī fēng bì yún lòu。
老鹤终辞鸡鹜群,谁将断绠绊浮云。lǎo hè zhōng cí jī wù qún,shuí jiāng duàn gěng bàn fú yún。
它日传衣度梅岭,解留何语与将军。tā rì chuán yī dù méi lǐng,jiě liú hé yǔ yǔ jiāng jūn。

黄山席上别当涂僚友

贺铸

自昔有宇宙,便应有此山。zì xī yǒu yǔ zhòu,biàn yīng yǒu cǐ shān。
如我与君者,几辈来跻攀。rú wǒ yǔ jūn zhě,jǐ bèi lái jī pān。
声迹两磨灭,寥寥千古间。shēng jì liǎng mó miè,liáo liáo qiān gǔ jiān。
短生一浮沤,妄比金石顽。duǎn shēng yī fú ōu,wàng bǐ jīn shí wán。

黄山席上别当涂僚友

贺铸

五福人所愿,九龄神所悭。wǔ fú rén suǒ yuàn,jiǔ líng shén suǒ qiān。
著身名利场,宠辱如循环。zhù shēn míng lì chǎng,chǒng rǔ rú xún huán。
不见倦飞鸟,翻然亦知还。bù jiàn juàn fēi niǎo,fān rán yì zhī hái。
酒阑解袂去,老矣遂投闲。jiǔ lán jiě mèi qù,lǎo yǐ suì tóu xián。

九日雨中作

贺铸

九夏赤旱百井枯,三秋积雨釜生鱼。jiǔ xià chì hàn bǎi jǐng kū,sān qiū jī yǔ fǔ shēng yú。
淩高径醉不易图,问底黄叶今有无。líng gāo jìng zuì bù yì tú,wèn dǐ huáng yè jīn yǒu wú。
愿致皎白来庭除,昏瞳烂卷勤卷舒。yuàn zhì jiǎo bái lái tíng chú,hūn tóng làn juǎn qín juǎn shū。
管中一班聊自娱,未羡北里鸣笙竽。guǎn zhōng yī bān liáo zì yú,wèi xiàn běi lǐ míng shēng yú。
少日用壮胆力粗,六鳌可取负而趋。shǎo rì yòng zhuàng dǎn lì cū,liù áo kě qǔ fù ér qū。
谁谓衰迟百病馀,雀鼠入屋不受驱。shuí wèi shuāi chí bǎi bìng yú,què shǔ rù wū bù shòu qū。
长铗长铗归来乎,泥深没胫行无车。zhǎng jiá zhǎng jiá guī lái hū,ní shēn méi jìng xíng wú chē。
咄嗟蜡屐非双凫,安得翩然过故都。duō jiē là jī fēi shuāng fú,ān dé piān rán guò gù dōu。

马上重经

贺铸

浅浅东流宛溪,当年罢酒分携。qiǎn qiǎn dōng liú wǎn xī,dāng nián bà jiǔ fēn xié。
认得桥边杨柳,春风几度鸦啼。rèn dé qiáo biān yáng liǔ,chūn fēng jǐ dù yā tí。

题惠崇画扇六言二首梅花雪雀

贺铸

春雪霏霏晚梅,抱枝寒雀毰毸。chūn xuě fēi fēi wǎn méi,bào zhī hán què péi sāi。
陇下有人肠断,为衔芳信东来。lǒng xià yǒu rén cháng duàn,wèi xián fāng xìn dōng lái。