古诗词

踏莎行·灵泉重阳作

李流谦

菊露晴黄,枫霜晚翠。jú lù qíng huáng,fēng shuāng wǎn cuì。
重阳气候偏如此。zhòng yáng qì hòu piān rú cǐ。
异乡牢落怕登临,吾家落照飞云是。yì xiāng láo luò pà dēng lín,wú jiā luò zhào fēi yún shì。
举扇尘低,脱巾风细。jǔ shàn chén dī,tuō jīn fēng xì。
灵苗医得人憔悴。líng miáo yī dé rén qiáo cuì。
灯前点检欠谁人,惟有断鸿知此意。dēng qián diǎn jiǎn qiàn shuí rén,wéi yǒu duàn hóng zhī cǐ yì。

李流谦

宋汉州绵竹人,或云德阳人,字无变,号澹斋。李良臣子。以荫补将仕郎。历雅州教授。虞允文宣抚全蜀,召置幕下,颇有赞画。官终潼川府通判。以文学知名。有《澹斋集》。 李流谦的作品>>

猜您喜欢

同常和仲谒照老和仲有诗次其韵

李流谦

杏花一株凌晓寒,刮眼创见春风还。xìng huā yī zhū líng xiǎo hán,guā yǎn chuàng jiàn chūn fēng hái。
天涯作客归未得,主人好事客疏顽。tiān yá zuò kè guī wèi dé,zhǔ rén hǎo shì kè shū wán。
鸣鸠唤雨绿野净,游丝挂空白日闲。míng jiū huàn yǔ lǜ yě jìng,yóu sī guà kōng bái rì xián。
祇园有僧坐隐几,柱杖与子来扣关。qí yuán yǒu sēng zuò yǐn jǐ,zhù zhàng yǔ zi lái kòu guān。
薰炉午篆转轻缕,净瓶晓汲翻微澜。xūn lú wǔ zhuàn zhuǎn qīng lǚ,jìng píng xiǎo jí fān wēi lán。
禅僧不摇月照水,雄辩猝起雷破山。chán sēng bù yáo yuè zhào shuǐ,xióng biàn cù qǐ léi pò shān。
痴儿浪说三组贵,向我不博一笑欢。chī ér làng shuō sān zǔ guì,xiàng wǒ bù bó yī xiào huān。
归来妙语出顷刻,照坐绮縠纷斓斑。guī lái miào yǔ chū qǐng kè,zhào zuò qǐ hú fēn lán bān。
火急为续永和帖,清景一失情易阑。huǒ jí wèi xù yǒng hé tiē,qīng jǐng yī shī qíng yì lán。

东州行上费检正

李流谦

东州十刹如西州,东州幽爽西喧湫。dōng zhōu shí shā rú xī zhōu,dōng zhōu yōu shuǎng xī xuān jiǎo。
登临在在有佳处,我来无事得纵游。dēng lín zài zài yǒu jiā chù,wǒ lái wú shì dé zòng yóu。
望川致爽两奇特,云烟流通东与北。wàng chuān zhì shuǎng liǎng qí tè,yún yān liú tōng dōng yǔ běi。
一为清淑一旷远,清者发兴远快目。yī wèi qīng shū yī kuàng yuǎn,qīng zhě fā xīng yuǎn kuài mù。
城西三刹跨一牛,五百云堂老比丘。chéng xī sān shā kuà yī niú,wǔ bǎi yún táng lǎo bǐ qiū。
捐金乐施到樵牧,不知愿力何年修。juān jīn lè shī dào qiáo mù,bù zhī yuàn lì hé nián xiū。
邓家名笔难再得,苦爱雍熙之两壁。dèng jiā míng bǐ nán zài dé,kǔ ài yōng xī zhī liǎng bì。
贵人摸拓不曾休,真是化身千百亿。guì rén mō tuò bù céng xiū,zhēn shì huà shēn qiān bǎi yì。
府公玉皇香案吏,帆薄三山风辄止。fǔ gōng yù huáng xiāng àn lì,fān báo sān shān fēng zhé zhǐ。
来苏疲瘵十万家,卷缩灵河一杯里。lái sū pí zhài shí wàn jiā,juǎn suō líng hé yī bēi lǐ。
野人冠服裹狙猿,曳裾更欲之何门。yě rén guān fú guǒ jū yuán,yè jū gèng yù zhī hé mén。
惭无杜老惊人句,空负陈蕃解榻恩。cán wú dù lǎo jīng rén jù,kōng fù chén fān jiě tà ēn。

岩桂堂

李流谦

湘峰峨峨湘水碧,万古鱼龙护冰魄。xiāng fēng é é xiāng shuǐ bì,wàn gǔ yú lóng hù bīng pò。
荷衣芷佩凝秋霜,欲诵遗章发先白。hé yī zhǐ pèi níng qiū shuāng,yù sòng yí zhāng fā xiān bái。
天生草木预何事,乃与骚人同一骨。tiān shēng cǎo mù yù hé shì,nǎi yǔ sāo rén tóng yī gǔ。
今人古人共磨灭,惟有芬香埋不得。jīn rén gǔ rén gòng mó miè,wéi yǒu fēn xiāng mái bù dé。
主人手植双桂树,宁为嬖玩娱燕席。zhǔ rén shǒu zhí shuāng guì shù,níng wèi bì wán yú yàn xí。
亦知兰鲍随所化,勉进修名比馨洁。yì zhī lán bào suí suǒ huà,miǎn jìn xiū míng bǐ xīn jié。
绕除霏霏风袭予,欲参灵螭驾寥阒。rào chú fēi fēi fēng xí yǔ,yù cān líng chī jià liáo qù。
陈辞重华吊屈贾,酌以芳辛起湮郁。chén cí zhòng huá diào qū jiǎ,zhuó yǐ fāng xīn qǐ yān yù。
日暮美人期未来,雾湿烟低花蔌蔌。rì mù měi rén qī wèi lái,wù shī yān dī huā sù sù。

岁庚午予过来凤驿观壁间碑刻火池事尝赋诗今岁甲午再过用前韵

李流谦

东西燕鸿长差池,二十五年车载脂。dōng xī yàn hóng zhǎng chà chí,èr shí wǔ nián chē zài zhī。
观河性在故应尔,化鹤人归空自疑。guān hé xìng zài gù yīng ěr,huà hè rén guī kōng zì yí。
年来于道觉差近,此心颇已忘欣愠。nián lái yú dào jué chà jìn,cǐ xīn pǒ yǐ wàng xīn yùn。
吾儿亦复能此诗,镊白老人休更问。wú ér yì fù néng cǐ shī,niè bái lǎo rén xiū gèng wèn。

慈云壁间有杨皓明叔崇宁甲申所题诗和者甚众

李流谦

浮花眩眼朱成碧,关渠何事愁寂寂。fú huā xuàn yǎn zhū chéng bì,guān qú hé shì chóu jì jì。
依旧渔竿入手来,老我江湖倦游客。yī jiù yú gān rù shǒu lái,lǎo wǒ jiāng hú juàn yóu kè。
径须一醉抛青春,校量细故非高人。jìng xū yī zuì pāo qīng chūn,xiào liàng xì gù fēi gāo rén。
茂弘雅量本不尔,几箑能障西风尘。mào hóng yǎ liàng běn bù ěr,jǐ shà néng zhàng xī fēng chén。

自抛渡未尝惊恐次公安舟为疾风倒吹几不能返自江行未尝阻风将次沙市风留三日

李流谦

常时抛渡如不知,公安浪高船倒吹。cháng shí pāo dù rú bù zhī,gōng ān làng gāo chuán dào chuī。
数月江程绝无阻,一舍沙头风泊之。shù yuè jiāng chéng jué wú zǔ,yī shě shā tóu fēng pō zhī。
因行逢触发深省,无事安平人不领。yīn xíng féng chù fā shēn shěng,wú shì ān píng rén bù lǐng。
要知忧乐自相形,天马抬头见鞭影。yào zhī yōu lè zì xiāng xíng,tiān mǎ tái tóu jiàn biān yǐng。

刘蜕唐大中时人文冢在兜率寺予尝读孙樵自序其作云大中皇帝尝有诏褒时之艺能凡三人而樵居其一曰孙樵有扬马之文蜕既同时不应不在褒诏之列士之显晦固有定分刘君独未能忘此乎冢其文予盖疑其有激也作此吊之

李流谦

诏书尝下大中朝,不闻称蜕但称樵。zhào shū cháng xià dà zhōng cháo,bù wén chēng tuì dàn chēng qiáo。
犠樽弃沟俱害性,此理要以达观超。xī zūn qì gōu jù hài xìng,cǐ lǐ yào yǐ dá guān chāo。
封文为冢嬉笑怒,恚不人知防鬼妒。fēng wén wèi zhǒng xī xiào nù,huì bù rén zhī fáng guǐ dù。
高岸为谷谷为陵,磨灭可无千载虑。gāo àn wèi gǔ gǔ wèi líng,mó miè kě wú qiān zài lǜ。
向来述作等俳谐,传与不传何有哉。xiàng lái shù zuò děng pái xié,chuán yǔ bù chuán hé yǒu zāi。
六经排孔讳服郑,未胜咸阳一炬灰。liù jīng pái kǒng huì fú zhèng,wèi shèng xián yáng yī jù huī。
虚名误人箕斗尔,引调狙公嗔与喜。xū míng wù rén jī dòu ěr,yǐn diào jū gōng chēn yǔ xǐ。
已嗤地下有修文,更笑楼成能作记。yǐ chī dì xià yǒu xiū wén,gèng xiào lóu chéng néng zuò jì。

涵翠亭

李流谦

太华峰头花十丈,十八韩翁语豪壮。tài huá fēng tóu huā shí zhàng,shí bā hán wēng yǔ háo zhuàng。
法华会上如车轮,跨猊仙人妄与真。fǎ huá huì shàng rú chē lún,kuà ní xiān rén wàng yǔ zhēn。
九州芒芒置勿问,万柄秋塘插寒镜。jiǔ zhōu máng máng zhì wù wèn,wàn bǐng qiū táng chā hán jìng。
楚人裂裳缉为衣,一尘涴之色不怡。chǔ rén liè shang jī wèi yī,yī chén wò zhī sè bù yí。
孽童万死剑斩马,何物奴言似之者。niè tóng wàn sǐ jiàn zhǎn mǎ,hé wù nú yán shì zhī zhě。
触花花恐怒且嗔,悲风猎猎吹白蘋。chù huā huā kǒng nù qiě chēn,bēi fēng liè liè chuī bái píng。
我来拊槛笑仍喟,欲挽清泠濯斯秽。wǒ lái fǔ kǎn xiào réng kuì,yù wǎn qīng líng zhuó sī huì。
主人冁然客罢休,一醉能销千古愁。zhǔ rén chǎn rán kè bà xiū,yī zuì néng xiāo qiān gǔ chóu。

吊李允成知县

李流谦

百年造化无遗力,霜雪十围岂易得。bǎi nián zào huà wú yí lì,shuāng xuě shí wéi qǐ yì dé。
盲工操斤选朴樕,铜柯石根弃如掷。máng gōng cāo jīn xuǎn pǔ sù,tóng kē shí gēn qì rú zhì。
呜呼斯人何不淑,天畀之多人则啬。wū hū sī rén hé bù shū,tiān bì zhī duō rén zé sè。
白眼千百碌碌子,老虎可缚蛟可馘。bái yǎn qiān bǎi lù lù zi,lǎo hǔ kě fù jiāo kě guó。
神锋屡染鸡鹜血,绕匣龙蛇夜悲泣。shén fēng lǚ rǎn jī wù xuè,rào xiá lóng shé yè bēi qì。
英灵不合世间著,蚁宫历游无半席。yīng líng bù hé shì jiān zhù,yǐ gōng lì yóu wú bàn xí。
不如收拾还山川,化为球琳尚华国。bù rú shōu shí hái shān chuān,huà wèi qiú lín shàng huá guó。
意气偶合肝肠倾,手栽檀栾食予实。yì qì ǒu hé gān cháng qīng,shǒu zāi tán luán shí yǔ shí。
至今敛翼蓬蒿中,不与燕雀同感激。zhì jīn liǎn yì péng hāo zhōng,bù yǔ yàn què tóng gǎn jī。
霜风吹愁愁更浓,屈折长虹玉三尺。shuāng fēng chuī chóu chóu gèng nóng,qū zhé zhǎng hóng yù sān chǐ。
晨兴揽衣发深省,古来精诚可裂石。chén xīng lǎn yī fā shēn shěng,gǔ lái jīng chéng kě liè shí。
玄堂文成许见不,鱼与熊掌当取一。xuán táng wén chéng xǔ jiàn bù,yú yǔ xióng zhǎng dāng qǔ yī。

飞乌道中

李流谦

朝发江亭暮山驿,面颜尘埃手龟拆。cháo fā jiāng tíng mù shān yì,miàn yán chén āi shǒu guī chāi。
弟兄相逐两浮萍,一盏村醪慰愁寂。dì xiōng xiāng zhú liǎng fú píng,yī zhǎn cūn láo wèi chóu jì。
高堂老人念儿寒,儿念老人不得眠。gāo táng lǎo rén niàn ér hán,ér niàn lǎo rén bù dé mián。
殷勤祝付送书雁,为传片字报平安。yīn qín zhù fù sòng shū yàn,wèi chuán piàn zì bào píng ān。

飞乌与正老相值盖十月初见之梦兆云

李流谦

忆得初冬忘甲子,夜梦与师游破寺。yì dé chū dōng wàng jiǎ zi,yè mèng yǔ shī yóu pò sì。
明朝东望欲寄声,我在紫岩师锦水。míng cháo dōng wàng yù jì shēng,wǒ zài zǐ yán shī jǐn shuǐ。
空山行役偶相逢,物色看来与梦同。kōng shān xíng yì ǒu xiāng féng,wù sè kàn lái yǔ mèng tóng。
当时梦觉疑非梦,今日翻疑是梦中。dāng shí mèng jué yí fēi mèng,jīn rì fān yí shì mèng zhōng。

山口阻风

李流谦

舟行常有性命忧,江风一动令人愁。zhōu xíng cháng yǒu xìng mìng yōu,jiāng fēng yī dòng lìng rén chóu。
盘涡倒帆日方午,又作贾胡终日留。pán wō dào fān rì fāng wǔ,yòu zuò jiǎ hú zhōng rì liú。
淮山隔江看细小,淡扫修眉晚尤好。huái shān gé jiāng kàn xì xiǎo,dàn sǎo xiū méi wǎn yóu hǎo。
岷峨行尽此江来,可是爱山心未了。mín é xíng jǐn cǐ jiāng lái,kě shì ài shān xīn wèi le。

赋寿康海棠

李流谦

何许园林春最酽,海棠万万千千点。hé xǔ yuán lín chūn zuì yàn,hǎi táng wàn wàn qiān qiān diǎn。
不应惟是锦织成,正恐更将猩血染。bù yīng wéi shì jǐn zhī chéng,zhèng kǒng gèng jiāng xīng xuè rǎn。
未开半豆已欲滴,烂吐一庭尤潋滟。wèi kāi bàn dòu yǐ yù dī,làn tǔ yī tíng yóu liàn yàn。
窥月洗雨俱可玩,抹雾横烟猝难掩。kuī yuè xǐ yǔ jù kě wán,mǒ wù héng yān cù nán yǎn。
梓泽步障烘晓霞,温泉粉玉临秋鉴。zǐ zé bù zhàng hōng xiǎo xiá,wēn quán fěn yù lín qiū jiàn。
相逢但欲酣且歌,目送谁言美而艳。xiāng féng dàn yù hān qiě gē,mù sòng shuí yán měi ér yàn。
桃花何处容面皮,欲笑春风无乃僭。táo huā hé chù róng miàn pí,yù xiào chūn fēng wú nǎi jiàn。
光翻牖户翠堆幄,浓逼须眉缬生脸。guāng fān yǒu hù cuì duī wò,nóng bī xū méi xié shēng liǎn。
裹头朝出常苦晚,烧烛夜看终未厌。guǒ tóu cháo chū cháng kǔ wǎn,shāo zhú yè kàn zhōng wèi yàn。
见不数数梦来往,百斛可倾心独欠。jiàn bù shù shù mèng lái wǎng,bǎi hú kě qīng xīn dú qiàn。
老来世味薄如纸,斩断情根须一敛。lǎo lái shì wèi báo rú zhǐ,zhǎn duàn qíng gēn xū yī liǎn。
随身鼓笛本游戏,过目埃氛亦俄暂。suí shēn gǔ dí běn yóu xì,guò mù āi fēn yì é zàn。
明朝风雨未可期,委地泥沙混真滥。míng cháo fēng yǔ wèi kě qī,wěi dì ní shā hùn zhēn làn。
凭君但向雪落时,个里直须勤点检。píng jūn dàn xiàng xuě luò shí,gè lǐ zhí xū qín diǎn jiǎn。

峡中重九以菊有黄华分韵得菊字

李流谦

江湖浪走嗟碌碌,往往佳时忘记录。jiāng hú làng zǒu jiē lù lù,wǎng wǎng jiā shí wàng jì lù。
今朝峡里作重阳,节物虽同感殊俗。jīn cháo xiá lǐ zuò zhòng yáng,jié wù suī tóng gǎn shū sú。
终日悬忧湍濑间,何人为唱黄花曲。zhōng rì xuán yōu tuān lài jiān,hé rén wèi chàng huáng huā qū。
尚喜樽罍馀旧醅,不然何以慰萧索。shàng xǐ zūn léi yú jiù pēi,bù rán hé yǐ wèi xiāo suǒ。
每思在家天气好,一瓮床头拨寒绿。měi sī zài jiā tiān qì hǎo,yī wèng chuáng tóu bō hán lǜ。
欲熟未熟唤客饮,妇骂儿嘲醉不答。yù shú wèi shú huàn kè yǐn,fù mà ér cháo zuì bù dá。
只今那能问甜涩,况是名樽难重得。zhǐ jīn nà néng wèn tián sè,kuàng shì míng zūn nán zhòng dé。
晚行江干见篱落,小雨霏霏冒丛菊。wǎn xíng jiāng gàn jiàn lí luò,xiǎo yǔ fēi fēi mào cóng jú。
若从主人觅数枝,金英未吐心亦足。ruò cóng zhǔ rén mì shù zhī,jīn yīng wèi tǔ xīn yì zú。
归插铜瓶对清酌,营度肴蔬选橙栗。guī chā tóng píng duì qīng zhuó,yíng dù yáo shū xuǎn chéng lì。
茱萸在手花在头,起舞狂歌忘为客。zhū yú zài shǒu huā zài tóu,qǐ wǔ kuáng gē wàng wèi kè。
人情一种无贵贱,馀沥犹能到僮仆。rén qíng yī zhǒng wú guì jiàn,yú lì yóu néng dào tóng pū。
渊明固是羲皇人,腰不可折带难束。yuān míng gù shì xī huáng rén,yāo bù kě zhé dài nán shù。
白衣大自胜督邮,千古因渠重斯节。bái yī dà zì shèng dū yóu,qiān gǔ yīn qú zhòng sī jié。
我行四方亦何事,此腹能须几圭撮。wǒ xíng sì fāng yì hé shì,cǐ fù néng xū jǐ guī cuō。
并头鸡鹜不自厌,仰首高飞愧鸿鹄。bìng tóu jī wù bù zì yàn,yǎng shǒu gāo fēi kuì hóng gǔ。
酒阑独诵归来章,醉面如赪背如沃。jiǔ lán dú sòng guī lái zhāng,zuì miàn rú chēng bèi rú wò。

枕上闻橹声

李流谦

劝君不须下瞿唐,顺流从此道路长。quàn jūn bù xū xià qú táng,shùn liú cóng cǐ dào lù zhǎng。
劝君早上瞿唐去,溯流虽艰近家乡。quàn jūn zǎo shàng qú táng qù,sù liú suī jiān jìn jiā xiāng。
我今出蜀几寒暑,催归苦念家人语。wǒ jīn chū shǔ jǐ hán shǔ,cuī guī kǔ niàn jiā rén yǔ。
更烦舟子策全功,疾趁鸣鸡起摇橹。gèng fán zhōu zi cè quán gōng,jí chèn míng jī qǐ yáo lǔ。