古诗词

采莲曲

吕本中

芳时并采曾莲舟,一段相思水缓流。fāng shí bìng cǎi céng lián zhōu,yī duàn xiāng sī shuǐ huǎn liú。
憎杀回风无意绪,解侬锦缆转船头。zēng shā huí fēng wú yì xù,jiě nóng jǐn lǎn zhuǎn chuán tóu。

吕本中

吕本中(1084- 1145),字居仁,世称东莱先生,寿州人,诗人,词人,道学家. 诗属江西派.著有<<春秋集解>>,<<紫微诗话>>,<<东莱先生诗集>> 等. 词不传,今人赵万里<<校辑宋金元人词>> 辑有<<紫微词>>,<<全宋词>> 据之录词二十七首.吕本中诗数量较大,约一千二百七十首。 吕本中的作品>>

猜您喜欢

本中将为江浙之行念当与梦贶远别感叹伤怀因成长句奉呈

吕本中

客行已无聊,况此忧虑集。kè xíng yǐ wú liáo,kuàng cǐ yōu lǜ jí。
颓然念远役,未见勇可习。tuí rán niàn yuǎn yì,wèi jiàn yǒng kě xí。
虚庭觉气润,远视萤火湿。xū tíng jué qì rùn,yuǎn shì yíng huǒ shī。
故人不我厌,踏雨相劳揖。gù rén bù wǒ yàn,tà yǔ xiāng láo yī。
朝餐共饥饱,夜语同坐立。cháo cān gòng jī bǎo,yè yǔ tóng zuò lì。
问我去此邦,何用如此急。wèn wǒ qù cǐ bāng,hé yòng rú cǐ jí。
干戈与瘴疠,未见可出入。gàn gē yǔ zhàng lì,wèi jiàn kě chū rù。
何殊知二五,而不知有十。hé shū zhī èr wǔ,ér bù zhī yǒu shí。
俯首谢勤意,此非愚所及。fǔ shǒu xiè qín yì,cǐ fēi yú suǒ jí。
天涯重离别,所至方嶪岌。tiān yá zhòng lí bié,suǒ zhì fāng yè jí。
感怀平生旧,忍效儿女泣。gǎn huái píng shēng jiù,rěn xiào ér nǚ qì。
风沙蔽中原,道路满荆棘。fēng shā bì zhōng yuán,dào lù mǎn jīng jí。
世事古则然,临分莫于邑。shì shì gǔ zé rán,lín fēn mò yú yì。

永州西亭

吕本中

旧闻西亭胜,独盛湘湖间。jiù wén xī tíng shèng,dú shèng xiāng hú jiān。
山秀水亦好,千里在凭栏。shān xiù shuǐ yì hǎo,qiān lǐ zài píng lán。
今来乃不然,眼境故未宽。jīn lái nǎi bù rán,yǎn jìng gù wèi kuān。
环城但浊水,满目唯荒山。huán chéng dàn zhuó shuǐ,mǎn mù wéi huāng shān。
如何柳司马,肯为此解颜。rú hé liǔ sī mǎ,kěn wèi cǐ jiě yán。
始知忧虑久,方觉所遇安。shǐ zhī yōu lǜ jiǔ,fāng jué suǒ yù ān。
我从避地来,山水亦饫观。wǒ cóng bì dì lái,shān shuǐ yì yù guān。
初不厌岭峤,况敢嫌荆蛮。chū bù yàn lǐng jiào,kuàng gǎn xián jīng mán。
徘徊念昔人,亦作故意看。pái huái niàn xī rén,yì zuò gù yì kàn。
所惭二三子,来不倦跻攀。suǒ cán èr sān zi,lái bù juàn jī pān。
开轩纳微凉,共享一日闲。kāi xuān nà wēi liáng,gòng xiǎng yī rì xián。
说诗到雅颂,论文参诰盘。shuō shī dào yǎ sòng,lùn wén cān gào pán。
快若箭破的,圆如坂下丸。kuài ruò jiàn pò de,yuán rú bǎn xià wán。
此乐固可乐,此盟安得寒。cǐ lè gù kě lè,cǐ méng ān dé hán。
天暑畏道路,时危安阻难。tiān shǔ wèi dào lù,shí wēi ān zǔ nán。
相逢得少款,莫问何时还。xiāng féng dé shǎo kuǎn,mò wèn hé shí hái。
何须待杯酒,始尽平生欢。hé xū dài bēi jiǔ,shǐ jǐn píng shēng huān。

浯溪

吕本中

五月行人汗如雨,意绪昏昏杂尘土。wǔ yuè xíng rén hàn rú yǔ,yì xù hūn hūn zá chén tǔ。
浯溪一见中兴碑,便有清风濯烦暑。wú xī yī jiàn zhōng xīng bēi,biàn yǒu qīng fēng zhuó fán shǔ。
中兴之业诚艰难,敢作汉武周宣看。zhōng xīng zhī yè chéng jiān nán,gǎn zuò hàn wǔ zhōu xuān kàn。
纷然大历上元间,文恬武嬉主则孱。fēn rán dà lì shàng yuán jiān,wén tián wǔ xī zhǔ zé càn。
但知追咎一禄山,袖手不作如旁观。dàn zhī zhuī jiù yī lù shān,xiù shǒu bù zuò rú páng guān。
天亦未使庸夫干,故生李郭在人间。tiān yì wèi shǐ yōng fū gàn,gù shēng lǐ guō zài rén jiān。
一时节士张许颜,其谁不知唐已安。yī shí jié shì zhāng xǔ yán,qí shuí bù zhī táng yǐ ān。
道州落笔风雨寒,鲁公大书镇百蛮。dào zhōu luò bǐ fēng yǔ hán,lǔ gōng dà shū zhèn bǎi mán。
诃叱水怪摧神奸,有臣若此亡所叹。hē chì shuǐ guài cuī shén jiān,yǒu chén ruò cǐ wáng suǒ tàn。
而不能使君心还,我来转岭逾千盘。ér bù néng shǐ jūn xīn hái,wǒ lái zhuǎn lǐng yú qiān pán。
对此凛然清肺肝,想见群小遭讥弹。duì cǐ lǐn rán qīng fèi gān,xiǎng jiàn qún xiǎo zāo jī dàn。
尔曹何心犹诞谩,至今怒发常冲冠。ěr cáo hé xīn yóu dàn mán,zhì jīn nù fā cháng chōng guān。

赠圭公杲公四首

吕本中

北归住江西,尘事日窘束。běi guī zhù jiāng xī,chén shì rì jiǒng shù。
两公时踵门,高谊已绝俗。liǎng gōng shí zhǒng mén,gāo yì yǐ jué sú。
空房拥残火,更许相就宿。kōng fáng yōng cán huǒ,gèng xǔ xiāng jiù sù。
不嫌寒无毡,肯厌饭脱粟。bù xián hán wú zhān,kěn yàn fàn tuō sù。

赠圭公杲公四首

吕本中

杲公玉壶冰,所至自清净。gǎo gōng yù hú bīng,suǒ zhì zì qīng jìng。
圭公出林鹤,肯与鸡骛竞。guī gōng chū lín hè,kěn yǔ jī wù jìng。
吾穷得两公,颇觉意气盛。wú qióng dé liǎng gōng,pǒ jué yì qì shèng。
未能出艰危,犹足起衰病。wèi néng chū jiān wēi,yóu zú qǐ shuāi bìng。

赠圭公杲公四首

吕本中

杲固昔所熟,圭亦旧闻名。gǎo gù xī suǒ shú,guī yì jiù wén míng。
江西一聚首,遂宽南去程。jiāng xī yī jù shǒu,suì kuān nán qù chéng。
扫除文字习,追寻香火盟。sǎo chú wén zì xí,zhuī xún xiāng huǒ méng。
期君向此道,隐若一长城。qī jūn xiàng cǐ dào,yǐn ruò yī zhǎng chéng。

赠圭公杲公四首

吕本中

堂头老居士,我识盖自早。táng tóu lǎo jū shì,wǒ shí gài zì zǎo。
声名从少年,闭户今却扫。shēng míng cóng shǎo nián,bì hù jīn què sǎo。
公能为少留,尚可慰枯槁。gōng néng wèi shǎo liú,shàng kě wèi kū gǎo。
欲知主人贤,但看此二老。yù zhī zhǔ rén xián,dàn kàn cǐ èr lǎo。

次韵钱逊叔画图

吕本中

西风著人尘满襟,江山纵近难追寻。xī fēng zhù rén chén mǎn jīn,jiāng shān zòng jìn nán zhuī xún。
当年写此数幅妙,坐使几案频登临。dāng nián xiě cǐ shù fú miào,zuò shǐ jǐ àn pín dēng lín。
断云黤惨出古寺,远岸杳霭连荒岑。duàn yún yǎn cǎn chū gǔ sì,yuǎn àn yǎo ǎi lián huāng cén。
渔舟荡漾江路晚,烟雨蒙笼山店阴。yú zhōu dàng yàng jiāng lù wǎn,yān yǔ méng lóng shān diàn yīn。
已知落笔气象古,一任世间消息沈。yǐ zhī luò bǐ qì xiàng gǔ,yī rèn shì jiān xiāo xī shěn。
最怜霜干倚长石,不待岁久成枯林。zuì lián shuāng gàn yǐ zhǎng shí,bù dài suì jiǔ chéng kū lín。
知公此中兴不浅,此画故能留意深。zhī gōng cǐ zhōng xīng bù qiǎn,cǐ huà gù néng liú yì shēn。
只今燕坐一室里,尚费从来长短吟。zhǐ jīn yàn zuò yī shì lǐ,shàng fèi cóng lái zhǎng duǎn yín。
诗成掩卷坐秋晚,一唱三叹求遗音。shī chéng yǎn juǎn zuò qiū wǎn,yī chàng sān tàn qiú yí yīn。

送一上人

吕本中

我齿久已摇,君发日向白。wǒ chǐ jiǔ yǐ yáo,jūn fā rì xiàng bái。
相逢不相笑,共被老境迫。xiāng féng bù xiāng xiào,gòng bèi lǎo jìng pò。
周旋三十年,近岁多间隔。zhōu xuán sān shí nián,jìn suì duō jiān gé。
伊昔无事时,日夕望颜色。yī xī wú shì shí,rì xī wàng yán sè。
此道要琢磨,苦语费思索。cǐ dào yào zuó mó,kǔ yǔ fèi sī suǒ。
不能如宿心,每负朋友责。bù néng rú sù xīn,měi fù péng yǒu zé。
别我宁陵县,随我昭德宅。bié wǒ níng líng xiàn,suí wǒ zhāo dé zhái。
所期无二三,可恨已千百。suǒ qī wú èr sān,kě hèn yǐ qiān bǎi。
交游大半死,况值兵火厄。jiāo yóu dà bàn sǐ,kuàng zhí bīng huǒ è。
举首望八荒,无乃天地窄。jǔ shǒu wàng bā huāng,wú nǎi tiān dì zhǎi。
凉风吹秋深,江湖动行客。liáng fēng chuī qiū shēn,jiāng hú dòng xíng kè。
谁能于此时,出语见肝膈。shuí néng yú cǐ shí,chū yǔ jiàn gān gé。
胡尘蔽中原,盗贼暗阡陌。hú chén bì zhōng yuán,dào zéi àn qiān mò。
公其无遽行,待我有良策。gōng qí wú jù xíng,dài wǒ yǒu liáng cè。

钱逊叔诸公赋石鼓文请同作

吕本中

江头羽书相续来,城中草木冻不开。jiāng tóu yǔ shū xiāng xù lái,chéng zhōng cǎo mù dòng bù kāi。
腐儒坐视了无策,但守寒炉吹死灰。fǔ rú zuò shì le wú cè,dàn shǒu hán lú chuī sǐ huī。
我公送我石鼓文,令我琢句要春回。wǒ gōng sòng wǒ shí gǔ wén,lìng wǒ zuó jù yào chūn huí。
簸荡风云走蛟蜃,百虫久蛰闻惊雷。bǒ dàng fēng yún zǒu jiāo shèn,bǎi chóng jiǔ zhé wén jīng léi。
钱公自是力扛鼎,持此浮游转湖岭。qián gōng zì shì lì káng dǐng,chí cǐ fú yóu zhuǎn hú lǐng。
汉碑秦篆已么么,况复钟王敢驰骋。hàn bēi qín zhuàn yǐ me me,kuàng fù zhōng wáng gǎn chí chěng。
后来颇供儿女弄,神物有知当远屏。hòu lái pǒ gōng ér nǚ nòng,shén wù yǒu zhī dāng yuǎn píng。
石鼓之文公所知,正是周室中兴时。shí gǔ zhī wén gōng suǒ zhī,zhèng shì zhōu shì zhōng xīng shí。
庶几我皇亦如此,一扫狂虏随风飞。shù jǐ wǒ huáng yì rú cǐ,yī sǎo kuáng lǔ suí fēng fēi。
石鼓之文尚可读,小臣愿继车攻诗。shí gǔ zhī wén shàng kě dú,xiǎo chén yuàn jì chē gōng shī。

东林圭云门杲将如雪峰因成长韵奉送

吕本中

东风被泽国,君有千里行。dōng fēng bèi zé guó,jūn yǒu qiān lǐ xíng。
送君不能远,宿昔春水生。sòng jūn bù néng yuǎn,sù xī chūn shuǐ shēng。
胡马污中原,旁淮多贼城。hú mǎ wū zhōng yuán,páng huái duō zéi chéng。
即今江南岸,盗贼犹纵横。jí jīn jiāng nán àn,dào zéi yóu zòng héng。
颇闻闽粤静,农民方及耕。pǒ wén mǐn yuè jìng,nóng mín fāng jí gēng。
雪峰佳主人,况欲屣履迎。xuě fēng jiā zhǔ rén,kuàng yù xǐ lǚ yíng。
两公与谈道,正欲平其衡。liǎng gōng yǔ tán dào,zhèng yù píng qí héng。
但见演若头,自然心地明。dàn jiàn yǎn ruò tóu,zì rán xīn dì míng。
云何未览镜,便欲其流清。yún hé wèi lǎn jìng,biàn yù qí liú qīng。
君行可语此,勿忧儿女惊。jūn xíng kě yǔ cǐ,wù yōu ér nǚ jīng。
鄙夫牙齿缺,苦遭尘事撄。bǐ fū yá chǐ quē,kǔ zāo chén shì yīng。
七年忧奔走,一饱费经营。qī nián yōu bēn zǒu,yī bǎo fèi jīng yíng。
野鹤出笼飞,尚须完翅翎。yě hè chū lóng fēi,shàng xū wán chì líng。
今者与君别,故乡他日情。jīn zhě yǔ jūn bié,gù xiāng tā rì qíng。
新诗见万一,庶用托同盟。xīn shī jiàn wàn yī,shù yòng tuō tóng méng。

赠童尧询蔡楠谢敏行

吕本中

七年避胡尘,无复少年事。qī nián bì hú chén,wú fù shǎo nián shì。
适从岭外归,眼病不识字。shì cóng lǐng wài guī,yǎn bìng bù shí zì。
尚幸戎马间,得见此数士。shàng xìng róng mǎ jiān,dé jiàn cǐ shù shì。
蔡童南城杰,所养盖有自。cài tóng nán chéng jié,suǒ yǎng gài yǒu zì。
两谢名家子,学已前作似。liǎng xiè míng jiā zi,xué yǐ qián zuò shì。
相逢眼暂明,已足慰迟暮。xiāng féng yǎn zàn míng,yǐ zú wèi chí mù。
如何舍我去,使我起千虑。rú hé shě wǒ qù,shǐ wǒ qǐ qiān lǜ。
江深羽檄繁,况此日月骛。jiāng shēn yǔ xí fán,kuàng cǐ rì yuè wù。
犹馀大谢留,与我相近住。yóu yú dà xiè liú,yǔ wǒ xiāng jìn zhù。
风霜渺墟落,泥土暗道路。fēng shuāng miǎo xū luò,ní tǔ àn dào lù。
得无经此别,各复走他处。dé wú jīng cǐ bié,gè fù zǒu tā chù。
期君则甚远,苦语不厌屡。qī jūn zé shén yuǎn,kǔ yǔ bù yàn lǚ。
微言恐遂绝,其谁与调护。wēi yán kǒng suì jué,qí shuí yǔ diào hù。
要当发愤求,不欲侥幸遇。yào dāng fā fèn qiú,bù yù jiǎo xìng yù。
圣门极坦平,渠自有回互。shèng mén jí tǎn píng,qú zì yǒu huí hù。
河清倘有期,未死或可俟。hé qīng tǎng yǒu qī,wèi sǐ huò kě qí。

答钱逊叔

吕本中

北风吹霜夜如雪,江城草木冻欲折。běi fēng chuī shuāng yè rú xuě,jiāng chéng cǎo mù dòng yù zhé。
病夫袖手无所为,一坐临川已三月。bìng fū xiù shǒu wú suǒ wèi,yī zuò lín chuān yǐ sān yuè。
忽蒙妙句起衰惫,顿觉和气生毛发。hū méng miào jù qǐ shuāi bèi,dùn jué hé qì shēng máo fā。
公能忘机我亦倦,不待曼殊见摩诘。gōng néng wàng jī wǒ yì juàn,bù dài màn shū jiàn mó jí。
画图是非久未解,况保长年不磨灭。huà tú shì fēi jiǔ wèi jiě,kuàng bǎo zhǎng nián bù mó miè。
请公置画莫多求,要与时人除爱渴。qǐng gōng zhì huà mò duō qiú,yào yǔ shí rén chú ài kě。

与钱逊叔饮酒分韵得鸟字

吕本中

客游等浮萍,岁事如过鸟。kè yóu děng fú píng,suì shì rú guò niǎo。
逢公得一笑,不厌古寺悄。féng gōng dé yī xiào,bù yàn gǔ sì qiāo。
雨声喧客耳,烛影吹半袅。yǔ shēng xuān kè ěr,zhú yǐng chuī bàn niǎo。
宿酲未及解,更觉恶韵扰。sù chéng wèi jí jiě,gèng jué è yùn rǎo。
时方足艰虞,身未识要妙。shí fāng zú jiān yú,shēn wèi shí yào miào。
如何一杯酒,便出万物表。rú hé yī bēi jiǔ,biàn chū wàn wù biǎo。
别公愿一言,使我意易了。bié gōng yuàn yī yán,shǐ wǒ yì yì le。

陆庭元绍意斋

吕本中

圣人毋意物我同,大贤庶几其屡空。shèng rén wú yì wù wǒ tóng,dà xián shù jǐ qí lǚ kōng。
今君胡为用此意,乃欲酬酢万化参天工。jīn jūn hú wèi yòng cǐ yì,nǎi yù chóu cù wàn huà cān tiān gōng。
客来无穷君不厌,所施不同皆有验。kè lái wú qióng jūn bù yàn,suǒ shī bù tóng jiē yǒu yàn。
风寒燥湿互相伐,一理驱驰无顿渐。fēng hán zào shī hù xiāng fá,yī lǐ qū chí wú dùn jiàn。
衡门端坐一事无,众皆劫劫君有馀。héng mén duān zuò yī shì wú,zhòng jiē jié jié jūn yǒu yú。
见贤不避忘其躯,肯与俗子急锱铢。jiàn xián bù bì wàng qí qū,kěn yǔ sú zi jí zī zhū。
知君此意久已绝,为尔病生吾有说。zhī jūn cǐ yì jiǔ yǐ jué,wèi ěr bìng shēng wú yǒu shuō。
偫储百药待百病,任尔纷纷强分别。zhì chǔ bǎi yào dài bǎi bìng,rèn ěr fēn fēn qiáng fēn bié。
君但守此心如铁,遍与众生除众热。jūn dàn shǒu cǐ xīn rú tiě,biàn yǔ zhòng shēng chú zhòng rè。
是则名为无意诀,剩放南山著秋月。shì zé míng wèi wú yì jué,shèng fàng nán shān zhù qiū yuè。