古诗词

题郭熙雪晴松石平远图为张季野作是日同读杜诗

方回

书贵瘦硬少陵语,岂止评书端为诗。shū guì shòu yìng shǎo líng yǔ,qǐ zhǐ píng shū duān wèi shī。
五百年间会此意,画师汾阳老阿熙。wǔ bǎi nián jiān huì cǐ yì,huà shī fén yáng lǎo ā xī。
嵬诗琐画世一轨,肉腴骨弱精神痴。wéi shī suǒ huà shì yī guǐ,ròu yú gǔ ruò jīng shén chī。
明窗共读杜集竟,两幅雪霁叉横披。míng chuāng gòng dú dù jí jìng,liǎng fú xuě jì chā héng pī。
前幅长松何所似,铁干皴涩撑霜皮。qián fú zhǎng sōng hé suǒ shì,tiě gàn cūn sè chēng shuāng pí。
其下怪石卧狻兕,突兀崷崒凝冰嘶。qí xià guài shí wò suān sì,tū wù qiú zú níng bīng sī。
后幅澌远渐迤逦,一往不知其几里。hòu fú sī yuǎn jiàn yí lǐ,yī wǎng bù zhī qí jǐ lǐ。
目力已尽势未尽,平者是沙流者水。mù lì yǐ jǐn shì wèi jǐn,píng zhě shì shā liú zhě shuǐ。
人物如指或如蚁,戴笠骑驴者谁子。rén wù rú zhǐ huò rú yǐ,dài lì qí lǘ zhě shuí zi。
顾此定是觅句翁,羸仆缩首襆冻耳。gù cǐ dìng shì mì jù wēng,léi pū suō shǒu fú dòng ěr。
欲渡未渡溪坂间,啐野寒乌忽惊起。yù dù wèi dù xī bǎn jiān,cuì yě hán wū hū jīng qǐ。
自非布置夺鬼神,焉能挥扫到骨髓。zì fēi bù zhì duó guǐ shén,yān néng huī sǎo dào gǔ suǐ。
郭生此画出自古心胸,亦如工部百世诗中龙。guō shēng cǐ huà chū zì gǔ xīn xiōng,yì rú gōng bù bǎi shì shī zhōng lóng。
清癯劲峭谢妩媚,略无一点沾春风。qīng qú jìn qiào xiè wǔ mèi,lüè wú yī diǎn zhān chūn fēng。
市门丹青纷俗工,为人涂抹杏花红。shì mén dān qīng fēn sú gōng,wèi rén tú mǒ xìng huā hóng。
老夫神交此石与此松,留眼雪天送飞鸿。lǎo fū shén jiāo cǐ shí yǔ cǐ sōng,liú yǎn xuě tiān sòng fēi hóng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

秋日古兰花十首

方回

楚词兰有晦翁注,模写真容本陆玑。chǔ cí lán yǒu huì wēng zhù,mó xiě zhēn róng běn lù jī。
不待花开著囊贮,紫茎绿叶可熏衣。bù dài huā kāi zhù náng zhù,zǐ jīng lǜ yè kě xūn yī。

次韵张鹏飞三绝

方回

舐犊区区笑老牛,阿瞒焉恤一杨彪。shì dú qū qū xiào lǎo niú,ā mán yān xù yī yáng biāo。
英雄误理大床话,卖药惟应学伯休。yīng xióng wù lǐ dà chuáng huà,mài yào wéi yīng xué bó xiū。

次韵张鹏飞三绝

方回

酒箴酒颂日夜读,后喜伯伦前子云。jiǔ zhēn jiǔ sòng rì yè dú,hòu xǐ bó lún qián zi yún。
浪说平生三万卷,一言无用总虚文。làng shuō píng shēng sān wàn juǎn,yī yán wú yòng zǒng xū wén。

次韵张鹏飞三绝

方回

雪天人品最高者,蓑笠江干一钓竿。xuě tiān rén pǐn zuì gāo zhě,suō lì jiāng gàn yī diào gān。
才有侍儿焉识此,党晖陶谷总酸寒。cái yǒu shì ér yān shí cǐ,dǎng huī táo gǔ zǒng suān hán。

寿昌郑生入天目山礼僧

方回

欲作空门补处人,如何头上裹头巾。yù zuò kōng mén bǔ chù rén,rú hé tóu shàng guǒ tóu jīn。
曹溪一夜传衣钵,元是当年行者身。cáo xī yī yè chuán yī bō,yuán shì dāng nián xíng zhě shēn。

题李伯时赤脚仙

方回

可是驴蹄复马蹄,忍将玉雪污污泥。kě shì lǘ tí fù mǎ tí,rěn jiāng yù xuě wū wū ní。
世情巇险君知否,满地人间铁蒺藜。shì qíng xī xiǎn jūn zhī fǒu,mǎn dì rén jiān tiě jí lí。

送李震鹤田侄就题其诗集

方回

驷马未多疏受去,竹林且拟阮咸游。sì mǎ wèi duō shū shòu qù,zhú lín qiě nǐ ruǎn xián yóu。
想见天风鹤鸣和,月临蕙帐夜山秋。xiǎng jiàn tiān fēng hè míng hé,yuè lín huì zhàng yè shān qiū。

又题画赤脚仙

方回

万古天冠地屦身,画师游戏恐非真。wàn gǔ tiān guān dì jù shēn,huà shī yóu xì kǒng fēi zhēn。
父生师教成何事,甘作蓬头跣足人。fù shēng shī jiào chéng hé shì,gān zuò péng tóu xiǎn zú rén。

寄同年宗兄桐江府判去言五首

方回

联翩同挂别闱名,尚得秋崖病体轻。lián piān tóng guà bié wéi míng,shàng dé qiū yá bìng tǐ qīng。
三十四年如一瞬,梦中时见老先生。sān shí sì nián rú yī shùn,mèng zhōng shí jiàn lǎo xiān shēng。

寄同年宗兄桐江府判去言五首

方回

秋崖犹子蛟峰弟,同榜三人老弟兄。qiū yá yóu zi jiāo fēng dì,tóng bǎng sān rén lǎo dì xiōng。
君玉中尝辞直指,去言晚乃佐专城。jūn yù zhōng cháng cí zhí zhǐ,qù yán wǎn nǎi zuǒ zhuān chéng。

寄同年宗兄桐江府判去言五首

方回

不识康庐真刺史,可怜德祐假平章。bù shí kāng lú zhēn cì shǐ,kě lián dé yòu jiǎ píng zhāng。
木绵老鬼死遗臭,万古秋崖姓字香。mù mián lǎo guǐ sǐ yí chòu,wàn gǔ qiū yá xìng zì xiāng。

寄同年宗兄桐江府判去言五首

方回

子陵滩上一诗翁,七十四年双耳聋。zi líng tān shàng yī shī wēng,qī shí sì nián shuāng ěr lóng。
第一老穷吟第一,一樽时与酹江风。dì yī lǎo qióng yín dì yī,yī zūn shí yǔ lèi jiāng fēng。

寄同年宗兄桐江府判去言五首

方回

好山多处说严陵,官事闲时定一登。hǎo shān duō chù shuō yán líng,guān shì xián shí dìng yī dēng。
野寺岂无僧十百,爱僧须是爱诗僧。yě sì qǐ wú sēng shí bǎi,ài sēng xū shì ài shī sēng。

为徐企题李伯时马

方回

此画良真李伯时,形容飞动卒难诗。cǐ huà liáng zhēn lǐ bó shí,xíng róng fēi dòng zú nán shī。
但将元祐苏黄作,开卷焚香朗诵之。dàn jiāng yuán yòu sū huáng zuò,kāi juǎn fén xiāng lǎng sòng zhī。

秋后渐凉

方回

楼东清晓起参旗,火伏三金喜应期。lóu dōng qīng xiǎo qǐ cān qí,huǒ fú sān jīn xǐ yīng qī。
车马尘中犹苦热,故山已是早凉时。chē mǎ chén zhōng yóu kǔ rè,gù shān yǐ shì zǎo liáng shí。