古诗词

题郭熙雪晴松石平远图为张季野作是日同读杜诗

方回

书贵瘦硬少陵语,岂止评书端为诗。shū guì shòu yìng shǎo líng yǔ,qǐ zhǐ píng shū duān wèi shī。
五百年间会此意,画师汾阳老阿熙。wǔ bǎi nián jiān huì cǐ yì,huà shī fén yáng lǎo ā xī。
嵬诗琐画世一轨,肉腴骨弱精神痴。wéi shī suǒ huà shì yī guǐ,ròu yú gǔ ruò jīng shén chī。
明窗共读杜集竟,两幅雪霁叉横披。míng chuāng gòng dú dù jí jìng,liǎng fú xuě jì chā héng pī。
前幅长松何所似,铁干皴涩撑霜皮。qián fú zhǎng sōng hé suǒ shì,tiě gàn cūn sè chēng shuāng pí。
其下怪石卧狻兕,突兀崷崒凝冰嘶。qí xià guài shí wò suān sì,tū wù qiú zú níng bīng sī。
后幅澌远渐迤逦,一往不知其几里。hòu fú sī yuǎn jiàn yí lǐ,yī wǎng bù zhī qí jǐ lǐ。
目力已尽势未尽,平者是沙流者水。mù lì yǐ jǐn shì wèi jǐn,píng zhě shì shā liú zhě shuǐ。
人物如指或如蚁,戴笠骑驴者谁子。rén wù rú zhǐ huò rú yǐ,dài lì qí lǘ zhě shuí zi。
顾此定是觅句翁,羸仆缩首襆冻耳。gù cǐ dìng shì mì jù wēng,léi pū suō shǒu fú dòng ěr。
欲渡未渡溪坂间,啐野寒乌忽惊起。yù dù wèi dù xī bǎn jiān,cuì yě hán wū hū jīng qǐ。
自非布置夺鬼神,焉能挥扫到骨髓。zì fēi bù zhì duó guǐ shén,yān néng huī sǎo dào gǔ suǐ。
郭生此画出自古心胸,亦如工部百世诗中龙。guō shēng cǐ huà chū zì gǔ xīn xiōng,yì rú gōng bù bǎi shì shī zhōng lóng。
清癯劲峭谢妩媚,略无一点沾春风。qīng qú jìn qiào xiè wǔ mèi,lüè wú yī diǎn zhān chūn fēng。
市门丹青纷俗工,为人涂抹杏花红。shì mén dān qīng fēn sú gōng,wèi rén tú mǒ xìng huā hóng。
老夫神交此石与此松,留眼雪天送飞鸿。lǎo fū shén jiāo cǐ shí yǔ cǐ sōng,liú yǎn xuě tiān sòng fēi hóng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

次韵谢曹之才见赠

方回

崦嵫苒苒迫斜晖,梦断铭功十二旗。yān zī rǎn rǎn pò xié huī,mèng duàn míng gōng shí èr qí。
邻曲过从穿不借,故乡书问寄当归。lín qū guò cóng chuān bù jiè,gù xiāng shū wèn jì dāng guī。
固穷敢向中途悔,小隐无令始愿违。gù qióng gǎn xiàng zhōng tú huǐ,xiǎo yǐn wú lìng shǐ yuàn wéi。
万境皆空心已死,沾泥落絮肯重飞。wàn jìng jiē kōng xīn yǐ sǐ,zhān ní luò xù kěn zhòng fēi。

次韵仇仁近谢诗跋

方回

羁角朋从饰帨觿,成人可更戏桐圭。jī jiǎo péng cóng shì shuì xī,chéng rén kě gèng xì tóng guī。
万钧致力终能举,一字争工未易题。wàn jūn zhì lì zhōng néng jǔ,yī zì zhēng gōng wèi yì tí。
鲁颂向来睎考父,雩风元自异公西。lǔ sòng xiàng lái xī kǎo fù,yú fēng yuán zì yì gōng xī。
长江破浪输君手,肯学村船逆上溪。zhǎng jiāng pò làng shū jūn shǒu,kěn xué cūn chuán nì shàng xī。

次韵权季玉枕上偶成

方回

迩日屡闻亲药鼎,客怀沈郁与谁论。ěr rì lǚ wén qīn yào dǐng,kè huái shěn yù yǔ shuí lùn。
细参素问心无病,勤剔青灯眼未昏。xì cān sù wèn xīn wú bìng,qín tī qīng dēng yǎn wèi hūn。
九折政思为孝子,七襄未用乞天孙。jiǔ zhé zhèng sī wèi xiào zi,qī xiāng wèi yòng qǐ tiān sūn。
察君诗味如枯淡,中有无穷古意存。chá jūn shī wèi rú kū dàn,zhōng yǒu wú qióng gǔ yì cún。

次韵胡正卿

方回

长途疾足讵容休,政是嘶风抹电秋。zhǎng tú jí zú jù róng xiū,zhèng shì sī fēng mǒ diàn qiū。
小复低回从吏隐,未应拘窘叹官囚。xiǎo fù dī huí cóng lì yǐn,wèi yīng jū jiǒng tàn guān qiú。
声名甫逐涛江起,魂梦空随沁水流。shēng míng fǔ zhú tāo jiāng qǐ,hún mèng kōng suí qìn shuǐ liú。
一顾即看逢伯乐,直须昼绣问刀头。yī gù jí kàn féng bó lè,zhí xū zhòu xiù wèn dāo tóu。

次韵仇仁近至日

方回

浪说春回地底阳,驼裘正怯北风凉。làng shuō chūn huí dì dǐ yáng,tuó qiú zhèng qiè běi fēng liáng。
未来事甚云难测,已老身无日再长。wèi lái shì shén yún nán cè,yǐ lǎo shēn wú rì zài zhǎng。
紫逻招魂千里雪,彤庭待漏五更霜。zǐ luó zhāo hún qiān lǐ xuě,tóng tíng dài lòu wǔ gèng shuāng。
闲人幸脱拘挛外,客枕何庸早起忙。xián rén xìng tuō jū luán wài,kè zhěn hé yōng zǎo qǐ máng。

次韵仇仁近晴窗二首

方回

涧毛足可继晨羞,窗暗窗明日去留。jiàn máo zú kě jì chén xiū,chuāng àn chuāng míng rì qù liú。
古道海深磐石坠,时情风缓暖丝游。gǔ dào hǎi shēn pán shí zhuì,shí qíng fēng huǎn nuǎn sī yóu。
天渊有间终何恨,人我相违各不求。tiān yuān yǒu jiān zhōng hé hèn,rén wǒ xiāng wéi gè bù qiú。
四顾茫然欲焉往,一寒端为效忠谋。sì gù máng rán yù yān wǎng,yī hán duān wèi xiào zhōng móu。

次韵仇仁近晴窗二首

方回

往时淟涊玷蕃宣,处士名闻积有年。wǎng shí tiǎn niǎn diàn fān xuān,chù shì míng wén jī yǒu nián。
甚欲同倾彭泽酒,未能略送始兴钱。shén yù tóng qīng péng zé jiǔ,wèi néng lüè sòng shǐ xīng qián。
细看好句无疵处,时出名言亦自然。xì kàn hǎo jù wú cī chù,shí chū míng yán yì zì rán。
苦海爱河争没溺,禅窗一榻篆茶烟。kǔ hǎi ài hé zhēng méi nì,chán chuāng yī tà zhuàn chá yān。

次韵仇仁近见赠

方回

霜削风朘缊絮轻,忍能吊古上颓城。shuāng xuē fēng zuī yūn xù qīng,rěn néng diào gǔ shàng tuí chéng。
穷途我辈俱相似,老态今年转可惊。qióng tú wǒ bèi jù xiāng shì,lǎo tài jīn nián zhuǎn kě jīng。
差喜有儿胜伯道,故知无婢效康成。chà xǐ yǒu ér shèng bó dào,gù zhī wú bì xiào kāng chéng。
紫阳溪上馀茅屋,终与沙鸥不负盟。zǐ yáng xī shàng yú máo wū,zhōng yǔ shā ōu bù fù méng。

次韵张仲实见赠

方回

久縻官务费爬梳,一旦投闲得自如。jiǔ mí guān wù fèi pá shū,yī dàn tóu xián dé zì rú。
紫绶金章已高阁,青鞋布袜是安车。zǐ shòu jīn zhāng yǐ gāo gé,qīng xié bù wà shì ān chē。
漫郎心事诗能说,散圣禅流发未除。màn láng xīn shì shī néng shuō,sàn shèng chán liú fā wèi chú。
物我重轻中了了,可能秤象待苍舒。wù wǒ zhòng qīng zhōng le le,kě néng chèng xiàng dài cāng shū。

至日后吴山城隍庙

方回

磴石梯飙俯去鸿,湖江左右海西东。dèng shí tī biāo fǔ qù hóng,hú jiāng zuǒ yòu hǎi xī dōng。
冥冥烟雾已难辨,杳杳楼台犹未穷。míng míng yān wù yǐ nán biàn,yǎo yǎo lóu tái yóu wèi qióng。
摇翠步莲来陌上,褰红指笋出舆中。yáo cuì bù lián lái mò shàng,qiān hóng zhǐ sǔn chū yú zhōng。
谁知夜静狐狸吼,粉黛还如旧六宫。shuí zhī yè jìng hú lí hǒu,fěn dài hái rú jiù liù gōng。

别后寄赵宾旸并杨华父二首

方回

虚翁眼暗鲁翁聋,聚散匆匆老病踪。xū wēng yǎn àn lǔ wēng lóng,jù sàn cōng cōng lǎo bìng zōng。
近已有人传我死,何期此地与君逢。jìn yǐ yǒu rén chuán wǒ sǐ,hé qī cǐ dì yǔ jūn féng。
两穷未必时流识,一笑犹为造物容。liǎng qióng wèi bì shí liú shí,yī xiào yóu wèi zào wù róng。
自觉平生豪故在,能挥万字饮千钟。zì jué píng shēng háo gù zài,néng huī wàn zì yǐn qiān zhōng。

别后寄赵宾旸并杨华父二首

方回

貌颠神定杨明府,听聩思聪赵广文。mào diān shén dìng yáng míng fǔ,tīng kuì sī cōng zhào guǎng wén。
此老足成三钓叟,相望各占一溪云。cǐ lǎo zú chéng sān diào sǒu,xiāng wàng gè zhàn yī xī yún。
宾旸客邸偶胥会,华父家园谁共醺。bīn yáng kè dǐ ǒu xū huì,huá fù jiā yuán shuí gòng xūn。
为报包山旧乔木,欲来系马说新闻。wèi bào bāo shān jiù qiáo mù,yù lái xì mǎ shuō xīn wén。

送高险崖一直翁二上人还扬州

方回

岁晚江湖尚此行,从今一钵老淮城。suì wǎn jiāng hú shàng cǐ xíng,cóng jīn yī bō lǎo huái chéng。
闻闻见见元无法,去去来来岂有情。wén wén jiàn jiàn yuán wú fǎ,qù qù lái lái qǐ yǒu qíng。
肯复餐针效罗什,独能沽酒致渊明。kěn fù cān zhēn xiào luó shén,dú néng gū jiǔ zhì yuān míng。
风吹云散各南北,我亦归寻钓石盟。fēng chuī yún sàn gè nán běi,wǒ yì guī xún diào shí méng。

次韵酬刘彦直

方回

稷下先生旧老成,十年江表耸雄名。jì xià xiān shēng jiù lǎo chéng,shí nián jiāng biǎo sǒng xióng míng。
观星南极孤槎远,赏月西湖独榻横。guān xīng nán jí gū chá yuǎn,shǎng yuè xī hú dú tà héng。
笔底篇章追梦得,樽前风味胜公荣。bǐ dǐ piān zhāng zhuī mèng dé,zūn qián fēng wèi shèng gōng róng。
酒楼一诵惊人句,四座如闻霹雳声。jiǔ lóu yī sòng jīng rén jù,sì zuò rú wén pī lì shēng。

十二月十三日三桥小雪

方回

晓楼衾薄梦回频,辟户寒光绝点尘。xiǎo lóu qīn báo mèng huí pín,pì hù hán guāng jué diǎn chén。
各各一篷船未动,差差万瓦屋如新。gè gè yī péng chuán wèi dòng,chà chà wàn wǎ wū rú xīn。
高门定有丰醪饩,下里畴能馈粲薪。gāo mén dìng yǒu fēng láo xì,xià lǐ chóu néng kuì càn xīn。
邻叟踏泥共煎茗,早云多有望晴人。lín sǒu tà ní gòng jiān míng,zǎo yún duō yǒu wàng qíng rén。