古诗词

题郭熙雪晴松石平远图为张季野作是日同读杜诗

方回

书贵瘦硬少陵语,岂止评书端为诗。shū guì shòu yìng shǎo líng yǔ,qǐ zhǐ píng shū duān wèi shī。
五百年间会此意,画师汾阳老阿熙。wǔ bǎi nián jiān huì cǐ yì,huà shī fén yáng lǎo ā xī。
嵬诗琐画世一轨,肉腴骨弱精神痴。wéi shī suǒ huà shì yī guǐ,ròu yú gǔ ruò jīng shén chī。
明窗共读杜集竟,两幅雪霁叉横披。míng chuāng gòng dú dù jí jìng,liǎng fú xuě jì chā héng pī。
前幅长松何所似,铁干皴涩撑霜皮。qián fú zhǎng sōng hé suǒ shì,tiě gàn cūn sè chēng shuāng pí。
其下怪石卧狻兕,突兀崷崒凝冰嘶。qí xià guài shí wò suān sì,tū wù qiú zú níng bīng sī。
后幅澌远渐迤逦,一往不知其几里。hòu fú sī yuǎn jiàn yí lǐ,yī wǎng bù zhī qí jǐ lǐ。
目力已尽势未尽,平者是沙流者水。mù lì yǐ jǐn shì wèi jǐn,píng zhě shì shā liú zhě shuǐ。
人物如指或如蚁,戴笠骑驴者谁子。rén wù rú zhǐ huò rú yǐ,dài lì qí lǘ zhě shuí zi。
顾此定是觅句翁,羸仆缩首襆冻耳。gù cǐ dìng shì mì jù wēng,léi pū suō shǒu fú dòng ěr。
欲渡未渡溪坂间,啐野寒乌忽惊起。yù dù wèi dù xī bǎn jiān,cuì yě hán wū hū jīng qǐ。
自非布置夺鬼神,焉能挥扫到骨髓。zì fēi bù zhì duó guǐ shén,yān néng huī sǎo dào gǔ suǐ。
郭生此画出自古心胸,亦如工部百世诗中龙。guō shēng cǐ huà chū zì gǔ xīn xiōng,yì rú gōng bù bǎi shì shī zhōng lóng。
清癯劲峭谢妩媚,略无一点沾春风。qīng qú jìn qiào xiè wǔ mèi,lüè wú yī diǎn zhān chūn fēng。
市门丹青纷俗工,为人涂抹杏花红。shì mén dān qīng fēn sú gōng,wèi rén tú mǒ xìng huā hóng。
老夫神交此石与此松,留眼雪天送飞鸿。lǎo fū shén jiāo cǐ shí yǔ cǐ sōng,liú yǎn xuě tiān sòng fēi hóng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

次韵康庆之题予桐江诗卷

方回

每愧诗无古风调,背山楼阁晒花裈。měi kuì shī wú gǔ fēng diào,bèi shān lóu gé shài huā kūn。
稍知海若吞河伯,敢眩蹄涔一勺浑。shāo zhī hǎi ruò tūn hé bó,gǎn xuàn tí cén yī sháo hún。

次韵康庆之题予桐江诗卷

方回

小儒百窘似贫户,薪及扊扅襦作裈。xiǎo rú bǎi jiǒng shì pín hù,xīn jí yǎn yí rú zuò kūn。
梓泽珊瑚许窥否,未多玉璞与金浑。zǐ zé shān hú xǔ kuī fǒu,wèi duō yù pú yǔ jīn hún。

次韵康庆之催借所著及谢见过

方回

闻道公家所著书,担囊荷箧喘肩夫。wén dào gōng jiā suǒ zhù shū,dān náng hé qiè chuǎn jiān fū。
定应未肯轻传借,良贾深藏有若无。dìng yīng wèi kěn qīng chuán jiè,liáng jiǎ shēn cáng yǒu ruò wú。

次韵康庆之催借所著及谢见过

方回

胸涵太古恐无邻,面著微埃讵许亲。xiōng hán tài gǔ kǒng wú lín,miàn zhù wēi āi jù xǔ qīn。
顾肯城南访穷巷,松风时煮一瓯春。gù kěn chéng nán fǎng qióng xiàng,sōng fēng shí zhǔ yī ōu chūn。

重阳吟五首

方回

射蛇戏马老刘郎,不为乾坤减战场。shè shé xì mǎ lǎo liú láng,bù wèi qián kūn jiǎn zhàn chǎng。
三径寒华空怅望,闲居无酒对重阳。sān jìng hán huá kōng chàng wàng,xián jū wú jiǔ duì zhòng yáng。

重阳吟五首

方回

心炎何处不南荒,瘴海烟深有玉堂。xīn yán hé chù bù nán huāng,zhàng hǎi yān shēn yǒu yù táng。
随地著身无得丧,菊花开日即重阳。suí dì zhù shēn wú dé sàng,jú huā kāi rì jí zhòng yáng。

重阳吟五首

方回

此身生死国兴亡,摇落年年本是常。cǐ shēn shēng sǐ guó xīng wáng,yáo luò nián nián běn shì cháng。
无奈潘郎解悽怨,满城风雨近重阳。wú nài pān láng jiě qī yuàn,mǎn chéng fēng yǔ jìn zhòng yáng。

重阳吟五首

方回

衣冠南渡紫微郎,流落天涯事可伤。yī guān nán dù zǐ wēi láng,liú luò tiān yá shì kě shāng。
不是诗人终不会,乱山深处过重阳。bù shì shī rén zhōng bù huì,luàn shān shēn chù guò zhòng yáng。

重阳吟五首

方回

战尘漠漠草荒荒,兵过村空菊自黄。zhàn chén mò mò cǎo huāng huāng,bīng guò cūn kōng jú zì huáng。
死尽亲知身偶在,干戈丛里见重阳。sǐ jǐn qīn zhī shēn ǒu zài,gàn gē cóng lǐ jiàn zhòng yáng。

虽然吟五首

方回

林下机声复碓声,时时犬吠又鸡鸣。lín xià jī shēng fù duì shēng,shí shí quǎn fèi yòu jī míng。
虽然此是寻常物,村落闻之即太平。suī rán cǐ shì xún cháng wù,cūn luò wén zhī jí tài píng。

虽然吟五首

方回

沽酒人家短竹篱,门前三两牧牛儿。gū jiǔ rén jiā duǎn zhú lí,mén qián sān liǎng mù niú ér。
虽然此是寻常物,军马才过不见之。suī rán cǐ shì xún cháng wù,jūn mǎ cái guò bù jiàn zhī。

虽然吟五首

方回

桑柘阴阴间苎麻,店前下马便斟茶。sāng zhè yīn yīn jiān zhù má,diàn qián xià mǎ biàn zhēn chá。
虽然此是寻常物,乱后空村没一家。suī rán cǐ shì xún cháng wù,luàn hòu kōng cūn méi yī jiā。

虽然吟五首

方回

大妇银钗小绿裙,采茶洗菜踏溪云。dà fù yín chāi xiǎo lǜ qún,cǎi chá xǐ cài tà xī yún。
虽然此是寻常物,一旦无踪为过军。suī rán cǐ shì xún cháng wù,yī dàn wú zōng wèi guò jūn。

虽然吟五首

方回

屋上炊烟屋下灯,客来汲井具瓶绳。wū shàng chuī yān wū xià dēng,kè lái jí jǐng jù píng shéng。
虽然此是寻常物,不是承平见不能。suī rán cǐ shì xún cháng wù,bù shì chéng píng jiàn bù néng。

见梅

方回

翠竹阴森护槿篱,玉梅庭院粉墙攲。cuì zhú yīn sēn hù jǐn lí,yù méi tíng yuàn fěn qiáng qī。
几年避地无人住,犹有花开一两枝。jǐ nián bì dì wú rén zhù,yóu yǒu huā kāi yī liǎng zhī。