古诗词

灯下读玄真子渔歌因怀山阴故隐追拟五首

陆游

晴山滴翠水挼蓝。qíng shān dī cuì shuǐ ruá lán。
聚散渔舟两复三。jù sàn yú zhōu liǎng fù sān。
横埭北,断桥南。héng dài běi,duàn qiáo nán。
侧起船篷便作帆。cè qǐ chuán péng biàn zuò fān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

快晴

陆游

地辟天开斗柄回,今朝红日遍池台。dì pì tiān kāi dòu bǐng huí,jīn cháo hóng rì biàn chí tái。
新阳苏醒春前柳,轻暖医治雪后梅。xīn yáng sū xǐng chūn qián liǔ,qīng nuǎn yī zhì xuě hòu méi。
瓦屋螺青披雾出,锦江鸭绿抱山来。wǎ wū luó qīng pī wù chū,jǐn jiāng yā lǜ bào shān lái。
衰翁也逐儿童喜,旋拨文书近酒杯。shuāi wēng yě zhú ér tóng xǐ,xuán bō wén shū jìn jiǔ bēi。

独坐

陆游

巾帽攲倾短发稀,青灯照影夜相依。jīn mào qī qīng duǎn fā xī,qīng dēng zhào yǐng yè xiāng yī。
穷边草木春迟到,故国湖山梦自归。qióng biān cǎo mù chūn chí dào,gù guó hú shān mèng zì guī。
茶鼎松风吹谡谡,香奁云缕散馡馡。chá dǐng sōng fēng chuī sù sù,xiāng lián yún lǚ sàn fēi fēi。
羸骖敢复和銮望,只愿连山苜蓿肥。léi cān gǎn fù hé luán wàng,zhǐ yuàn lián shān mù xu féi。

荀秀才送蜡梅十枝奇甚为赋此诗

陆游

与梅同谱又同时,我为评香似更奇。yǔ méi tóng pǔ yòu tóng shí,wǒ wèi píng xiāng shì gèng qí。
痛饮便判千日醉,清狂顿减十年衰。tòng yǐn biàn pàn qiān rì zuì,qīng kuáng dùn jiǎn shí nián shuāi。
色疑初割蜂脾蜜,影欲平欺鹤膝枝。sè yí chū gē fēng pí mì,yǐng yù píng qī hè xī zhī。
插向宝壶犹未称,合将金屋贮幽姿。chā xiàng bǎo hú yóu wèi chēng,hé jiāng jīn wū zhù yōu zī。

离嘉州宿平羌

陆游

初挈囊衣宿水村,萧然一扫旧巢痕。chū qiè náng yī sù shuǐ cūn,xiāo rán yī sǎo jiù cháo hén。
本来信手忘工拙,却为无心少怨恩。běn lái xìn shǒu wàng gōng zhuō,què wèi wú xīn shǎo yuàn ēn。
自笑远游谙马上,已营小筑老云根。zì xiào yuǎn yóu ān mǎ shàng,yǐ yíng xiǎo zhù lǎo yún gēn。
淡烟疏雨平羌路,便恐从今入梦魂。dàn yān shū yǔ píng qiāng lù,biàn kǒng cóng jīn rù mèng hún。

游修觉寺

陆游

上尽苍崖百级梯,诗囊香碗手亲携。shàng jǐn cāng yá bǎi jí tī,shī náng xiāng wǎn shǒu qīn xié。
山从飞鸟行边出,天向平芜尽处低。shān cóng fēi niǎo xíng biān chū,tiān xiàng píng wú jǐn chù dī。
花落忽惊春事晚,楼高剩觉客魂迷。huā luò hū jīng chūn shì wǎn,lóu gāo shèng jué kè hún mí。
兴阑扫榻禅房卧,清梦还应到剡溪。xīng lán sǎo tà chán fáng wò,qīng mèng hái yīng dào shàn xī。

暮春

陆游

忙里偷闲慰晚途,春来日日在东湖。máng lǐ tōu xián wèi wǎn tú,chūn lái rì rì zài dōng hú。
凭栏投饭看鱼队,挟弹惊鸦护雀雏。píng lán tóu fàn kàn yú duì,xié dàn jīng yā hù què chú。
俗态似看花烂漫,病身能斗竹清癯。sú tài shì kàn huā làn màn,bìng shēn néng dòu zhú qīng qú。
一樽是处成幽赏,风月随人不用呼。yī zūn shì chù chéng yōu shǎng,fēng yuè suí rén bù yòng hū。

小阁纳凉

陆游

侵床月白病全苏,掠面风清酒欲无。qīn chuáng yuè bái bìng quán sū,lüè miàn fēng qīng jiǔ yù wú。
渺渺塘阴下鸥鹭,萧萧秋意满菰蒲。miǎo miǎo táng yīn xià ōu lù,xiāo xiāo qiū yì mǎn gū pú。
纵输烟渡横孤艇,也胜京尘暗九衢。zòng shū yān dù héng gū tǐng,yě shèng jīng chén àn jiǔ qú。
莫遣良工更摹写,此诗端是卧游图。mò qiǎn liáng gōng gèng mó xiě,cǐ shī duān shì wò yóu tú。

晨雨

陆游

挥汗驱蚊废夜眠,清晨一雨便翛然。huī hàn qū wén fèi yè mián,qīng chén yī yǔ biàn xiāo rán。
凉生池阁衣巾爽,润入园林草木鲜。liáng shēng chí gé yī jīn shuǎng,rùn rù yuán lín cǎo mù xiān。
青蒻云腴开斗茗,翠罂玉液取寒泉。qīng ruò yún yú kāi dòu míng,cuì yīng yù yè qǔ hán quán。
饭馀一枕华胥梦,不怪门生笑腹便。fàn yú yī zhěn huá xū mèng,bù guài mén shēng xiào fù biàn。

湖上笋盛出戏作长句

陆游

??穿苔玳瑁簪,按行日夜待成林。jí jí chuān tái dài mào zān,àn xíng rì yè dài chéng lín。
养渠百尺干霄气,见我平生及物心。yǎng qú bǎi chǐ gàn xiāo qì,jiàn wǒ píng shēng jí wù xīn。
剩插藩篱忧玉折,豫期风雨听龙吟。shèng chā fān lí yōu yù zhé,yù qī fēng yǔ tīng lóng yín。
明年又徙囊衣去,谁与平安报好音。míng nián yòu xǐ náng yī qù,shuí yǔ píng ān bào hǎo yīn。

雨后集湖上

陆游

野水交流自满畦,芳池新涨恰平堤。yě shuǐ jiāo liú zì mǎn qí,fāng chí xīn zhǎng qià píng dī。
花藏密叶多时在,莺占高枝尽日啼。huā cáng mì yè duō shí zài,yīng zhàn gāo zhī jǐn rì tí。
绣袂宝裙催结束,金尊翠杓共提携。xiù mèi bǎo qún cuī jié shù,jīn zūn cuì biāo gòng tí xié。
白头自喜能狂在,笑襞蛮笺落醉题。bái tóu zì xǐ néng kuáng zài,xiào bì mán jiān luò zuì tí。

宿杜氏庄

陆游

怪藤十围蔽白日,老木千尺干青霄。guài téng shí wéi bì bái rì,lǎo mù qiān chǐ gàn qīng xiāo。
水泛戛滩竹作舫,陆行跨空绳系桥。shuǐ fàn jiá tān zhú zuò fǎng,lù xíng kuà kōng shéng xì qiáo。
阴阴古屋精灵语,惨惨江云蛟鳄骄。yīn yīn gǔ wū jīng líng yǔ,cǎn cǎn jiāng yún jiāo è jiāo。
吾道非耶行至此,诸公正散紫宸朝。wú dào fēi yé xíng zhì cǐ,zhū gōng zhèng sàn zǐ chén cháo。

游灵鹫寺堂中僧阒然独作礼开山定心尊者尊者唐人有问法者辄点胸示之时号点点和尚

陆游

半世吴松理钓丝,蜀山著脚岂前知。bàn shì wú sōng lǐ diào sī,shǔ shān zhù jiǎo qǐ qián zhī。
云堂已散三三众,卵塔空寻点点师。yún táng yǐ sàn sān sān zhòng,luǎn tǎ kōng xún diǎn diǎn shī。
戴雪数峰临峭绝,浮花一水舞沦漪。dài xuě shù fēng lín qiào jué,fú huā yī shuǐ wǔ lún yī。
劳生未尽能重到,应扫流尘读此诗。láo shēng wèi jǐn néng zhòng dào,yīng sǎo liú chén dú cǐ shī。

桃源

陆游

木缺桥横一径微,断烟残霭晚霏霏。mù quē qiáo héng yī jìng wēi,duàn yān cán ǎi wǎn fēi fēi。
十年倦客明双眼,五月游人换夹衣。shí nián juàn kè míng shuāng yǎn,wǔ yuè yóu rén huàn jiā yī。
翠峡束成寒练静,苍崖溅落素鲛飞。cuì xiá shù chéng hán liàn jìng,cāng yá jiàn luò sù jiāo fēi。
尔来自笑痴顽甚,著处吟哦不记归。ěr lái zì xiào chī wán shén,zhù chù yín ó bù jì guī。

东湖新竹

陆游

插棘编篱谨护持,养成寒碧映沦漪。chā jí biān lí jǐn hù chí,yǎng chéng hán bì yìng lún yī。
清风掠地秋先到,赤日行天午不知。qīng fēng lüè dì qiū xiān dào,chì rì xíng tiān wǔ bù zhī。
解箨时闻声簌簌,放梢初见叶离离。jiě tuò shí wén shēng sù sù,fàng shāo chū jiàn yè lí lí。
官闲我欲频来此,枕簟仍教到处随。guān xián wǒ yù pín lái cǐ,zhěn diàn réng jiào dào chù suí。

读胡基仲旧诗有感

陆游

少日飞腾翰墨场,暮年相见尚昂藏。shǎo rì fēi téng hàn mò chǎng,mù nián xiāng jiàn shàng áng cáng。
沈沙舟畔千帆过,剪翮笼边百鸟翔。shěn shā zhōu pàn qiān fān guò,jiǎn hé lóng biān bǎi niǎo xiáng。
访古每思春并辔,说诗仍记夜连床。fǎng gǔ měi sī chūn bìng pèi,shuō shī réng jì yè lián chuáng。
匆匆去日多于发,不独悲君亦自伤。cōng cōng qù rì duō yú fā,bù dú bēi jūn yì zì shāng。