古诗词

灯下读玄真子渔歌因怀山阴故隐追拟五首

陆游

晴山滴翠水挼蓝。qíng shān dī cuì shuǐ ruá lán。
聚散渔舟两复三。jù sàn yú zhōu liǎng fù sān。
横埭北,断桥南。héng dài běi,duàn qiáo nán。
侧起船篷便作帆。cè qǐ chuán péng biàn zuò fān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

杂题四首

陆游

贺公在朝雅吴语,庄舄仕楚犹越吟。hè gōng zài cháo yǎ wú yǔ,zhuāng xì shì chǔ yóu yuè yín。
我幸归休在闾巷,灯前感慨不须深。wǒ xìng guī xiū zài lǘ xiàng,dēng qián gǎn kǎi bù xū shēn。

杂题四首

陆游

茆屋三间已太奢,柴乾米白喜无涯。máo wū sān jiān yǐ tài shē,chái qián mǐ bái xǐ wú yá。
非贤敢窃优贤禄,愿折莼丝与蕨芽。fēi xián gǎn qiè yōu xián lù,yuàn zhé chún sī yǔ jué yá。

杂题四首

陆游

野花红碧自争春,村酒酸甜也醉人。yě huā hóng bì zì zhēng chūn,cūn jiǔ suān tián yě zuì rén。
解放船头便千里,不愁无处著闲身。jiě fàng chuán tóu biàn qiān lǐ,bù chóu wú chù zhù xián shēn。

杂题四首

陆游

湖堤疏瘦水杨柳,村舍殷红山石榴。hú dī shū shòu shuǐ yáng liǔ,cūn shě yīn hóng shān shí liú。
推户本来随意入,乞浆因得片时留。tuī hù běn lái suí yì rù,qǐ jiāng yīn dé piàn shí liú。

道院偶述二首

陆游

景德祥符草野臣,登封曾望属车尘。jǐng dé xiáng fú cǎo yě chén,dēng fēng céng wàng shǔ chē chén。
已经成住坏空劫,犹是东西南北人。yǐ jīng chéng zhù huài kōng jié,yóu shì dōng xī nán běi rén。

道院偶述二首

陆游

忆在青城炼大丹,丹成垂欲上仙班。yì zài qīng chéng liàn dà dān,dān chéng chuí yù shàng xiān bān。
飘零未忍尘中老,犹待时平隐华山。piāo líng wèi rěn chén zhōng lǎo,yóu dài shí píng yǐn huá shān。

昔从戎南郑日范西叔为予书小卧屏今三十有八年矣怅然有怀

陆游

梁州风月今何在,每忆朋俦泪溅裾。liáng zhōu fēng yuè jīn hé zài,měi yì péng chóu lèi jiàn jū。
戎幕已如它世事,素屏犹对故人书。róng mù yǐ rú tā shì shì,sù píng yóu duì gù rén shū。

小雨

陆游

川云叠叠密如鳞,山雨霏霏细似尘。chuān yún dié dié mì rú lín,shān yǔ fēi fēi xì shì chén。
未必便为耕陇喜,天公分付与诗人。wèi bì biàn wèi gēng lǒng xǐ,tiān gōng fēn fù yǔ shī rén。

闲游二首

陆游

一见溪山病眼开,青鞋处处蹋苍苔。yī jiàn xī shān bìng yǎn kāi,qīng xié chù chù tà cāng tái。
平生长物扫除尽,犹带笔床茶灶来。píng shēng zhǎng wù sǎo chú jǐn,yóu dài bǐ chuáng chá zào lái。

闲游二首

陆游

好事湖边卖酒家,杖头钱尽惯曾赊。hǎo shì hú biān mài jiǔ jiā,zhàng tóu qián jǐn guàn céng shē。
垆边烂醉眠经日,开过红薇一架花。lú biān làn zuì mián jīng rì,kāi guò hóng wēi yī jià huā。

纵笔二首

陆游

骑鹤翩翩过月傍,浩然风露九秋凉。qí hè piān piān guò yuè bàng,hào rán fēng lù jiǔ qiū liáng。
忽闻卷地潮声起,始觉江山近故乡。hū wén juǎn dì cháo shēng qǐ,shǐ jué jiāng shān jìn gù xiāng。

纵笔二首

陆游

百尺松根结茯苓,千年长养似人形。bǎi chǐ sōng gēn jié fú líng,qiān nián zhǎng yǎng shì rén xíng。
谁知金鼎烹初熟,恰直山翁醉欲醒。shuí zhī jīn dǐng pēng chū shú,qià zhí shān wēng zuì yù xǐng。

书忧

陆游

时人应怪我何求,白尽从来未白头。shí rén yīng guài wǒ hé qiú,bái jǐn cóng lái wèi bái tóu。
磅礴昆仑三万里,不知何地可薶忧。bàng bó kūn lún sān wàn lǐ,bù zhī hé dì kě mái yōu。

门外独立

陆游

朝看出市暮看归,数尽行人尚倚扉。cháo kàn chū shì mù kàn guī,shù jǐn xíng rén shàng yǐ fēi。
要见先生无尽兴,少须高树挂残晖。yào jiàn xiān shēng wú jǐn xīng,shǎo xū gāo shù guà cán huī。

独坐闲咏二首

陆游

书生亦有功名愿,与世无缘每背驰。shū shēng yì yǒu gōng míng yuàn,yǔ shì wú yuán měi bèi chí。
一寸丹心空许国,满头白发却缘诗。yī cùn dān xīn kōng xǔ guó,mǎn tóu bái fā què yuán shī。