古诗词

送□景文长兴丞

方回

太湖之岸环□县,君所佐县为最雄。tài hú zhī àn huán xiàn,jūn suǒ zuǒ xiàn wèi zuì xióng。
其民无不挟利刃,往往杀人白昼中。qí mín wú bù xié lì rèn,wǎng wǎng shā rén bái zhòu zhōng。
荻浦盐丁更狞恶,轻舠出没洪涛风。dí pǔ yán dīng gèng níng è,qīng dāo chū méi hóng tāo fēng。
迩来清霜冻天地,一扫蚊虻销昏霿。ěr lái qīng shuāng dòng tiān dì,yī sǎo wén méng xiāo hūn méng。
承平难治乱后易,况今官制权任同。chéng píng nán zhì luàn hòu yì,kuàng jīn guān zhì quán rèn tóng。
监尹丞簿设四职,圜坐决事皆宰公。jiān yǐn chéng bù shè sì zhí,huán zuò jué shì jiē zǎi gōng。
三可一否或二否,掀案掷砚纷相攻。sān kě yī fǒu huò èr fǒu,xiān àn zhì yàn fēn xiāng gōng。
北人欺南恃气力,但亦颇畏明与聪。běi rén qī nán shì qì lì,dàn yì pǒ wèi míng yǔ cōng。
君才如此彼定服,岂敢专辄关节通。jūn cái rú cǐ bǐ dìng fú,qǐ gǎn zhuān zhé guān jié tōng。
弊根安在在俸薄,所至贪吏如蝗螽。bì gēn ān zài zài fèng báo,suǒ zhì tān lì rú huáng zhōng。
上征下取至民极,何异大虫食小虫。shàng zhēng xià qǔ zhì mín jí,hé yì dà chóng shí xiǎo chóng。
百姓把盏长官受,饩牲器币厩宇充。bǎi xìng bǎ zhǎn zhǎng guān shòu,xì shēng qì bì jiù yǔ chōng。
自古书传未之见,具人眉目心貙熊。zì gǔ shū chuán wèi zhī jiàn,jù rén méi mù xīn chū xióng。
甚至唯恐盗不作,诬谓叛逆兴兵戎。shén zhì wéi kǒng dào bù zuò,wū wèi pàn nì xīng bīng róng。
村落雠杀小斗阋,一室作过千室空。cūn luò chóu shā xiǎo dòu xì,yī shì zuò guò qiān shì kōng。
君昔茌平鸢肩翁,斗酒濯足游新丰。jūn xī chí píng yuān jiān wēng,dòu jiǔ zhuó zú yóu xīn fēng。
略与常何草封事,便应入侍丹墀枫。lüè yǔ cháng hé cǎo fēng shì,biàn yīng rù shì dān chí fēng。
昌黎调笑崔蓝田,哦二松间何匆匆。chāng lí diào xiào cuī lán tián,ó èr sōng jiān hé cōng cōng。
敕君就此岂不屈,径欲一往苏疲癃。chì jūn jiù cǐ qǐ bù qū,jìng yù yī wǎng sū pí lóng。
僚友二三户七万,照以胸次百鍊铜。liáo yǒu èr sān hù qī wàn,zhào yǐ xiōng cì bǎi liàn tóng。
升堂熙怡一署字,鼓舞父老歌儿童。shēng táng xī yí yī shǔ zì,gǔ wǔ fù lǎo gē ér tóng。
书画船过水晶宫,杨柳正绿花正红,且为老夫寄诗筒。shū huà chuán guò shuǐ jīng gōng,yáng liǔ zhèng lǜ huā zhèng hóng,qiě wèi lǎo fū jì shī tǒng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

解闷

方回

苦吟成癖习,多难迫衰年。kǔ yín chéng pǐ xí,duō nán pò shuāi nián。
生理终无赖,诗名似许专。shēng lǐ zhōng wú lài,shī míng shì xǔ zhuān。
刚肠百鍊劲,老笔万钧悬。gāng cháng bǎi liàn jìn,lǎo bǐ wàn jūn xuán。
得失元相半,乾坤本不偏。dé shī yuán xiāng bàn,qián kūn běn bù piān。

梦作

方回

几年于此矣,愁鬓雪垂垂。jǐ nián yú cǐ yǐ,chóu bìn xuě chuí chuí。
已悟身为幻,犹能梦作诗。yǐ wù shēn wèi huàn,yóu néng mèng zuò shī。
百骸谁不朽,一念未全衰。bǎi hái shuí bù xiǔ,yī niàn wèi quán shuāi。
用尽平生力,唯吾影自知。yòng jǐn píng shēng lì,wéi wú yǐng zì zhī。

灰心

方回

志大终痴拙,年衰合老成。zhì dà zhōng chī zhuō,nián shuāi hé lǎo chéng。
口无谈世事,身不要时名。kǒu wú tán shì shì,shēn bù yào shí míng。
偶后诸人死,犹馀几日程。ǒu hòu zhū rén sǐ,yóu yú jǐ rì chéng。
灰心良已是,拊髀未须惊。huī xīn liáng yǐ shì,fǔ bì wèi xū jīng。

夏日

方回

多病情怀懒,新晴草木光。duō bìng qíng huái lǎn,xīn qíng cǎo mù guāng。
倦骸扶老瘦,幽径息阴凉。juàn hái fú lǎo shòu,yōu jìng xī yīn liáng。
家瘠盘餐俭,村荒籴价昂。jiā jí pán cān jiǎn,cūn huāng dí jià áng。
岂无可忧者,得句暂能忘。qǐ wú kě yōu zhě,dé jù zàn néng wàng。

说诗

方回

齿发侵寻落,风霜取次秋。chǐ fā qīn xún luò,fēng shuāng qǔ cì qiū。
口须湔乳臭,川合向东流。kǒu xū jiān rǔ chòu,chuān hé xiàng dōng liú。
沈宋中尝悔,江湖晚更羞。shěn sòng zhōng cháng huǐ,jiāng hú wǎn gèng xiū。
此声专老杜,犹俟到夔州。cǐ shēng zhuān lǎo dù,yóu qí dào kuí zhōu。

晨起二首

方回

近市招医士,空庖督爨奴。jìn shì zhāo yī shì,kōng páo dū cuàn nú。
膻荤犹可绝,药饵岂容无。shān hūn yóu kě jué,yào ěr qǐ róng wú。
既欲营猫饭,仍当续马刍。jì yù yíng māo fàn,réng dāng xù mǎ chú。
晨兴百需缺,独喜见吾雏。chén xīng bǎi xū quē,dú xǐ jiàn wú chú。

晨起二首

方回

蚊蚤宵为梗,葵榴晓可观。wén zǎo xiāo wèi gěng,kuí liú xiǎo kě guān。
偶无酲待解,自觉寝难安。ǒu wú chéng dài jiě,zì jué qǐn nán ān。
深癖穿蒙密,幽阴度屈盘。shēn pǐ chuān méng mì,yōu yīn dù qū pán。
忽惊一点露,滴人发间寒。hū jīng yī diǎn lù,dī rén fā jiān hán。

力学

方回

力学衰犹进,治生晚不雠。lì xué shuāi yóu jìn,zhì shēng wǎn bù chóu。
操心元自定,忤俗果何由。cāo xīn yuán zì dìng,wǔ sú guǒ hé yóu。
涂抹馀千纸,浮沉等一沤。tú mǒ yú qiān zhǐ,fú chén děng yī ōu。
忍穷兼耐辱,失笑未包羞。rěn qióng jiān nài rǔ,shī xiào wèi bāo xiū。

赠孙元京

方回

道岂与身穷,相逢两秃翁。dào qǐ yǔ shēn qióng,xiāng féng liǎng tū wēng。
高怀真悃悃,薄艺愧空空。gāo huái zhēn kǔn kǔn,báo yì kuì kōng kōng。
同谷吟山雪,愚溪感候虫。tóng gǔ yín shān xuě,yú xī gǎn hòu chóng。
斯人何可作,尚获见馀风。sī rén hé kě zuò,shàng huò jiàn yú fēng。

赠孙元京

方回

举世无高见,斯文有正音。jǔ shì wú gāo jiàn,sī wén yǒu zhèng yīn。
稍工仍要拙,宁古不为今。shāo gōng réng yào zhuō,níng gǔ bù wèi jīn。
末俗难容喙,空言苦用心。mò sú nán róng huì,kōng yán kǔ yòng xīn。
未妨全瘦劲,却恐太幽深。wèi fáng quán shòu jìn,què kǒng tài yōu shēn。

送陆君重

方回

胥谓真英妙,元来极老成。xū wèi zhēn yīng miào,yuán lái jí lǎo chéng。
诗书裁簿领,忠厚胜聪明。shī shū cái bù lǐng,zhōng hòu shèng cōng míng。
熟料乾坤事,难穷九万程。shú liào qián kūn shì,nán qióng jiǔ wàn chéng。
吾衰今已矣,公等付苍生。wú shuāi jīn yǐ yǐ,gōng děng fù cāng shēng。

送陆君重

方回

谓世无廉吏,吾犹见此人。wèi shì wú lián lì,wú yóu jiàn cǐ rén。
政声口碑在,阴德□□新。zhèng shēng kǒu bēi zài,yīn dé xīn。
薄俗难开眼,亨途易致身。báo sú nán kāi yǎn,hēng tú yì zhì shēn。
一清当百浊,端肯混光尘。yī qīng dāng bǎi zhuó,duān kěn hùn guāng chén。

送陆君重

方回

岂不亦分符,圭田廨宅无。qǐ bù yì fēn fú,guī tián xiè zhái wú。
一楼栖僦寓,百费仰家租。yī lóu qī jiù yù,bǎi fèi yǎng jiā zū。
琴韵消长日,诗盟许老夫。qín yùn xiāo zhǎng rì,shī méng xǔ lǎo fū。
用心自尘外,未觉与同途。yòng xīn zì chén wài,wèi jué yǔ tóng tú。

送陆君重

方回

四宝堂空后,归舟有底珍。sì bǎo táng kōng hòu,guī zhōu yǒu dǐ zhēn。
唯将好山色,可语故乡人。wéi jiāng hǎo shān sè,kě yǔ gù xiāng rén。
他日公能忆,吾邦俗尚淳。tā rì gōng néng yì,wú bāng sú shàng chún。
信难臧否遽,早觉是非真。xìn nán zāng fǒu jù,zǎo jué shì fēi zhēn。

送陆君重

方回

起伏难前定,行藏喜自由。qǐ fú nán qián dìng,xíng cáng xǐ zì yóu。
足堪娱寿母,幸不乏先畴。zú kān yú shòu mǔ,xìng bù fá xiān chóu。
酒具饶鱼蟹,郊居少应酬。jiǔ jù ráo yú xiè,jiāo jū shǎo yīng chóu。
两无惭事育,何用到壶头。liǎng wú cán shì yù,hé yòng dào hú tóu。