古诗词

丁戊行

方回

丁日释奠集儒士,戊日赛社驩农民。dīng rì shì diàn jí rú shì,wù rì sài shè huān nóng mín。
四海干戈万事革,独此仿佛殷周因。sì hǎi gàn gē wàn shì gé,dú cǐ fǎng fú yīn zhōu yīn。
古礼仅存吏治落,农极憔悴儒尤贫。gǔ lǐ jǐn cún lì zhì luò,nóng jí qiáo cuì rú yóu pín。
章甫行市笑骂众,夫须服田科敛频。zhāng fǔ xíng shì xiào mà zhòng,fū xū fú tián kē liǎn pín。
今年五月大霖雨,旧谷已□新□□。jīn nián wǔ yuè dà lín yǔ,jiù gǔ yǐ xīn。
精凿有之敢靳价,万钱不得五斗陈。jīng záo yǒu zhī gǎn jìn jià,wàn qián bù dé wǔ dòu chén。
青衿生徒□困馁,白首父老空颦呻。qīng jīn shēng tú kùn něi,bái shǒu fù lǎo kōng pín shēn。
仲秋甲子雨益甚,山怀河溢阴逾旬。zhòng qiū jiǎ zi yǔ yì shén,shān huái hé yì yīn yú xún。
庭酹坛献想草草,瘠牲酸酒羞明神。tíng lèi tán xiàn xiǎng cǎo cǎo,jí shēng suān jiǔ xiū míng shén。
一旦警急盗贼起,生聚未保明年春。yī dàn jǐng jí dào zéi qǐ,shēng jù wèi bǎo míng nián chūn。
钱塘儿女长市井,书灯耕耒两不亲。qián táng ér nǚ zhǎng shì jǐng,shū dēng gēng lěi liǎng bù qīn。
但知佚乐逐浮末,岂料离乱遭风尘。dàn zhī yì lè zhú fú mò,qǐ liào lí luàn zāo fēng chén。
丁戊二祭实素昧,竞诧潮过天凉新。dīng wù èr jì shí sù mèi,jìng chà cháo guò tiān liáng xīn。
肯念道傍横死人,芙蓉金菊迎佳辰。kěn niàn dào bàng héng sǐ rén,fú róng jīn jú yíng jiā chén。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

三贤堂移入西湖新书院

方回

湖边莫怪旧祠荒,士女何曾炷瓣香。hú biān mò guài jiù cí huāng,shì nǚ hé céng zhù bàn xiāng。
赖是人心犹未泯,深衣迎奉入书堂。lài shì rén xīn yóu wèi mǐn,shēn yī yíng fèng rù shū táng。

集贤堂已无

方回

旧日三贤又集贤,看人歌舞过湖船。jiù rì sān xián yòu jí xián,kàn rén gē wǔ guò hú chuán。
一时去取非公论,到底终难昧老天。yī shí qù qǔ fēi gōng lùn,dào dǐ zhōng nán mèi lǎo tiān。

湖山堂再修仅有

方回

飞鸟穿堂柱半攲,春晴犹不似春时。fēi niǎo chuān táng zhù bàn qī,chūn qíng yóu bù shì chūn shí。
上梁文记临邛魏,天目洪家却立碑。shàng liáng wén jì lín qióng wèi,tiān mù hóng jiā què lì bēi。

南高峰至其下不高

方回

远望生愁陟降劳,峥嵘窣堵据金鳌。yuǎn wàng shēng chóu zhì jiàng láo,zhēng róng sū dǔ jù jīn áo。
今朝身到南山下,渐近元来总不高。jīn cháo shēn dào nán shān xià,jiàn jìn yuán lái zǒng bù gāo。

北高峰屡欲登而辍

方回

拟上高峰最上头,篮舆已赁又还休。nǐ shàng gāo fēng zuì shàng tóu,lán yú yǐ lìn yòu hái xiū。
旧来诗眼如今别,添与江南一段愁。jiù lái shī yǎn rú jīn bié,tiān yǔ jiāng nán yī duàn chóu。

左顾保叔塔右顾雷峰塔并南北高峰塔为四

方回

四山角立四浮屠,绝似双林竞宝珠。sì shān jiǎo lì sì fú tú,jué shì shuāng lín jìng bǎo zhū。
万古一丸拿不去,夜深朗月浸澄湖。wàn gǔ yī wán ná bù qù,yè shēn lǎng yuè jìn chéng hú。

中望吴山下一汀是为杭州

方回

秦皇系缆北山头,一抹江边海变洲。qín huáng xì lǎn běi shān tóu,yī mǒ jiāng biān hǎi biàn zhōu。
百万生人无葬处,蜗争蚁战不如休。bǎi wàn shēng rén wú zàng chù,wō zhēng yǐ zhàn bù rú xiū。

唐侯举摹刊诗卷牟献之文赵子昂字

方回

金马文章坡颍氏,玉堂字画献羲之。jīn mǎ wén zhāng pō yǐng shì,yù táng zì huà xiàn xī zhī。
得兼裒施枣此刻,价倍湖州校正诗。dé jiān póu shī zǎo cǐ kè,jià bèi hú zhōu xiào zhèng shī。

题庐山白莲社十八贤图

方回

六老臞儒十二僧,柴桑醉士肯为朋。liù lǎo qú rú shí èr sēng,chái sāng zuì shì kěn wèi péng。
葫芦自与葫芦缠,更要闲人缠葛藤。hú lú zì yǔ hú lú chán,gèng yào xián rén chán gé téng。

淳熙甲午东阳郡斋兰亭

方回

大唐天子绐孤僧,转瞬人间几废兴。dà táng tiān zi dài gū sēng,zhuǎn shùn rén jiān jǐ fèi xīng。
一幅永和故茧纸,入昭陵又出昭陵。yī fú yǒng hé gù jiǎn zhǐ,rù zhāo líng yòu chū zhāo líng。

淳熙癸卯钱伸东阳本

方回

永和贞观晋沿唐,奉诏临摹老遂良。yǒng hé zhēn guān jìn yán táng,fèng zhào lín mó lǎo suì liáng。
展转流传非一手,虎贲犹得似中郎。zhǎn zhuǎn liú chuán fēi yī shǒu,hǔ bēn yóu dé shì zhōng láng。

淳熙戊申丘寿隽新昌石氏本

方回

颇如画手善传神,绝喜他乡见似人。pǒ rú huà shǒu shàn chuán shén,jué xǐ tā xiāng jiàn shì rén。
俯仰之间已陈迹,如何千载尚如新。fǔ yǎng zhī jiān yǐ chén jì,rú hé qiān zài shàng rú xīn。

张棕仲实见惠江阴丘本

方回

绝喜他乡见似人,颇如画手善传神。jué xǐ tā xiāng jiàn shì rén,pǒ rú huà shǒu shàn chuán shén。
忽思今昔无穷事,十五回经癸丑春。hū sī jīn xī wú qióng shì,shí wǔ huí jīng guǐ chǒu chūn。

小本兰亭二种

方回

子云可拟易论无,颇似兰亭细字模。zi yún kě nǐ yì lùn wú,pǒ shì lán tíng xì zì mó。
始信圣经非小艺,不羞依样画葫芦。shǐ xìn shèng jīng fēi xiǎo yì,bù xiū yī yàng huà hú lú。

北本兰亭

方回

一千年想永和会,十九之传贞观摹。yī qiān nián xiǎng yǒng hé huì,shí jiǔ zhī chuán zhēn guān mó。
此本中原今第一,真成一字一骊珠。cǐ běn zhōng yuán jīn dì yī,zhēn chéng yī zì yī lí zhū。