古诗词

三月初五日同诸友自城南游水西书事

方回

步出城南门,衣袂飘和风。bù chū chéng nán mén,yī mèi piāo hé fēng。
风中有花香,不问紫与红。fēng zhōng yǒu huā xiāng,bù wèn zǐ yǔ hóng。
万山似无罅,一水能自通。wàn shān shì wú xià,yī shuǐ néng zì tōng。
插云石色古,喷雪滩声雄。chā yún shí sè gǔ,pēn xuě tān shēng xióng。
夙闻长庚伯,来访宣平翁。sù wén zhǎng gēng bó,lái fǎng xuān píng wēng。
想见巉岩间,悠然支孤筇。xiǎng jiàn chán yán jiān,yōu rán zhī gū qióng。
吾侪复此游,啸歌渡船中。wú chái fù cǐ yóu,xiào gē dù chuán zhōng。
未渡东望西,既渡西眺东。wèi dù dōng wàng xī,jì dù xī tiào dōng。
东西互眺望,所至随不同。dōng xī hù tiào wàng,suǒ zhì suí bù tóng。
乃知佳山水,变态焉可穷。nǎi zhī jiā shān shuǐ,biàn tài yān kě qióng。
荦确陟层巘,茂密穿深丛。luò què zhì céng yǎn,mào mì chuān shēn cóng。
仓卒未暇往,虚皇紫阳宫。cāng zú wèi xiá wǎng,xū huáng zǐ yáng gōng。
僧窗亦可人,修竹攒青空。sēng chuāng yì kě rén,xiū zhú zǎn qīng kōng。
足用展极目,遥天送归鸿。zú yòng zhǎn jí mù,yáo tiān sòng guī hóng。
更有真趣泉,一泓磨精铜。gèng yǒu zhēn qù quán,yī hóng mó jīng tóng。
隶扁故自佳,韵语亦大工。lì biǎn gù zì jiā,yùn yǔ yì dà gōng。
至宝识者少,烟雨埋昏雺。zhì bǎo shí zhě shǎo,yān yǔ mái hūn wù。
英气决不泯,定复月贯虹。yīng qì jué bù mǐn,dìng fù yuè guàn hóng。
万世永无极,百年俱有终。wàn shì yǒng wú jí,bǎi nián jù yǒu zhōng。
为问羊叔子,何如王无功。wèi wèn yáng shū zi,hé rú wáng wú gōng。
晚生未闻道,邂逅华颠童。wǎn shēng wèi wén dào,xiè hòu huá diān tóng。
酒酣诗不成,归途竟匆匆。jiǔ hān shī bù chéng,guī tú jìng cōng cōng。
但苦嘲诙剧,谈锋森战攻。dàn kǔ cháo huī jù,tán fēng sēn zhàn gōng。
达人当两忘,一付亡是公。dá rén dāng liǎng wàng,yī fù wáng shì gōng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

次韵宾旸斋中独坐五首

方回

诗来似诉屈原醒,阿堵于公颇不庭。shī lái shì sù qū yuán xǐng,ā dǔ yú gōng pǒ bù tíng。
白水真人从断绝,丹元童子尚神灵。bái shuǐ zhēn rén cóng duàn jué,dān yuán tóng zi shàng shén líng。
秋眠簟未捐桃竹,晚食齑应胜韭萍。qiū mián diàn wèi juān táo zhú,wǎn shí jī yīng shèng jiǔ píng。
肯美张苍肥若瓠,从来吟影只伶俜。kěn měi zhāng cāng féi ruò hù,cóng lái yín yǐng zhǐ líng pīng。

次韵宾旸斋中独坐五首

方回

蚁溃金堤薄俗颓,圣门谁与嗣云来。yǐ kuì jīn dī báo sú tuí,shèng mén shuí yǔ sì yún lái。
良难托讽追风雅,只可微辞纪定哀。liáng nán tuō fěng zhuī fēng yǎ,zhǐ kě wēi cí jì dìng āi。
有志向能穿虎石,无疑今始悟蛇杯。yǒu zhì xiàng néng chuān hǔ shí,wú yí jīn shǐ wù shé bēi。
掀天气燄吾尝见,转首空成一聚埃。xiān tiān qì yàn wú cháng jiàn,zhuǎn shǒu kōng chéng yī jù āi。

次韵宾旸斋中独坐五首

方回

谁欤载笔掌丝纶,雾雨何伤隐豹文。shuí yú zài bǐ zhǎng sī lún,wù yǔ hé shāng yǐn bào wén。
绝望都俞参稷契,劣能损益记周殷。jué wàng dōu yú cān jì qì,liè néng sǔn yì jì zhōu yīn。
蠹残书册犹堪觑,草没阶除尽不耘。dù cán shū cè yóu kān qù,cǎo méi jiē chú jǐn bù yún。
郑老襟期少陵解,从渠衮衮更纷纷。zhèng lǎo jīn qī shǎo líng jiě,cóng qú gǔn gǔn gèng fēn fēn。

次韵宾旸斋中独坐五首

方回

惯忍饥穷即圣贤,松心玉质未贞坚。guàn rěn jī qióng jí shèng xián,sōng xīn yù zhì wèi zhēn jiān。
苦无知己庸何憾,断不逢人便乞怜。kǔ wú zhī jǐ yōng hé hàn,duàn bù féng rén biàn qǐ lián。
龟鹤算高终老死,星辰位定有推迁。guī hè suàn gāo zhōng lǎo sǐ,xīng chén wèi dìng yǒu tuī qiān。
味公独坐诗中意,可惜侵寻绛县年。wèi gōng dú zuò shī zhōng yì,kě xī qīn xún jiàng xiàn nián。

十月三日秀亭二首

方回

天怜迟莫与清闲,闲上高山看远山。tiān lián chí mò yǔ qīng xián,xián shàng gāo shān kàn yuǎn shān。
世味已如玄酒淡,名场肯复左轮殷。shì wèi yǐ rú xuán jiǔ dàn,míng chǎng kěn fù zuǒ lún yīn。
千争万竞尘埃里,古恨今愁莽苍间。qiān zhēng wàn jìng chén āi lǐ,gǔ hèn jīn chóu mǎng cāng jiān。
□□谁来问诗叟,应输老树识苍颜。shuí lái wèn shī sǒu,yīng shū lǎo shù shí cāng yán。

十月三日秀亭二首

方回

乱峰古垒一荒台,自笑衰翁去复来。luàn fēng gǔ lěi yī huāng tái,zì xiào shuāi wēng qù fù lái。
石怪更宜添薜荔,树枯犹许寄莓苔。shí guài gèng yí tiān bì lì,shù kū yóu xǔ jì méi tái。
四天无壁供诗眼,万古皆空付酒杯。sì tiān wú bì gōng shī yǎn,wàn gǔ jiē kōng fù jiǔ bēi。
惆怅远惭羊叔子,秋阴欲暮角声哀。chóu chàng yuǎn cán yáng shū zi,qiū yīn yù mù jiǎo shēng āi。

不寐

方回

眇忽微茫一入思,穿天匝地遍垓维。miǎo hū wēi máng yī rù sī,chuān tiān zā dì biàn gāi wéi。
残秋夜静山深处,孤客灯昏酒醒时。cán qiū yè jìng shān shēn chù,gū kè dēng hūn jiǔ xǐng shí。
自宝此身方有寿,不穷我辈更无诗。zì bǎo cǐ shēn fāng yǒu shòu,bù qióng wǒ bèi gèng wú shī。
少陵同谷七歌在,每一歌之泪欲垂。shǎo líng tóng gǔ qī gē zài,měi yī gē zhī lèi yù chuí。

十月六日小酌以自宝此身方有寿分韵得身字

方回

一从鼙鼓沸烟尘,十士相逢八九贫。yī cóng pí gǔ fèi yān chén,shí shì xiāng féng bā jiǔ pín。
梦境谁能为达者,醉乡犹幸属闲人。mèng jìng shuí néng wèi dá zhě,zuì xiāng yóu xìng shǔ xián rén。
剩留佳句传来世,谨护风寒养病身。shèng liú jiā jù chuán lái shì,jǐn hù fēng hán yǎng bìng shēn。
归去吾家有何物,岂无江水濯缁巾。guī qù wú jiā yǒu hé wù,qǐ wú jiāng shuǐ zhuó zī jīn。

别秀亭五首

方回

秀亭亭上果何似,两水万山图画开。xiù tíng tíng shàng guǒ hé shì,liǎng shuǐ wàn shān tú huà kāi。
霜入川原疏草木,烟销城市出楼台。shuāng rù chuān yuán shū cǎo mù,yān xiāo chéng shì chū lóu tái。
半空鹭点客愁破,何许笛吹诗句来。bàn kōng lù diǎn kè chóu pò,hé xǔ dí chuī shī jù lái。
异日梦魂应历历,醉僧同此藉莓苔。yì rì mèng hún yīng lì lì,zuì sēng tóng cǐ jí méi tái。

别秀亭五首

方回

七载专城闲五载,赖逢此地足娱宾。qī zài zhuān chéng xián wǔ zài,lài féng cǐ dì zú yú bīn。
高凭远眺最佳处,□饮能吟凡几人。gāo píng yuǎn tiào zuì jiā chù,yǐn néng yín fán jǐ rén。
晚辈渐催前辈老,来时岂料去时贫。wǎn bèi jiàn cuī qián bèi lǎo,lái shí qǐ liào qù shí pín。
是身朽腐心无愧,他日谁能踵后尘。shì shēn xiǔ fǔ xīn wú kuì,tā rì shuí néng zhǒng hòu chén。

别秀亭五首

方回

醉翁亭记四时乐,我乐谓何宁不惭。zuì wēng tíng jì sì shí lè,wǒ lè wèi hé níng bù cán。
满地落花供妓席,隔江残雪认僧庵。mǎn dì luò huā gōng jì xí,gé jiāng cán xuě rèn sēng ān。
邦人解学推敲势,野叟时同尔汝谈。bāng rén jiě xué tuī qiāo shì,yě sǒu shí tóng ěr rǔ tán。
盗贼猖狂兵革沸,谁怜此老苦中甘。dào zéi chāng kuáng bīng gé fèi,shuí lián cǐ lǎo kǔ zhōng gān。

别秀亭五首

方回

市人指点应怪讶,拄杖倚空何所为。shì rén zhǐ diǎn yīng guài yà,zhǔ zhàng yǐ kōng hé suǒ wèi。
戍角征鼙曾汹汹,樵歌牧笛尚熙熙。shù jiǎo zhēng pí céng xiōng xiōng,qiáo gē mù dí shàng xī xī。
风流剩有登临兴,摇落宁无代谢悲。fēng liú shèng yǒu dēng lín xīng,yáo luò níng wú dài xiè bēi。
□□翁诗吾解赋,升平不似放翁时。wēng shī wú jiě fù,shēng píng bù shì fàng wēng shí。

别秀亭五首

方回

作郡说贫人肯信,屋今售矣亦无田。zuò jùn shuō pín rén kěn xìn,wū jīn shòu yǐ yì wú tián。
囊中诗稿三千首,案上书灯十二年。náng zhōng shī gǎo sān qiān shǒu,àn shàng shū dēng shí èr nián。
马死尚难求别马,船归不过驾空船。mǎ sǐ shàng nán qiú bié mǎ,chuán guī bù guò jià kōng chuán。
秀亭手种花如锦,回首春风一惘然。xiù tíng shǒu zhǒng huā rú jǐn,huí shǒu chūn fēng yī wǎng rán。

同年常簿吴次翁

方回

一点书灯传不绝,王侯卿相复何加。yī diǎn shū dēng chuán bù jué,wáng hóu qīng xiāng fù hé jiā。
追惟大父同科第,喜见闻孙绍世家。zhuī wéi dà fù tóng kē dì,xǐ jiàn wén sūn shào shì jiā。
奥赜蚤能探理窟,芳妍孰敢竞词华。ào zé zǎo néng tàn lǐ kū,fāng yán shú gǎn jìng cí huá。
勿言小邑青衿少,要使人人读五车。wù yán xiǎo yì qīng jīn shǎo,yào shǐ rén rén dú wǔ chē。

夏自然

方回

古五言诗今罕见,把看愈久愈精神。gǔ wǔ yán shī jīn hǎn jiàn,bǎ kàn yù jiǔ yù jīng shén。
何能笔下有斯作,似觉眼中无此人。hé néng bǐ xià yǒu sī zuò,shì jué yǎn zhōng wú cǐ rén。
政用整严藏细润,元从冷淡出清新。zhèng yòng zhěng yán cáng xì rùn,yuán cóng lěng dàn chū qīng xīn。
著鞭更与追陶谢,莫向齐梁踵后尘。zhù biān gèng yǔ zhuī táo xiè,mò xiàng qí liáng zhǒng hòu chén。