古诗词

野趣居士杨公远令其子依竹似孙为予写真赠以长句

方回

尔来画工工画花,俗眼所识惟纷华。ěr lái huà gōng gōng huà huā,sú yǎn suǒ shí wéi fēn huá。
牡丹百卉哄蜂蝶,芙蓉鸳鸯相交加。mǔ dān bǎi huì hǒng fēng dié,fú róng yuān yāng xiāng jiāo jiā。
大为屏帐小卷轴,堆红积绿供□奢。dà wèi píng zhàng xiǎo juǎn zhóu,duī hóng jī lǜ gōng shē。
高人瞥见付一笑,妇女小儿争惊夸。gāo rén piē jiàn fù yī xiào,fù nǚ xiǎo ér zhēng jīng kuā。
我爱杨君画山水,要自胸中有妙理。wǒ ài yáng jūn huà shān shuǐ,yào zì xiōng zhōng yǒu miào lǐ。
巴东巫峡猿夜鸣,洞庭潇湘雁秋起。bā dōng wū xiá yuán yè míng,dòng tíng xiāo xiāng yàn qiū qǐ。
皓月明河万里天,淡墨扫成顷刻耳。hào yuè míng hé wàn lǐ tiān,dàn mò sǎo chéng qǐng kè ěr。
旧与结交三十年,今老而归识其子。jiù yǔ jié jiāo sān shí nián,jīn lǎo ér guī shí qí zi。
是父是子皆诗人,每一相逢佳句新。shì fù shì zi jiē shī rén,měi yī xiāng féng jiā jù xīn。
西风萧寺父谓子,写此前朝朝士真。xī fēng xiāo sì fù wèi zi,xiě cǐ qián cháo cháo shì zhēn。
自言画是作诗法,状貌之外观精神。zì yán huà shì zuò shī fǎ,zhuàng mào zhī wài guān jīng shén。
忽似老夫对明镜,翛然雪鬓乌纱巾。hū shì lǎo fū duì míng jìng,xiāo rán xuě bìn wū shā jīn。
野态愁容本难画,问言何得此奇怪。yě tài chóu róng běn nán huà,wèn yán hé dé cǐ qí guài。
得诸苦心熟在手,郢人斤斧由基射。dé zhū kǔ xīn shú zài shǒu,yǐng rén jīn fǔ yóu jī shè。
腰围不用黄金带,象笏紫袍贫已卖。yāo wéi bù yòng huáng jīn dài,xiàng hù zǐ páo pín yǐ mài。
只消结束作樵翁,看山独立长松下。zhǐ xiāo jié shù zuò qiáo wēng,kàn shān dú lì zhǎng sōng xià。
大杨居士醉曰然,小杨居士呼来前。dà yáng jū shì zuì yuē rán,xiǎo yáng jū shì hū lái qián。
眉间更着□毫一,缥缈诗仙仍酒仙。méi jiān gèng zhe háo yī,piāo miǎo shī xiān réng jiǔ xiān。
汝不逢我作郡年,此直当酬百万钱。rǔ bù féng wǒ zuò jùn nián,cǐ zhí dāng chóu bǎi wàn qián。
今既无此无可言,聊复赠之歌一篇。jīn jì wú cǐ wú kě yán,liáo fù zèng zhī gē yī piān。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

虚谷志归后赋十首

方回

涉世痴何甚,休官老自应。shè shì chī hé shén,xiū guān lǎo zì yīng。
闲踪今野鹤,荣念已春冰。xián zōng jīn yě hè,róng niàn yǐ chūn bīng。
频报宣麻相,新交辟谷僧。pín bào xuān má xiāng,xīn jiāo pì gǔ sēng。
微吟时得句,此外别无能。wēi yín shí dé jù,cǐ wài bié wú néng。

虚谷志归后赋十首

方回

买宅严滩上,幽栖十载馀。mǎi zhái yán tān shàng,yōu qī shí zài yú。
共怜翁失马,独喜我知鱼。gòng lián wēng shī mǎ,dú xǐ wǒ zhī yú。
宾客千钟酒,儿郎万卷书。bīn kè qiān zhōng jiǔ,ér láng wàn juǎn shū。
须移歙州住,缘此是乡居。xū yí shè zhōu zhù,yuán cǐ shì xiāng jū。

虚谷志归后赋十首

方回

年将盈六帙,礼尚记三加。nián jiāng yíng liù zhì,lǐ shàng jì sān jiā。
北阙昔分竹,东陵今种瓜。běi quē xī fēn zhú,dōng líng jīn zhǒng guā。
闲吟聊复尔,烂醉岂知他。xián yín liáo fù ěr,làn zuì qǐ zhī tā。
海内能诗者,时来问我家。hǎi nèi néng shī zhě,shí lái wèn wǒ jiā。

虚谷志归后赋十首

方回

四十载钱塘,诗狂复酒狂。sì shí zài qián táng,shī kuáng fù jiǔ kuáng。
湖山空御苑,市井尚宫妆。hú shān kōng yù yuàn,shì jǐng shàng gōng zhuāng。
冶肆淆禅刹,勋门卖节堂。yě sì xiáo chán shā,xūn mén mài jié táng。
归来念前事,朽骨果谁香。guī lái niàn qián shì,xiǔ gǔ guǒ shuí xiāng。

虚谷志归后赋十首

方回

艳冶千金笑,喧呼六博投。yàn yě qiān jīn xiào,xuān hū liù bó tóu。
不因槐枕寤,未暇草堂谋。bù yīn huái zhěn wù,wèi xiá cǎo táng móu。
啖菜贫犹健,簪花老自羞。dàn cài pín yóu jiàn,zān huā lǎo zì xiū。
五更山酒醒,何乐亦何忧。wǔ gèng shān jiǔ xǐng,hé lè yì hé yōu。

虚谷志归后赋十首

方回

薄俗多端忤,残生底事成。báo sú duō duān wǔ,cán shēng dǐ shì chéng。
千年惊鹤化,万里厌鹏程。qiān nián jīng hè huà,wàn lǐ yàn péng chéng。
能保中心定,悬知外物轻。néng bǎo zhōng xīn dìng,xuán zhī wài wù qīng。
只嫌觅句苦,四海有诗名。zhǐ xián mì jù kǔ,sì hǎi yǒu shī míng。

虚谷志归后赋十首

方回

倚楼赵公子,可与共诗评。yǐ lóu zhào gōng zi,kě yǔ gòng shī píng。
道故无终极,文须有主盟。dào gù wú zhōng jí,wén xū yǒu zhǔ méng。
轰雷春蛰动,贯月夜珠明。hōng léi chūn zhé dòng,guàn yuè yè zhū míng。
高作令吾愧,销光更屏声。gāo zuò lìng wú kuì,xiāo guāng gèng píng shēng。

虚谷志归后赋十首

方回

乐天在知命,行止岂人能。lè tiān zài zhī mìng,xíng zhǐ qǐ rén néng。
元亮归庐阜,延之牧始兴。yuán liàng guī lú fù,yán zhī mù shǐ xīng。
时才宜政柄,老我只诗朋。shí cái yí zhèng bǐng,lǎo wǒ zhǐ shī péng。
何日携君手,西湖共访僧。hé rì xié jūn shǒu,xī hú gòng fǎng sēng。

残春感事十首

方回

寒暑元如故,乾坤岂不宽。hán shǔ yuán rú gù,qián kūn qǐ bù kuān。
时情工刻薄,生理转艰难。shí qíng gōng kè báo,shēng lǐ zhuǎn jiān nán。
遑恤诸儿笑,终凭后代看。huáng xù zhū ér xiào,zhōng píng hòu dài kàn。
渊明咏贫士,感慨异悲酸。yuān míng yǒng pín shì,gǎn kǎi yì bēi suān。

残春感事十首

方回

守郡艰危日,还家老病时。shǒu jùn jiān wēi rì,hái jiā lǎo bìng shí。
僮奴惊逝谢,宾客听分离。tóng nú jīng shì xiè,bīn kè tīng fēn lí。
耨草泥沾手,煎茶火燎髭。nòu cǎo ní zhān shǒu,jiān chá huǒ liáo zī。
固穷终不怨,百鍊出新诗。gù qióng zhōng bù yuàn,bǎi liàn chū xīn shī。

残春感事十首

方回

青简兴亡骤,苍规代谢频。qīng jiǎn xīng wáng zhòu,cāng guī dài xiè pín。
悬知千古恨,政似一年春。xuán zhī qiān gǔ hèn,zhèng shì yī nián chūn。
甫换钟馗旧,俄闻杜宇新。fǔ huàn zhōng kuí jiù,é wén dù yǔ xīn。
梨花自寒食,谁酹石麒麟。lí huā zì hán shí,shuí lèi shí qí lín。

残春感事十首

方回

学易何须博,乾坤第一爻。xué yì hé xū bó,qián kūn dì yī yáo。
两仪能细察,万象已并包。liǎng yí néng xì chá,wàn xiàng yǐ bìng bāo。
枯秸供羸马,纤鳞喂乳猫。kū jiē gōng léi mǎ,xiān lín wèi rǔ māo。
吾衰有三韭,端胜易牙庖。wú shuāi yǒu sān jiǔ,duān shèng yì yá páo。

残春感事十首

方回

果熟携竿扑,禽鸣挟弹窥。guǒ shú xié gān pū,qín míng xié dàn kuī。
自怜多病叟,无奈近邻儿。zì lián duō bìng sǒu,wú nài jìn lín ér。
排闼宁容锁,逾垣更问篱。pái tà níng róng suǒ,yú yuán gèng wèn lí。
牡丹才半拆,摘去最红枝。mǔ dān cái bàn chāi,zhāi qù zuì hóng zhī。

残春感事十首

方回

底用春风急,诗肩暖亦寒。dǐ yòng chūn fēng jí,shī jiān nuǎn yì hán。
儿曹如笋长,吾事只梅酸。ér cáo rú sǔn zhǎng,wú shì zhǐ méi suān。
后死犹容健,馀生愈觉难。hòu sǐ yóu róng jiàn,yú shēng yù jué nán。
一瓢自穷巷,何止此堪叹。yī piáo zì qióng xiàng,hé zhǐ cǐ kān tàn。

残春感事十首

方回

格磔禽穿户,延缘蚁上衣。gé zhé qín chuān hù,yán yuán yǐ shàng yī。
雨来山气润,花过树阴肥。yǔ lái shān qì rùn,huā guò shù yīn féi。
去去春如梦,行行暮独归。qù qù chūn rú mèng,xíng xíng mù dú guī。
偶无宾友至,自取一杯挥。ǒu wú bīn yǒu zhì,zì qǔ yī bēi huī。