古诗词

野趣居士杨公远令其子依竹似孙为予写真赠以长句

方回

尔来画工工画花,俗眼所识惟纷华。ěr lái huà gōng gōng huà huā,sú yǎn suǒ shí wéi fēn huá。
牡丹百卉哄蜂蝶,芙蓉鸳鸯相交加。mǔ dān bǎi huì hǒng fēng dié,fú róng yuān yāng xiāng jiāo jiā。
大为屏帐小卷轴,堆红积绿供□奢。dà wèi píng zhàng xiǎo juǎn zhóu,duī hóng jī lǜ gōng shē。
高人瞥见付一笑,妇女小儿争惊夸。gāo rén piē jiàn fù yī xiào,fù nǚ xiǎo ér zhēng jīng kuā。
我爱杨君画山水,要自胸中有妙理。wǒ ài yáng jūn huà shān shuǐ,yào zì xiōng zhōng yǒu miào lǐ。
巴东巫峡猿夜鸣,洞庭潇湘雁秋起。bā dōng wū xiá yuán yè míng,dòng tíng xiāo xiāng yàn qiū qǐ。
皓月明河万里天,淡墨扫成顷刻耳。hào yuè míng hé wàn lǐ tiān,dàn mò sǎo chéng qǐng kè ěr。
旧与结交三十年,今老而归识其子。jiù yǔ jié jiāo sān shí nián,jīn lǎo ér guī shí qí zi。
是父是子皆诗人,每一相逢佳句新。shì fù shì zi jiē shī rén,měi yī xiāng féng jiā jù xīn。
西风萧寺父谓子,写此前朝朝士真。xī fēng xiāo sì fù wèi zi,xiě cǐ qián cháo cháo shì zhēn。
自言画是作诗法,状貌之外观精神。zì yán huà shì zuò shī fǎ,zhuàng mào zhī wài guān jīng shén。
忽似老夫对明镜,翛然雪鬓乌纱巾。hū shì lǎo fū duì míng jìng,xiāo rán xuě bìn wū shā jīn。
野态愁容本难画,问言何得此奇怪。yě tài chóu róng běn nán huà,wèn yán hé dé cǐ qí guài。
得诸苦心熟在手,郢人斤斧由基射。dé zhū kǔ xīn shú zài shǒu,yǐng rén jīn fǔ yóu jī shè。
腰围不用黄金带,象笏紫袍贫已卖。yāo wéi bù yòng huáng jīn dài,xiàng hù zǐ páo pín yǐ mài。
只消结束作樵翁,看山独立长松下。zhǐ xiāo jié shù zuò qiáo wēng,kàn shān dú lì zhǎng sōng xià。
大杨居士醉曰然,小杨居士呼来前。dà yáng jū shì zuì yuē rán,xiǎo yáng jū shì hū lái qián。
眉间更着□毫一,缥缈诗仙仍酒仙。méi jiān gèng zhe háo yī,piāo miǎo shī xiān réng jiǔ xiān。
汝不逢我作郡年,此直当酬百万钱。rǔ bù féng wǒ zuò jùn nián,cǐ zhí dāng chóu bǎi wàn qián。
今既无此无可言,聊复赠之歌一篇。jīn jì wú cǐ wú kě yán,liáo fù zèng zhī gē yī piān。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

先天易吟三十首

方回

先觉欲觉后,三峰列四图。xiān jué yù jué hòu,sān fēng liè sì tú。
求精由蕴入,言说本来无。qiú jīng yóu yùn rù,yán shuō běn lái wú。

先天易吟三十首

方回

心法先天易,盍于离位求。xīn fǎ xiān tiān yì,hé yú lí wèi qiú。
傥非明出地,长夜使人愁。tǎng fēi míng chū dì,zhǎng yè shǐ rén chóu。

先天易吟三十首

方回

天地囿于气,圣贤修此心。tiān dì yòu yú qì,shèng xián xiū cǐ xīn。
范围非有许,生聚尚斯今。fàn wéi fēi yǒu xǔ,shēng jù shàng sī jīn。

先天易吟三十首

方回

水旱尧汤有,先天数可推。shuǐ hàn yáo tāng yǒu,xiān tiān shù kě tuī。
圣君得贤相,翻是太平时。shèng jūn dé xián xiāng,fān shì tài píng shí。

先天易吟三十首

方回

神农尝毒药,轩后设难经。shén nóng cháng dú yào,xuān hòu shè nán jīng。
认取卦中意,仁心救未形。rèn qǔ guà zhōng yì,rén xīn jiù wèi xíng。

先天易吟三十首

方回

水平民不溺,谷播世无饥。shuǐ píng mín bù nì,gǔ bō shì wú jī。
气数如寒暑,能无理转移。qì shù rú hán shǔ,néng wú lǐ zhuǎn yí。

先天易吟三十首

方回

谁识归奇意,专为御患谋。shuí shí guī qí yì,zhuān wèi yù huàn móu。
将寒储纩絮,未暮贮膏油。jiāng hán chǔ kuàng xù,wèi mù zhù gāo yóu。

先天易吟三十首

方回

两重三画卦,半束百茎蓍。liǎng zhòng sān huà guà,bàn shù bǎi jīng shī。
避就殊凶吉,元无巧与奇。bì jiù shū xiōng jí,yuán wú qiǎo yǔ qí。

先天易吟三十首

方回

画处本天地,占时通鬼神。huà chù běn tiān dì,zhàn shí tōng guǐ shén。
自然大道理,丝发不由人。zì rán dà dào lǐ,sī fā bù yóu rén。

先天易吟三十首

方回

嗜欲损为益,荣华降是升。shì yù sǔn wèi yì,róng huá jiàng shì shēng。
圆图观起处,生意伏阴凝。yuán tú guān qǐ chù,shēng yì fú yīn níng。

先天易吟三十首

方回

独妙先天学,恭惟击壤翁。dú miào xiān tiān xué,gōng wéi jī rǎng wēng。
返观心是易,万化出胸中。fǎn guān xīn shì yì,wàn huà chū xiōng zhōng。

后天易吟三十首

方回

万古未来事,先天逆已知。wàn gǔ wèi lái shì,xiān tiān nì yǐ zhī。
卦中无不有,却要后天推。guà zhōng wú bù yǒu,què yào hòu tiān tuī。

后天易吟三十首

方回

位须分对待,气即验流行。wèi xū fēn duì dài,qì jí yàn liú xíng。
羲体兼文用,俱由造化生。xī tǐ jiān wén yòng,jù yóu zào huà shēng。

后天易吟三十首

方回

世治常无乱,民安永不危。shì zhì cháng wú luàn,mín ān yǒng bù wēi。
尚须西伯演,羲画可无之。shàng xū xī bó yǎn,xī huà kě wú zhī。

后天易吟三十首

方回

易名缘变易,周义取周流。yì míng yuán biàn yì,zhōu yì qǔ zhōu liú。
出震始终艮,当于此处求。chū zhèn shǐ zhōng gěn,dāng yú cǐ chù qiú。