古诗词

解连环

陆游

泪淹妆薄。lèi yān zhuāng báo。
背东风伫立,柳绵池阁。bèi dōng fēng zhù lì,liǔ mián chí gé。
漫细字、书满芳笺,恨钗燕筝鸿,总难凭托。màn xì zì shū mǎn fāng jiān,hèn chāi yàn zhēng hóng,zǒng nán píng tuō。
风雨无情,又颠倒、绿苔红萼。fēng yǔ wú qíng,yòu diān dào lǜ tái hóng è。
仗香醪破闷,怎禁夜阑,酒酲萧索。zhàng xiāng láo pò mèn,zěn jìn yè lán,jiǔ chéng xiāo suǒ。
刘郎已忘故约。liú láng yǐ wàng gù yuē。
奈重门静院,光景如昨。nài zhòng mén jìng yuàn,guāng jǐng rú zuó。
尽做它、别有留心,便不念当时,两意初著。jǐn zuò tā bié yǒu liú xīn,biàn bù niàn dāng shí,liǎng yì chū zhù。
京兆眉残,怎忍为、新人梳掠。jīng zhào méi cán,zěn rěn wèi xīn rén shū lüè。
尽今生、拚了为伊,任人道错。jǐn jīn shēng pàn le wèi yī,rèn rén dào cuò。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

偶书

陆游

身放江湖远,年推里巷尊。shēn fàng jiāng hú yuǎn,nián tuī lǐ xiàng zūn。
邻翁分酒子,羽客借桐孙。lín wēng fēn jiǔ zi,yǔ kè jiè tóng sūn。
决决冰消涧,纤纤柳映门。jué jué bīng xiāo jiàn,xiān xiān liǔ yìng mén。
小车非汉相,时亦到前村。xiǎo chē fēi hàn xiāng,shí yì dào qián cūn。

霜寒

陆游

霜重晨檐滴,薪乾夜焙温。shuāng zhòng chén yán dī,xīn qián yè bèi wēn。
老惟便布褐,病不出柴门。lǎo wéi biàn bù hè,bìng bù chū chái mén。
瓶里梅花堕,窗间鹊语喧。píng lǐ méi huā duò,chuāng jiān què yǔ xuān。
闲人信无事,午睡到黄昏。xián rén xìn wú shì,wǔ shuì dào huáng hūn。

正旦后一日

陆游

七十今年是,连朝乐未休。qī shí jīn nián shì,lián cháo lè wèi xiū。
比邻更颂祷,亲党共迟留。bǐ lín gèng sòng dǎo,qīn dǎng gòng chí liú。
羊映红缠酒,花簪绛帕头。yáng yìng hóng chán jiǔ,huā zān jiàng pà tóu。
从今日有喜,农事起西畴。cóng jīn rì yǒu xǐ,nóng shì qǐ xī chóu。

人日

陆游

新岁逢人日,老夫持道斋。xīn suì féng rén rì,lǎo fū chí dào zhāi。
断冰浮野水,微绿发枯荄。duàn bīng fú yě shuǐ,wēi lǜ fā kū gāi。
霁景丰年象,闲吟旷士怀。jì jǐng fēng nián xiàng,xián yín kuàng shì huái。
春幡已陈迹,斗巧笑吴娃。chūn fān yǐ chén jì,dòu qiǎo xiào wú wá。

遇术士饮以卮酒

陆游

行药来村北,观鱼立水边。xíng yào lái cūn běi,guān yú lì shuǐ biān。
忽逢长揖客,能算小行年。hū féng zhǎng yī kè,néng suàn xiǎo xíng nián。
酒薄聊赪颊,囊空阙赠钱。jiǔ báo liáo chēng jiá,náng kōng quē zèng qián。
时清君未死,访我华山前。shí qīng jūn wèi sǐ,fǎng wǒ huá shān qián。

山亭

陆游

风恶阑回雨,天寒勒住花。fēng è lán huí yǔ,tiān hán lēi zhù huā。
寻幽扶楖栗,息倦倚槎枒。xún yōu fú zhì lì,xī juàn yǐ chá yā。
分韵僧吟苦,争棋客笑哗。fēn yùn sēng yín kǔ,zhēng qí kè xiào huā。
相逢仍草草,归路并山斜。xiāng féng réng cǎo cǎo,guī lù bìng shān xié。

游云门诸兰若

陆游

花过木阴合,溪云生莫凉。huā guò mù yīn hé,xī yún shēng mò liáng。
牛行响白水,鹭下点青秧。niú xíng xiǎng bái shuǐ,lù xià diǎn qīng yāng。
古寺宛如昔,稚松森已行。gǔ sì wǎn rú xī,zhì sōng sēn yǐ xíng。
耆年不下榻,童子为烧香。qí nián bù xià tà,tóng zi wèi shāo xiāng。

三月二十五夜达旦不能寐二首

陆游

愁眼已无寐,更堪衰病婴。chóu yǎn yǐ wú mèi,gèng kān shuāi bìng yīng。
萧萧窗竹影,磔磔水禽声。xiāo xiāo chuāng zhú yǐng,zhé zhé shuǐ qín shēng。
捶楚民方急,烟尘虏未平。chuí chǔ mín fāng jí,yān chén lǔ wèi píng。
一身那敢计,雪涕为时倾。yī shēn nà gǎn jì,xuě tì wèi shí qīng。

三月二十五夜达旦不能寐二首

陆游

忧国心常折,观书眼欲枯。yōu guó xīn cháng zhé,guān shū yǎn yù kū。
百年终坎壈,一饭且枝梧。bǎi nián zhōng kǎn lǎn,yī fàn qiě zhī wú。
忽忽残春过,迢迢清夜徂。hū hū cán chūn guò,tiáo tiáo qīng yè cú。
壮心空万里,老病要人扶。zhuàng xīn kōng wàn lǐ,lǎo bìng yào rén fú。

山园杂赋四首

陆游

初夏未觉暑,微阴殊胜晴。chū xià wèi jué shǔ,wēi yīn shū shèng qíng。
藤冠称新沐,莼菜解馀酲。téng guān chēng xīn mù,chún cài jiě yú chéng。
偶据盘陀坐,还扶楖栗行。ǒu jù pán tuó zuò,hái fú zhì lì xíng。
平生志勋业,今日一毫轻。píng shēng zhì xūn yè,jīn rì yī háo qīng。

山园杂赋四首

陆游

藤阴初覆架,菱蔓渐穿萍。téng yīn chū fù jià,líng màn jiàn chuān píng。
水绕篱根绿,山从树罅青。shuǐ rào lí gēn lǜ,shān cóng shù xià qīng。
长辞帝所梦,不愧草堂灵。zhǎng cí dì suǒ mèng,bù kuì cǎo táng líng。
赖有黄醅法,终年任醉醒。lài yǒu huáng pēi fǎ,zhōng nián rèn zuì xǐng。

山园杂赋四首

陆游

一日老一日,一年贫一年。yī rì lǎo yī rì,yī nián pín yī nián。
元无肉食相,且作地行仙。yuán wú ròu shí xiāng,qiě zuò dì xíng xiān。
本不营三窟,何须直一钱。běn bù yíng sān kū,hé xū zhí yī qián。
村墟樱笋闹,剩放醉中颠。cūn xū yīng sǔn nào,shèng fàng zuì zhōng diān。

山园杂赋四首

陆游

芳荃真妙士,霜菊亦奇才。fāng quán zhēn miào shì,shuāng jú yì qí cái。
邂逅心生敬,殷勤手自培。xiè hòu xīn shēng jìng,yīn qín shǒu zì péi。
扶持新长桂,护惜欲残梅。fú chí xīn zhǎng guì,hù xī yù cán méi。
此意何人解,颓然付酒杯。cǐ yì hé rén jiě,tuí rán fù jiǔ bēi。

初夏

陆游

已作梅黄雨,犹馀麦秀寒。yǐ zuò méi huáng yǔ,yóu yú mài xiù hán。
穿林红练带,拔地碧琅玕。chuān lín hóng liàn dài,bá dì bì láng gān。
酒向愁边薄,衣从病后宽。jiǔ xiàng chóu biān báo,yī cóng bìng hòu kuān。
所欣消渴减,乳酪正甘酸。suǒ xīn xiāo kě jiǎn,rǔ lào zhèng gān suān。

村舍

陆游

门巷桑麻暗,庖厨笋豉香。mén xiàng sāng má àn,páo chú sǔn shì xiāng。
僮奴课锄菜,婢子学烧糠。tóng nú kè chú cài,bì zi xué shāo kāng。
贫任青春过,闲知白日长。pín rèn qīng chūn guò,xián zhī bái rì zhǎng。
非关爱疏懒,无事可成忙。fēi guān ài shū lǎn,wú shì kě chéng máng。