古诗词

解连环

陆游

泪淹妆薄。lèi yān zhuāng báo。
背东风伫立,柳绵池阁。bèi dōng fēng zhù lì,liǔ mián chí gé。
漫细字、书满芳笺,恨钗燕筝鸿,总难凭托。màn xì zì shū mǎn fāng jiān,hèn chāi yàn zhēng hóng,zǒng nán píng tuō。
风雨无情,又颠倒、绿苔红萼。fēng yǔ wú qíng,yòu diān dào lǜ tái hóng è。
仗香醪破闷,怎禁夜阑,酒酲萧索。zhàng xiāng láo pò mèn,zěn jìn yè lán,jiǔ chéng xiāo suǒ。
刘郎已忘故约。liú láng yǐ wàng gù yuē。
奈重门静院,光景如昨。nài zhòng mén jìng yuàn,guāng jǐng rú zuó。
尽做它、别有留心,便不念当时,两意初著。jǐn zuò tā bié yǒu liú xīn,biàn bù niàn dāng shí,liǎng yì chū zhù。
京兆眉残,怎忍为、新人梳掠。jīng zhào méi cán,zěn rěn wèi xīn rén shū lüè。
尽今生、拚了为伊,任人道错。jǐn jīn shēng pàn le wèi yī,rèn rén dào cuò。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

秋怀十首末章稍自振起亦古义也

陆游

遇酒幸一醉,遇饭幸一饱。yù jiǔ xìng yī zuì,yù fàn xìng yī bǎo。
或遇空无时,岂复有他巧。huò yù kōng wú shí,qǐ fù yǒu tā qiǎo。
乡邻哀其穷,叩户馈糜麨。xiāng lín āi qí qióng,kòu hù kuì mí chǎo。
欣然出舍傍,菘韭青落爪。xīn rán chū shě bàng,sōng jiǔ qīng luò zhǎo。
饥羸曾未起,吟讽已稍稍。jī léi céng wèi qǐ,yín fěng yǐ shāo shāo。
袖手北窗前,枯肠困搜搅。xiù shǒu běi chuāng qián,kū cháng kùn sōu jiǎo。

秋怀十首末章稍自振起亦古义也

陆游

秋高天薄寒,夹衣已出笥。qiū gāo tiān báo hán,jiā yī yǐ chū sì。
团团素纨扇,时至自当弃。tuán tuán sù wán shàn,shí zhì zì dāng qì。
明年机中练,与我亦何异。míng nián jī zhōng liàn,yǔ wǒ yì hé yì。
宫妾感物悲,此岂丈夫事。gōng qiè gǎn wù bēi,cǐ qǐ zhàng fū shì。
吾曹一出门,所遇皆有义。wú cáo yī chū mén,suǒ yù jiē yǒu yì。
夷齐死千年,高风邈难嗣。yí qí sǐ qiān nián,gāo fēng miǎo nán sì。

秋怀十首末章稍自振起亦古义也

陆游

辟尘当以犀,濯缨当以水。pì chén dāng yǐ xī,zhuó yīng dāng yǐ shuǐ。
龟堂一炷香,世念去如洗。guī táng yī zhù xiāng,shì niàn qù rú xǐ。
人生天地间,太仓一稊米。rén shēng tiān dì jiān,tài cāng yī tí mǐ。
哀哉不自悟,役役以至死。āi zāi bù zì wù,yì yì yǐ zhì sǐ。
孰能从我游,趺坐燔柏子。shú néng cóng wǒ yóu,fū zuò fán bǎi zi。
夜半清磬声,悠然从定起。yè bàn qīng qìng shēng,yōu rán cóng dìng qǐ。

秋怀十首末章稍自振起亦古义也

陆游

改朔甫再宿,月见西南隅。gǎi shuò fǔ zài sù,yuè jiàn xī nán yú。
纤纤一银钩,挂空疑有无。xiān xiān yī yín gōu,guà kōng yí yǒu wú。
我行青枫岸,远水浮双凫。wǒ xíng qīng fēng àn,yuǎn shuǐ fú shuāng fú。
新寒入短衣,感此风霜初。xīn hán rù duǎn yī,gǎn cǐ fēng shuāng chū。
颇欲呼小艇,东村行芋区。pǒ yù hū xiǎo tǐng,dōng cūn xíng yù qū。
衣薄且言归,烟火望吾庐。yī báo qiě yán guī,yān huǒ wàng wú lú。

秋怀十首末章稍自振起亦古义也

陆游

短蓑榜轻舟,时过野僧舍。duǎn suō bǎng qīng zhōu,shí guò yě sēng shě。
长衫挂数珠,亦入法华社。zhǎng shān guà shù zhū,yì rù fǎ huá shè。
平生无拣择,生死均早夜。píng shēng wú jiǎn zé,shēng sǐ jūn zǎo yè。
馀年犹几何,久已付造化。yú nián yóu jǐ hé,jiǔ yǐ fù zào huà。
常嫌乐天佞,却肯退之骂。cháng xián lè tiān nìng,què kěn tuì zhī mà。
君看佛骨表,自是无生话。jūn kàn fú gǔ biǎo,zì shì wú shēng huà。

秋怀十首末章稍自振起亦古义也

陆游

我昔闻关中,水深土平旷。wǒ xī wén guān zhōng,shuǐ shēn tǔ píng kuàng。
泾渭贯其间,沃壤谁与抗。jīng wèi guàn qí jiān,wò rǎng shuí yǔ kàng。
桑麻郁千里,黍林高一丈。sāng má yù qiān lǐ,shǔ lín gāo yī zhàng。
潼华临黄河,古出名将相。tóng huá lín huáng hé,gǔ chū míng jiāng xiāng。
沦陷七十年,北首增惨怆。lún xiàn qī shí nián,běi shǒu zēng cǎn chuàng。
犹期垂老眼,一睹天下壮。yóu qī chuí lǎo yǎn,yī dǔ tiān xià zhuàng。

九月七日子坦子聿俱出敛租谷鸡初鸣而行甲夜始归劳以此诗

陆游

仲秋谷方登,螟生忽告饥。zhòng qiū gǔ fāng dēng,míng shēng hū gào jī。
艰难冀一饱,俯仰事已非。jiān nán jì yī bǎo,fǔ yǎng shì yǐ fēi。
贷粮助耕耘,客主更相依。dài liáng zhù gēng yún,kè zhǔ gèng xiāng yī。
一旦忽如此,欲语涕屡挥。yī dàn hū rú cǐ,yù yǔ tì lǚ huī。
共敛螟之馀,存者牛毛稀。gòng liǎn míng zhī yú,cún zhě niú máo xī。
吾儿废书出,辛苦幸庶几。wú ér fèi shū chū,xīn kǔ xìng shù jǐ。
夜半闻具舟,怜汝露湿衣。yè bàn wén jù zhōu,lián rǔ lù shī yī。
既夕不能食,念汝戴星归。jì xī bù néng shí,niàn rǔ dài xīng guī。
手持一杯酒,老意不可违。shǒu chí yī bēi jiǔ,lǎo yì bù kě wéi。
秫瘦酒味薄,食少鸡不肥。shú shòu jiǔ wèi báo,shí shǎo jī bù féi。
颇闻吴中熟,多稼彻王畿。pǒ wén wú zhōng shú,duō jià chè wáng jī。
亦欲就饱处,无羽能奋飞。yì yù jiù bǎo chù,wú yǔ néng fèn fēi。
官富哀我民,榜笞方甚威。guān fù āi wǒ mín,bǎng chī fāng shén wēi。
渠亦岂得已,抚事增歔欷。qú yì qǐ dé yǐ,fǔ shì zēng xū xī。

无酒叹

陆游

不用塞黄河,不用出周鼎。bù yòng sāi huáng hé,bù yòng chū zhōu dǐng。
但愿酒满家,日夜醉不醒。dàn yuàn jiǔ mǎn jiā,rì yè zuì bù xǐng。
不用冠如箕,不用印如斗。bù yòng guān rú jī,bù yòng yìn rú dòu。
但愿身强健,朝暮常饮酒。dàn yuàn shēn qiáng jiàn,cháo mù cháng yǐn jiǔ。
造物不少恕,虐戏逐段新。zào wù bù shǎo shù,nüè xì zhú duàn xīn。
坐令古铜榼,经月常生尘。zuò lìng gǔ tóng kē,jīng yuè cháng shēng chén。
平生得酒狂无敌,百幅淋漓风雨疾。píng shēng dé jiǔ kuáng wú dí,bǎi fú lín lí fēng yǔ jí。
造物欲以醒困之,此老醒狂君未知。zào wù yù yǐ xǐng kùn zhī,cǐ lǎo xǐng kuáng jūn wèi zhī。

读书

陆游

古人已死书独存,吾曹赖书见古人。gǔ rén yǐ sǐ shū dú cún,wú cáo lài shū jiàn gǔ rén。
后之视今犹视古,吾书未泯要有取。hòu zhī shì jīn yóu shì gǔ,wú shū wèi mǐn yào yǒu qǔ。
贾生痛哭汉文时,至今读之有馀悲。jiǎ shēng tòng kū hàn wén shí,zhì jīn dú zhī yǒu yú bēi。
魏徵嘻笑封德彝,生亦岂责绛灌知。wèi zhēng xī xiào fēng dé yí,shēng yì qǐ zé jiàng guàn zhī。
穷秋风雨卧孤馆,万世悠悠百年短。qióng qiū fēng yǔ wò gū guǎn,wàn shì yōu yōu bǎi nián duǎn。
垂死成功亦未晚,安知无人叹微管。chuí sǐ chéng gōng yì wèi wǎn,ān zhī wú rén tàn wēi guǎn。

六经

陆游

六经圣所传,百代尊元龟。liù jīng shèng suǒ chuán,bǎi dài zūn yuán guī。
谆谆布方册,一字不汝欺。zhūn zhūn bù fāng cè,yī zì bù rǔ qī。
抱书入家塾,自汝儿童时。bào shū rù jiā shú,zì rǔ ér tóng shí。
老乃幸不验,愚哉死何悲。lǎo nǎi xìng bù yàn,yú zāi sǐ hé bēi。

六经

陆游

秦人燔六经,非与经为仇。qín rén fán liù jīng,fēi yǔ jīng wèi chóu。
方其勇决时,亦为子孙谋。fāng qí yǒng jué shí,yì wèi zi sūn móu。
敛金铸巨人,岂复畏锄耰。liǎn jīn zhù jù rén,qǐ fù wèi chú yōu。
千载恶名在,尚与黄河流。qiān zài è míng zài,shàng yǔ huáng hé liú。

灯下读书戏作

陆游

吾生如蠹鱼,亦复类熠耀。wú shēng rú dù yú,yì fù lèi yì yào。
一生守断简,微火寒自照。yī shēng shǒu duàn jiǎn,wēi huǒ hán zì zhào。
区区心所乐,那顾世间笑。qū qū xīn suǒ lè,nà gù shì jiān xiào。
闭门谢俗子,与汝不同调。bì mén xiè sú zi,yǔ rǔ bù tóng diào。

老叹

陆游

八十未满七十馀,山巅水涯一丈夫。bā shí wèi mǎn qī shí yú,shān diān shuǐ yá yī zhàng fū。
长鸣未免似野鹤,生意欲尽如枯株。zhǎng míng wèi miǎn shì yě hè,shēng yì yù jǐn rú kū zhū。
临安宫阙经营初,银鞍日日醉西湖。lín ān gōng quē jīng yíng chū,yín ān rì rì zuì xī hú。
不须细数旧酒徒,当时儿童今亦无。bù xū xì shù jiù jiǔ tú,dāng shí ér tóng jīn yì wú。

拟古四首

陆游

牛迹可使圜,羊角可使直。niú jì kě shǐ huán,yáng jiǎo kě shǐ zhí。
惟使刚者柔,造物不可得。wéi shǐ gāng zhě róu,zào wù bù kě dé。
世方贵软熟,刚实不可为。shì fāng guì ruǎn shú,gāng shí bù kě wèi。
为刚死道傍,已矣何所悲。wèi gāng sǐ dào bàng,yǐ yǐ hé suǒ bēi。

拟古四首

陆游

君看一絇丝,能得几日络。jūn kàn yī qú sī,néng dé jǐ rì luò。
君思几州铁,打此一大错。jūn sī jǐ zhōu tiě,dǎ cǐ yī dà cuò。
目前岂不快,后悔将奈何。mù qián qǐ bù kuài,hòu huǐ jiāng nài hé。
我非通神明,比汝更事多。wǒ fēi tōng shén míng,bǐ rǔ gèng shì duō。