古诗词

解连环

陆游

泪淹妆薄。lèi yān zhuāng báo。
背东风伫立,柳绵池阁。bèi dōng fēng zhù lì,liǔ mián chí gé。
漫细字、书满芳笺,恨钗燕筝鸿,总难凭托。màn xì zì shū mǎn fāng jiān,hèn chāi yàn zhēng hóng,zǒng nán píng tuō。
风雨无情,又颠倒、绿苔红萼。fēng yǔ wú qíng,yòu diān dào lǜ tái hóng è。
仗香醪破闷,怎禁夜阑,酒酲萧索。zhàng xiāng láo pò mèn,zěn jìn yè lán,jiǔ chéng xiāo suǒ。
刘郎已忘故约。liú láng yǐ wàng gù yuē。
奈重门静院,光景如昨。nài zhòng mén jìng yuàn,guāng jǐng rú zuó。
尽做它、别有留心,便不念当时,两意初著。jǐn zuò tā bié yǒu liú xīn,biàn bù niàn dāng shí,liǎng yì chū zhù。
京兆眉残,怎忍为、新人梳掠。jīng zhào méi cán,zěn rěn wèi xīn rén shū lüè。
尽今生、拚了为伊,任人道错。jǐn jīn shēng pàn le wèi yī,rèn rén dào cuò。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

秋雨二首

陆游

毒热秋未衰,吾庐况浅迫。dú rè qiū wèi shuāi,wú lú kuàng qiǎn pò。
虽云日一浴,流汗沾衣帻。suī yún rì yī yù,liú hàn zhān yī zé。
萧萧三日雨,出此炮烙厄。xiāo xiāo sān rì yǔ,chū cǐ pào lào è。
潇湘应更佳,恨我无六翮。xiāo xiāng yīng gèng jiā,hèn wǒ wú liù hé。

秋雨二首

陆游

吾庐多美荫,最茂楸与梧。wú lú duō měi yīn,zuì mào qiū yǔ wú。
百鸟集其间,下上更鸣呼。bǎi niǎo jí qí jiān,xià shàng gèng míng hū。
秋风忽动地,摇落日日疏。qiū fēng hū dòng dì,yáo luò rì rì shū。
何如涧底松,终岁无荣枯。hé rú jiàn dǐ sōng,zhōng suì wú róng kū。

讲学

陆游

迁善以美身,讲学以尽性。qiān shàn yǐ měi shēn,jiǎng xué yǐ jǐn xìng。
能为可行尔,用舍固有命。néng wèi kě xíng ěr,yòng shě gù yǒu mìng。
天方斫斯文,鲁叟虚历聘。tiān fāng zhuó sī wén,lǔ sǒu xū lì pìn。
黎元则可哀,穷死吾何病。lí yuán zé kě āi,qióng sǐ wú hé bìng。

游山

陆游

四序虽悉佳,莫若新秋时。sì xù suī xī jiā,mò ruò xīn qiū shí。
已脱烹煮厄,未兴摇落悲。yǐ tuō pēng zhǔ è,wèi xīng yáo luò bēi。
鹭集水落渚,鹊争风堕枝。lù jí shuǐ luò zhǔ,què zhēng fēng duò zhī。
烟村乌桕丹,晚日望最奇。yān cūn wū jiù dān,wǎn rì wàng zuì qí。
岂无一舴艋,往赴幽人期。qǐ wú yī zé měng,wǎng fù yōu rén qī。
婆娑下堂迎,坏衲颠倒披。pó suō xià táng yíng,huài nà diān dào pī。
丹果垂中庭,碧花蔓疏篱。dān guǒ chuí zhōng tíng,bì huā màn shū lí。
秋高财一来,怪我今年衰。qiū gāo cái yī lái,guài wǒ jīn nián shuāi。

遣舟迎子遹因寄古风十四韵

陆游

今日拆汝书,一读眼为明。jīn rì chāi rǔ shū,yī dú yǎn wèi míng。
知汝即日归,明当遣舟迎。zhī rǔ jí rì guī,míng dāng qiǎn zhōu yíng。
想汝片帆东,翩若飞鸿征。xiǎng rǔ piàn fān dōng,piān ruò fēi hóng zhēng。
薄暮过梅市,咿讴双橹声。báo mù guò méi shì,yī ōu shuāng lǔ shēng。
到家亦尚早,城楼初发更。dào jiā yì shàng zǎo,chéng lóu chū fā gèng。
草草一尊酒,为汝手自倾。cǎo cǎo yī zūn jiǔ,wèi rǔ shǒu zì qīng。
夜分不能寐,顿忘衰病婴。yè fēn bù néng mèi,dùn wàng shuāi bìng yīng。
岂惟病良已,白头黑丝生。qǐ wéi bìng liáng yǐ,bái tóu hēi sī shēng。
暂别亦不恶,益重父子情。zàn bié yì bù è,yì zhòng fù zi qíng。
自今日相守,北窗同短檠。zì jīn rì xiāng shǒu,běi chuāng tóng duǎn qíng。
六经焰久伏,百氏方纵横。liù jīng yàn jiǔ fú,bǎi shì fāng zòng héng。
世俗摈孤学,未易口舌争。shì sú bìn gū xué,wèi yì kǒu shé zhēng。
此责在学者,草莱勿自轻。cǐ zé zài xué zhě,cǎo lái wù zì qīng。
汝壮父未死,相勉在力行。rǔ zhuàng fù wèi sǐ,xiāng miǎn zài lì xíng。

病齿

陆游

似病非病臂已瘳,当堕未堕齿难留。shì bìng fēi bìng bì yǐ chōu,dāng duò wèi duò chǐ nán liú。
一杯藜粥吾所美,幸可自办不待求。yī bēi lí zhōu wú suǒ měi,xìng kě zì bàn bù dài qiú。
既无啮骨犯曲礼,亦免祝鲠烦成周。jì wú niè gǔ fàn qū lǐ,yì miǎn zhù gěng fán chéng zhōu。
形骸外物付悠悠,那将老境供闲愁。xíng hái wài wù fù yōu yōu,nà jiāng lǎo jìng gōng xián chóu。

甲子秋八月丙辰鸡初鸣时梦刘韶美示诗八篇高古可爱明旦作此诗志之

陆游

韶美仙去三十年,一念及之常怅然。sháo měi xiān qù sān shí nián,yī niàn jí zhī cháng chàng rán。
秋窗忽梦接颜色,万里老鹤归辽天。qiū chuāng hū mèng jiē yán sè,wàn lǐ lǎo hè guī liáo tiān。
赠诗温其似玉瓒,我亦粗识关雎乱。zèng shī wēn qí shì yù zàn,wǒ yì cū shí guān jū luàn。
建安黄初不足言,笔端直觉无秦汉。jiàn ān huáng chū bù zú yán,bǐ duān zhí jué wú qín hàn。

归老

陆游

两脚走万里,归老樵风溪。liǎng jiǎo zǒu wàn lǐ,guī lǎo qiáo fēng xī。
虽远京雒尘,穷巷还多泥。suī yuǎn jīng luò chén,qióng xiàng hái duō ní。
累累丧家狗,喔喔失旦鸡。lèi lèi sàng jiā gǒu,ō ō shī dàn jī。
幸非徙比景,何恨栖会稽。xìng fēi xǐ bǐ jǐng,hé hèn qī huì jī。
今年更可笑,伛偻自灌畦。jīn nián gèng kě xiào,yǔ lóu zì guàn qí。
荣虽不满眼,悔亦免噬脐。róng suī bù mǎn yǎn,huǐ yì miǎn shì qí。
万事付一尊,师友阮与嵇。wàn shì fù yī zūn,shī yǒu ruǎn yǔ jī。

小疾自警

陆游

老来士弗强,举箸辄作病。lǎo lái shì fú qiáng,jǔ zhù zhé zuò bìng。
造物盖警之,何啻三下令。zào wù gài jǐng zhī,hé chì sān xià lìng。
而我不自珍,若与疾竖竞。ér wǒ bù zì zhēn,ruò yǔ jí shù jìng。
岂惟昧摄养,实亦阙忠敬。qǐ wéi mèi shè yǎng,shí yì quē zhōng jìng。
颠踣乃自诒,何用死不瞑。diān bó nǎi zì yí,hé yòng sǐ bù míng。
自今师古训,念念贵清静。zì jīn shī gǔ xùn,niàn niàn guì qīng jìng。
羔豚昔所美,放斥如远佞。gāo tún xī suǒ měi,fàng chì rú yuǎn nìng。
淖糜煮石泉,香饭炊瓦甑。nào mí zhǔ shí quán,xiāng fàn chuī wǎ zèng。
采蔬撷药苗,巾幂相照映。cǎi shū xié yào miáo,jīn mì xiāng zhào yìng。
膨脝亦宜戒,仅饱勿惮剩。péng hēng yì yí jiè,jǐn bǎo wù dàn shèng。
隐书有至理,要使气常胜。yǐn shū yǒu zhì lǐ,yào shǐ qì cháng shèng。
因之戒友朋,苦语君试听。yīn zhī jiè yǒu péng,kǔ yǔ jūn shì tīng。

白龙

陆游

九月癸酉暮,白龙见西方。jiǔ yuè guǐ yǒu mù,bái lóng jiàn xī fāng。
是时久晴明,日落天正苍。shì shí jiǔ qíng míng,rì luò tiān zhèng cāng。
玉宇无纤云,凌空独高翔。yù yǔ wú xiān yún,líng kōng dú gāo xiáng。
蜿蜒久乃隐,父老叹未尝。wān yán jiǔ nǎi yǐn,fù lǎo tàn wèi cháng。
清台占五行,此事实殊常。qīng tái zhàn wǔ xíng,cǐ shì shí shū cháng。
我非刘子政,聊记以短章。wǒ fēi liú zi zhèng,liáo jì yǐ duǎn zhāng。

夜卧久不得寐复披衣起呼灯作草书数纸乃复酣枕明旦作此诗记之

陆游

才下多阨穷,地僻罕人客。cái xià duō è qióng,dì pì hǎn rén kè。
半生走四海,竟无第一策。bàn shēng zǒu sì hǎi,jìng wú dì yī cè。
暮年忽大悟,惟有紧闭门。mù nián hū dà wù,wéi yǒu jǐn bì mén。
朝作一池墨,弄笔招羁魂。cháo zuò yī chí mò,nòng bǐ zhāo jī hún。
初若奔騄骥,忽如掣蛟鲸。chū ruò bēn lù jì,hū rú chè jiāo jīng。
鬼神森出没,雷雨更晦明。guǐ shén sēn chū méi,léi yǔ gèng huì míng。
飞扬兴已极,投笔径就床。fēi yáng xīng yǐ jí,tóu bǐ jìng jiù chuáng。
酣酣一枕睡,不觉幽梦长。hān hān yī zhěn shuì,bù jué yōu mèng zhǎng。
手携避秦人,行上腰带鞓。shǒu xié bì qín rén,xíng shàng yāo dài tīng。
下视河流黄,仰看天宇青。xià shì hé liú huáng,yǎng kàn tiān yǔ qīng。
大呼自惊觉,夜半灯欲死。dà hū zì jīng jué,yè bàn dēng yù sǐ。
茆檐雨点滴,身乃在万里。máo yán yǔ diǎn dī,shēn nǎi zài wàn lǐ。
挑灯影突兀,顾问汝是谁。tiāo dēng yǐng tū wù,gù wèn rǔ shì shuí。
留侯虽强食,轻举亦何疑。liú hóu suī qiáng shí,qīng jǔ yì hé yí。

山行

陆游

山光秀可餐,溪水清可啜。shān guāng xiù kě cān,xī shuǐ qīng kě chuài。
白云映空碧,突起若积雪。bái yún yìng kōng bì,tū qǐ ruò jī xuě。
我行溪山间,灵府为澄澈。wǒ xíng xī shān jiān,líng fǔ wèi chéng chè。
崚嶒崖角立,蟠屈路九折。léng céng yá jiǎo lì,pán qū lù jiǔ zhé。
黄杨与冬青,郁郁自成列。huáng yáng yǔ dōng qīng,yù yù zì chéng liè。
其根贯石罅,横逸相纠结。qí gēn guàn shí xià,héng yì xiāng jiū jié。
上扪雕鹘巢,下历豺虎穴。shàng mén diāo gǔ cháo,xià lì chái hǔ xué。
流泉不可见,锵然响环玦。liú quán bù kě jiàn,qiāng rán xiǎng huán jué。
出山日已暮,林火远明灭。chū shān rì yǐ mù,lín huǒ yuǎn míng miè。
小憩得樵家,题诗记幽绝。xiǎo qì dé qiáo jiā,tí shī jì yōu jué。

菜羹

陆游

青菘绿韭古嘉蔬,莼丝菰白名三吴。qīng sōng lǜ jiǔ gǔ jiā shū,chún sī gū bái míng sān wú。
台心短黄奉天厨,熊蹯驼峰美不如。tái xīn duǎn huáng fèng tiān chú,xióng fán tuó fēng měi bù rú。
老农手自辟幽圃,土如膏肪水如乳。lǎo nóng shǒu zì pì yōu pǔ,tǔ rú gāo fáng shuǐ rú rǔ。
供家赖此不外取,袯襫宁辞走烟雨。gōng jiā lài cǐ bù wài qǔ,bó shì níng cí zǒu yān yǔ。
鸡豚下箸不可常,况复妄想太官羊。jī tún xià zhù bù kě cháng,kuàng fù wàng xiǎng tài guān yáng。
地炉篝火煮菜香,舌端未享鼻先尝。dì lú gōu huǒ zhǔ cài xiāng,shé duān wèi xiǎng bí xiān cháng。

十月暄甚人多疾十六日风雨作寒气候方少正作短歌以记之

陆游

昔我从行台,宿师南山旁。xī wǒ cóng xíng tái,sù shī nán shān páng。
仲秋已戒寒,九月常霣霜。zhòng qiū yǐ jiè hán,jiǔ yuè cháng yǔn shuāng。
入冬即大雪,人马有仆僵。rù dōng jí dà xuě,rén mǎ yǒu pū jiāng。
土床炽薪炭,旃毳如胡羌。tǔ chuáng chì xīn tàn,zhān cuì rú hú qiāng。
果蔬悉已冰,熟视不得尝。guǒ shū xī yǐ bīng,shú shì bù dé cháng。
猎骑荷戈归,争献狐与狼。liè qí hé gē guī,zhēng xiàn hú yǔ láng。
是时意气快,岂复思江乡。shì shí yì qì kuài,qǐ fù sī jiāng xiāng。
迩来四十载,馀景迫耄荒。ěr lái sì shí zài,yú jǐng pò mào huāng。
结茅镜湖曲,气候岁靡常。jié máo jìng hú qū,qì hòu suì mí cháng。
残暑排不去,单衣作重阳。cán shǔ pái bù qù,dān yī zuò zhòng yáng。
霜晚木未丹,地燠草不黄。shuāng wǎn mù wèi dān,dì yù cǎo bù huáng。
玄冥失号令,疟鬼意颉颃。xuán míng shī hào lìng,nüè guǐ yì jié háng。
忽焉风雨恶,纵击势莫当。hū yān fēng yǔ è,zòng jī shì mò dāng。
颇疑地撼轴,又恐河决防。pǒ yí dì hàn zhóu,yòu kǒng hé jué fáng。
和泥补窍穴,乞火燎衣裳。hé ní bǔ qiào xué,qǐ huǒ liáo yī shang。
霰雪虽未作,疾疠幸退藏。xiàn xuě suī wèi zuò,jí lì xìng tuì cáng。
风炉荠糁美,瓦甑粳饭香。fēng lú jì sǎn měi,wǎ zèng jīng fàn xiāng。
比邻共安健,相与歌虞唐。bǐ lín gòng ān jiàn,xiāng yǔ gē yú táng。

杂感六首

陆游

买马当可乘,筑舍当可居。mǎi mǎ dāng kě chéng,zhù shě dāng kě jū。
快马多覆败,杰屋鬼所狙。kuài mǎ duō fù bài,jié wū guǐ suǒ jū。
徒行与露坐,安稳无后虞。tú xíng yǔ lù zuò,ān wěn wú hòu yú。
所以古达人,秋风忆莼鲈。suǒ yǐ gǔ dá rén,qiū fēng yì chún lú。