古诗词

解连环

陆游

泪淹妆薄。lèi yān zhuāng báo。
背东风伫立,柳绵池阁。bèi dōng fēng zhù lì,liǔ mián chí gé。
漫细字、书满芳笺,恨钗燕筝鸿,总难凭托。màn xì zì shū mǎn fāng jiān,hèn chāi yàn zhēng hóng,zǒng nán píng tuō。
风雨无情,又颠倒、绿苔红萼。fēng yǔ wú qíng,yòu diān dào lǜ tái hóng è。
仗香醪破闷,怎禁夜阑,酒酲萧索。zhàng xiāng láo pò mèn,zěn jìn yè lán,jiǔ chéng xiāo suǒ。
刘郎已忘故约。liú láng yǐ wàng gù yuē。
奈重门静院,光景如昨。nài zhòng mén jìng yuàn,guāng jǐng rú zuó。
尽做它、别有留心,便不念当时,两意初著。jǐn zuò tā bié yǒu liú xīn,biàn bù niàn dāng shí,liǎng yì chū zhù。
京兆眉残,怎忍为、新人梳掠。jīng zhào méi cán,zěn rěn wèi xīn rén shū lüè。
尽今生、拚了为伊,任人道错。jǐn jīn shēng pàn le wèi yī,rèn rén dào cuò。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

秋日遣怀八首

陆游

秋夜坐东窗,残雨时一滴。qiū yè zuò dōng chuāng,cán yǔ shí yī dī。
四壁无人声,心境两虚寂。sì bì wú rén shēng,xīn jìng liǎng xū jì。
吾方游物初,超然谢形役。wú fāng yóu wù chū,chāo rán xiè xíng yì。
一毫傥未尽,何往非勍敌。yī háo tǎng wèi jǐn,hé wǎng fēi qíng dí。

秋日遣怀八首

陆游

自我归故山,不知岁月徂。zì wǒ guī gù shān,bù zhī suì yuè cú。
念虽迫霜露,忧国犹区区。niàn suī pò shuāng lù,yōu guó yóu qū qū。
老不能上疏,泰阶陈六符。lǎo bù néng shàng shū,tài jiē chén liù fú。
安得子元子,同歌于蔿于。ān dé zi yuán zi,tóng gē yú wěi yú。

秋日遣怀八首

陆游

晨几手作墨,午窗身硙茶。chén jǐ shǒu zuò mò,wǔ chuāng shēn wéi chá。
岂惟要小劳,亦以御百邪。qǐ wéi yào xiǎo láo,yì yǐ yù bǎi xié。
儿童不解此,倾心逐纷华。ér tóng bù jiě cǐ,qīng xīn zhú fēn huá。
君看如山祸,萌在一念差。jūn kàn rú shān huò,méng zài yī niàn chà。

秋雨

陆游

山深草木久已荒,昼昏风雨殊未止。shān shēn cǎo mù jiǔ yǐ huāng,zhòu hūn fēng yǔ shū wèi zhǐ。
看书不觉向壁卧,煎茶欲罢推枕起。kàn shū bù jué xiàng bì wò,jiān chá yù bà tuī zhěn qǐ。
清心正付竹垆香,漱齿每挹岩泉水。qīng xīn zhèng fù zhú lú xiāng,shù chǐ měi yì yán quán shuǐ。
与世不谐元有命,闭门自适差可喜。yǔ shì bù xié yuán yǒu mìng,bì mén zì shì chà kě xǐ。
少年痴绝晚乃悟,束缚珠襦均一死。shǎo nián chī jué wǎn nǎi wù,shù fù zhū rú jūn yī sǐ。
悠然袖手倚蒲团,洗尽玉关心万里。yōu rán xiù shǒu yǐ pú tuán,xǐ jǐn yù guān xīn wàn lǐ。

疾小愈纵笔作短章

陆游

治疾如治盗,要使复其常。zhì jí rú zhì dào,yào shǐ fù qí cháng。
藉曰用戈矛,全之宁欲伤。jí yuē yòng gē máo,quán zhī níng yù shāng。
彼盗皆吾民,初非若胡羌。bǐ dào jiē wú mín,chū fēi ruò hú qiāng。
奈何一朝忿,直欲事欧攘。nài hé yī cháo fèn,zhí yù shì ōu rǎng。
欧攘虽快心,少忍理则长。ōu rǎng suī kuài xīn,shǎo rěn lǐ zé zhǎng。
华佗古神医,煎浣到肺肠。huá tuó gǔ shén yī,jiān huàn dào fèi cháng。
取效虽卓荦,去死真毫芒。qǔ xiào suī zhuó luò,qù sǐ zhēn háo máng。
君审欲除盗,惟当法龚黄。jūn shěn yù chú dào,wéi dāng fǎ gōng huáng。
抚摩倘有道,四境皆耕桑。fǔ mó tǎng yǒu dào,sì jìng jiē gēng sāng。
我亦以治疾,不减玉函方。wǒ yì yǐ zhì jí,bù jiǎn yù hán fāng。

病中自遣三首

陆游

孤灯如露萤,熠熠北窗下。gū dēng rú lù yíng,yì yì běi chuāng xià。
我亦气仅属,厌厌迫衰谢。wǒ yì qì jǐn shǔ,yàn yàn pò shuāi xiè。
平生更事熟,生死等昼夜。píng shēng gèng shì shú,shēng sǐ děng zhòu yè。
行年八十五,八十九已化。xíng nián bā shí wǔ,bā shí jiǔ yǐ huà。
虽云病恼侵,处此亦闲暇。suī yún bìng nǎo qīn,chù cǐ yì xián xiá。
人扶时出门,清溪带茆舍。rén fú shí chū mén,qīng xī dài máo shě。

病中自遣三首

陆游

一鸦振羽鸣,窗色忽已缟。yī yā zhèn yǔ míng,chuāng sè hū yǐ gǎo。
众鸟次第来,各矜语言好。zhòng niǎo cì dì lái,gè jīn yǔ yán hǎo。
病夫正拥被,宛若儿在褓。bìng fū zhèng yōng bèi,wǎn ruò ér zài bǎo。
跣婢职衣襦,丫童谨除扫。xiǎn bì zhí yī rú,yā tóng jǐn chú sǎo。
红日已入帘,吾岂尚恨早。hóng rì yǐ rù lián,wú qǐ shàng hèn zǎo。
悠然一杯粥,顽钝聊自保。yōu rán yī bēi zhōu,wán dùn liáo zì bǎo。

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。

病少间作

陆游

身如水有沤,病如云无根。shēn rú shuǐ yǒu ōu,bìng rú yún wú gēn。
方其未散间,妄谓有我存。fāng qí wèi sàn jiān,wàng wèi yǒu wǒ cún。
沤坏水渺然,云灭宁遗痕。ōu huài shuǐ miǎo rán,yún miè níng yí hén。
回首乃可笑,妄想生怨恩。huí shǒu nǎi kě xiào,wàng xiǎng shēng yuàn ēn。
念我曩昔时,一笏朝帝阍。niàn wǒ nǎng xī shí,yī hù cháo dì hūn。
既老复何为,钓鱼石帆村。jì lǎo fù hé wèi,diào yú shí fān cūn。
今年病卧久,惨痛不可言。jīn nián bìng wò jiǔ,cǎn tòng bù kě yán。
一念忽超诣,二竖皆忙奔。yī niàn hū chāo yì,èr shù jiē máng bēn。
吾居本广大,谈笑决其藩。wú jū běn guǎng dà,tán xiào jué qí fān。
还持一尊酒,往酹湘水魂。hái chí yī zūn jiǔ,wǎng lèi xiāng shuǐ hún。

四日夜鸡未鸣起作

陆游

放翁病过秋,忽起作醉墨。fàng wēng bìng guò qiū,hū qǐ zuò zuì mò。
正如久蛰龙,青天飞霹雳。zhèng rú jiǔ zhé lóng,qīng tiān fēi pī lì。
虽云堕怪奇,要胜常悯默。suī yún duò guài qí,yào shèng cháng mǐn mò。
一朝此翁死,千金求不得。yī cháo cǐ wēng sǐ,qiān jīn qiú bù dé。

乙巳秋暮独酌四首

陆游

孤云系不定,野鹤笼难驯。gū yún xì bù dìng,yě hè lóng nán xùn。
卖药句曲秋,沽酒天台春。mài yào jù qū qiū,gū jiǔ tiān tái chūn。
中原几流血,四海一闲人。zhōng yuán jǐ liú xuè,sì hǎi yī xián rén。
邀月对我影,折花插我巾。yāo yuè duì wǒ yǐng,zhé huā chā wǒ jīn。
花月成三友,江海为四邻。huā yuè chéng sān yǒu,jiāng hǎi wèi sì lín。
何敢忘吾君,巢由称外臣。hé gǎn wàng wú jūn,cháo yóu chēng wài chén。

乙巳秋暮独酌四首

陆游

安期与羡门,秦汉迹已陈。ān qī yǔ xiàn mén,qín hàn jì yǐ chén。
不如东平公,一剑隐红尘。bù rú dōng píng gōng,yī jiàn yǐn hóng chén。
醉歌题市楼,墨色粲如新。zuì gē tí shì lóu,mò sè càn rú xīn。
叱咤兴风云,约束山川神。chì zhà xīng fēng yún,yuē shù shān chuān shén。
从我者谁欤,夜渡黄鹤津。cóng wǒ zhě shuí yú,yè dù huáng hè jīn。

乙巳秋暮独酌四首

陆游

山阴老道士,寄情鱼鸟中。shān yīn lǎo dào shì,jì qíng yú niǎo zhōng。
幽户绿萝月,孤舟白蘋风。yōu hù lǜ luó yuè,gū zhōu bái píng fēng。
岂无小瓮熟,尊杓谁与同。qǐ wú xiǎo wèng shú,zūn biāo shuí yǔ tóng。
邂逅得知心,一见叹犹龙。xiè hòu dé zhī xīn,yī jiàn tàn yóu lóng。

乙巳秋暮独酌四首

陆游

湖中有隐士,或谓千岁人。hú zhōng yǒu yǐn shì,huò wèi qiān suì rén。
大儿严子陵,小儿贺季真。dà ér yán zi líng,xiǎo ér hè jì zhēn。
姓名莫能知,况可得疏亲。xìng míng mò néng zhī,kuàng kě dé shū qīn。
有竿不钓鱼,秋晚香粳新。yǒu gān bù diào yú,qiū wǎn xiāng jīng xīn。

幽居即事二首

陆游

山崦可伐薪,稻陇可负耒。shān yān kě fá xīn,dào lǒng kě fù lěi。
但令二事集,一饱已有在。dàn lìng èr shì jí,yī bǎo yǐ yǒu zài。
霜林两株橘,春圃数畦菜。shuāng lín liǎng zhū jú,chūn pǔ shù qí cài。
仁哉造物心,乞我曾不爱。rén zāi zào wù xīn,qǐ wǒ céng bù ài。
炊烹付樵青,锄灌赖阿对。chuī pēng fù qiáo qīng,chú guàn lài ā duì。
乃翁亦自为,高枕听晨碓。nǎi wēng yì zì wèi,gāo zhěn tīng chén duì。