古诗词

上饶周君梦至梅花洞吟曰我家本住梅花洞一阵风来一阵香为赋长句

方回

帝敕王家专管竹,子猷高风谁可续。dì chì wáng jiā zhuān guǎn zhú,zi yóu gāo fēng shuí kě xù。
西州间生文与可,后来特判筼筜谷。xī zhōu jiān shēng wén yǔ kě,hòu lái tè pàn yún dāng gǔ。
帝敕陶家专管菊,千载渊明一影独。dì chì táo jiā zhuān guǎn jú,qiān zài yuān míng yī yǐng dú。
分司旁出可无人,醉插齐山容杜牧。fēn sī páng chū kě wú rén,zuì chā qí shān róng dù mù。
梅花天下第一花,天下好诗翰林家。méi huā tiān xià dì yī huā,tiān xià hǎo shī hàn lín jiā。
孤山山下清浅水,疏影年年横复斜。gū shān shān xià qīng qiǎn shuǐ,shū yǐng nián nián héng fù xié。
水中漉影出此句,美玉凿石金淘沙。shuǐ zhōng lù yǐng chū cǐ jù,měi yù záo shí jīn táo shā。
至今和靖一丘壑,敢有代者需齐瓜。zhì jīn hé jìng yī qiū hè,gǎn yǒu dài zhě xū qí guā。
乾坤故异醯鸡瓮,元来别有梅花洞。qián kūn gù yì xī jī wèng,yuán lái bié yǒu méi huā dòng。
玉堂不隔蓬与弱,自是世人肉身重。yù táng bù gé péng yǔ ruò,zì shì shì rén ròu shēn zhòng。
周郎妙年有仙骨,月夜往来跨鸾凤。zhōu láng miào nián yǒu xiān gǔ,yuè yè wǎng lái kuà luán fèng。
自言家住梅洞中,怕泄天机称是梦。zì yán jiā zhù méi dòng zhōng,pà xiè tiān jī chēng shì mèng。
芙蓉城主传石丁,洞天是处花冥冥。fú róng chéng zhǔ chuán shí dīng,dòng tiān shì chù huā míng míng。
莲花博士薇花郎,玉阶除拜时告廷。lián huā bó shì wēi huā láng,yù jiē chú bài shí gào tíng。
世间善赋梅花者,定皆梅洞诸仙灵。shì jiān shàn fù méi huā zhě,dìng jiē méi dòng zhū xiān líng。
梅洞梅洞果何在,七十万里天常青。méi dòng méi dòng guǒ hé zài,qī shí wàn lǐ tiān cháng qīng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

送胡仲虎归婺源并呈江山长雷

方回

大儒畴昔起乾淳,天地星源一脉真。dà rú chóu xī qǐ qián chún,tiān dì xīng yuán yī mài zhēn。
肯使我为修学记,始知君是读书人。kěn shǐ wǒ wèi xiū xué jì,shǐ zhī jūn shì dú shū rén。
流泉要验胸中活,死草无拘纸上陈。liú quán yào yàn xiōng zhōng huó,sǐ cǎo wú jū zhǐ shàng chén。
太极初生第一点,寻根细认古今春。tài jí chū shēng dì yī diǎn,xún gēn xì rèn gǔ jīn chūn。

戴帅初赋道人萧了空坐逝出神事借韵

方回

漆园老子蝶魂飞,缑氏仙人鹤驭归。qī yuán lǎo zi dié hún fēi,gōu shì xiān rén hè yù guī。
往事何凭烟漠漠,馀生几度雪霏霏。wǎng shì hé píng yān mò mò,yú shēng jǐ dù xuě fēi fēi。
早容身厕三千列,偶许年过七十稀。zǎo róng shēn cè sān qiān liè,ǒu xǔ nián guò qī shí xī。
籍湜叛韩吾岂敢,平生不惯食言肥。jí shí pàn hán wú qǐ gǎn,píng shēng bù guàn shí yán féi。

岁除次韵全君玉有怀二首

方回

心事天涯客海涯,自筹何止一毫差。xīn shì tiān yá kè hǎi yá,zì chóu hé zhǐ yī háo chà。
枕诗夜夜攲檐溜,浊酒朝朝漉井花。zhěn shī yè yè qī yán liū,zhuó jiǔ cháo cháo lù jǐng huā。
元日惯曾经百窘,幼男勉为讲三加。yuán rì guàn céng jīng bǎi jiǒng,yòu nán miǎn wèi jiǎng sān jiā。
扬扬喝道楼前过,肥马轻裘几子华。yáng yáng hē dào lóu qián guò,féi mǎ qīng qiú jǐ zi huá。

岁除次韵全君玉有怀二首

方回

全老忽贻寒夜句,岁阑吾党久离群。quán lǎo hū yí hán yè jù,suì lán wú dǎng jiǔ lí qún。
一场噩梦三千字,百载颓龄七八分。yī chǎng è mèng sān qiān zì,bǎi zài tuí líng qī bā fēn。
孰与挽前轩此士,端能殿后栋斯文。shú yǔ wǎn qián xuān cǐ shì,duān néng diàn hòu dòng sī wén。
乡傩礼失求诸野,小鬼应犹畏灶君。xiāng nuó lǐ shī qiú zhū yě,xiǎo guǐ yīng yóu wèi zào jūn。

庚子元日

方回

腊天何故燠于春,恐为衣单念小民。là tiān hé gù yù yú chūn,kǒng wèi yī dān niàn xiǎo mín。
略见雪才馀一寸,叵堪雨却过三旬。lüè jiàn xuě cái yú yī cùn,pǒ kān yǔ què guò sān xún。
野中荠麦不胜旺,市上杏桃无数新。yě zhōng jì mài bù shèng wàng,shì shàng xìng táo wú shù xīn。
白尽此头浪多事,可怜七十四年人。bái jǐn cǐ tóu làng duō shì,kě lián qī shí sì nián rén。

以桐江旧诗十五卷呈范君泽

方回

人品悬知大不同,一丝羞见钓台风。rén pǐn xuán zhī dà bù tóng,yī sī xiū jiàn diào tái fēng。
七年假守如虚叟,万首新诗似放翁。qī nián jiǎ shǒu rú xū sǒu,wàn shǒu xīn shī shì fàng wēng。
贷死偶馀吟鬓白,每生犹想战尘红。dài sǐ ǒu yú yín bìn bái,měi shēng yóu xiǎng zhàn chén hóng。
范侯胸次秋天碧,好借宽闲翼断鸿。fàn hóu xiōng cì qiū tiān bì,hǎo jiè kuān xián yì duàn hóng。

正月四日大雨不已愈暖不寒

方回

吴山胜概甲杭州,正旦晴明到上头。wú shān shèng gài jiǎ háng zhōu,zhèng dàn qíng míng dào shàng tóu。
红袖南人簪翡翠,金鞍北客骤骅骝。hóng xiù nán rén zān fěi cuì,jīn ān běi kè zhòu huá liú。
丰年似觉春尤好,新岁何为雨不休。fēng nián shì jué chūn yóu hǎo,xīn suì hé wèi yǔ bù xiū。
自笑诗翁百念冷,尚侪痴子说闲愁。zì xiào shī wēng bǎi niàn lěng,shàng chái chī zi shuō xián chóu。

次韵君泽夜坐示子侄三首

方回

灯影稀疏两岸楼,市声已寂睡声齁。dēng yǐng xī shū liǎng àn lóu,shì shēng yǐ jì shuì shēng hōu。
几家梦断三更过,此老心穷八极游。jǐ jiā mèng duàn sān gèng guò,cǐ lǎo xīn qióng bā jí yóu。
服气仙人吾不学,坐禅释子彼何求。fú qì xiān rén wú bù xué,zuò chán shì zi bǐ hé qiú。
夜思昼读诸郎识,俯仰青春鬓忽秋。yè sī zhòu dú zhū láng shí,fǔ yǎng qīng chūn bìn hū qiū。

次韵君泽夜坐示子侄三首

方回

一样乾坤几样人,甑生尘异袜生尘。yī yàng qián kūn jǐ yàng rén,zèng shēng chén yì wà shēng chén。
寒窗黄卷青灯雨,暖阁金钗玉斝春。hán chuāng huáng juǎn qīng dēng yǔ,nuǎn gé jīn chāi yù jiǎ chūn。
谁同公子梦方魇,我与先生诗又新。shuí tóng gōng zi mèng fāng yǎn,wǒ yǔ xiān shēng shī yòu xīn。
□□儿曹供笔墨,为言不是写真真。ér cáo gōng bǐ mò,wèi yán bù shì xiě zhēn zhēn。

次韵君泽夜坐示子侄三首

方回

雨脚如麻坐到明,雨楼听尽五更声。yǔ jiǎo rú má zuò dào míng,yǔ lóu tīng jǐn wǔ gèng shēng。
无人共唱寻寻觅,有子聊教仄仄平。wú rén gòng chàng xún xún mì,yǒu zi liáo jiào zè zè píng。
凌室不能藏腊冻,稼场或至误秋成。líng shì bù néng cáng là dòng,jià chǎng huò zhì wù qiū chéng。
谁知忧世书生意,惟愿天阶正玉衡。shuí zhī yōu shì shū shēng yì,wéi yuàn tiān jiē zhèng yù héng。

送白廷玉常州教二首

方回

世间可读不多书,岂但撑肠似蠹鱼。shì jiān kě dú bù duō shū,qǐ dàn chēng cháng shì dù yú。
小技仅能攻浅近,大言徒用骋高虚。xiǎo jì jǐn néng gōng qiǎn jìn,dà yán tú yòng chěng gāo xū。
道心切戒偏忘助,义事毋先计毁誉。dào xīn qiè jiè piān wàng zhù,yì shì wú xiān jì huǐ yù。
我学暮年方见此,毗陵博士比何如。wǒ xué mù nián fāng jiàn cǐ,pí líng bó shì bǐ hé rú。

送白廷玉常州教二首

方回

诗酒论交几岁寒,更无我辈瓮齑酸。shī jiǔ lùn jiāo jǐ suì hán,gèng wú wǒ bèi wèng jī suān。
剧谈公每掀髯笑,伟干人皆仰面看。jù tán gōng měi xiān rán xiào,wěi gàn rén jiē yǎng miàn kàn。
纵使未前乙夜席,何妨暂作甲科官。zòng shǐ wèi qián yǐ yè xí,hé fáng zàn zuò jiǎ kē guān。
祖风雅肖香山白,白玉堂登未是难。zǔ fēng yǎ xiào xiāng shān bái,bái yù táng dēng wèi shì nán。

送方复大宣城学录

方回

莆田鄣郡本同宗,更着深衣臭味同。pú tián zhāng jùn běn tóng zōng,gèng zhe shēn yī chòu wèi tóng。
秃笔有天犹易补,孤灯无地可能容。tū bǐ yǒu tiān yóu yì bǔ,gū dēng wú dì kě néng róng。
不趋宰相翘材馆,宁纠诸侯泮水宫。bù qū zǎi xiāng qiào cái guǎn,níng jiū zhū hóu pàn shuǐ gōng。
十载凤池科尚在,已应一举首登龙。shí zài fèng chí kē shàng zài,yǐ yīng yī jǔ shǒu dēng lóng。

送方复大宣城学录

方回

方氏来南汉闰时,蒸尝所在富孙枝。fāng shì lái nán hàn rùn shí,zhēng cháng suǒ zài fù sūn zhī。
歙溪真应仙翁墓,严濑玄英处士祠。shè xī zhēn yīng xiān wēng mù,yán lài xuán yīng chù shì cí。
邂逅弟兄元共祖,殷勤子我总能诗。xiè hòu dì xiōng yuán gòng zǔ,yīn qín zi wǒ zǒng néng shī。
因风不要花瓜颗,梅老遗篇幸寄之。yīn fēng bù yào huā guā kē,méi lǎo yí piān xìng jì zhī。

再送罗云叔

方回

欲共君归未有缘,春风夺我紫阳天。yù gòng jūn guī wèi yǒu yuán,chūn fēng duó wǒ zǐ yáng tiān。
牡丹富艳花如洛,煮白香浓酒似燕。mǔ dān fù yàn huā rú luò,zhǔ bái xiāng nóng jiǔ shì yàn。
细看貌非寒士相,随宜班亚冷官员。xì kàn mào fēi hán shì xiāng,suí yí bān yà lěng guān yuán。
人间第一好山处,赋几篇诗醉几筵。rén jiān dì yī hǎo shān chù,fù jǐ piān shī zuì jǐ yán。