古诗词

闽中郑君炎南仲两魁乡赋比自霅教为昌化簿

方回

三山鹄袍十万众,两纪知名郑南仲。sān shān gǔ páo shí wàn zhòng,liǎng jì zhī míng zhèng nán zhòng。
妙年官赋甲秋闱,一发辄中仍再中。miào nián guān fù jiǎ qiū wéi,yī fā zhé zhōng réng zài zhōng。
岂知天地大变革,原夫八韵竟无用。qǐ zhī tiān dì dà biàn gé,yuán fū bā yùn jìng wú yòng。
虽然改尔亦得力,斗南斗北声价哄。suī rán gǎi ěr yì dé lì,dòu nán dòu běi shēng jià hǒng。
黄金台降中书敕,水晶宫请博士俸。huáng jīn tái jiàng zhōng shū chì,shuǐ jīng gōng qǐng bó shì fèng。
得人岂必泥古法,省场舍选出乡贡。dé rén qǐ bì ní gǔ fǎ,shěng chǎng shě xuǎn chū xiāng gòng。
儒风未尽弃端章,学徒尚多习弦诵。rú fēng wèi jǐn qì duān zhāng,xué tú shàng duō xí xián sòng。
但苦官冷饭不足,三载诳腹齑百瓮。dàn kǔ guān lěng fàn bù zú,sān zài kuáng fù jī bǎi wèng。
终更受代颇已久,始闻巨轴以诗送。zhōng gèng shòu dài pǒ yǐ jiǔ,shǐ wén jù zhóu yǐ shī sòng。
定是弟子多贤才,吴兴先生实梁栋。dìng shì dì zi duō xián cái,wú xīng xiān shēng shí liáng dòng。
即今佐邑号为簿,尹丞不殊权任重。jí jīn zuǒ yì hào wèi bù,yǐn chéng bù shū quán rèn zhòng。
况乃唐昌风俗淳,山深岁稔少争讼。kuàng nǎi táng chāng fēng sú chún,shān shēn suì rěn shǎo zhēng sòng。
丈夫讵皆作卿相,一命关系民疾痛。zhàng fū jù jiē zuò qīng xiāng,yī mìng guān xì mín jí tòng。
偏见私意勿力竞,潜转密移但微讽。piān jiàn sī yì wù lì jìng,qián zhuǎn mì yí dàn wēi fěng。
方册频窥身尽贫,苞苴不纳心奚恐。fāng cè pín kuī shēn jǐn pín,bāo jū bù nà xīn xī kǒng。
崇卑有无置度外,时一极目天宇空。chóng bēi yǒu wú zhì dù wài,shí yī jí mù tiān yǔ kōng。
江东接壤异西浙,桑蚕春忙田晚种。jiāng dōng jiē rǎng yì xī zhè,sāng cán chūn máng tián wǎn zhǒng。
樽俎盘馔极俭啬,无大牲脔及乳湩。zūn zǔ pán zhuàn jí jiǎn sè,wú dà shēng luán jí rǔ dòng。
吾闻易彖识时义,未妨枳棘栖鸾凤。wú wén yì tuàn shí shí yì,wèi fáng zhǐ jí qī luán fèng。
聊复亦耳磨岁月,慎勿轻为棺粪梦。liáo fù yì ěr mó suì yuè,shèn wù qīng wèi guān fèn mèng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

后天易吟三十首

方回

震位东方木,胡为以帝言。zhèn wèi dōng fāng mù,hú wèi yǐ dì yán。
一芽观出处,主宰见天根。yī yá guān chū chù,zhǔ zǎi jiàn tiān gēn。

后天易吟三十首

方回

万物皆相见,文明午日中。wàn wù jiē xiāng jiàn,wén míng wǔ rì zhōng。
圣人南面立,品汇各亨通。shèng rén nán miàn lì,pǐn huì gè hēng tōng。

后天易吟三十首

方回

兑泽何言说,秋成看水田。duì zé hé yán shuō,qiū chéng kàn shuǐ tián。
黄云万万顷,滋润作丰年。huáng yún wàn wàn qǐng,zī rùn zuò fēng nián。

后天易吟三十首

方回

天一实生水,冬藏坎次乾。tiān yī shí shēng shuǐ,dōng cáng kǎn cì qián。
精神要休养,酝酿出春天。jīng shén yào xiū yǎng,yùn niàng chū chūn tiān。

后天易吟三十首

方回

万物天为大,中间地次之。wàn wù tiān wèi dà,zhōng jiān dì cì zhī。
成功付诸子,父母似无为。chéng gōng fù zhū zi,fù mǔ shì wú wèi。

后天易吟三十首

方回

雷风火泽水,独艮不言山。léi fēng huǒ zé shuǐ,dú gěn bù yán shān。
朔易指方位,万形消息间。shuò yì zhǐ fāng wèi,wàn xíng xiāo xī jiān。

后天易吟三十首

方回

君知已似嗣,音义古来同。jūn zhī yǐ shì sì,yīn yì gǔ lái tóng。
万物生相续,南薰鼓巽风。wàn wù shēng xiāng xù,nán xūn gǔ xùn fēng。

后天易吟三十首

方回

役物至未极,分明土王时。yì wù zhì wèi jí,fēn míng tǔ wáng shí。
嗣火孕金气,秋成方在兹。sì huǒ yùn jīn qì,qiū chéng fāng zài zī。

后天易吟三十首

方回

阳生在十月,亥谓之天门。yáng shēng zài shí yuè,hài wèi zhī tiān mén。
战乎乾者物,乾实战于坤。zhàn hū qián zhě wù,qián shí zhàn yú kūn。

后天易吟三十首

方回

八列方隅位,四周分至时。bā liè fāng yú wèi,sì zhōu fēn zhì shí。
画疆兴庶务,地矩囿天规。huà jiāng xīng shù wù,dì jǔ yòu tiān guī。

后天易吟三十首

方回

宗庙蒸尝礼,朝廷觐见仪。zōng miào zhēng cháng lǐ,cháo tíng jìn jiàn yí。
无穷天下事,不过似农时。wú qióng tiān xià shì,bù guò shì nóng shí。

后天易吟三十首

方回

细玩文王卦,如何法地方。xì wán wén wáng guà,rú hé fǎ dì fāng。
田从一井起,乡遂及要荒。tián cóng yī jǐng qǐ,xiāng suì jí yào huāng。

后天易吟三十首

方回

观身不见背,动体悉由心。guān shēn bù jiàn bèi,dòng tǐ xī yóu xīn。
向阳负阴处,离坎细推寻。xiàng yáng fù yīn chù,lí kǎn xì tuī xún。

后天易吟三十首

方回

次谦终以巽,九卦至三陈。cì qiān zhōng yǐ xùn,jiǔ guà zhì sān chén。
圣人有忧患,何况是凡人。shèng rén yǒu yōu huàn,hé kuàng shì fán rén。

后天易吟三十首

方回

元亨犹利正,始可用纯乾。yuán hēng yóu lì zhèng,shǐ kě yòng chún qián。
未了一贞字,何由保性天。wèi le yī zhēn zì,hé yóu bǎo xìng tiān。