古诗词

于氏琵琶行

方回

君不见木兰女郎代戍边,铁甲卧起二十年。jūn bù jiàn mù lán nǚ láng dài shù biān,tiě jiǎ wò qǐ èr shí nián。
不知谁作古乐府,至今流传木兰篇。bù zhī shuí zuò gǔ lè fǔ,zhì jīn liú chuán mù lán piān。
又不见公孙大娘舞剑器,挥霍低昂动天地。yòu bù jiàn gōng sūn dà niáng wǔ jiàn qì,huī huò dī áng dòng tiān dì。
我杜少陵有长歌,每一读之生壮气。wǒ dù shǎo líng yǒu zhǎng gē,měi yī dú zhī shēng zhuàng qì。
汉时昭君颜如花,强令出塞禁风沙。hàn shí zhāo jūn yán rú huā,qiáng lìng chū sāi jìn fēng shā。
马上无以写愁思,推手为琵却手琶。mǎ shàng wú yǐ xiě chóu sī,tuī shǒu wèi pí què shǒu pá。
昭君死作青冢土,琵琶却传来汉家。zhāo jūn sǐ zuò qīng zhǒng tǔ,pí pá què chuán lái hàn jiā。
一弦一字万怨恨,始听欢乐终咨嗟。yī xián yī zì wàn yuàn hèn,shǐ tīng huān lè zhōng zī jiē。
燕代佳人有于氏,春日黄莺韵桃李。yàn dài jiā rén yǒu yú shì,chūn rì huáng yīng yùn táo lǐ。
齿犀微露朱砂唇,手荑缓转青葱指。chǐ xī wēi lù zhū shā chún,shǒu tí huǎn zhuǎn qīng cōng zhǐ。
声外调声非杆拨,意中写意自宫徵。shēng wài diào shēng fēi gān bō,yì zhōng xiě yì zì gōng zhēng。
曲阑歌罢或潸然,何能动人一至此。qū lán gē bà huò shān rán,hé néng dòng rén yī zhì cǐ。
有时不用琵琶歌,辩如仪秦勇贲轲。yǒu shí bù yòng pí pá gē,biàn rú yí qín yǒng bēn kē。
武昌东西说赤壁,洙泗南北夸黄河。wǔ chāng dōng xī shuō chì bì,zhū sì nán běi kuā huáng hé。
一炬一失百万却,古今胜败何其多。yī jù yī shī bǎi wàn què,gǔ jīn shèng bài hé qí duō。
拔山盖世亦泪下,骓兮虞兮奈若何。bá shān gài shì yì lèi xià,zhuī xī yú xī nài ruò hé。
老夫嗜好无它癖,为尔看朱几成碧。lǎo fū shì hǎo wú tā pǐ,wèi ěr kàn zhū jǐ chéng bì。
白发多情似乐天,衫袖江州司马湿。bái fā duō qíng shì lè tiān,shān xiù jiāng zhōu sī mǎ shī。
前身不是木兰旧女郎,今生恐是公孙真大娘。qián shēn bù shì mù lán jiù nǚ láng,jīn shēng kǒng shì gōng sūn zhēn dà niáng。
哦此琵琶敲诗肠,尔或因之姓名香。ó cǐ pí pá qiāo shī cháng,ěr huò yīn zhī xìng míng xiāng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

重至秀山售屋将归十首

方回

离乱斯人致,艰危我辈当。lí luàn sī rén zhì,jiān wēi wǒ bèi dāng。
浑沦俄破碎,桀黠尽飞扬。hún lún é pò suì,jié xiá jǐn fēi yáng。
吐舌何能已,扪心肯自量。tǔ shé hé néng yǐ,mén xīn kěn zì liàng。
忍穷非左计,天象看弧狼。rěn qióng fēi zuǒ jì,tiān xiàng kàn hú láng。

重至秀山售屋将归十首

方回

田园亡失后,儿女长成时。tián yuán wáng shī hòu,ér nǚ zhǎng chéng shí。
救急终无策,纾忧漫有诗。jiù jí zhōng wú cè,shū yōu màn yǒu shī。
数年为去计,今日是归期。shù nián wèi qù jì,jīn rì shì guī qī。
把酒东篱处,黄花剩几枝。bǎ jiǔ dōng lí chù,huáng huā shèng jǐ zhī。

分韵实得闲字再赋

方回

一城最高处,晚色引跻攀。yī chéng zuì gāo chù,wǎn sè yǐn jī pān。
莽莽斗牛野,重重吴越山。mǎng mǎng dòu niú yě,zhòng zhòng wú yuè shān。
秋将佳句画,人共老僧闲。qiū jiāng jiā jù huà,rén gòng lǎo sēng xián。
聚首非容易,何妨酩酊还。jù shǒu fēi róng yì,hé fáng mǐng dīng hái。

再赋惜小骢二首

方回

骏驶元奇崛,驯良蔑等伦。jùn shǐ yuán qí jué,xùn liáng miè děng lún。
穷途曾尽力,徒步始伤神。qióng tú céng jǐn lì,tú bù shǐ shāng shén。
未易营阿堵,何由肖乞银。wèi yì yíng ā dǔ,hé yóu xiào qǐ yín。
佛书端可信,当复转人身。fú shū duān kě xìn,dāng fù zhuǎn rén shēn。

再赋惜小骢二首

方回

骏骨直千金,难求起死针。jùn gǔ zhí qiān jīn,nán qiú qǐ sǐ zhēn。
虽云为马□,却似有人心。suī yún wèi mǎ,què shì yǒu rén xīn。
毡帐长城远,旗亭委巷深。zhān zhàng zhǎng chéng yuǎn,qí tíng wěi xiàng shēn。
老身全赖此,完璧到如今。lǎo shēn quán lài cǐ,wán bì dào rú jīn。

九日南山寺

方回

佳节携壶意,全如杜牧之。jiā jié xié hú yì,quán rú dù mù zhī。
百年谁不死,九日可□□。bǎi nián shuí bù sǐ,jiǔ rì kě。
□□差能饮,平生政坐痴。chà néng yǐn,píng shēng zhèng zuò chī。
胸中不酩酊,未许野人知。xiōng zhōng bù mǐng dīng,wèi xǔ yě rén zhī。

九日归自南山

方回

山寒小雨晴,落叶献秋声。shān hán xiǎo yǔ qíng,luò yè xiàn qiū shēng。
酒可诸僧共,诗须此老评。jiǔ kě zhū sēng gòng,shī xū cǐ lǎo píng。
钩帘修竹净,辟户远江横。gōu lián xiū zhú jìng,pì hù yuǎn jiāng héng。
相送依依意,丹青画不成。xiāng sòng yī yī yì,dān qīng huà bù chéng。

送起上人

方回

五台秋雪外,一钵几年归。wǔ tái qiū xuě wài,yī bō jǐ nián guī。
名刹今无数,真僧似此稀。míng shā jīn wú shù,zhēn sēng shì cǐ xī。
万山供破屩,九月耐单絺。wàn shān gōng pò juē,jiǔ yuè nài dān chī。
定忆穿南麓,同听落叶飞。dìng yì chuān nán lù,tóng tīng luò yè fēi。

送来上人

方回

同公游两月,语少道怀深。tóng gōng yóu liǎng yuè,yǔ shǎo dào huái shēn。
自了为僧事,终无住院心。zì le wèi sēng shì,zhōng wú zhù yuàn xīn。
□□攀老树,藓石上危岑。pān lǎo shù,xiǎn shí shàng wēi cén。
萧阁题诗处,何时肯重寻。xiāo gé tí shī chù,hé shí kěn zhòng xún。

次韵谢河内张明府

方回

此老良高谊,能来问故侯。cǐ lǎo liáng gāo yì,néng lái wèn gù hóu。
人清严濑水,家住沁园州。rén qīng yán lài shuǐ,jiā zhù qìn yuán zhōu。
兀坐元无事,闲谈幸少留。wù zuò yuán wú shì,xián tán xìng shǎo liú。
重逢定何日,归梦在瓜畴。zhòng féng dìng hé rì,guī mèng zài guā chóu。

读宣枢南山朱公

方回

疽根蟠阃内,命也可由人。jū gēn pán kǔn nèi,mìng yě kě yóu rén。
蜀雪犹坚壁,江风已震邻。shǔ xuě yóu jiān bì,jiāng fēng yǐ zhèn lín。
功名拘气数,文字见精神。gōng míng jū qì shù,wén zì jiàn jīng shén。
仰药临危日,何曾爱此身。yǎng yào lín wēi rì,hé céng ài cǐ shēn。

读宣枢南山朱公

方回

廿年前一见,池口卸帆亭。niàn nián qián yī jiàn,chí kǒu xiè fān tíng。
老子髯初雪,门生鬓未星。lǎo zi rán chū xuě,mén shēng bìn wèi xīng。
汉衰诸葛死,楚恨屈原醒。hàn shuāi zhū gé sǐ,chǔ hèn qū yuán xǐng。
恻怆观遗集,犹欣有宁馨。cè chuàng guān yí jí,yóu xīn yǒu níng xīn。

新晴过张村旧巡检寨

方回

干戈逾一纪,几度此江边。gàn gē yú yī jì,jǐ dù cǐ jiāng biān。
近觉全无盗,仍欣粗有年。jìn jué quán wú dào,réng xīn cū yǒu nián。
炊烟生古屋,晴日照新船。chuī yān shēng gǔ wū,qíng rì zhào xīn chuán。
犹忆纷纭际,偷生尽可怜。yóu yì fēn yún jì,tōu shēng jǐn kě lián。

过钓台

方回

真人飞白水,屏迹独蒿莱。zhēn rén fēi bái shuǐ,píng jì dú hāo lái。
汉祀无宗庙,严家有钓台。hàn sì wú zōng miào,yán jiā yǒu diào tái。
高风真可仰,逝水自堪哀。gāo fēng zhēn kě yǎng,shì shuǐ zì kān āi。
扰扰俱澌尽,千帆日往来。rǎo rǎo jù sī jǐn,qiān fān rì wǎng lái。

夜下富阳不寐二首

方回

夜寒吟至晓,独立思冥冥。yè hán yín zhì xiǎo,dú lì sī míng míng。
浪聒风兼水,光摇火似星。làng guā fēng jiān shuǐ,guāng yáo huǒ shì xīng。
微劳何足叹,大患累曾经。wēi láo hé zú tàn,dà huàn lèi céng jīng。
更念行船者,筋骸不暂停。gèng niàn xíng chuán zhě,jīn hái bù zàn tíng。