古诗词

于氏琵琶行

方回

君不见木兰女郎代戍边,铁甲卧起二十年。jūn bù jiàn mù lán nǚ láng dài shù biān,tiě jiǎ wò qǐ èr shí nián。
不知谁作古乐府,至今流传木兰篇。bù zhī shuí zuò gǔ lè fǔ,zhì jīn liú chuán mù lán piān。
又不见公孙大娘舞剑器,挥霍低昂动天地。yòu bù jiàn gōng sūn dà niáng wǔ jiàn qì,huī huò dī áng dòng tiān dì。
我杜少陵有长歌,每一读之生壮气。wǒ dù shǎo líng yǒu zhǎng gē,měi yī dú zhī shēng zhuàng qì。
汉时昭君颜如花,强令出塞禁风沙。hàn shí zhāo jūn yán rú huā,qiáng lìng chū sāi jìn fēng shā。
马上无以写愁思,推手为琵却手琶。mǎ shàng wú yǐ xiě chóu sī,tuī shǒu wèi pí què shǒu pá。
昭君死作青冢土,琵琶却传来汉家。zhāo jūn sǐ zuò qīng zhǒng tǔ,pí pá què chuán lái hàn jiā。
一弦一字万怨恨,始听欢乐终咨嗟。yī xián yī zì wàn yuàn hèn,shǐ tīng huān lè zhōng zī jiē。
燕代佳人有于氏,春日黄莺韵桃李。yàn dài jiā rén yǒu yú shì,chūn rì huáng yīng yùn táo lǐ。
齿犀微露朱砂唇,手荑缓转青葱指。chǐ xī wēi lù zhū shā chún,shǒu tí huǎn zhuǎn qīng cōng zhǐ。
声外调声非杆拨,意中写意自宫徵。shēng wài diào shēng fēi gān bō,yì zhōng xiě yì zì gōng zhēng。
曲阑歌罢或潸然,何能动人一至此。qū lán gē bà huò shān rán,hé néng dòng rén yī zhì cǐ。
有时不用琵琶歌,辩如仪秦勇贲轲。yǒu shí bù yòng pí pá gē,biàn rú yí qín yǒng bēn kē。
武昌东西说赤壁,洙泗南北夸黄河。wǔ chāng dōng xī shuō chì bì,zhū sì nán běi kuā huáng hé。
一炬一失百万却,古今胜败何其多。yī jù yī shī bǎi wàn què,gǔ jīn shèng bài hé qí duō。
拔山盖世亦泪下,骓兮虞兮奈若何。bá shān gài shì yì lèi xià,zhuī xī yú xī nài ruò hé。
老夫嗜好无它癖,为尔看朱几成碧。lǎo fū shì hǎo wú tā pǐ,wèi ěr kàn zhū jǐ chéng bì。
白发多情似乐天,衫袖江州司马湿。bái fā duō qíng shì lè tiān,shān xiù jiāng zhōu sī mǎ shī。
前身不是木兰旧女郎,今生恐是公孙真大娘。qián shēn bù shì mù lán jiù nǚ láng,jīn shēng kǒng shì gōng sūn zhēn dà niáng。
哦此琵琶敲诗肠,尔或因之姓名香。ó cǐ pí pá qiāo shī cháng,ěr huò yīn zhī xìng míng xiāng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

徐制准挽辞

方回

纷纭钟鼎误公卿,孰与山林保令名。fēn yún zhōng dǐng wù gōng qīng,shú yǔ shān lín bǎo lìng míng。
不共鹄袍争举业,早令熊辔绍诗声。bù gòng gǔ páo zhēng jǔ yè,zǎo lìng xióng pèi shào shī shēng。
人间倏忽惊兴废,物外从容了死生。rén jiān shū hū jīng xīng fèi,wù wài cóng róng le sǐ shēng。
何限貂蝉无葬地,一丘风月自佳城。hé xiàn diāo chán wú zàng dì,yī qiū fēng yuè zì jiā chéng。

十二月二十日立春系癸巳岁予年已六十七白刘唱和有云共把十千沽一斗相看七十欠三年因此遣兴

方回

客途穷极亦陶然,自觉平生愧乐天。kè tú qióng jí yì táo rán,zì jué píng shēng kuì lè tiān。
能办十千沽一斗,何知七十欠三年。néng bàn shí qiān gū yī dòu,hé zhī qī shí qiàn sān nián。
日晴雪路初行处,春到椒盘未颂前。rì qíng xuě lù chū xíng chù,chūn dào jiāo pán wèi sòng qián。
好念故园小儿女,团栾闻早醉花边。hǎo niàn gù yuán xiǎo ér nǚ,tuán luán wén zǎo zuì huā biān。

癸巳元日年六十七

方回

生平矻矻短檠窗,晚节灰心殢酒缸。shēng píng kū kū duǎn qíng chuāng,wǎn jié huī xīn tì jiǔ gāng。
百岁三分新过二,十行一目旧无双。bǎi suì sān fēn xīn guò èr,shí xíng yī mù jiù wú shuāng。
又惊客枕听春雨,即合归舟上浙江。yòu jīng kè zhěn tīng chūn yǔ,jí hé guī zhōu shàng zhè jiāng。
未必樊迟劣颜子,故应学稼胜为邦。wèi bì fán chí liè yán zi,gù yīng xué jià shèng wèi bāng。

元日小雨

方回

红垂灯穗倍常明,缓缓晴须作好晴。hóng chuí dēng suì bèi cháng míng,huǎn huǎn qíng xū zuò hǎo qíng。
著柳春风微有色,催花夜雨细无声。zhù liǔ chūn fēng wēi yǒu sè,cuī huā yè yǔ xì wú shēng。
炉香早起蹒跚拜,杯酒朋来潋滟倾。lú xiāng zǎo qǐ pán shān bài,bēi jiǔ péng lái liàn yàn qīng。
一日一诗旧年例,新年一日两诗成。yī rì yī shī jiù nián lì,xīn nián yī rì liǎng shī chéng。

初六日过湖

方回

长于花担看梅花,不访山巅问水涯。zhǎng yú huā dān kàn méi huā,bù fǎng shān diān wèn shuǐ yá。
世换湖光无减少,时来春色与增加。shì huàn hú guāng wú jiǎn shǎo,shí lái chūn sè yǔ zēng jiā。
荒榛德祐权臣宅,老树咸平处士家。huāng zhēn dé yòu quán chén zhái,lǎo shù xián píng chù shì jiā。
一醉第三桥畔酒,佳蔬菜更美鱼虾。yī zuì dì sān qiáo pàn jiǔ,jiā shū cài gèng měi yú xiā。

放夜

方回

深夜楼前笑语哗,禁街钟鼓暂停挝。shēn yè lóu qián xiào yǔ huā,jìn jiē zhōng gǔ zàn tíng wō。
冶游谑浪非吾事,富足欢娱有几家。yě yóu xuè làng fēi wú shì,fù zú huān yú yǒu jǐ jiā。
春酒可能融鬓雪,书灯独自照梅花。chūn jiǔ kě néng róng bìn xuě,shū dēng dú zì zhào méi huā。
黄柑犹见升平物,四十年前客永嘉。huáng gān yóu jiàn shēng píng wù,sì shí nián qián kè yǒng jiā。

观灯小酌十四夜半大风而雨

方回

皓月微红映落霞,试呼樽酒答年华。hào yuè wēi hóng yìng luò xiá,shì hū zūn jiǔ dá nián huá。
柑为天下无双果,梅是春前第一花。gān wèi tiān xià wú shuāng guǒ,méi shì chūn qián dì yī huā。
自古良辰难得友,暂时老子不思家。zì gǔ liáng chén nán dé yǒu,zàn shí lǎo zi bù sī jiā。
夜深忽作大风雨,乐事元来亦未奢。yè shēn hū zuò dà fēng yǔ,lè shì yuán lái yì wèi shē。

追怀甲戌清明宇文信仲知郡大卿同尤张二倅过予小园赏花

方回

甲戌清明鬓未翁,邦君过我小园中。jiǎ xū qīng míng bìn wèi wēng,bāng jūn guò wǒ xiǎo yuán zhōng。
牡丹初喜开千朵,劫火何知付一空。mǔ dān chū xǐ kāi qiān duǒ,jié huǒ hé zhī fù yī kōng。
展转干戈春梦断,凄凉风雨客途穷。zhǎn zhuǎn gàn gē chūn mèng duàn,qī liáng fēng yǔ kè tú qióng。
九原可作应垂涕,今日前时事不同。jiǔ yuán kě zuò yīng chuí tì,jīn rì qián shí shì bù tóng。

数日项颊颧咽肿痛发中有疮

方回

有生必死理之常,酒到何为不举觞。yǒu shēng bì sǐ lǐ zhī cháng,jiǔ dào hé wèi bù jǔ shāng。
未问刘伶坟上土,何妨张咏鬓边疮。wèi wèn liú líng fén shàng tǔ,hé fáng zhāng yǒng bìn biān chuāng。
叔和解诀行尸脉,仲景工言越婢汤。shū hé jiě jué xíng shī mài,zhòng jǐng gōng yán yuè bì tāng。
知命吾当谢医药,服膺参也战兢章。zhī mìng wú dāng xiè yī yào,fú yīng cān yě zhàn jīng zhāng。

春寒久病

方回

似觉今年太坎轲,春寒无策与降魔。shì jué jīn nián tài kǎn kē,chūn hán wú cè yǔ jiàng mó。
断支酒费贫如故,细读医书病更多。duàn zhī jiǔ fèi pín rú gù,xì dú yī shū bìng gèng duō。
客梦乡关心破碎,好花时节雨消磨。kè mèng xiāng guān xīn pò suì,hǎo huā shí jié yǔ xiāo mó。
时人岂识衣冠会,清朗兰亭晋永和。shí rén qǐ shí yī guān huì,qīng lǎng lán tíng jìn yǒng hé。

寒热不调病一月馀

方回

不肯中和按故常,膈痰鼻涕更头疡。bù kěn zhōng hé àn gù cháng,gé tán bí tì gèng tóu yáng。
尘飞泥涴三春尽,热熯寒僵一月强。chén fēi ní wò sān chūn jǐn,rè hàn hán jiāng yī yuè qiáng。
乍把酒杯嫌药气,屡翻诗卷写医方。zhà bǎ jiǔ bēi xián yào qì,lǚ fān shī juǎn xiě yī fāng。
年年忆得古人语,端午绵衣未可藏。nián nián yì dé gǔ rén yǔ,duān wǔ mián yī wèi kě cáng。

有感

方回

玩透羲爻未画前,今时天即古时天。wán tòu xī yáo wèi huà qián,jīn shí tiān jí gǔ shí tiān。
回空其庶亦其庶,轲死不传焉不传。huí kōng qí shù yì qí shù,kē sǐ bù chuán yān bù chuán。
积愤淫伤诗未削,暗筹微婉史谁编。jī fèn yín shāng shī wèi xuē,àn chóu wēi wǎn shǐ shuí biān。
继周百世民彝在,岂为兴亡有变迁。jì zhōu bǎi shì mín yí zài,qǐ wèi xīng wáng yǒu biàn qiān。

呈阎子静廉访翰学二首

方回

先生谁解与传神,写向吾诗似亦亲。xiān shēng shuí jiě yǔ chuán shén,xiě xiàng wú shī shì yì qīn。
文字老坡真学士,丰姿太白谪仙人。wén zì lǎo pō zhēn xué shì,fēng zī tài bái zhé xiān rén。
明庭瑞彩陈圭璧,治世奇祥出凤麟。míng tíng ruì cǎi chén guī bì,zhì shì qí xiáng chū fèng lín。
一道澄清非所浼,湖山暂此岸纶巾。yī dào chéng qīng fēi suǒ měi,hú shān zàn cǐ àn lún jīn。

呈阎子静廉访翰学二首

方回

文星炯炯照勾吴,草诏金銮旧老儒。wén xīng jiǒng jiǒng zhào gōu wú,cǎo zhào jīn luán jiù lǎo rú。
今□□公高北斗,后身白傅到西湖。jīn gōng gāo běi dòu,hòu shēn bái fù dào xī hú。
要途未若闲官乐,心服□□貌敬殊。yào tú wèi ruò xián guān lè,xīn fú mào jìng shū。
臭味果能有投合,及门岂在急抠趋。chòu wèi guǒ néng yǒu tóu hé,jí mén qǐ zài jí kōu qū。

何仁甫作室日生男

方回

筑室肇闻开吉卜,弄璋恰喜共良辰。zhù shì zhào wén kāi jí bo,nòng zhāng qià xǐ gòng liáng chén。
千间广厦连云起,一颗明珠入掌新。qiān jiān guǎng shà lián yún qǐ,yī kē míng zhū rù zhǎng xīn。
撰上梁文焉用我,作汤饼客可无人。zhuàn shàng liáng wén yān yòng wǒ,zuò tāng bǐng kè kě wú rén。
门闾如此须高大,他日能容驷马轮。mén lǘ rú cǐ xū gāo dà,tā rì néng róng sì mǎ lún。