古诗词

于氏琵琶行

方回

君不见木兰女郎代戍边,铁甲卧起二十年。jūn bù jiàn mù lán nǚ láng dài shù biān,tiě jiǎ wò qǐ èr shí nián。
不知谁作古乐府,至今流传木兰篇。bù zhī shuí zuò gǔ lè fǔ,zhì jīn liú chuán mù lán piān。
又不见公孙大娘舞剑器,挥霍低昂动天地。yòu bù jiàn gōng sūn dà niáng wǔ jiàn qì,huī huò dī áng dòng tiān dì。
我杜少陵有长歌,每一读之生壮气。wǒ dù shǎo líng yǒu zhǎng gē,měi yī dú zhī shēng zhuàng qì。
汉时昭君颜如花,强令出塞禁风沙。hàn shí zhāo jūn yán rú huā,qiáng lìng chū sāi jìn fēng shā。
马上无以写愁思,推手为琵却手琶。mǎ shàng wú yǐ xiě chóu sī,tuī shǒu wèi pí què shǒu pá。
昭君死作青冢土,琵琶却传来汉家。zhāo jūn sǐ zuò qīng zhǒng tǔ,pí pá què chuán lái hàn jiā。
一弦一字万怨恨,始听欢乐终咨嗟。yī xián yī zì wàn yuàn hèn,shǐ tīng huān lè zhōng zī jiē。
燕代佳人有于氏,春日黄莺韵桃李。yàn dài jiā rén yǒu yú shì,chūn rì huáng yīng yùn táo lǐ。
齿犀微露朱砂唇,手荑缓转青葱指。chǐ xī wēi lù zhū shā chún,shǒu tí huǎn zhuǎn qīng cōng zhǐ。
声外调声非杆拨,意中写意自宫徵。shēng wài diào shēng fēi gān bō,yì zhōng xiě yì zì gōng zhēng。
曲阑歌罢或潸然,何能动人一至此。qū lán gē bà huò shān rán,hé néng dòng rén yī zhì cǐ。
有时不用琵琶歌,辩如仪秦勇贲轲。yǒu shí bù yòng pí pá gē,biàn rú yí qín yǒng bēn kē。
武昌东西说赤壁,洙泗南北夸黄河。wǔ chāng dōng xī shuō chì bì,zhū sì nán běi kuā huáng hé。
一炬一失百万却,古今胜败何其多。yī jù yī shī bǎi wàn què,gǔ jīn shèng bài hé qí duō。
拔山盖世亦泪下,骓兮虞兮奈若何。bá shān gài shì yì lèi xià,zhuī xī yú xī nài ruò hé。
老夫嗜好无它癖,为尔看朱几成碧。lǎo fū shì hǎo wú tā pǐ,wèi ěr kàn zhū jǐ chéng bì。
白发多情似乐天,衫袖江州司马湿。bái fā duō qíng shì lè tiān,shān xiù jiāng zhōu sī mǎ shī。
前身不是木兰旧女郎,今生恐是公孙真大娘。qián shēn bù shì mù lán jiù nǚ láng,jīn shēng kǒng shì gōng sūn zhēn dà niáng。
哦此琵琶敲诗肠,尔或因之姓名香。ó cǐ pí pá qiāo shī cháng,ěr huò yīn zhī xìng míng xiāng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

题渊明像

方回

慧远无此冠,修静无此巾。huì yuǎn wú cǐ guān,xiū jìng wú cǐ jīn。
此巾要亦有,无此漉酒人。cǐ jīn yào yì yǒu,wú cǐ lù jiǔ rén。

偶书二首

方回

磊落终休矣,艰难晚见之。lěi luò zhōng xiū yǐ,jiān nán wǎn jiàn zhī。
罔知当世事,殊悔少年时。wǎng zhī dāng shì shì,shū huǐ shǎo nián shí。

偶书二首

方回

一昨悬车后,蹉跎又五年。yī zuó xuán chē hòu,cuō tuó yòu wǔ nián。
常书乞米帖,犹费买花钱。cháng shū qǐ mǐ tiē,yóu fèi mǎi huā qián。

后秋思五言五首

方回

多病全然懒,微凉尚未寒。duō bìng quán rán lǎn,wēi liáng shàng wèi hán。
偶然无一事,蛛网雨中看。ǒu rán wú yī shì,zhū wǎng yǔ zhōng kàn。

后秋思五言五首

方回

诗老吾衰矣,秋风又飒然。shī lǎo wú shuāi yǐ,qiū fēng yòu sà rán。
黄花香五度,八十太公年。huáng huā xiāng wǔ dù,bā shí tài gōng nián。

后秋思五言五首

方回

黄陈今不作,天地少诗人。huáng chén jīn bù zuò,tiān dì shǎo shī rén。
不是诗人少,诗人未必真。bù shì shī rén shǎo,shī rén wèi bì zhēn。

后秋思五言五首

方回

诗与风骚迫,文兼史汉长。shī yǔ fēng sāo pò,wén jiān shǐ hàn zhǎng。
半山非不尔,僻学汴梁亡。bàn shān fēi bù ěr,pì xué biàn liáng wáng。

后秋思五言五首

方回

五房十昆仲,独许一身存。wǔ fáng shí kūn zhòng,dú xǔ yī shēn cún。
今日重阳日,登楼欲断魂。jīn rì zhòng yáng rì,dēng lóu yù duàn hún。

偶题五言绝句五首

方回

不寐常攲枕,无言独倚楼。bù mèi cháng qī zhěn,wú yán dú yǐ lóu。
江淹犹匪恨,庾信始为愁。jiāng yān yóu fěi hèn,yǔ xìn shǐ wèi chóu。

偶题五言绝句五首

方回

落木包生意,来鸿定去期。luò mù bāo shēng yì,lái hóng dìng qù qī。
如何萧瑟气,有许楚臣悲。rú hé xiāo sè qì,yǒu xǔ chǔ chén bēi。

偶题五言绝句五首

方回

春秋逾致仕,南北粗知名。chūn qiū yú zhì shì,nán běi cū zhī míng。
有客来相问,如何不治生。yǒu kè lái xiāng wèn,rú hé bù zhì shēng。

偶题五言绝句五首

方回

为客弹长铗,□□□短衣。wèi kè dàn zhǎng jiá,duǎn yī。
奈何年不肯,五过古来希。nài hé nián bù kěn,wǔ guò gǔ lái xī。

偶题五言绝句五首

方回

自古有治乱,谁家无是非。zì gǔ yǒu zhì luàn,shuí jiā wú shì fēi。
晓床听邻语,琐琐诉寒饥。xiǎo chuáng tīng lín yǔ,suǒ suǒ sù hán jī。

西斋

方回

偶得西斋字,向西开此斋。ǒu dé xī zhāi zì,xiàng xī kāi cǐ zhāi。
人间诗眼少,天下夕阳佳。rén jiān shī yǎn shǎo,tiān xià xī yáng jiā。

出城

方回

久病欣初愈,长忙爱暂闲。jiǔ bìng xīn chū yù,zhǎng máng ài zàn xián。
出城因送客,沿路得看山。chū chéng yīn sòng kè,yán lù dé kàn shān。