古诗词

于氏琵琶行

方回

君不见木兰女郎代戍边,铁甲卧起二十年。jūn bù jiàn mù lán nǚ láng dài shù biān,tiě jiǎ wò qǐ èr shí nián。
不知谁作古乐府,至今流传木兰篇。bù zhī shuí zuò gǔ lè fǔ,zhì jīn liú chuán mù lán piān。
又不见公孙大娘舞剑器,挥霍低昂动天地。yòu bù jiàn gōng sūn dà niáng wǔ jiàn qì,huī huò dī áng dòng tiān dì。
我杜少陵有长歌,每一读之生壮气。wǒ dù shǎo líng yǒu zhǎng gē,měi yī dú zhī shēng zhuàng qì。
汉时昭君颜如花,强令出塞禁风沙。hàn shí zhāo jūn yán rú huā,qiáng lìng chū sāi jìn fēng shā。
马上无以写愁思,推手为琵却手琶。mǎ shàng wú yǐ xiě chóu sī,tuī shǒu wèi pí què shǒu pá。
昭君死作青冢土,琵琶却传来汉家。zhāo jūn sǐ zuò qīng zhǒng tǔ,pí pá què chuán lái hàn jiā。
一弦一字万怨恨,始听欢乐终咨嗟。yī xián yī zì wàn yuàn hèn,shǐ tīng huān lè zhōng zī jiē。
燕代佳人有于氏,春日黄莺韵桃李。yàn dài jiā rén yǒu yú shì,chūn rì huáng yīng yùn táo lǐ。
齿犀微露朱砂唇,手荑缓转青葱指。chǐ xī wēi lù zhū shā chún,shǒu tí huǎn zhuǎn qīng cōng zhǐ。
声外调声非杆拨,意中写意自宫徵。shēng wài diào shēng fēi gān bō,yì zhōng xiě yì zì gōng zhēng。
曲阑歌罢或潸然,何能动人一至此。qū lán gē bà huò shān rán,hé néng dòng rén yī zhì cǐ。
有时不用琵琶歌,辩如仪秦勇贲轲。yǒu shí bù yòng pí pá gē,biàn rú yí qín yǒng bēn kē。
武昌东西说赤壁,洙泗南北夸黄河。wǔ chāng dōng xī shuō chì bì,zhū sì nán běi kuā huáng hé。
一炬一失百万却,古今胜败何其多。yī jù yī shī bǎi wàn què,gǔ jīn shèng bài hé qí duō。
拔山盖世亦泪下,骓兮虞兮奈若何。bá shān gài shì yì lèi xià,zhuī xī yú xī nài ruò hé。
老夫嗜好无它癖,为尔看朱几成碧。lǎo fū shì hǎo wú tā pǐ,wèi ěr kàn zhū jǐ chéng bì。
白发多情似乐天,衫袖江州司马湿。bái fā duō qíng shì lè tiān,shān xiù jiāng zhōu sī mǎ shī。
前身不是木兰旧女郎,今生恐是公孙真大娘。qián shēn bù shì mù lán jiù nǚ láng,jīn shēng kǒng shì gōng sūn zhēn dà niáng。
哦此琵琶敲诗肠,尔或因之姓名香。ó cǐ pí pá qiāo shī cháng,ěr huò yīn zhī xìng míng xiāng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

舟行青溪道中入歙十二首

方回

歙州民与睦州民,比似吴儿大较贫。shè zhōu mín yǔ mù zhōu mín,bǐ shì wú ér dà jiào pín。
为问山中有何好,山中剩有读书人。wèi wèn shān zhōng yǒu hé hǎo,shān zhōng shèng yǒu dú shū rén。

题徐赞府不负堂

方回

哦松人与职俱清,时见春郊雨又晴。ó sōng rén yǔ zhí jù qīng,shí jiàn chūn jiāo yǔ yòu qíng。
所学政应如陆九,只消一语了平生。suǒ xué zhèng yīng rú lù jiǔ,zhǐ xiāo yī yǔ le píng shēng。

题徐赞府不负堂

方回

官无大小各分忧,可但专为七尺谋。guān wú dà xiǎo gè fēn yōu,kě dàn zhuān wèi qī chǐ móu。
说着此身便非是,寄声多谢薛嘉州。shuō zhe cǐ shēn biàn fēi shì,jì shēng duō xiè xuē jiā zhōu。

为吴太初题初邻斋二首

方回

此宅元无一物遮,问君隔壁是谁家。cǐ zhái yuán wú yī wù zhē,wèn jūn gé bì shì shuí jiā。
伏羲未画前头事,篱落傍边靠得些。fú xī wèi huà qián tóu shì,lí luò bàng biān kào dé xiē。

为吴太初题初邻斋二首

方回

三两茅庐一径深,略知住处未知心。sān liǎng máo lú yī jìng shēn,lüè zhī zhù chù wèi zhī xīn。
元来有物先天地,难向君家屋畔寻。yuán lái yǒu wù xiān tiān dì,nán xiàng jūn jiā wū pàn xún。

跋张明府独乐园图二首

方回

熙宁相住半山寺,元祐人宗独乐园。xī níng xiāng zhù bàn shān sì,yuán yòu rén zōng dú lè yuán。
早起庵中钓鱼手,未应宣靖失中原。zǎo qǐ ān zhōng diào yú shǒu,wèi yīng xuān jìng shī zhōng yuán。

跋张明府独乐园图二首

方回

独乐人闻新法新,定应翻作独愁人。dú lè rén wén xīn fǎ xīn,dìng yīng fān zuò dú chóu rén。
墓碑一仆党碑立,已觉园花埋战尘。mù bēi yī pū dǎng bēi lì,yǐ jué yuán huā mái zhàn chén。

题张明府清风堂

方回

麦陇初秋晓吹寒,新篁摇动碧琅玕。mài lǒng chū qiū xiǎo chuī hán,xīn huáng yáo dòng bì láng gān。
涤烦解愠谁相似,父老人人说长官。dí fán jiě yùn shuí xiāng shì,fù lǎo rén rén shuō zhǎng guān。

题张明府清风堂

方回

素纨摇月坐高堂,病暍应无困道傍。sù wán yáo yuè zuò gāo táng,bìng yē yīng wú kùn dào bàng。
好倩丰隆吹火伞,人间各受一襟凉。hǎo qiàn fēng lóng chuī huǒ sǎn,rén jiān gè shòu yī jīn liáng。

题张明府清风堂

方回

万叠春山积雨晴,新茶处处煮车声。wàn dié chūn shān jī yǔ qíng,xīn chá chù chù zhǔ chē shēng。
不应独送月团片,偏与卢仝两腋生。bù yīng dú sòng yuè tuán piàn,piān yǔ lú tóng liǎng yè shēng。

跋吴初邻山谷临风笛真迹

方回

临风玉笛调孙郎,百字尘昏纸尚香。lín fēng yù dí diào sūn láng,bǎi zì chén hūn zhǐ shàng xiāng。
细认黄家元祐脚,似人殊喜见他乡。xì rèn huáng jiā yuán yòu jiǎo,shì rén shū xǐ jiàn tā xiāng。

□□□

方回

句圆字稳削陈言,诗律吾曹合细论。jù yuán zì wěn xuē chén yán,shī lǜ wú cáo hé xì lùn。
五稿端能压南岳,后村死后有前村。wǔ gǎo duān néng yā nán yuè,hòu cūn sǐ hòu yǒu qián cūn。

赠刊工程礼

方回

镂金镌石切瑶琨,深入诗家不二门。lòu jīn juān shí qiè yáo kūn,shēn rù shī jiā bù èr mén。
刻画工夫初亦苦,终然芒角了无痕。kè huà gōng fū chū yì kǔ,zhōng rán máng jiǎo le wú hén。

赠砚工杨全

方回

人间渐少老书生,真赝谁能别旧坑。rén jiān jiàn shǎo lǎo shū shēng,zhēn yàn shuí néng bié jiù kēng。
磨墨挥毫自奇怪,可须一砚苦求精。mó mò huī háo zì qí guài,kě xū yī yàn kǔ qiú jīng。

题黄君以发拟文公书院梁文及赋

方回

滔天笔势百川东,小待清霜万壑空。tāo tiān bǐ shì bǎi chuān dōng,xiǎo dài qīng shuāng wàn hè kōng。
能草子虚上林赋,更须收敛入檀弓。néng cǎo zi xū shàng lín fù,gèng xū shōu liǎn rù tán gōng。