古诗词

题柯德阳扫尘斋

方回

尧舜上圣姿,犹以学为事。yáo shùn shàng shèng zī,yóu yǐ xué wèi shì。
矧伊匪生知,不学知不致。shěn yī fěi shēng zhī,bù xué zhī bù zhì。
可学而不学,是谓自暴弃。kě xué ér bù xué,shì wèi zì bào qì。
俯首就占毕,又患学不至。fǔ shǒu jiù zhàn bì,yòu huàn xué bù zhì。
恭惟天地心,无极一生二。gōng wéi tiān dì xīn,wú jí yī shēng èr。
阴阳既已判,太少二生四。yīn yáng jì yǐ pàn,tài shǎo èr shēng sì。
生生滋无穷,科斗积乳孳。shēng shēng zī wú qióng,kē dòu jī rǔ zī。
籀篆隶真行,同文或以异。zhòu zhuàn lì zhēn xíng,tóng wén huò yǐ yì。
因继几前王,册府建中秘。yīn jì jǐ qián wáng,cè fǔ jiàn zhōng mì。
号为蓬莱山,校书及正字。hào wèi péng lái shān,xiào shū jí zhèng zì。
计资不量材,抱椠剔蠹蘱。jì zī bù liàng cái,bào qiàn tī dù lèi。
尸优副劣间,颠倒足笑喟。shī yōu fù liè jiān,diān dào zú xiào kuì。
之子读五车,便腹为箧笥。zhī zi dú wǔ chē,biàn fù wèi qiè sì。
合登天禄阁,太一照藜吹。hé dēng tiān lù gé,tài yī zhào lí chuī。
顾使跧蓬蒿,饭茹宫有侐。gù shǐ quán péng hāo,fàn rú gōng yǒu xù。
陈蕃扫天下,借曰未得位。chén fān sǎo tiān xià,jiè yuē wèi dé wèi。
扫我方册尘,我有笔为彗。sǎo wǒ fāng cè chén,wǒ yǒu bǐ wèi huì。
雠勘极精审,披阅尽劬瘁。chóu kān jí jīng shěn,pī yuè jǐn qú cuì。
残火秦坑遗,断简汲冢出。cán huǒ qín kēng yí,duàn jiǎn jí zhǒng chū。
端倪究盘颉,古初探炎?。duān ní jiū pán jié,gǔ chū tàn yán。
五十衍蓍爻,九百采稗记。wǔ shí yǎn shī yáo,jiǔ bǎi cǎi bài jì。
微吟泣山精,幽啸却野魅。wēi yín qì shān jīng,yōu xiào què yě mèi。
净几如我心,暗室了无愧。jìng jǐ rú wǒ xīn,àn shì le wú kuì。
老夫敢苦口,曰此艺成易。lǎo fū gǎn kǔ kǒu,yuē cǐ yì chéng yì。
点画考讹讹,是亦学之次。diǎn huà kǎo é é,shì yì xué zhī cì。
迩年斯道衰,无奈异端炽。ěr nián sī dào shuāi,wú nài yì duān chì。
函谷青牛关,洛京白马寺。hán gǔ qīng niú guān,luò jīng bái mǎ sì。
敷落帝八言,为国膏肓祟。fū luò dì bā yán,wèi guó gāo huāng suì。
杨墨合为一,不仁复不义。yáng mò hé wèi yī,bù rén fù bù yì。
外若示兼爱,实则内自为。wài ruò shì jiān ài,shí zé nèi zì wèi。
愚民欢趋之,此患恐未已。yú mín huān qū zhī,cǐ huàn kǒng wèi yǐ。
儒冠不能辟,拔白立赤帜。rú guān bù néng pì,bá bái lì chì zhì。
何至畔吾徒,拾此彼之嗜。hé zhì pàn wú tú,shí cǐ bǐ zhī shì。
太玄岂不奇,甘从高阁坠。tài xuán qǐ bù qí,gān cóng gāo gé zhuì。
钟山说偏傍,奎运竟跋疐。zhōng shān shuō piān bàng,kuí yùn jìng bá zhì。
洙泗以至今,关洛最为粹。zhū sì yǐ zhì jīn,guān luò zuì wèi cuì。
知艰行尤艰,方寸宜默识。zhī jiān xíng yóu jiān,fāng cùn yí mò shí。
勿谓周鼎沦,后无汉唐治。wù wèi zhōu dǐng lún,hòu wú hàn táng zhì。
大学久无儒,此亦见大意。dà xué jiǔ wú rú,cǐ yì jiàn dà yì。
大匠操规矩,不执斧凿器。dà jiàng cāo guī jǔ,bù zhí fǔ záo qì。
当如九方皋,无以色见骥。dāng rú jiǔ fāng gāo,wú yǐ sè jiàn jì。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

虚谷志归后赋十首

方回

涉世痴何甚,休官老自应。shè shì chī hé shén,xiū guān lǎo zì yīng。
闲踪今野鹤,荣念已春冰。xián zōng jīn yě hè,róng niàn yǐ chūn bīng。
频报宣麻相,新交辟谷僧。pín bào xuān má xiāng,xīn jiāo pì gǔ sēng。
微吟时得句,此外别无能。wēi yín shí dé jù,cǐ wài bié wú néng。

虚谷志归后赋十首

方回

买宅严滩上,幽栖十载馀。mǎi zhái yán tān shàng,yōu qī shí zài yú。
共怜翁失马,独喜我知鱼。gòng lián wēng shī mǎ,dú xǐ wǒ zhī yú。
宾客千钟酒,儿郎万卷书。bīn kè qiān zhōng jiǔ,ér láng wàn juǎn shū。
须移歙州住,缘此是乡居。xū yí shè zhōu zhù,yuán cǐ shì xiāng jū。

虚谷志归后赋十首

方回

年将盈六帙,礼尚记三加。nián jiāng yíng liù zhì,lǐ shàng jì sān jiā。
北阙昔分竹,东陵今种瓜。běi quē xī fēn zhú,dōng líng jīn zhǒng guā。
闲吟聊复尔,烂醉岂知他。xián yín liáo fù ěr,làn zuì qǐ zhī tā。
海内能诗者,时来问我家。hǎi nèi néng shī zhě,shí lái wèn wǒ jiā。

虚谷志归后赋十首

方回

四十载钱塘,诗狂复酒狂。sì shí zài qián táng,shī kuáng fù jiǔ kuáng。
湖山空御苑,市井尚宫妆。hú shān kōng yù yuàn,shì jǐng shàng gōng zhuāng。
冶肆淆禅刹,勋门卖节堂。yě sì xiáo chán shā,xūn mén mài jié táng。
归来念前事,朽骨果谁香。guī lái niàn qián shì,xiǔ gǔ guǒ shuí xiāng。

虚谷志归后赋十首

方回

艳冶千金笑,喧呼六博投。yàn yě qiān jīn xiào,xuān hū liù bó tóu。
不因槐枕寤,未暇草堂谋。bù yīn huái zhěn wù,wèi xiá cǎo táng móu。
啖菜贫犹健,簪花老自羞。dàn cài pín yóu jiàn,zān huā lǎo zì xiū。
五更山酒醒,何乐亦何忧。wǔ gèng shān jiǔ xǐng,hé lè yì hé yōu。

虚谷志归后赋十首

方回

薄俗多端忤,残生底事成。báo sú duō duān wǔ,cán shēng dǐ shì chéng。
千年惊鹤化,万里厌鹏程。qiān nián jīng hè huà,wàn lǐ yàn péng chéng。
能保中心定,悬知外物轻。néng bǎo zhōng xīn dìng,xuán zhī wài wù qīng。
只嫌觅句苦,四海有诗名。zhǐ xián mì jù kǔ,sì hǎi yǒu shī míng。

虚谷志归后赋十首

方回

倚楼赵公子,可与共诗评。yǐ lóu zhào gōng zi,kě yǔ gòng shī píng。
道故无终极,文须有主盟。dào gù wú zhōng jí,wén xū yǒu zhǔ méng。
轰雷春蛰动,贯月夜珠明。hōng léi chūn zhé dòng,guàn yuè yè zhū míng。
高作令吾愧,销光更屏声。gāo zuò lìng wú kuì,xiāo guāng gèng píng shēng。

虚谷志归后赋十首

方回

乐天在知命,行止岂人能。lè tiān zài zhī mìng,xíng zhǐ qǐ rén néng。
元亮归庐阜,延之牧始兴。yuán liàng guī lú fù,yán zhī mù shǐ xīng。
时才宜政柄,老我只诗朋。shí cái yí zhèng bǐng,lǎo wǒ zhǐ shī péng。
何日携君手,西湖共访僧。hé rì xié jūn shǒu,xī hú gòng fǎng sēng。

残春感事十首

方回

寒暑元如故,乾坤岂不宽。hán shǔ yuán rú gù,qián kūn qǐ bù kuān。
时情工刻薄,生理转艰难。shí qíng gōng kè báo,shēng lǐ zhuǎn jiān nán。
遑恤诸儿笑,终凭后代看。huáng xù zhū ér xiào,zhōng píng hòu dài kàn。
渊明咏贫士,感慨异悲酸。yuān míng yǒng pín shì,gǎn kǎi yì bēi suān。

残春感事十首

方回

守郡艰危日,还家老病时。shǒu jùn jiān wēi rì,hái jiā lǎo bìng shí。
僮奴惊逝谢,宾客听分离。tóng nú jīng shì xiè,bīn kè tīng fēn lí。
耨草泥沾手,煎茶火燎髭。nòu cǎo ní zhān shǒu,jiān chá huǒ liáo zī。
固穷终不怨,百鍊出新诗。gù qióng zhōng bù yuàn,bǎi liàn chū xīn shī。

残春感事十首

方回

青简兴亡骤,苍规代谢频。qīng jiǎn xīng wáng zhòu,cāng guī dài xiè pín。
悬知千古恨,政似一年春。xuán zhī qiān gǔ hèn,zhèng shì yī nián chūn。
甫换钟馗旧,俄闻杜宇新。fǔ huàn zhōng kuí jiù,é wén dù yǔ xīn。
梨花自寒食,谁酹石麒麟。lí huā zì hán shí,shuí lèi shí qí lín。

残春感事十首

方回

学易何须博,乾坤第一爻。xué yì hé xū bó,qián kūn dì yī yáo。
两仪能细察,万象已并包。liǎng yí néng xì chá,wàn xiàng yǐ bìng bāo。
枯秸供羸马,纤鳞喂乳猫。kū jiē gōng léi mǎ,xiān lín wèi rǔ māo。
吾衰有三韭,端胜易牙庖。wú shuāi yǒu sān jiǔ,duān shèng yì yá páo。

残春感事十首

方回

果熟携竿扑,禽鸣挟弹窥。guǒ shú xié gān pū,qín míng xié dàn kuī。
自怜多病叟,无奈近邻儿。zì lián duō bìng sǒu,wú nài jìn lín ér。
排闼宁容锁,逾垣更问篱。pái tà níng róng suǒ,yú yuán gèng wèn lí。
牡丹才半拆,摘去最红枝。mǔ dān cái bàn chāi,zhāi qù zuì hóng zhī。

残春感事十首

方回

底用春风急,诗肩暖亦寒。dǐ yòng chūn fēng jí,shī jiān nuǎn yì hán。
儿曹如笋长,吾事只梅酸。ér cáo rú sǔn zhǎng,wú shì zhǐ méi suān。
后死犹容健,馀生愈觉难。hòu sǐ yóu róng jiàn,yú shēng yù jué nán。
一瓢自穷巷,何止此堪叹。yī piáo zì qióng xiàng,hé zhǐ cǐ kān tàn。

残春感事十首

方回

格磔禽穿户,延缘蚁上衣。gé zhé qín chuān hù,yán yuán yǐ shàng yī。
雨来山气润,花过树阴肥。yǔ lái shān qì rùn,huā guò shù yīn féi。
去去春如梦,行行暮独归。qù qù chūn rú mèng,xíng xíng mù dú guī。
偶无宾友至,自取一杯挥。ǒu wú bīn yǒu zhì,zì qǔ yī bēi huī。