古诗词

题柯德阳扫尘斋

方回

尧舜上圣姿,犹以学为事。yáo shùn shàng shèng zī,yóu yǐ xué wèi shì。
矧伊匪生知,不学知不致。shěn yī fěi shēng zhī,bù xué zhī bù zhì。
可学而不学,是谓自暴弃。kě xué ér bù xué,shì wèi zì bào qì。
俯首就占毕,又患学不至。fǔ shǒu jiù zhàn bì,yòu huàn xué bù zhì。
恭惟天地心,无极一生二。gōng wéi tiān dì xīn,wú jí yī shēng èr。
阴阳既已判,太少二生四。yīn yáng jì yǐ pàn,tài shǎo èr shēng sì。
生生滋无穷,科斗积乳孳。shēng shēng zī wú qióng,kē dòu jī rǔ zī。
籀篆隶真行,同文或以异。zhòu zhuàn lì zhēn xíng,tóng wén huò yǐ yì。
因继几前王,册府建中秘。yīn jì jǐ qián wáng,cè fǔ jiàn zhōng mì。
号为蓬莱山,校书及正字。hào wèi péng lái shān,xiào shū jí zhèng zì。
计资不量材,抱椠剔蠹蘱。jì zī bù liàng cái,bào qiàn tī dù lèi。
尸优副劣间,颠倒足笑喟。shī yōu fù liè jiān,diān dào zú xiào kuì。
之子读五车,便腹为箧笥。zhī zi dú wǔ chē,biàn fù wèi qiè sì。
合登天禄阁,太一照藜吹。hé dēng tiān lù gé,tài yī zhào lí chuī。
顾使跧蓬蒿,饭茹宫有侐。gù shǐ quán péng hāo,fàn rú gōng yǒu xù。
陈蕃扫天下,借曰未得位。chén fān sǎo tiān xià,jiè yuē wèi dé wèi。
扫我方册尘,我有笔为彗。sǎo wǒ fāng cè chén,wǒ yǒu bǐ wèi huì。
雠勘极精审,披阅尽劬瘁。chóu kān jí jīng shěn,pī yuè jǐn qú cuì。
残火秦坑遗,断简汲冢出。cán huǒ qín kēng yí,duàn jiǎn jí zhǒng chū。
端倪究盘颉,古初探炎?。duān ní jiū pán jié,gǔ chū tàn yán。
五十衍蓍爻,九百采稗记。wǔ shí yǎn shī yáo,jiǔ bǎi cǎi bài jì。
微吟泣山精,幽啸却野魅。wēi yín qì shān jīng,yōu xiào què yě mèi。
净几如我心,暗室了无愧。jìng jǐ rú wǒ xīn,àn shì le wú kuì。
老夫敢苦口,曰此艺成易。lǎo fū gǎn kǔ kǒu,yuē cǐ yì chéng yì。
点画考讹讹,是亦学之次。diǎn huà kǎo é é,shì yì xué zhī cì。
迩年斯道衰,无奈异端炽。ěr nián sī dào shuāi,wú nài yì duān chì。
函谷青牛关,洛京白马寺。hán gǔ qīng niú guān,luò jīng bái mǎ sì。
敷落帝八言,为国膏肓祟。fū luò dì bā yán,wèi guó gāo huāng suì。
杨墨合为一,不仁复不义。yáng mò hé wèi yī,bù rén fù bù yì。
外若示兼爱,实则内自为。wài ruò shì jiān ài,shí zé nèi zì wèi。
愚民欢趋之,此患恐未已。yú mín huān qū zhī,cǐ huàn kǒng wèi yǐ。
儒冠不能辟,拔白立赤帜。rú guān bù néng pì,bá bái lì chì zhì。
何至畔吾徒,拾此彼之嗜。hé zhì pàn wú tú,shí cǐ bǐ zhī shì。
太玄岂不奇,甘从高阁坠。tài xuán qǐ bù qí,gān cóng gāo gé zhuì。
钟山说偏傍,奎运竟跋疐。zhōng shān shuō piān bàng,kuí yùn jìng bá zhì。
洙泗以至今,关洛最为粹。zhū sì yǐ zhì jīn,guān luò zuì wèi cuì。
知艰行尤艰,方寸宜默识。zhī jiān xíng yóu jiān,fāng cùn yí mò shí。
勿谓周鼎沦,后无汉唐治。wù wèi zhōu dǐng lún,hòu wú hàn táng zhì。
大学久无儒,此亦见大意。dà xué jiǔ wú rú,cǐ yì jiàn dà yì。
大匠操规矩,不执斧凿器。dà jiàng cāo guī jǔ,bù zhí fǔ záo qì。
当如九方皋,无以色见骥。dāng rú jiǔ fāng gāo,wú yǐ sè jiàn jì。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

次韵汪以南教授美康使君新政因及贱迹四首

方回

溃蚁狂澜拔地来,日多事变少人才。kuì yǐ kuáng lán bá dì lái,rì duō shì biàn shǎo rén cái。
鼎钟古篆盲谁识,布素轻缣拙易裁。dǐng zhōng gǔ zhuàn máng shuí shí,bù sù qīng jiān zhuō yì cái。
夷甫风流空自命,子山词赋有馀哀。yí fǔ fēng liú kōng zì mìng,zi shān cí fù yǒu yú āi。
邦侯博雅难酬对,且向筵前覆酒杯。bāng hóu bó yǎ nán chóu duì,qiě xiàng yán qián fù jiǔ bēi。

次韵汪以南教授美康使君新政因及贱迹四首

方回

汉廷久已推三杰,鲁国终难致两生。hàn tíng jiǔ yǐ tuī sān jié,lǔ guó zhōng nán zhì liǎng shēng。
云雨蛟龙真有势,风霜草木易无情。yún yǔ jiāo lóng zhēn yǒu shì,fēng shuāng cǎo mù yì wú qíng。
小迟玉玺徵黄霸,定许青门老邵平。xiǎo chí yù xǐ zhēng huáng bà,dìng xǔ qīng mén lǎo shào píng。
勇据皋比作歌颂,依稀駉駜似难赓。yǒng jù gāo bǐ zuò gē sòng,yī xī jiōng bì shì nán gēng。

次韵汪以南教授美康使君新政因及贱迹四首

方回

石壁峰前旧泮林,新培槐市绿成阴。shí bì fēng qián jiù pàn lín,xīn péi huái shì lǜ chéng yīn。
川流决溃终归海,木德回环会守心。chuān liú jué kuì zhōng guī hǎi,mù dé huí huán huì shǒu xīn。
夷轨得朋殊未艾,长谣怀感抑何深。yí guǐ dé péng shū wèi ài,zhǎng yáo huái gǎn yì hé shēn。
矧伊色笑逢民则,好续当年蹻蹻吟。shěn yī sè xiào féng mín zé,hǎo xù dāng nián juē juē yín。

八月十二夜对月

方回

胡床正面紫阳山,净扫晴阶掩夜关。hú chuáng zhèng miàn zǐ yáng shān,jìng sǎo qíng jiē yǎn yè guān。
金气渐寒风露下,冰轮欲满斗牛间。jīn qì jiàn hán fēng lù xià,bīng lún yù mǎn dòu niú jiān。
衰怀突兀来千感,暮齿逍遥保一闲。shuāi huái tū wù lái qiān gǎn,mù chǐ xiāo yáo bǎo yī xián。
天役万形仍自役,何为西堕又东还。tiān yì wàn xíng réng zì yì,hé wèi xī duò yòu dōng hái。

八月十五夜对月

方回

散发披襟一再窥,未甘兀兀守书痴。sàn fā pī jīn yī zài kuī,wèi gān wù wù shǒu shū chī。
月圆照尽天圆处,秋半凉当夜半时。yuè yuán zhào jǐn tiān yuán chù,qiū bàn liáng dāng yè bàn shí。
人世无灯方作梦,山翁有酒更能诗。rén shì wú dēng fāng zuò mèng,shān wēng yǒu jiǔ gèng néng shī。
此心除却嫦娥外,惟许崚嶒瘦影知。cǐ xīn chú què cháng é wài,wéi xǔ léng céng shòu yǐng zhī。

寄题冯君宁国梦堂

方回

六如第一伽陀字,堂扁剩传弹铗冯。liù rú dì yī gā tuó zì,táng biǎn shèng chuán dàn jiá féng。
肖象谓当求傅弼,伤麟无复见姬公。xiào xiàng wèi dāng qiú fù bì,shāng lín wú fù jiàn jī gōng。
发棺义已参坡老,札闼嘲犹忆醉翁。fā guān yì yǐ cān pō lǎo,zhá tà cháo yóu yì zuì wēng。
栩栩侯王热人眼,渠知身落大槐宫。xǔ xǔ hóu wáng rè rén yǎn,qú zhī shēn luò dà huái gōng。

次韵康庆之秋夜客怀自述

方回

遁肥久已远罝罗,独慨流年老易过。dùn féi jiǔ yǐ yuǎn jū luó,dú kǎi liú nián lǎo yì guò。
宦学向来千龃龉,功言竟复两蹉跎。huàn xué xiàng lái qiān jǔ yǔ,gōng yán jìng fù liǎng cuō tuó。
是山可隐在人耳,今雨不来如彼何。shì shān kě yǐn zài rén ěr,jīn yǔ bù lái rú bǐ hé。
群蛰闭关迫摇落,未须轻奋怒蝇戈。qún zhé bì guān pò yáo luò,wèi xū qīng fèn nù yíng gē。

九月初一日

方回

满城风雨夜初长,晓径衣单野圃荒。mǎn chéng fēng yǔ yè chū zhǎng,xiǎo jìng yī dān yě pǔ huāng。
秋著此寒欺老我,诗将何句待重阳。qiū zhù cǐ hán qī lǎo wǒ,shī jiāng hé jù dài zhòng yáng。
山容竞爽穿疏树,菊意高骞迓早霜。shān róng jìng shuǎng chuān shū shù,jú yì gāo qiān yà zǎo shuāng。
人事日非物良是,悲来谁办铁为肠。rén shì rì fēi wù liáng shì,bēi lái shuí bàn tiě wèi cháng。

次韵寄川无竭并送所撰旃檀林记二首

方回

彭门不记旧楼黄,吟社参寥未肯忘。péng mén bù jì jiù lóu huáng,yín shè cān liáo wèi kěn wàng。
更着雪添双短鬓,早惊秋隔两重阳。gèng zhe xuě tiān shuāng duǎn bìn,zǎo jīng qiū gé liǎng zhòng yáng。
遥知剩种旃檀树,便拟同焚艾纳香。yáo zhī shèng zhǒng zhān tán shù,biàn nǐ tóng fén ài nà xiāng。
勉为龟蚨驱兔颖,愧无雄健亢三长。miǎn wèi guī fú qū tù yǐng,kuì wú xióng jiàn kàng sān zhǎng。

次韵寄川无竭并送所撰旃檀林记二首

方回

多生曾结短檠缘,埋没书蟫不记年。duō shēng céng jié duǎn qíng yuán,mái méi shū yín bù jì nián。
左郁右邻窥奥藏,南浯北峄问奇镌。zuǒ yù yòu lín kuī ào cáng,nán wú běi yì wèn qí juān。
更饶曼倩三冬学,未抵天龙一指禅。gèng ráo màn qiàn sān dōng xué,wèi dǐ tiān lóng yī zhǐ chán。
丝尽茧成终有日,与公同作老蚕眠。sī jǐn jiǎn chéng zhōng yǒu rì,yǔ gōng tóng zuò lǎo cán mián。

癸未九日

方回

芙蓉一雨烂枝繁,篱落纷披菊满园。fú róng yī yǔ làn zhī fán,lí luò fēn pī jú mǎn yuán。
岁月少恩寒事迫,乾坤多难老身存。suì yuè shǎo ēn hán shì pò,qián kūn duō nán lǎo shēn cún。
酒逢我辈何拘节,山在吾家不出门。jiǔ féng wǒ bèi hé jū jié,shān zài wú jiā bù chū mén。
高可常登亦常醉,独能此日与销魂。gāo kě cháng dēng yì cháng zuì,dú néng cǐ rì yǔ xiāo hún。

九日有感再书

方回

荒山过雨薄寒新,洗尽西风扇底尘。huāng shān guò yǔ báo hán xīn,xǐ jǐn xī fēng shàn dǐ chén。
萍梗江湖今故国,干戈天地几遗民。píng gěng jiāng hú jīn gù guó,gàn gē tiān dì jǐ yí mín。
向来佳节都如梦,不谓衰年剩此身。xiàng lái jiā jié dōu rú mèng,bù wèi shuāi nián shèng cǐ shēn。
草草儿曹一杯酒,谁欤可与话酸辛。cǎo cǎo ér cáo yī bēi jiǔ,shuí yú kě yǔ huà suān xīn。

艮思台秋眺

方回

风亭月榭欲为之,十许年前已筑基。fēng tíng yuè xiè yù wèi zhī,shí xǔ nián qián yǐ zhù jī。
秋著碧山环作画,天将白鸟点成诗。qiū zhù bì shān huán zuò huà,tiān jiāng bái niǎo diǎn chéng shī。
抚松已幸追陶径,梦草无烦忆谢池。fǔ sōng yǐ xìng zhuī táo jìng,mèng cǎo wú fán yì xiè chí。
典午纪中摇落语,白头洄溯不胜悲。diǎn wǔ jì zhōng yáo luò yǔ,bái tóu huí sù bù shèng bēi。

瓮圃新霁

方回

小园秋霁胜春晖,雨过林端叶未稀。xiǎo yuán qiū jì shèng chūn huī,yǔ guò lín duān yè wèi xī。
红锦芙蓉应万萼,雪衣蝴蝶忽双飞。hóng jǐn fú róng yīng wàn è,xuě yī hú dié hū shuāng fēi。
刀耕旧业聊从俗,瓮汲馀生永息机。dāo gēng jiù yè liáo cóng sú,wèng jí yú shēng yǒng xī jī。
天与华腴慰萧寂,可无佳句答烟霏。tiān yǔ huá yú wèi xiāo jì,kě wú jiā jù dá yān fēi。

游问政山次韵郡侯康庆之

方回

住山应是胜游山,矧此仙区异俗寰。zhù shān yīng shì shèng yóu shān,shěn cǐ xiān qū yì sú huán。
几度出城行十里,何时筑屋就三间。jǐ dù chū chéng xíng shí lǐ,hé shí zhù wū jiù sān jiān。
化猿君子高难问,射虎将军老合闲。huà yuán jūn zi gāo nán wèn,shè hǔ jiāng jūn lǎo hé xián。
祇虑家人犹粒食,水泉深冷石田悭。qí lǜ jiā rén yóu lì shí,shuǐ quán shēn lěng shí tián qiān。