古诗词

送常德教赵君

方回

岳阳州城危楼前,无地但有水与天。yuè yáng zhōu chéng wēi lóu qián,wú dì dàn yǒu shuǐ yǔ tiān。
一点之青惟君山,四顾汹涌心茫然。yī diǎn zhī qīng wéi jūn shān,sì gù xiōng yǒng xīn máng rán。
吾尝北风吹湖船,飞过洞庭一日间。wú cháng běi fēng chuī hú chuán,fēi guò dòng tíng yī rì jiān。
高桅一昂摩日边,及其一低如沉渊。gāo wéi yī áng mó rì biān,jí qí yī dī rú chén yuān。
灶不可炊薪不燃,跃出釜水如盆翻。zào bù kě chuī xīn bù rán,yuè chū fǔ shuǐ rú pén fān。
神惊魄褫乾坤颠,江豚出没蛟鼍掀。shén jīng pò chǐ qián kūn diān,jiāng tún chū méi jiāo tuó xiān。
小儿号啼大人眠,猫呕狗吐流腥涎。xiǎo ér hào tí dà rén mián,māo ǒu gǒu tǔ liú xīng xián。
饥僵渴仆三不餐,自晓至昏缩若拳。jī jiāng kě pū sān bù cān,zì xiǎo zhì hūn suō ruò quán。
始从武口入武川,然后相贺性命完。shǐ cóng wǔ kǒu rù wǔ chuān,rán hòu xiāng hè xìng mìng wán。
龙阳县西百丈牵,古鼎大镇控群蛮。lóng yáng xiàn xī bǎi zhàng qiān,gǔ dǐng dà zhèn kòng qún mán。
丹砂水银充市廛,千机织锦绿红鲜。dān shā shuǐ yín chōng shì chán,qiān jī zhī jǐn lǜ hóng xiān。
北上江陵通襄樊,南接长沙衡岳连。běi shàng jiāng líng tōng xiāng fán,nán jiē zhǎng shā héng yuè lián。
陶渊明记桃花源,访寻遗迹扬吾鞭。táo yuān míng jì táo huā yuán,fǎng xún yí jì yáng wú biān。
长松巨柏万且千,近人不畏猿猱悬。zhǎng sōng jù bǎi wàn qiě qiān,jìn rén bù wèi yuán náo xuán。
琴床药炉溅瀑泉,白发道士如神仙。qín chuáng yào lú jiàn pù quán,bái fā dào shì rú shén xiān。
尺许大字铁屈盘,吾诗颇奇留刊镌。chǐ xǔ dà zì tiě qū pán,wú shī pǒ qí liú kān juān。
此事一往四十年,至今夜犹梦湘沅。cǐ shì yī wǎng sì shí nián,zhì jīn yè yóu mèng xiāng yuán。
隆准云孙腹便便,昔者金门班鹭鸳。lóng zhǔn yún sūn fù biàn biàn,xī zhě jīn mén bān lù yuān。
胡为近亦寒无毡,屑往芹宫专冷官。hú wèi jìn yì hán wú zhān,xiè wǎng qín gōng zhuān lěng guān。
略有廪粟有俸钱,饭虽不足聊粥饘。lüè yǒu lǐn sù yǒu fèng qián,fàn suī bù zú liáo zhōu zhān。
风雅之后闻屈原,千古哀怨离骚传。fēng yǎ zhī hòu wén qū yuán,qiān gǔ āi yuàn lí sāo chuán。
惟楚有材实多贤,幸为人师何憾旃。wéi chǔ yǒu cái shí duō xián,xìng wèi rén shī hé hàn zhān。
坎流叵测行止难,或逆而溯顺而沿。kǎn liú pǒ cè xíng zhǐ nán,huò nì ér sù shùn ér yán。
可不随机信天缘,竹枝歌声宫商宣。kě bù suí jī xìn tiān yuán,zhú zhī gē shēng gōng shāng xuān。
木奴洲畔饶风烟,三年当有诗千篇。mù nú zhōu pàn ráo fēng yān,sān nián dāng yǒu shī qiān piān。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

题王起宗小横披水墨作工密势

方回

秋光一片冷于冰,山寺云深隐几僧。qiū guāng yī piàn lěng yú bīng,shān sì yún shēn yǐn jǐ sēng。
画出江村太平意,渔樵无事岁丰登。huà chū jiāng cūn tài píng yì,yú qiáo wú shì suì fēng dēng。

题王起宗大横披水墨作远淡势

方回

卧龙峰下草庐幽,门外桥横水自流。wò lóng fēng xià cǎo lú yōu,mén wài qiáo héng shuǐ zì liú。
潇洒王郎只数笔,淡云疏树一天秋。xiāo sǎ wáng láng zhǐ shù bǐ,dàn yún shū shù yī tiān qiū。

寄赠介石沈高士

方回

荦确崎岖峭壁间,险过巫峡更潼关。luò què qí qū qiào bì jiān,xiǎn guò wū xiá gèng tóng guān。
石头莫待微相磕,便合收心早早还。shí tóu mò dài wēi xiāng kē,biàn hé shōu xīn zǎo zǎo hái。

寄赠介石沈高士

方回

两边巇险我居中,岂可挨西又捺东。liǎng biān xī xiǎn wǒ jū zhōng,qǐ kě āi xī yòu nà dōng。
冷笑主人忘曲突,泥梁燕燕说春风。lěng xiào zhǔ rén wàng qū tū,ní liáng yàn yàn shuō chūn fēng。

题钱选木芙蓉

方回

东篱相伴殿西风,我识花神品藻公。dōng lí xiāng bàn diàn xī fēng,wǒ shí huā shén pǐn zǎo gōng。
秋老别无第三品,傲霜黄处拒霜红。qiū lǎo bié wú dì sān pǐn,ào shuāng huáng chù jù shuāng hóng。

题达磨渡江画

方回

祖灯传到老卢奴,解道元来一物无。zǔ dēng chuán dào lǎo lú nú,jiě dào yuán lái yī wù wú。
葱岭笑伊携只履,渡江更要一枝芦。cōng lǐng xiào yī xié zhǐ lǚ,dù jiāng gèng yào yī zhī lú。

次韵吴僧魁一山十绝

方回

百结袈裟破唐帽,子为何物我为谁。bǎi jié jiā shā pò táng mào,zi wèi hé wù wǒ wèi shuí。
孰知各有直钩钓,解出珊瑚海底枝。shú zhī gè yǒu zhí gōu diào,jiě chū shān hú hǎi dǐ zhī。

次韵吴僧魁一山十绝

方回

天河泻水洗心君,瞎眼能观聩亦闻。tiān hé xiè shuǐ xǐ xīn jūn,xiā yǎn néng guān kuì yì wén。
不是唐皇迎佛骨,大颠焉得见韩文。bù shì táng huáng yíng fú gǔ,dà diān yān dé jiàn hán wén。

次韵吴僧魁一山十绝

方回

潘江陆海一笑唾,暂借禅衣隐此身。pān jiāng lù hǎi yī xiào tuò,zàn jiè chán yī yǐn cǐ shēn。
坡谷两翁合为一,座间始可著斯人。pō gǔ liǎng wēng hé wèi yī,zuò jiān shǐ kě zhù sī rén。

次韵吴僧魁一山十绝

方回

七十三回生一阳,子年未半升我堂。qī shí sān huí shēng yī yáng,zi nián wèi bàn shēng wǒ táng。
筠溪牧潜即汝是,一系驴橛须耐霜。yún xī mù qián jí rǔ shì,yī xì lǘ jué xū nài shuāng。

次韵吴僧魁一山十绝

方回

筠溪四十三岁夭,师弟与兄传夜衣。yún xī sì shí sān suì yāo,shī dì yǔ xiōng chuán yè yī。
国手棋高更有著,百年政恐疾于飞。guó shǒu qí gāo gèng yǒu zhù,bǎi nián zhèng kǒng jí yú fēi。

次韵吴僧魁一山十绝

方回

己学故学天隐说,多因误剃镜中头。jǐ xué gù xué tiān yǐn shuō,duō yīn wù tì jìng zhōng tóu。
戏拈当日颜良案,两足何堪踏两舟。xì niān dāng rì yán liáng àn,liǎng zú hé kān tà liǎng zhōu。

次韵吴僧魁一山十绝

方回

长安应制住红楼,浪惹玄都紫陌愁。zhǎng ān yīng zhì zhù hóng lóu,làng rě xuán dōu zǐ mò chóu。
天目有山无捷径,落花莫放出溪流。tiān mù yǒu shān wú jié jìng,luò huā mò fàng chū xī liú。

次韵吴僧魁一山十绝

方回

隋朝桧下访仙真,五十年前夜榻身。suí cháo guì xià fǎng xiān zhēn,wǔ shí nián qián yè tà shēn。
至道宫前天目顶,羡公去作卧云人。zhì dào gōng qián tiān mù dǐng,xiàn gōng qù zuò wò yún rén。

次韵吴僧魁一山十绝

方回

东南衲子密如云,何限参寥与惠勤。dōng nán nà zi mì rú yún,hé xiàn cān liáo yǔ huì qín。
泉下欧苏今不作,伽佗祇夜乱纷纷。quán xià ōu sū jīn bù zuò,gā tuó qí yè luàn fēn fēn。