古诗词

孟浩然雪驴图

方回

往年一上岳阳楼,西风倏忽四十秋。wǎng nián yī shàng yuè yáng lóu,xī fēng shū hū sì shí qiū。
诗牌高挂诗两首,他人有诗谁敢留。shī pái gāo guà shī liǎng shǒu,tā rén yǒu shī shuí gǎn liú。
其一孟浩然,解道气吞云梦泽。qí yī mèng hào rán,jiě dào qì tūn yún mèng zé。
其二杜子美,解道吴楚东南坼。qí èr dù zi měi,jiě dào wú chǔ dōng nán chè。
浩然诗不多,句句尽堪传。hào rán shī bù duō,jù jù jǐn kān chuán。
天下诗人推老杜,老杜又专推浩然。tiān xià shī rén tuī lǎo dù,lǎo dù yòu zhuān tuī hào rán。
我亦尝遨江汉边,梅花腊月犹年年。wǒ yì cháng áo jiāng hàn biān,méi huā là yuè yóu nián nián。
一句新诗学不得,谩饱槎头缩项鳊。yī jù xīn shī xué bù dé,mán bǎo chá tóu suō xiàng biān。
雪天谁写诗穷状,冻合吟肩神气王。xuě tiān shuí xiě shī qióng zhuàng,dòng hé yín jiān shén qì wáng。
短褐长夜死不朽,貂蝉何必凌烟上。duǎn hè zhǎng yè sǐ bù xiǔ,diāo chán hé bì líng yān shàng。
偶随故人直玉堂,龙鳞不顾婴君王。ǒu suí gù rén zhí yù táng,lóng lín bù gù yīng jūn wáng。
李太白、贺知章,三郎不识放归云水乡,子美先生饿欲僵。lǐ tài bái hè zhī zhāng,sān láng bù shí fàng guī yún shuǐ xiāng,zi měi xiān shēng è yù jiāng。
浩然先生不直内厩一疋马,可是蜀栈骑驴山路长。hào rán xiān shēng bù zhí nèi jiù yī pǐ mǎ,kě shì shǔ zhàn qí lǘ shān lù zhǎng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

春日俳体

方回

气至时来物不违,小园闲步见天机。qì zhì shí lái wù bù wéi,xiǎo yuán xián bù jiàn tiān jī。
荷钱欲出鸣蛙出,柳絮才飞乳燕飞。hé qián yù chū míng wā chū,liǔ xù cái fēi rǔ yàn fēi。
屋少地宽何不可,家贫春好未全非。wū shǎo dì kuān hé bù kě,jiā pín chūn hǎo wèi quán fēi。
莫欺白发浑如雪,杯到犹能疾手挥。mò qī bái fā hún rú xuě,bēi dào yóu néng jí shǒu huī。

二月十五晚吴江二亲携酒

方回

今日山城好事新,客来夸说齿生津。jīn rì shān chéng hǎo shì xīn,kè lái kuā shuō chǐ shēng jīn。
喜晴郊外多游女,归暮溪边尽醉人。xǐ qíng jiāo wài duō yóu nǚ,guī mù xī biān jǐn zuì rén。
鲜笋紫泥开玉版,嘉鱼碧柳贯金鳞。xiān sǔn zǐ ní kāi yù bǎn,jiā yú bì liǔ guàn jīn lín。
一壶就请衰翁饮,亦与花朝报答春。yī hú jiù qǐng shuāi wēng yǐn,yì yǔ huā cháo bào dá chūn。

问政山拜墓

方回

五十年前幼学时,登山诸父许追随。wǔ shí nián qián yòu xué shí,dēng shān zhū fù xǔ zhuī suí。
两人兄弟身俱老,万古乾坤事可知。liǎng rén xiōng dì shēn jù lǎo,wàn gǔ qián kūn shì kě zhī。
守墓邻翁姑与酒,传家后嗣孰能诗。shǒu mù lín wēng gū yǔ jiǔ,chuán jiā hòu sì shú néng shī。
献花馈笋争欢醉,风树茫茫意自悲。xiàn huā kuì sǔn zhēng huān zuì,fēng shù máng máng yì zì bēi。

饮兴道观有感五首

方回

十万长松五百年,今其馀几亦堪怜。shí wàn zhǎng sōng wǔ bǎi nián,jīn qí yú jǐ yì kān lián。
霓旌恍惚刚风外,蕊殿崔嵬劫火前。ní jīng huǎng hū gāng fēng wài,ruǐ diàn cuī wéi jié huǒ qián。
题墨八分吾独识,藏丹九转后谁传。tí mò bā fēn wú dú shí,cáng dān jiǔ zhuǎn hòu shuí chuán。
山中是事皆非昔,惟见新坟挂纸钱。shān zhōng shì shì jiē fēi xī,wéi jiàn xīn fén guà zhǐ qián。

饮兴道观有感五首

方回

仙洞春深长薜萝,杜鹃花发蕙风和。xiān dòng chūn shēn zhǎng bì luó,dù juān huā fā huì fēng hé。
善门有后浇松早,贫户无忧卖笋多。shàn mén yǒu hòu jiāo sōng zǎo,pín hù wú yōu mài sǔn duō。
万古销沈终冢墓,二仪开辟几干戈。wàn gǔ xiāo shěn zhōng zhǒng mù,èr yí kāi pì jǐ gàn gē。
情知来去皆非实,醉后犹能作此歌。qíng zhī lái qù jiē fēi shí,zuì hòu yóu néng zuò cǐ gē。

饮兴道观有感五首

方回

戍垒儿郎意气雄,群腰刀斧薄榛丛。shù lěi ér láng yì qì xióng,qún yāo dāo fǔ báo zhēn cóng。
寻真亭仆长松少,礼斗坛荒苦竹空。xún zhēn tíng pū zhǎng sōng shǎo,lǐ dòu tán huāng kǔ zhú kōng。
菜色可怜穷道士,樵歌不见旧邻翁。cài sè kě lián qióng dào shì,qiáo gē bù jiàn jiù lín wēng。
存亡得丧知何极,天地悠悠感慨中。cún wáng dé sàng zhī hé jí,tiān dì yōu yōu gǎn kǎi zhōng。

饮兴道观有感五首

方回

山门藓兽石嶙峋,三耳翁今去几春。shān mén xiǎn shòu shí lín xún,sān ěr wēng jīn qù jǐ chūn。
蝼蚁与谁频作梦,茯苓应更长如人。lóu yǐ yǔ shuí pín zuò mèng,fú líng yīng gèng zhǎng rú rén。
土馒头里无仙骨,金仆姑边尚战尘。tǔ mán tóu lǐ wú xiān gǔ,jīn pū gū biān shàng zhàn chén。
焉得亦如酒家叟,一茅庵住自由身。yān dé yì rú jiǔ jiā sǒu,yī máo ān zhù zì yóu shēn。

饮兴道观有感五首

方回

尔时儒者定应无,问政胡为不问儒。ěr shí rú zhě dìng yīng wú,wèn zhèng hú wèi bù wèn rú。
五代乱离千血阵,万山深杳一丹炉。wǔ dài luàn lí qiān xuè zhèn,wàn shān shēn yǎo yī dān lú。
能容隐遁犹难必,遽谓飞升岂不诬。néng róng yǐn dùn yóu nán bì,jù wèi fēi shēng qǐ bù wū。
我欲卜邻聊避俗,未须跳入长房壶。wǒ yù bo lín liáo bì sú,wèi xū tiào rù zhǎng fáng hú。

谢张慵庵文焕见访

方回

两年梦寐记冰姿,再挹丰标胜旧时。liǎng nián mèng mèi jì bīng zī,zài yì fēng biāo shèng jiù shí。
形秽自怜吾更老,味同乃幸独相知。xíng huì zì lián wú gèng lǎo,wèi tóng nǎi xìng dú xiāng zhī。
幽花野竹频移座,薄酒清茶共说诗。yōu huā yě zhú pín yí zuò,báo jiǔ qīng chá gòng shuō shī。
晚色柴门挂新月,玉骢欲上步犹迟。wǎn sè chái mén guà xīn yuè,yù cōng yù shàng bù yóu chí。

次韵送张文焕

方回

廊庙端非岩壑姿,慵庵未是可慵时。láng miào duān fēi yán hè zī,yōng ān wèi shì kě yōng shí。
浮荣故自无心向,素抱其如有己知。fú róng gù zì wú xīn xiàng,sù bào qí rú yǒu jǐ zhī。
天上要途终一武,江南绝景已千诗。tiān shàng yào tú zhōng yī wǔ,jiāng nán jué jǐng yǐ qiān shī。
欲从远祖赤松子,小待功成亦未迟。yù cóng yuǎn zǔ chì sōng zi,xiǎo dài gōng chéng yì wèi chí。

次韵送张文焕

方回

深愧衰残蒲柳姿,忽思同眺万山时。shēn kuì shuāi cán pú liǔ zī,hū sī tóng tiào wàn shān shí。
各将谷雨崖烟写,独许溪鸥野鹭知。gè jiāng gǔ yǔ yá yān xiě,dú xǔ xī ōu yě lù zhī。
两载再逢怜我老,五更不寐和公诗。liǎng zài zài féng lián wǒ lǎo,wǔ gèng bù mèi hé gōng shī。
愿闻事业如房杜,一曲清商自尉迟。yuàn wén shì yè rú fáng dù,yī qū qīng shāng zì wèi chí。

芍药十丛近千蕊客饮散一夕而空

方回

虽微风物似扬州,茧栗初红已遽休。suī wēi fēng wù shì yáng zhōu,jiǎn lì chū hóng yǐ jù xiū。
插戴端宜谁粉面,夺攘无奈众苍头。chā dài duān yí shuí fěn miàn,duó rǎng wú nài zhòng cāng tóu。
未知相谑真何谓,不许当阶略少留。wèi zhī xiāng xuè zhēn hé wèi,bù xǔ dāng jiē lüè shǎo liú。
玉爵彩云谙往事,可因尤物作闲愁。yù jué cǎi yún ān wǎng shì,kě yīn yóu wù zuò xián chóu。

惜芍药再赋

方回

元方除却牡丹兄,俗紫凡红敢竞名。yuán fāng chú què mǔ dān xiōng,sú zǐ fán hóng gǎn jìng míng。
天女散花虽不染,道人养马岂无情。tiān nǚ sàn huā suī bù rǎn,dào rén yǎng mǎ qǐ wú qíng。
一芽才动看承久,千蕊俱空断送轻。yī yá cái dòng kàn chéng jiǔ,qiān ruǐ jù kōng duàn sòng qīng。
三万卷书总零落,匹如风雨未须惊。sān wàn juǎn shū zǒng líng luò,pǐ rú fēng yǔ wèi xū jīng。

读张功父南湖集

方回

生长勋门富贵中,秕糠将相以诗雄。shēng zhǎng xūn mén fù guì zhōng,bǐ kāng jiāng xiāng yǐ shī xióng。
端能活法参诚叟,更觉豪才类放翁。duān néng huó fǎ cān chéng sǒu,gèng jué háo cái lèi fàng wēng。
举似今人谁肯信,元来妙处不全工。jǔ shì jīn rén shuí kěn xìn,yuán lái miào chù bù quán gōng。
镂金组绣同时客,合向南湖立下风。lòu jīn zǔ xiù tóng shí kè,hé xiàng nán hú lì xià fēng。

万山堂饮归

方回

追怀往者数贤侯,得得经营续续修。zhuī huái wǎng zhě shù xián hóu,dé dé jīng yíng xù xù xiū。
依旧夜栏低北斗,几番春絮委东流。yī jiù yè lán dī běi dòu,jǐ fān chūn xù wěi dōng liú。
同游尽道山能好,半醉谁知我独愁。tóng yóu jǐn dào shān néng hǎo,bàn zuì shuí zhī wǒ dú chóu。
乃后吾徒身亦死,题诗更有昔人不。nǎi hòu wú tú shēn yì sǐ,tí shī gèng yǒu xī rén bù。