古诗词

送丘子正以能书入都并呈徐容斋阎靖轩卢处道集贤翰林三学士

方回

君不见古来九关虎豹守,入仕艰难无不有。jūn bù jiàn gǔ lái jiǔ guān hǔ bào shǒu,rù shì jiān nán wú bù yǒu。
兴能一札秋槐黄,芒鞋布裙天下走。xīng néng yī zhá qiū huái huáng,máng xié bù qún tiān xià zǒu。
攀援龙鳞万万手,咳唾骊珠万万口。pān yuán lóng lín wàn wàn shǒu,ké tuò lí zhū wàn wàn kǒu。
蓬莱无路弱水隔,七上十上空白首。péng lái wú lù ruò shuǐ gé,qī shàng shí shàng kōng bái shǒu。
邂逅登名岂不偶,选坑沉沦十八九。xiè hòu dēng míng qǐ bù ǒu,xuǎn kēng chén lún shí bā jiǔ。
光范三书徒尔忙,子公一纸焉所取。guāng fàn sān shū tú ěr máng,zi gōng yī zhǐ yān suǒ qǔ。
书生身体纵著翅,飞声未办廷臣右。shū shēng shēn tǐ zòng zhù chì,fēi shēng wèi bàn tíng chén yòu。
还知气至天地春,花者必花柳必柳。hái zhī qì zhì tiān dì chūn,huā zhě bì huā liǔ bì liǔ。
中庸末章八引诗,三诗首言士所为。zhōng yōng mò zhāng bā yǐn shī,sān shī shǒu yán shì suǒ wèi。
衣锦尚絅潜虽伏,屋漏不高天听卑。yī jǐn shàng jiōng qián suī fú,wū lòu bù gāo tiān tīng bēi。
至隐至微至显见,鬼神森列何可欺。zhì yǐn zhì wēi zhì xiǎn jiàn,guǐ shén sēn liè hé kě qī。
斗间有气射古剑,石上无根生瑞芝。dòu jiān yǒu qì shè gǔ jiàn,shí shàng wú gēn shēng ruì zhī。
快雨乍晴虹霓起,蛰虫欲振雷霆驰。kuài yǔ zhà qíng hóng ní qǐ,zhé chóng yù zhèn léi tíng chí。
静中根本动中发,闇处精神明处知。jìng zhōng gēn běn dòng zhōng fā,àn chù jīng shén míng chù zhī。
禊帖昔秘永禅师,不过纸上王羲之。xì tiē xī mì yǒng chán shī,bù guò zhǐ shàng wáng xī zhī。
御史萧翼百计取,公等乃有胸中奇。yù shǐ xiāo yì bǎi jì qǔ,gōng děng nǎi yǒu xiōng zhōng qí。
胸中奇者五色笔,可以补天可活国。xiōng zhōng qí zhě wǔ sè bǐ,kě yǐ bǔ tiān kě huó guó。
宗彝作绘衮作火,可但能书梵王译。zōng yí zuò huì gǔn zuò huǒ,kě dàn néng shū fàn wáng yì。
此之所宝玉非石,求而不藏卞和泣。cǐ zhī suǒ bǎo yù fēi shí,qiú ér bù cáng biàn hé qì。
良贾韫椟什其袭,藏而不求价倍百。liáng jiǎ yùn dú shén qí xí,cáng ér bù qiú jià bèi bǎi。
公等翰墨今第一,谁云识字不得力。gōng děng hàn mò jīn dì yī,shuí yún shí zì bù dé lì。
借径文艺以致身,勋名政要无心得。jiè jìng wén yì yǐ zhì shēn,xūn míng zhèng yào wú xīn dé。
九万里迅扶摇风,今日朝廷贞观同。jiǔ wàn lǐ xùn fú yáo fēng,jīn rì cháo tíng zhēn guān tóng。
联翩房杜肩王魏,试代常何草封事。lián piān fáng dù jiān wáng wèi,shì dài cháng hé cǎo fēng shì。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

题张长卿竹梅用苏黄各二句

方回

西湖处士骨应槁,不复龙蛇看挥扫。xī hú chù shì gǔ yīng gǎo,bù fù lóng shé kàn huī sǎo。
是谁招此断肠魂,竹外一枝斜更好。shì shuí zhāo cǐ duàn cháng hún,zhú wài yī zhī xié gèng hǎo。

观丧事

方回

悠悠谁到百年身,百万杭民一聚薪。yōu yōu shuí dào bǎi nián shēn,bǎi wàn háng mín yī jù xīn。
棺内棺前争几许,挽郎自是白须人。guān nèi guān qián zhēng jǐ xǔ,wǎn láng zì shì bái xū rén。

中秋雨

方回

瘴疠干戈脱此生,一隅略见旧承平。zhàng lì gàn gē tuō cǐ shēng,yī yú lüè jiàn jiù chéng píng。
上元灯火中秋月,但苦人心不肯晴。shàng yuán dēng huǒ zhōng qiū yuè,dàn kǔ rén xīn bù kěn qíng。

赠相士王秀溪

方回

不惜佳人国为倾,髑髅头盖野狐精。bù xī jiā rén guó wèi qīng,dú lóu tóu gài yě hú jīng。
丈夫更有何郎粉,老眼须君业镜明。zhàng fū gèng yǒu hé láng fěn,lǎo yǎn xū jūn yè jìng míng。

庆陆仁重举男四首

方回

治郡年才半买臣,青春天上送麒麟。zhì jùn nián cái bàn mǎi chén,qīng chūn tiān shàng sòng qí lín。
鼎来好事由阴德,曾活澄江十万人。dǐng lái hǎo shì yóu yīn dé,céng huó chéng jiāng shí wàn rén。

庆陆仁重举男四首

方回

相门佳气夜葱葱,早已凭熊更梦熊。xiāng mén jiā qì yè cōng cōng,zǎo yǐ píng xióng gèng mèng xióng。
二十此郎作文赋,乃翁仍是黑头公。èr shí cǐ láng zuò wén fù,nǎi wēng réng shì hēi tóu gōng。

庆陆仁重举男四首

方回

升平重见上元天,箫鼓声中璧月圆。shēng píng zhòng jiàn shàng yuán tiān,xiāo gǔ shēng zhōng bì yuè yuán。
惟有高门更多喜,金盘分送洗儿钱。wéi yǒu gāo mén gèng duō xǐ,jīn pán fēn sòng xǐ ér qián。

庆陆仁重举男四首

方回

积善悬知庆有馀,芝兰衮衮秀阶除。jī shàn xuán zhī qìng yǒu yú,zhī lán gǔn gǔn xiù jiē chú。
紫阳一滴泉源远,早聘名儒授四书。zǐ yáng yī dī quán yuán yuǎn,zǎo pìn míng rú shòu sì shū。

赠相士戚淳祖

方回

朝匹吴君暮越臣,一颦何用訾东邻。cháo pǐ wú jūn mù yuè chén,yī pín hé yòng zī dōng lín。
阿承丑女五噫妇,似胜苎萝山下人。ā chéng chǒu nǚ wǔ yī fù,shì shèng zhù luó shān xià rén。

春寒

方回

灯节萧条雷后雪,花天料峭雨馀霜。dēng jié xiāo tiáo léi hòu xuě,huā tiān liào qiào yǔ yú shuāng。
经旬不出无情绪,恰见鹅儿似酒黄。jīng xún bù chū wú qíng xù,qià jiàn é ér shì jiǔ huáng。

新晴

方回

女伴新晴喜晒衣,老人闲步览春晖。nǚ bàn xīn qíng xǐ shài yī,lǎo rén xián bù lǎn chūn huī。
隔篱一树桃花发,初见今年粉蝶飞。gé lí yī shù táo huā fā,chū jiàn jīn nián fěn dié fēi。

樱桃花

方回

浅浅花开料峭风,苦无妖色画难工。qiǎn qiǎn huā kāi liào qiào fēng,kǔ wú yāo sè huà nán gōng。
十分不肯精神露,留与他时著子红。shí fēn bù kěn jīng shén lù,liú yǔ tā shí zhù zi hóng。

海棠花

方回

锦城春色万人迷,饭颗无心著品题。jǐn chéng chūn sè wàn rén mí,fàn kē wú xīn zhù pǐn tí。
实不如华谩秾艳,秋霜谁觑海棠梨。shí bù rú huá mán nóng yàn,qiū shuāng shuí qù hǎi táng lí。

荠菜花

方回

斗草吴王眩越娃,终然输与老陶家。dòu cǎo wú wáng xuàn yuè wá,zhōng rán shū yǔ lǎo táo jiā。
雪挑霜煮春无尽,不似吾园荠菜花。xuě tiāo shuāng zhǔ chūn wú jǐn,bù shì wú yuán jì cài huā。

青菜花

方回

只供寒士饱诗肠,不伴佳人上绣床。zhǐ gōng hán shì bǎo shī cháng,bù bàn jiā rén shàng xiù chuáng。
黄蝶似花花似蝶,柴门春尽满田香。huáng dié shì huā huā shì dié,chái mén chūn jǐn mǎn tián xiāng。