古诗词

送丘子正以能书入都并呈徐容斋阎靖轩卢处道集贤翰林三学士

方回

君不见古来九关虎豹守,入仕艰难无不有。jūn bù jiàn gǔ lái jiǔ guān hǔ bào shǒu,rù shì jiān nán wú bù yǒu。
兴能一札秋槐黄,芒鞋布裙天下走。xīng néng yī zhá qiū huái huáng,máng xié bù qún tiān xià zǒu。
攀援龙鳞万万手,咳唾骊珠万万口。pān yuán lóng lín wàn wàn shǒu,ké tuò lí zhū wàn wàn kǒu。
蓬莱无路弱水隔,七上十上空白首。péng lái wú lù ruò shuǐ gé,qī shàng shí shàng kōng bái shǒu。
邂逅登名岂不偶,选坑沉沦十八九。xiè hòu dēng míng qǐ bù ǒu,xuǎn kēng chén lún shí bā jiǔ。
光范三书徒尔忙,子公一纸焉所取。guāng fàn sān shū tú ěr máng,zi gōng yī zhǐ yān suǒ qǔ。
书生身体纵著翅,飞声未办廷臣右。shū shēng shēn tǐ zòng zhù chì,fēi shēng wèi bàn tíng chén yòu。
还知气至天地春,花者必花柳必柳。hái zhī qì zhì tiān dì chūn,huā zhě bì huā liǔ bì liǔ。
中庸末章八引诗,三诗首言士所为。zhōng yōng mò zhāng bā yǐn shī,sān shī shǒu yán shì suǒ wèi。
衣锦尚絅潜虽伏,屋漏不高天听卑。yī jǐn shàng jiōng qián suī fú,wū lòu bù gāo tiān tīng bēi。
至隐至微至显见,鬼神森列何可欺。zhì yǐn zhì wēi zhì xiǎn jiàn,guǐ shén sēn liè hé kě qī。
斗间有气射古剑,石上无根生瑞芝。dòu jiān yǒu qì shè gǔ jiàn,shí shàng wú gēn shēng ruì zhī。
快雨乍晴虹霓起,蛰虫欲振雷霆驰。kuài yǔ zhà qíng hóng ní qǐ,zhé chóng yù zhèn léi tíng chí。
静中根本动中发,闇处精神明处知。jìng zhōng gēn běn dòng zhōng fā,àn chù jīng shén míng chù zhī。
禊帖昔秘永禅师,不过纸上王羲之。xì tiē xī mì yǒng chán shī,bù guò zhǐ shàng wáng xī zhī。
御史萧翼百计取,公等乃有胸中奇。yù shǐ xiāo yì bǎi jì qǔ,gōng děng nǎi yǒu xiōng zhōng qí。
胸中奇者五色笔,可以补天可活国。xiōng zhōng qí zhě wǔ sè bǐ,kě yǐ bǔ tiān kě huó guó。
宗彝作绘衮作火,可但能书梵王译。zōng yí zuò huì gǔn zuò huǒ,kě dàn néng shū fàn wáng yì。
此之所宝玉非石,求而不藏卞和泣。cǐ zhī suǒ bǎo yù fēi shí,qiú ér bù cáng biàn hé qì。
良贾韫椟什其袭,藏而不求价倍百。liáng jiǎ yùn dú shén qí xí,cáng ér bù qiú jià bèi bǎi。
公等翰墨今第一,谁云识字不得力。gōng děng hàn mò jīn dì yī,shuí yún shí zì bù dé lì。
借径文艺以致身,勋名政要无心得。jiè jìng wén yì yǐ zhì shēn,xūn míng zhèng yào wú xīn dé。
九万里迅扶摇风,今日朝廷贞观同。jiǔ wàn lǐ xùn fú yáo fēng,jīn rì cháo tíng zhēn guān tóng。
联翩房杜肩王魏,试代常何草封事。lián piān fáng dù jiān wáng wèi,shì dài cháng hé cǎo fēng shì。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

悲歌五首

方回

独立萧萧落叶风,闲居已忍十年穷。dú lì xiāo xiāo luò yè fēng,xián jū yǐ rěn shí nián qióng。
幸犹张籍不终瞎,未必杜微真是聋。xìng yóu zhāng jí bù zhōng xiā,wèi bì dù wēi zhēn shì lóng。
琐事可容知较尽,尘编敢谓读皆通。suǒ shì kě róng zhī jiào jǐn,chén biān gǎn wèi dú jiē tōng。
骨骸欲朽心神在,未害藏山待至公。gǔ hái yù xiǔ xīn shén zài,wèi hài cáng shān dài zhì gōng。

悲歌五首

方回

忧惊喜愕梦纷纷,了了谁能白黑分。yōu jīng xǐ è mèng fēn fēn,le le shuí néng bái hēi fēn。
昼夜星辰常转换,春秋草木互芳芬。zhòu yè xīng chén cháng zhuǎn huàn,chūn qiū cǎo mù hù fāng fēn。
姬昌秦政今谁讳,吕洞钟权近不闻。jī chāng qín zhèng jīn shuí huì,lǚ dòng zhōng quán jìn bù wén。
气尽势穷终变灭,世间万事总浮云。qì jǐn shì qióng zhōng biàn miè,shì jiān wàn shì zǒng fú yún。

悲歌五首

方回

穷凶极诈肆淫贪,宾主湖山昼夜酣。qióng xiōng jí zhà sì yín tān,bīn zhǔ hú shān zhòu yè hān。
世事可欺沙武口,天诛难免木绵庵。shì shì kě qī shā wǔ kǒu,tiān zhū nán miǎn mù mián ān。
赀财已籍宫宜赭,腰领犹全首欠函。zī cái yǐ jí gōng yí zhě,yāo lǐng yóu quán shǒu qiàn hán。
地下丽华应有语,不因玉树失江南。dì xià lì huá yīng yǒu yǔ,bù yīn yù shù shī jiāng nán。

赠黟县星学舒碧云

方回

原夫官赋省题诗,何乃甘心改业为。yuán fū guān fù shěng tí shī,hé nǎi gān xīn gǎi yè wèi。
场屋久忘涂注乙,星辰闲测斗牛箕。chǎng wū jiǔ wàng tú zhù yǐ,xīng chén xián cè dòu niú jī。
细看肖貌殊清彻,徐玩挥毫亦怪奇。xì kàn xiào mào shū qīng chè,xú wán huī háo yì guài qí。
闻道天文修晋志,淳风会有立朝时。wén dào tiān wén xiū jìn zhì,chún fēng huì yǒu lì cháo shí。

九月初五日

方回

暮雨萧萧鼓角风,草枯木落雁横空。mù yǔ xiāo xiāo gǔ jiǎo fēng,cǎo kū mù luò yàn héng kōng。
每逢九日不胜感,垂近七旬无奈穷。měi féng jiǔ rì bù shèng gǎn,chuí jìn qī xún wú nài qióng。
螃蟹今年犹未有,茅柴我辈亦堪中。páng xiè jīn nián yóu wèi yǒu,máo chái wǒ bèi yì kān zhōng。
篱边瘦菊青如粟,已胜芙蓉万朵红。lí biān shòu jú qīng rú sù,yǐ shèng fú róng wàn duǒ hóng。

庚寅

方回

江湖秋水事茫茫,近县犹闻有战场。jiāng hú qiū shuǐ shì máng máng,jìn xiàn yóu wén yǒu zhàn chǎng。
多病多忧欺此老,半醒半醉了重阳。duō bìng duō yōu qī cǐ lǎo,bàn xǐng bàn zuì le zhòng yáng。
见山篱下无人至,戏马台头几客忙。jiàn shān lí xià wú rén zhì,xì mǎ tái tóu jǐ kè máng。
万事不同时节似,感今怀古倍悲凉。wàn shì bù tóng shí jié shì,gǎn jīn huái gǔ bèi bēi liáng。

岁尽即事三首

方回

闲门空宇日萧萧,天地无情鬓转凋。xián mén kōng yǔ rì xiāo xiāo,tiān dì wú qíng bìn zhuǎn diāo。
政使面颜成菜色,未应官职爱冰条。zhèng shǐ miàn yán chéng cài sè,wèi yīng guān zhí ài bīng tiáo。
藏山竹简光阴短,寄陇梅枝信息遥。cáng shān zhú jiǎn guāng yīn duǎn,jì lǒng méi zhī xìn xī yáo。
不寐夜窗听风雪,枯肠殊欠一樽浇。bù mèi yè chuāng tīng fēng xuě,kū cháng shū qiàn yī zūn jiāo。

岁尽即事三首

方回

七里滩西更上滩,十年生事一渔竿。qī lǐ tān xī gèng shàng tān,shí nián shēng shì yī yú gān。
故人共骇霜毛短,俗子犹嫌铁面寒。gù rén gòng hài shuāng máo duǎn,sú zi yóu xián tiě miàn hán。
雪屋五更天地独,梅诗一句古今难。xuě wū wǔ gèng tiān dì dú,méi shī yī jù gǔ jīn nán。
虚名浪得真何用,空使先生刻肺肝。xū míng làng dé zhēn hé yòng,kōng shǐ xiān shēng kè fèi gān。

岁尽即事三首

方回

干戈汹涌一年间,酒债何时可尽还。gàn gē xiōng yǒng yī nián jiān,jiǔ zhài hé shí kě jǐn hái。
盗起屡煽邻县火,军兴全赭近城山。dào qǐ lǚ shān lín xiàn huǒ,jūn xīng quán zhě jìn chéng shān。
天阴体倦金疮痛,岁俭家寒藿食艰。tiān yīn tǐ juàn jīn chuāng tòng,suì jiǎn jiā hán huò shí jiān。
最苦梅开厌求索,柴扉草舍不容关。zuì kǔ méi kāi yàn qiú suǒ,chái fēi cǎo shě bù róng guān。

倚梅观雪

方回

空山浩浩朔风吹,萧飒如蓬两鬓垂。kōng shān hào hào shuò fēng chuī,xiāo sà rú péng liǎng bìn chuí。
独倚寒梅看远雪,合呼美酒赋新诗。dú yǐ hán méi kàn yuǎn xuě,hé hū měi jiǔ fù xīn shī。
剡舟地迥何由往,陇驿天遥亦谩思。shàn zhōu dì jiǒng hé yóu wǎng,lǒng yì tiān yáo yì mán sī。
忽忆立年湖上事,金樽银笔永无期。hū yì lì nián hú shàng shì,jīn zūn yín bǐ yǒng wú qī。

再赋倚梅观雪以前诗太哀故

方回

清莫清哉亦壮哉,茅庐何自致琼瑰。qīng mò qīng zāi yì zhuàng zāi,máo lú hé zì zhì qióng guī。
江南胜赏无如雪,天下难题最是梅。jiāng nán shèng shǎng wú rú xuě,tiān xià nán tí zuì shì méi。
剪水玉蛾能送瑞,司花青帝想怜才。jiǎn shuǐ yù é néng sòng ruì,sī huā qīng dì xiǎng lián cái。
老臣诗就天颜喜,叩齿当空酹一杯。lǎo chén shī jiù tiān yán xǐ,kòu chǐ dāng kōng lèi yī bēi。

方回

玉楼仙去老逋坡,天下诗人奈尔何。yù lóu xiān qù lǎo bū pō,tiān xià shī rén nài ěr hé。
茅舍一枝元不少,水村千树未为多。máo shě yī zhī yuán bù shǎo,shuǐ cūn qiān shù wèi wèi duō。
力排杀气回元造,善保阳神养内和。lì pái shā qì huí yuán zào,shàn bǎo yáng shén yǎng nèi hé。
暗处寻香疏认影,可容冶思羡凌波。àn chù xún xiāng shū rèn yǐng,kě róng yě sī xiàn líng bō。

方回

老面临高不畏风,尘寰一变蕊珠宫。lǎo miàn lín gāo bù wèi fēng,chén huán yī biàn ruǐ zhū gōng。
骤难金碧茅茨别,预喜蝗螟瘴疠空。zhòu nán jīn bì máo cí bié,yù xǐ huáng míng zhàng lì kōng。
至洁独凝群物表,太和元在极寒中。zhì jié dú níng qún wù biǎo,tài hé yuán zài jí hán zhōng。
绝怜诗骨能禁许,惟有梅梢肖此翁。jué lián shī gǔ néng jìn xǔ,wéi yǒu méi shāo xiào cǐ wēng。

十二月二十八日立春次韵王山长俊甫

方回

馀生橄榄蠖求伸,久作屠酥最后人。yú shēng gǎn lǎn huò qiú shēn,jiǔ zuò tú sū zuì hòu rén。
万事不关闲处眼,三朝聊喜岁前春。wàn shì bù guān xián chù yǎn,sān cháo liáo xǐ suì qián chūn。
草芽地已回生意,雪霁天应念小民。cǎo yá dì yǐ huí shēng yì,xuě jì tiān yīng niàn xiǎo mín。
船活东游君决计,何当同载自由身。chuán huó dōng yóu jūn jué jì,hé dāng tóng zài zì yóu shēn。

寄仇仁近白廷玉张仲实京口当涂江阴三学正兼述新岁阴雨春寒有怀

方回

同时纠正诸侯学,铛脚相邻总钜邦。tóng shí jiū zhèng zhū hóu xué,dāng jiǎo xiāng lín zǒng jù bāng。
足可养廉三斛米,未妨温故一灯窗。zú kě yǎng lián sān hú mǐ,wèi fáng wēn gù yī dēng chuāng。
有人北面求宗旨,无事东流送大江。yǒu rén běi miàn qiú zōng zhǐ,wú shì dōng liú sòng dà jiāng。
向道紫阳山色好,何为不肯溯溪泷。xiàng dào zǐ yáng shān sè hǎo,hé wèi bù kěn sù xī lóng。