古诗词

送丘子正以能书入都并呈徐容斋阎靖轩卢处道集贤翰林三学士

方回

君不见古来九关虎豹守,入仕艰难无不有。jūn bù jiàn gǔ lái jiǔ guān hǔ bào shǒu,rù shì jiān nán wú bù yǒu。
兴能一札秋槐黄,芒鞋布裙天下走。xīng néng yī zhá qiū huái huáng,máng xié bù qún tiān xià zǒu。
攀援龙鳞万万手,咳唾骊珠万万口。pān yuán lóng lín wàn wàn shǒu,ké tuò lí zhū wàn wàn kǒu。
蓬莱无路弱水隔,七上十上空白首。péng lái wú lù ruò shuǐ gé,qī shàng shí shàng kōng bái shǒu。
邂逅登名岂不偶,选坑沉沦十八九。xiè hòu dēng míng qǐ bù ǒu,xuǎn kēng chén lún shí bā jiǔ。
光范三书徒尔忙,子公一纸焉所取。guāng fàn sān shū tú ěr máng,zi gōng yī zhǐ yān suǒ qǔ。
书生身体纵著翅,飞声未办廷臣右。shū shēng shēn tǐ zòng zhù chì,fēi shēng wèi bàn tíng chén yòu。
还知气至天地春,花者必花柳必柳。hái zhī qì zhì tiān dì chūn,huā zhě bì huā liǔ bì liǔ。
中庸末章八引诗,三诗首言士所为。zhōng yōng mò zhāng bā yǐn shī,sān shī shǒu yán shì suǒ wèi。
衣锦尚絅潜虽伏,屋漏不高天听卑。yī jǐn shàng jiōng qián suī fú,wū lòu bù gāo tiān tīng bēi。
至隐至微至显见,鬼神森列何可欺。zhì yǐn zhì wēi zhì xiǎn jiàn,guǐ shén sēn liè hé kě qī。
斗间有气射古剑,石上无根生瑞芝。dòu jiān yǒu qì shè gǔ jiàn,shí shàng wú gēn shēng ruì zhī。
快雨乍晴虹霓起,蛰虫欲振雷霆驰。kuài yǔ zhà qíng hóng ní qǐ,zhé chóng yù zhèn léi tíng chí。
静中根本动中发,闇处精神明处知。jìng zhōng gēn běn dòng zhōng fā,àn chù jīng shén míng chù zhī。
禊帖昔秘永禅师,不过纸上王羲之。xì tiē xī mì yǒng chán shī,bù guò zhǐ shàng wáng xī zhī。
御史萧翼百计取,公等乃有胸中奇。yù shǐ xiāo yì bǎi jì qǔ,gōng děng nǎi yǒu xiōng zhōng qí。
胸中奇者五色笔,可以补天可活国。xiōng zhōng qí zhě wǔ sè bǐ,kě yǐ bǔ tiān kě huó guó。
宗彝作绘衮作火,可但能书梵王译。zōng yí zuò huì gǔn zuò huǒ,kě dàn néng shū fàn wáng yì。
此之所宝玉非石,求而不藏卞和泣。cǐ zhī suǒ bǎo yù fēi shí,qiú ér bù cáng biàn hé qì。
良贾韫椟什其袭,藏而不求价倍百。liáng jiǎ yùn dú shén qí xí,cáng ér bù qiú jià bèi bǎi。
公等翰墨今第一,谁云识字不得力。gōng děng hàn mò jīn dì yī,shuí yún shí zì bù dé lì。
借径文艺以致身,勋名政要无心得。jiè jìng wén yì yǐ zhì shēn,xūn míng zhèng yào wú xīn dé。
九万里迅扶摇风,今日朝廷贞观同。jiǔ wàn lǐ xùn fú yáo fēng,jīn rì cháo tíng zhēn guān tóng。
联翩房杜肩王魏,试代常何草封事。lián piān fáng dù jiān wáng wèi,shì dài cháng hé cǎo fēng shì。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

读四明尊尧集

方回

大道行天如日月,群儿簸弄竟何如。dà dào xíng tiān rú rì yuè,qún ér bǒ nòng jìng hé rú。
自悲责沈曾为学,安得尊尧更有书。zì bēi zé shěn céng wèi xué,ān dé zūn yáo gèng yǒu shū。
义胆轮囷千古在,神州攻战百年馀。yì dǎn lún qūn qiān gǔ zài,shén zhōu gōng zhàn bǎi nián yú。
诬辞逆像今俱已,犹恐忠贤恨未祛。wū cí nì xiàng jīn jù yǐ,yóu kǒng zhōng xián hèn wèi qū。

重游凤凰台

方回

重扶瘦影上荒台,万里秋阴凝不开。zhòng fú shòu yǐng shàng huāng tái,wàn lǐ qiū yīn níng bù kāi。
天地未休貔虎战,江山敢望凤凰来。tiān dì wèi xiū pí hǔ zhàn,jiāng shān gǎn wàng fèng huáng lái。
是非易判元嘉事,今古难逢太白才。shì fēi yì pàn yuán jiā shì,jīn gǔ nán féng tài bái cái。
尊酒阑珊诗思乱,夕阳吹角不胜哀。zūn jiǔ lán shān shī sī luàn,xī yáng chuī jiǎo bù shèng āi。

溪阁呈陆太初

方回

临水看山日百回,等闲收拾有诗才。lín shuǐ kàn shān rì bǎi huí,děng xián shōu shí yǒu shī cái。
老松于我几年长,啼鸟无名何处来。lǎo sōng yú wǒ jǐ nián zhǎng,tí niǎo wú míng hé chù lái。
病发渐应雕翠葆,衰踪那复梦金台。bìng fā jiàn yīng diāo cuì bǎo,shuāi zōng nà fù mèng jīn tái。
鹔鹴未敝犹堪典,聊挽秋花荐酒杯。sù shuāng wèi bì yóu kān diǎn,liáo wǎn qiū huā jiàn jiǔ bēi。

赠郭澹溪

方回

赫日烧空暍欲死,诗来如向雪中看。hè rì shāo kōng yē yù sǐ,shī lái rú xiàng xuě zhōng kàn。
古罍出土铜声尽,明月浮空贝影寒。gǔ léi chū tǔ tóng shēng jǐn,míng yuè fú kōng bèi yǐng hán。
江海岂无鸥作社,头颅安得鹖为冠。jiāng hǎi qǐ wú ōu zuò shè,tóu lú ān dé hé wèi guān。
会须弃置人间事,同向秋风觅钓竿。huì xū qì zhì rén jiān shì,tóng xiàng qiū fēng mì diào gān。

初夏书事

方回

平生万事鸟飞空,绿鬓苍颜俯仰中。píng shēng wàn shì niǎo fēi kōng,lǜ bìn cāng yán fǔ yǎng zhōng。
醉若山颓无旧侣,坐如泥塑有新功。zuì ruò shān tuí wú jiù lǚ,zuò rú ní sù yǒu xīn gōng。
诗成不觉窗移日,心定何烦扇引风。shī chéng bù jué chuāng yí rì,xīn dìng hé fán shàn yǐn fēng。
结网小蛛恣来往,忘机应亦识衰翁。jié wǎng xiǎo zhū zì lái wǎng,wàng jī yīng yì shí shuāi wēng。

次韵休宁程君圉来访

方回

秋崖劲笔敌黄陈,贽卷当年许望尘。qiū yá jìn bǐ dí huáng chén,zhì juǎn dāng nián xǔ wàng chén。
十载江湖春雁断,万山烟雨石羊新。shí zài jiāng hú chūn yàn duàn,wàn shān yān yǔ shí yáng xīn。
馀生敢忘尊前话,先正曾同席上宾。yú shēng gǎn wàng zūn qián huà,xiān zhèng céng tóng xí shàng bīn。
今日相逢两家子,可无努力继前人。jīn rì xiāng féng liǎng jiā zi,kě wú nǔ lì jì qián rén。

喜雨

方回

骤涨阶前可泛舟,天低近屋火云收。zhòu zhǎng jiē qián kě fàn zhōu,tiān dī jìn wū huǒ yún shōu。
竹户纸窗清洒洒,葛衫纱帐冷修修。zhú hù zhǐ chuāng qīng sǎ sǎ,gé shān shā zhàng lěng xiū xiū。
秋馆梧桐羁客恨,春郊杨柳少年愁。qiū guǎn wú tóng jī kè hèn,chūn jiāo yáng liǔ shǎo nián chóu。
移得此声来六月,人人喜色上眉头。yí dé cǐ shēng lái liù yuè,rén rén xǐ sè shàng méi tóu。

谒东坡祠

方回

至和嘉祐政途开,老凤将雏出蜀来。zhì hé jiā yòu zhèng tú kāi,lǎo fèng jiāng chú chū shǔ lái。
父子声名天宇小,弟兄笔阵海潮回。fù zi shēng míng tiān yǔ xiǎo,dì xiōng bǐ zhèn hǎi cháo huí。
岷峨一气钟三杰,杜富诸贤得异材。mín é yī qì zhōng sān jié,dù fù zhū xián dé yì cái。
二百年来拜遗像,堂堂直气尚崔嵬。èr bǎi nián lái bài yí xiàng,táng táng zhí qì shàng cuī wéi。

烟雨楼

方回

楼压重湖实壮哉,楼前图画若天开。lóu yā zhòng hú shí zhuàng zāi,lóu qián tú huà ruò tiān kāi。
鸥从沙际冲烟去,燕向花边卷雨来。ōu cóng shā jì chōng yān qù,yàn xiàng huā biān juǎn yǔ lái。
傍柳一桥相掩映,隔林双塔共崔嵬。bàng liǔ yī qiáo xiāng yǎn yìng,gé lín shuāng tǎ gòng cuī wéi。
栏干倚尽催诗处,晴日须来三四回。lán gàn yǐ jǐn cuī shī chù,qíng rì xū lái sān sì huí。

挽委顺子王防御

方回

温饱逍遥八十馀,稗官元自汉虞初。wēn bǎo xiāo yáo bā shí yú,bài guān yuán zì hàn yú chū。
世间怪事皆能说,天下鸿儒有弗如。shì jiān guài shì jiē néng shuō,tiān xià hóng rú yǒu fú rú。
耸动九重三寸舌,贯穿千古五车书。sǒng dòng jiǔ zhòng sān cùn shé,guàn chuān qiān gǔ wǔ chē shū。
哀江南赋笺成传,从此韦编锁蠹鱼。āi jiāng nán fù jiān chéng chuán,cóng cǐ wéi biān suǒ dù yú。

怅惋诗二首

方回

鹦鹉笼开彩索宽,一宵飞去为谁欢?yīng wǔ lóng kāi cǎi suǒ kuān,yī xiāo fēi qù wèi shuí huān?
早知黠妪心肠别,肯作佳人面目看。zǎo zhī xiá yù xīn cháng bié,kěn zuò jiā rén miàn mù kàn。
忍着衣裳辜旧主,便涂脂粉事新官。rěn zhe yī shang gū jiù zhǔ,biàn tú zhī fěn shì xīn guān。
丈夫能举登科第,可得妖雏胆不寒。zhàng fū néng jǔ dēng kē dì,kě dé yāo chú dǎn bù hán。

怅惋诗二首

方回

一牝犹嫌将两雄,趋新背旧片时中。yī pìn yóu xián jiāng liǎng xióng,qū xīn bèi jiù piàn shí zhōng。
陡忘前主能为叛,乍事他人更不忠。dǒu wàng qián zhǔ néng wèi pàn,zhà shì tā rén gèng bù zhōng。
玉碗空亡无易马,绛桃犹在未随风。yù wǎn kōng wáng wú yì mǎ,jiàng táo yóu zài wèi suí fēng。
何须苦问沙吒利,自是红颜薄老翁。hé xū kǔ wèn shā zhā lì,zì shì hóng yán báo lǎo wēng。

晚春客愁五绝

方回

江外芦芽老,城中柳絮飞。jiāng wài lú yá lǎo,chéng zhōng liǔ xù fēi。
春风犹几日,谁与濯征衣。chūn fēng yóu jǐ rì,shuí yǔ zhuó zhēng yī。

晚春客愁五绝

方回

春老鱼苗动,江肥雪水来。chūn lǎo yú miáo dòng,jiāng féi xuě shuǐ lái。
大孤山下路,何日泛舟回。dà gū shān xià lù,hé rì fàn zhōu huí。

晚春客愁五绝

方回

想归归未得,悔醉醉还频。xiǎng guī guī wèi dé,huǐ zuì zuì hái pín。
不料湓江上,题诗送晚春。bù liào pén jiāng shàng,tí shī sòng wǎn chūn。