古诗词

送邓善之提调写金经

方回

二三十载乡闾师,黄纸初除专讲帷。èr sān shí zài xiāng lǘ shī,huáng zhǐ chū chú zhuān jiǎng wéi。
溧阳虽小亦新郡,学廪粗足晨昏炊。lì yáng suī xiǎo yì xīn jùn,xué lǐn cū zú chén hūn chuī。
曰事未然缺次远,槐宫尚需蝉再嘶。yuē shì wèi rán quē cì yuǎn,huái gōng shàng xū chán zài sī。
士食天禄行或使,暗中自有神扶持。shì shí tiān lù xíng huò shǐ,àn zhōng zì yǒu shén fú chí。
我昔识君初未髭,犀角双盈方颡颐。wǒ xī shí jūn chū wèi zī,xī jiǎo shuāng yíng fāng sǎng yí。
饱学武库富蓄贮,粹行桓璧微瑕疵。bǎo xué wǔ kù fù xù zhù,cuì xíng huán bì wēi xiá cī。
过市目不视左右,何啻董生园不窥。guò shì mù bù shì zuǒ yòu,hé chì dǒng shēng yuán bù kuī。
含章晦美抱素蕴,修之于家朝廷知。hán zhāng huì měi bào sù yùn,xiū zhī yú jiā cháo tíng zhī。
一室万里限户阈,脚跟不动名四驰。yī shì wàn lǐ xiàn hù yù,jiǎo gēn bù dòng míng sì chí。
譬诸丰城瘗宝剑,紫气贯斗当有时。pì zhū fēng chéng yì bǎo jiàn,zǐ qì guàn dòu dāng yǒu shí。
平生识字乃馀事,仓颉科斗扬雄奇。píng shēng shí zì nǎi yú shì,cāng jié kē dòu yáng xióng qí。
饰翠泥金写梵夹,凡善书者能办之。shì cuì ní jīn xiě fàn jiā,fán shàn shū zhě néng bàn zhī。
至用儒流董厥役,借此进贤培邦基。zhì yòng rú liú dǒng jué yì,jiè cǐ jìn xián péi bāng jī。
晦翁岂止能诗者,澹庵胡公荐以诗。huì wēng qǐ zhǐ néng shī zhě,dàn ān hú gōng jiàn yǐ shī。
唐柳公权以笔谏,忠鲠随事堪箴规。táng liǔ gōng quán yǐ bǐ jiàn,zhōng gěng suí shì kān zhēn guī。
去去行行勿复迟,未至烹雌炊扊扅。qù qù xíng xíng wù fù chí,wèi zhì pēng cí chuī yǎn yí。
白玉之堂凤凰池,不著君辈当著谁。bái yù zhī táng fèng huáng chí,bù zhù jūn bèi dāng zhù shuí。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

红蔷薇花

方回

月桂金沙各斗春,蔷薇红透更精神。yuè guì jīn shā gè dòu chūn,qiáng wēi hóng tòu gèng jīng shén。
虽然面似佳人笑,满体锋铓解刺人。suī rán miàn shì jiā rén xiào,mǎn tǐ fēng máng jiě cì rén。

酴醾花

方回

未用炉薰燃笃耨,何须粉面佐娉婷。wèi yòng lú xūn rán dǔ nòu,hé xū fěn miàn zuǒ pīng tíng。
通宵痛饮此花下,露滴杯中酒更醒。tōng xiāo tòng yǐn cǐ huā xià,lù dī bēi zhōng jiǔ gèng xǐng。

木香花

方回

海南药物木香重,何似?松高架花。hǎi nán yào wù mù xiāng zhòng,hé shì chōng sōng gāo jià huā。
春晚日长香满院,天教富贵属诗家。chūn wǎn rì zhǎng xiāng mǎn yuàn,tiān jiào fù guì shǔ shī jiā。

衮绣毬花

方回

舞姬初试薄罗衣,趁蝶随蜂玩午晖。wǔ jī chū shì báo luó yī,chèn dié suí fēng wán wǔ huī。
各折一枝入深院,欢声赢得绣毬归。gè zhé yī zhī rù shēn yuàn,huān shēng yíng dé xiù qiú guī。

芍药花

方回

眼中不复见姚黄,从古扬州亚洛阳。yǎn zhōng bù fù jiàn yáo huáng,cóng gǔ yáng zhōu yà luò yáng。
何止中郎虎贲似,政堪花相相花王。hé zhǐ zhōng láng hǔ bēn shì,zhèng kān huā xiāng xiāng huā wáng。

惜砚中花

方回

花担移来锦绣丛,小窗瓶水浸春风。huā dān yí lái jǐn xiù cóng,xiǎo chuāng píng shuǐ jìn chūn fēng。
朝来不忍轻磨墨,落砚香粘数点红。cháo lái bù rěn qīng mó mò,luò yàn xiāng zhān shù diǎn hóng。

秋日古兰花十首

方回

绿叶梢头紫粟攒,离骚经里古秋兰。lǜ yè shāo tóu zǐ sù zǎn,lí sāo jīng lǐ gǔ qiū lán。
时人误唤孩儿菊,惟有诗翁解细看。shí rén wù huàn hái ér jú,wéi yǒu shī wēng jiě xì kàn。

秋日古兰花十首

方回

可待清秋菊共芳,春苗夏叶已先香。kě dài qīng qiū jú gòng fāng,chūn miáo xià yè yǐ xiān xiāng。
握兰故事人谁识,夙世庞眉汉署郎。wò lán gù shì rén shuí shí,sù shì páng méi hàn shǔ láng。

秋日古兰花十首

方回

远闻香淡近闻浓,紫穗丝丝吐雪茸。yuǎn wén xiāng dàn jìn wén nóng,zǐ suì sī sī tǔ xuě rōng。
不识幽人殢姝子,儿曹方醉木芙蓉。bù shí yōu rén tì shū zi,ér cáo fāng zuì mù fú róng。

秋日古兰花十首

方回

玉露金风喜乍凉,紫茎绿叶荐秋芳。yù lù jīn fēng xǐ zhà liáng,zǐ jīng lǜ yè jiàn qiū fāng。
今年最好中秋月,更着秋兰月下香。jīn nián zuì hǎo zhōng qiū yuè,gèng zhe qiū lán yuè xià xiāng。

秋日古兰花十首

方回

大似斯文不遇时,无人采佩世无知。dà shì sī wén bù yù shí,wú rén cǎi pèi shì wú zhī。
援琴与鼓猗兰操,五百年间一退之。yuán qín yǔ gǔ yī lán cāo,wǔ bǎi nián jiān yī tuì zhī。

秋日古兰花十首

方回

椒浆桂酒蕙蒸殽,学子人能诵楚骚。jiāo jiāng guì jiǔ huì zhēng xiáo,xué zi rén néng sòng chǔ sāo。
惟有籍兰无识者,老夫对尔首频搔。wéi yǒu jí lán wú shí zhě,lǎo fū duì ěr shǒu pín sāo。

秋日古兰花十首

方回

纫兰为佩楚忠臣,直道从来不屈身。rèn lán wèi pèi chǔ zhōng chén,zhí dào cóng lái bù qū shēn。
为报拖金鸣玉者,如君多是折腰人。wèi bào tuō jīn míng yù zhě,rú jūn duō shì zhé yāo rén。

秋日古兰花十首

方回

雪丝松细紫团栾,今代无人识古兰。xuě sī sōng xì zǐ tuán luán,jīn dài wú rén shí gǔ lán。
本草图经川续断,今人误作古兰看。běn cǎo tú jīng chuān xù duàn,jīn rén wù zuò gǔ lán kàn。

秋日古兰花十首

方回

一干一花山谷语,今兰不是古时兰。yī gàn yī huā shān gǔ yǔ,jīn lán bù shì gǔ shí lán。
重阳菊畔千丝紫,隆准曾孙却解看。zhòng yáng jú pàn qiān sī zǐ,lóng zhǔn céng sūn què jiě kàn。