古诗词

送邓善之提调写金经

方回

二三十载乡闾师,黄纸初除专讲帷。èr sān shí zài xiāng lǘ shī,huáng zhǐ chū chú zhuān jiǎng wéi。
溧阳虽小亦新郡,学廪粗足晨昏炊。lì yáng suī xiǎo yì xīn jùn,xué lǐn cū zú chén hūn chuī。
曰事未然缺次远,槐宫尚需蝉再嘶。yuē shì wèi rán quē cì yuǎn,huái gōng shàng xū chán zài sī。
士食天禄行或使,暗中自有神扶持。shì shí tiān lù xíng huò shǐ,àn zhōng zì yǒu shén fú chí。
我昔识君初未髭,犀角双盈方颡颐。wǒ xī shí jūn chū wèi zī,xī jiǎo shuāng yíng fāng sǎng yí。
饱学武库富蓄贮,粹行桓璧微瑕疵。bǎo xué wǔ kù fù xù zhù,cuì xíng huán bì wēi xiá cī。
过市目不视左右,何啻董生园不窥。guò shì mù bù shì zuǒ yòu,hé chì dǒng shēng yuán bù kuī。
含章晦美抱素蕴,修之于家朝廷知。hán zhāng huì měi bào sù yùn,xiū zhī yú jiā cháo tíng zhī。
一室万里限户阈,脚跟不动名四驰。yī shì wàn lǐ xiàn hù yù,jiǎo gēn bù dòng míng sì chí。
譬诸丰城瘗宝剑,紫气贯斗当有时。pì zhū fēng chéng yì bǎo jiàn,zǐ qì guàn dòu dāng yǒu shí。
平生识字乃馀事,仓颉科斗扬雄奇。píng shēng shí zì nǎi yú shì,cāng jié kē dòu yáng xióng qí。
饰翠泥金写梵夹,凡善书者能办之。shì cuì ní jīn xiě fàn jiā,fán shàn shū zhě néng bàn zhī。
至用儒流董厥役,借此进贤培邦基。zhì yòng rú liú dǒng jué yì,jiè cǐ jìn xián péi bāng jī。
晦翁岂止能诗者,澹庵胡公荐以诗。huì wēng qǐ zhǐ néng shī zhě,dàn ān hú gōng jiàn yǐ shī。
唐柳公权以笔谏,忠鲠随事堪箴规。táng liǔ gōng quán yǐ bǐ jiàn,zhōng gěng suí shì kān zhēn guī。
去去行行勿复迟,未至烹雌炊扊扅。qù qù xíng xíng wù fù chí,wèi zhì pēng cí chuī yǎn yí。
白玉之堂凤凰池,不著君辈当著谁。bái yù zhī táng fèng huáng chí,bù zhù jūn bèi dāng zhù shuí。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

立夏五首

方回

说与江湖故旧知,不曾得句未为诗。shuō yǔ jiāng hú gù jiù zhī,bù céng dé jù wèi wèi shī。
一更一至五更五,半是搔头不寐时。yī gèng yī zhì wǔ gèng wǔ,bàn shì sāo tóu bù mèi shí。

立夏五首

方回

路过偏岭暑风凉,草色连天七寸长。lù guò piān lǐng shǔ fēng liáng,cǎo sè lián tiān qī cùn zhǎng。
无限牛羊无树木,青青六月地椒香。wú xiàn niú yáng wú shù mù,qīng qīng liù yuè dì jiāo xiāng。

立夏五首

方回

南华六祖老卢能,宇宙千灯复万灯。nán huá liù zǔ lǎo lú néng,yǔ zhòu qiān dēng fù wàn dēng。
佛法平生吾不信,神交一二老诗僧。fú fǎ píng shēng wú bù xìn,shén jiāo yī èr lǎo shī sēng。

李仲宾墨竹四首

方回

乾坤各各变三爻,坎兑相依似泰交。qián kūn gè gè biàn sān yáo,kǎn duì xiāng yī shì tài jiāo。
认得易中甘节卦,箨龙贞干写烟梢。rèn dé yì zhōng gān jié guà,tuò lóng zhēn gàn xiě yān shāo。

李仲宾墨竹四首

方回

春生夏长出墙头,含箨新梢玉版抽。chūn shēng xià zhǎng chū qiáng tóu,hán tuò xīn shāo yù bǎn chōu。
宜雪宜霜无不可,如椽且与貌宜秋。yí xuě yí shuāng wú bù kě,rú chuán qiě yǔ mào yí qiū。

李仲宾墨竹四首

方回

心空节劲翠筠浓,冷笑凡花诲冶容。xīn kōng jié jìn cuì yún nóng,lěng xiào fán huā huì yě róng。
可是人间秋水碧,东方七宿应苍龙。kě shì rén jiān qiū shuǐ bì,dōng fāng qī sù yīng cāng lóng。

李仲宾墨竹四首

方回

渭川千亩入毫端,子美临风野色寒。wèi chuān qiān mǔ rù háo duān,zi měi lín fēng yě sè hán。
不是画师即诗客,可能收拾与人看。bù shì huà shī jí shī kè,kě néng shōu shí yǔ rén kàn。

题米元晖寒林

方回

善书善画古来希,前辈风流日渐微。shàn shū shàn huà gǔ lái xī,qián bèi fēng liú rì jiàn wēi。
开卷令人忆羲献,米元章更米元晖。kāi juǎn lìng rén yì xī xiàn,mǐ yuán zhāng gèng mǐ yuán huī。

题叶兰坡居士兰

方回

一花一干秀春风,此论黄家太史公。yī huā yī gàn xiù chūn fēng,cǐ lùn huáng jiā tài shǐ gōng。
若问灵均旧纫佩,零陵香出古湘中。ruò wèn líng jūn jiù rèn pèi,líng líng xiāng chū gǔ xiāng zhōng。

题杨叔雅水墨百花图

方回

梅梢前后两枝春,百世中间各写真。méi shāo qián hòu liǎng zhī chūn,bǎi shì zhōng jiān gè xiě zhēn。
忽见花王大如斗,始知天地有君臣。hū jiàn huā wáng dà rú dòu,shǐ zhī tiān dì yǒu jūn chén。

题坡仙求心斋三字

方回

千圣相传止一机,常惺惺法免危微。qiān shèng xiāng chuán zhǐ yī jī,cháng xīng xīng fǎ miǎn wēi wēi。
但于方寸求吾事,莫问坡书是与非。dàn yú fāng cùn qiú wú shì,mò wèn pō shū shì yǔ fēi。

次韵芝田上人子虚二首

方回

年长山僧五十秋,每携诗卷过吾楼。nián zhǎng shān sēng wǔ shí qiū,měi xié shī juǎn guò wú lóu。
老衰英妙心相似,灵隐亭前水不流。lǎo shuāi yīng miào xīn xiāng shì,líng yǐn tíng qián shuǐ bù liú。

次韵芝田上人子虚二首

方回

为问葛藤禅律论,口钳舌结更无言。wèi wèn gé téng chán lǜ lùn,kǒu qián shé jié gèng wú yán。
何如了办眼前事,且说诗家不二门。hé rú le bàn yǎn qián shì,qiě shuō shī jiā bù èr mén。

题王义之云隐

方回

心天界限绝尘氛,廛市虽喧耳不闻。xīn tiān jiè xiàn jué chén fēn,chán shì suī xuān ěr bù wén。
大隐从来非小隐,可须深入万重云。dà yǐn cóng lái fēi xiǎo yǐn,kě xū shēn rù wàn zhòng yún。

至节前一日六首

方回

少陵早是沧浪客,马援真成矍铄翁。shǎo líng zǎo shì cāng làng kè,mǎ yuán zhēn chéng jué shuò wēng。
四十五年忝科第,一生心与布衣同。sì shí wǔ nián tiǎn kē dì,yī shēng xīn yǔ bù yī tóng。