古诗词

题徐仲彬达观亭

方回

乾涵坤毓万汇夥,独得为人赖钧播。qián hán kūn yù wàn huì huǒ,dú dé wèi rén lài jūn bō。
八尺身为天地赘,一寸心将天地裹。bā chǐ shēn wèi tiān dì zhuì,yī cùn xīn jiāng tiān dì guǒ。
道眼自应非肉眼,以心观物无不可。dào yǎn zì yīng fēi ròu yǎn,yǐ xīn guān wù wú bù kě。
灵台光洁日月悬,肯使一丝挂尘堁。líng tái guāng jié rì yuè xuán,kěn shǐ yī sī guà chén kè。
老寿龟鹤夭蠛蠓,博大鹏鲲小蜾蠃。lǎo shòu guī hè yāo miè měng,bó dà péng kūn xiǎo guǒ luǒ。
王侯云霄纵翱翔,奴隶泥涂淹坎轲。wáng hóu yún xiāo zòng áo xiáng,nú lì ní tú yān kǎn kē。
雷霆起蛰春生儿,霜露敛华秋结果。léi tíng qǐ zhé chūn shēng ér,shuāng lù liǎn huá qiū jié guǒ。
防风九亩霸十围,痿痹支离蹒跚跛。fáng fēng jiǔ mǔ bà shí wéi,wěi bì zhī lí pán shān bǒ。
二五之精形相禅,彼胡魁梧此么么。èr wǔ zhī jīng xíng xiāng chán,bǐ hú kuí wú cǐ me me。
天所赋予各有命,女子岂羡弧矢左。tiān suǒ fù yǔ gè yǒu mìng,nǚ zi qǐ xiàn hú shǐ zuǒ。
蝼蚁君臣雁弟兄,道理大处无细琐。lóu yǐ jūn chén yàn dì xiōng,dào lǐ dà chù wú xì suǒ。
洪纤各遂逍遥游,续凫之颈尔其叵。hóng xiān gè suì xiāo yáo yóu,xù fú zhī jǐng ěr qí pǒ。
徐侯读书得玉匙,圣人门户启关锁。xú hóu dú shū dé yù shi,shèng rén mén hù qǐ guān suǒ。
用宾屡扬北上鞭,大隐荐鼓南游柁。yòng bīn lǚ yáng běi shàng biān,dà yǐn jiàn gǔ nán yóu duò。
筑室金陵割钟山,临川僻学百义堕。zhù shì jīn líng gē zhōng shān,lín chuān pì xué bǎi yì duò。
千古子在川上心,想见解衣盘礴裸。qiān gǔ zi zài chuān shàng xīn,xiǎng jiàn jiě yī pán bó luǒ。
梧桐杨柳竹阴间,菱荷叠重花婀娜。wú tóng yáng liǔ zhú yīn jiān,líng hé dié zhòng huā ē nà。
弄丸一卷经世书,内篇外篇夜灯火。nòng wán yī juǎn jīng shì shū,nèi piān wài piān yè dēng huǒ。
静寂动感来无穷,昭布森列俱帖妥。jìng jì dòng gǎn lái wú qióng,zhāo bù sēn liè jù tiē tuǒ。
通达居然今贾傅,岂容栖迟老江沱。tōng dá jū rán jīn jiǎ fù,qǐ róng qī chí lǎo jiāng tuó。
乘流止坎大厥观,进退久速不预揣。chéng liú zhǐ kǎn dà jué guān,jìn tuì jiǔ sù bù yù chuāi。
熏天富贵腊毒味,涎讵肯流颐敢朵。xūn tiān fù guì là dú wèi,xián jù kěn liú yí gǎn duǒ。
窗前草青鹿共眠,槛外沙白鸥同坐。chuāng qián cǎo qīng lù gòng mián,kǎn wài shā bái ōu tóng zuò。
忘机得意茅三间,焉用陶朱西施舸。wàng jī dé yì máo sān jiān,yān yòng táo zhū xī shī gě。
况又义方延硕师,乃父析薪子克荷。kuàng yòu yì fāng yán shuò shī,nǎi fù xī xīn zi kè hé。
此诗擿抉宇宙秘,察君襟抱吾亦颇。cǐ shī tī jué yǔ zhòu mì,chá jūn jīn bào wú yì pǒ。
世间俗物未必识,我知鱼乐子非我。shì jiān sú wù wèi bì shí,wǒ zhī yú lè zi fēi wǒ。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

题张长卿竹梅用苏黄各二句

方回

西湖处士骨应槁,不复龙蛇看挥扫。xī hú chù shì gǔ yīng gǎo,bù fù lóng shé kàn huī sǎo。
是谁招此断肠魂,竹外一枝斜更好。shì shuí zhāo cǐ duàn cháng hún,zhú wài yī zhī xié gèng hǎo。

观丧事

方回

悠悠谁到百年身,百万杭民一聚薪。yōu yōu shuí dào bǎi nián shēn,bǎi wàn háng mín yī jù xīn。
棺内棺前争几许,挽郎自是白须人。guān nèi guān qián zhēng jǐ xǔ,wǎn láng zì shì bái xū rén。

中秋雨

方回

瘴疠干戈脱此生,一隅略见旧承平。zhàng lì gàn gē tuō cǐ shēng,yī yú lüè jiàn jiù chéng píng。
上元灯火中秋月,但苦人心不肯晴。shàng yuán dēng huǒ zhōng qiū yuè,dàn kǔ rén xīn bù kěn qíng。

赠相士王秀溪

方回

不惜佳人国为倾,髑髅头盖野狐精。bù xī jiā rén guó wèi qīng,dú lóu tóu gài yě hú jīng。
丈夫更有何郎粉,老眼须君业镜明。zhàng fū gèng yǒu hé láng fěn,lǎo yǎn xū jūn yè jìng míng。

庆陆仁重举男四首

方回

治郡年才半买臣,青春天上送麒麟。zhì jùn nián cái bàn mǎi chén,qīng chūn tiān shàng sòng qí lín。
鼎来好事由阴德,曾活澄江十万人。dǐng lái hǎo shì yóu yīn dé,céng huó chéng jiāng shí wàn rén。

庆陆仁重举男四首

方回

相门佳气夜葱葱,早已凭熊更梦熊。xiāng mén jiā qì yè cōng cōng,zǎo yǐ píng xióng gèng mèng xióng。
二十此郎作文赋,乃翁仍是黑头公。èr shí cǐ láng zuò wén fù,nǎi wēng réng shì hēi tóu gōng。

庆陆仁重举男四首

方回

升平重见上元天,箫鼓声中璧月圆。shēng píng zhòng jiàn shàng yuán tiān,xiāo gǔ shēng zhōng bì yuè yuán。
惟有高门更多喜,金盘分送洗儿钱。wéi yǒu gāo mén gèng duō xǐ,jīn pán fēn sòng xǐ ér qián。

庆陆仁重举男四首

方回

积善悬知庆有馀,芝兰衮衮秀阶除。jī shàn xuán zhī qìng yǒu yú,zhī lán gǔn gǔn xiù jiē chú。
紫阳一滴泉源远,早聘名儒授四书。zǐ yáng yī dī quán yuán yuǎn,zǎo pìn míng rú shòu sì shū。

赠相士戚淳祖

方回

朝匹吴君暮越臣,一颦何用訾东邻。cháo pǐ wú jūn mù yuè chén,yī pín hé yòng zī dōng lín。
阿承丑女五噫妇,似胜苎萝山下人。ā chéng chǒu nǚ wǔ yī fù,shì shèng zhù luó shān xià rén。

春寒

方回

灯节萧条雷后雪,花天料峭雨馀霜。dēng jié xiāo tiáo léi hòu xuě,huā tiān liào qiào yǔ yú shuāng。
经旬不出无情绪,恰见鹅儿似酒黄。jīng xún bù chū wú qíng xù,qià jiàn é ér shì jiǔ huáng。

新晴

方回

女伴新晴喜晒衣,老人闲步览春晖。nǚ bàn xīn qíng xǐ shài yī,lǎo rén xián bù lǎn chūn huī。
隔篱一树桃花发,初见今年粉蝶飞。gé lí yī shù táo huā fā,chū jiàn jīn nián fěn dié fēi。

樱桃花

方回

浅浅花开料峭风,苦无妖色画难工。qiǎn qiǎn huā kāi liào qiào fēng,kǔ wú yāo sè huà nán gōng。
十分不肯精神露,留与他时著子红。shí fēn bù kěn jīng shén lù,liú yǔ tā shí zhù zi hóng。

海棠花

方回

锦城春色万人迷,饭颗无心著品题。jǐn chéng chūn sè wàn rén mí,fàn kē wú xīn zhù pǐn tí。
实不如华谩秾艳,秋霜谁觑海棠梨。shí bù rú huá mán nóng yàn,qiū shuāng shuí qù hǎi táng lí。

荠菜花

方回

斗草吴王眩越娃,终然输与老陶家。dòu cǎo wú wáng xuàn yuè wá,zhōng rán shū yǔ lǎo táo jiā。
雪挑霜煮春无尽,不似吾园荠菜花。xuě tiāo shuāng zhǔ chūn wú jǐn,bù shì wú yuán jì cài huā。

青菜花

方回

只供寒士饱诗肠,不伴佳人上绣床。zhǐ gōng hán shì bǎo shī cháng,bù bàn jiā rén shàng xiù chuáng。
黄蝶似花花似蝶,柴门春尽满田香。huáng dié shì huā huā shì dié,chái mén chūn jǐn mǎn tián xiāng。