古诗词

题徐仲彬达观亭

方回

乾涵坤毓万汇夥,独得为人赖钧播。qián hán kūn yù wàn huì huǒ,dú dé wèi rén lài jūn bō。
八尺身为天地赘,一寸心将天地裹。bā chǐ shēn wèi tiān dì zhuì,yī cùn xīn jiāng tiān dì guǒ。
道眼自应非肉眼,以心观物无不可。dào yǎn zì yīng fēi ròu yǎn,yǐ xīn guān wù wú bù kě。
灵台光洁日月悬,肯使一丝挂尘堁。líng tái guāng jié rì yuè xuán,kěn shǐ yī sī guà chén kè。
老寿龟鹤夭蠛蠓,博大鹏鲲小蜾蠃。lǎo shòu guī hè yāo miè měng,bó dà péng kūn xiǎo guǒ luǒ。
王侯云霄纵翱翔,奴隶泥涂淹坎轲。wáng hóu yún xiāo zòng áo xiáng,nú lì ní tú yān kǎn kē。
雷霆起蛰春生儿,霜露敛华秋结果。léi tíng qǐ zhé chūn shēng ér,shuāng lù liǎn huá qiū jié guǒ。
防风九亩霸十围,痿痹支离蹒跚跛。fáng fēng jiǔ mǔ bà shí wéi,wěi bì zhī lí pán shān bǒ。
二五之精形相禅,彼胡魁梧此么么。èr wǔ zhī jīng xíng xiāng chán,bǐ hú kuí wú cǐ me me。
天所赋予各有命,女子岂羡弧矢左。tiān suǒ fù yǔ gè yǒu mìng,nǚ zi qǐ xiàn hú shǐ zuǒ。
蝼蚁君臣雁弟兄,道理大处无细琐。lóu yǐ jūn chén yàn dì xiōng,dào lǐ dà chù wú xì suǒ。
洪纤各遂逍遥游,续凫之颈尔其叵。hóng xiān gè suì xiāo yáo yóu,xù fú zhī jǐng ěr qí pǒ。
徐侯读书得玉匙,圣人门户启关锁。xú hóu dú shū dé yù shi,shèng rén mén hù qǐ guān suǒ。
用宾屡扬北上鞭,大隐荐鼓南游柁。yòng bīn lǚ yáng běi shàng biān,dà yǐn jiàn gǔ nán yóu duò。
筑室金陵割钟山,临川僻学百义堕。zhù shì jīn líng gē zhōng shān,lín chuān pì xué bǎi yì duò。
千古子在川上心,想见解衣盘礴裸。qiān gǔ zi zài chuān shàng xīn,xiǎng jiàn jiě yī pán bó luǒ。
梧桐杨柳竹阴间,菱荷叠重花婀娜。wú tóng yáng liǔ zhú yīn jiān,líng hé dié zhòng huā ē nà。
弄丸一卷经世书,内篇外篇夜灯火。nòng wán yī juǎn jīng shì shū,nèi piān wài piān yè dēng huǒ。
静寂动感来无穷,昭布森列俱帖妥。jìng jì dòng gǎn lái wú qióng,zhāo bù sēn liè jù tiē tuǒ。
通达居然今贾傅,岂容栖迟老江沱。tōng dá jū rán jīn jiǎ fù,qǐ róng qī chí lǎo jiāng tuó。
乘流止坎大厥观,进退久速不预揣。chéng liú zhǐ kǎn dà jué guān,jìn tuì jiǔ sù bù yù chuāi。
熏天富贵腊毒味,涎讵肯流颐敢朵。xūn tiān fù guì là dú wèi,xián jù kěn liú yí gǎn duǒ。
窗前草青鹿共眠,槛外沙白鸥同坐。chuāng qián cǎo qīng lù gòng mián,kǎn wài shā bái ōu tóng zuò。
忘机得意茅三间,焉用陶朱西施舸。wàng jī dé yì máo sān jiān,yān yòng táo zhū xī shī gě。
况又义方延硕师,乃父析薪子克荷。kuàng yòu yì fāng yán shuò shī,nǎi fù xī xīn zi kè hé。
此诗擿抉宇宙秘,察君襟抱吾亦颇。cǐ shī tī jué yǔ zhòu mì,chá jūn jīn bào wú yì pǒ。
世间俗物未必识,我知鱼乐子非我。shì jiān sú wù wèi bì shí,wǒ zhī yú lè zi fēi wǒ。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

赠笔工冯应科

方回

世言善书不择笔,此物岂可不精择。shì yán shàn shū bù zé bǐ,cǐ wù qǐ kě bù jīng zé。
空弓难责养由射,快剑始堪孟贲击。kōng gōng nán zé yǎng yóu shè,kuài jiàn shǐ kān mèng bēn jī。
多钱而贾长袖舞,工良器利贵相得。duō qián ér jiǎ zhǎng xiù wǔ,gōng liáng qì lì guì xiāng dé。
文房四宝拟四贤,最不易致管城伯。wén fáng sì bǎo nǐ sì xián,zuì bù yì zhì guǎn chéng bó。
乍可微钝勿太尖,又恐过肥宁少瘠。zhà kě wēi dùn wù tài jiān,yòu kǒng guò féi níng shǎo jí。
一兔仅足成一枚,奈何捃束动??。yī tù jǐn zú chéng yī méi,nài hé jùn shù dòng jí jí。
氄毛乱毳纷交加,醉人蓬首发不栉。rǒng máo luàn cuì fēn jiāo jiā,zuì rén péng shǒu fā bù zhì。
落腕当如画铁椎,顾乃蒌弱欠筋力。luò wàn dāng rú huà tiě chuí,gù nǎi lóu ruò qiàn jīn lì。
山谷道人昔有取,诸葛鸡距异枣核。shān gǔ dào rén xī yǒu qǔ,zhū gé jī jù yì zǎo hé。
长句哦赠林为之,馀子徐偃似无骨。zhǎng jù ó zèng lín wèi zhī,yú zi xú yǎn shì wú gǔ。
上党华陵君家孙,苦心隐艺造玄极。shàng dǎng huá líng jūn jiā sūn,kǔ xīn yǐn yì zào xuán jí。
买非其人拂袖行,但取赏音不论直。mǎi fēi qí rén fú xiù xíng,dàn qǔ shǎng yīn bù lùn zhí。
二毫三副及散卓,随意真行作波磔。èr háo sān fù jí sàn zhuó,suí yì zhēn xíng zuò bō zhé。
燕丹匕首付荆卿,血不濡缕笑空擿。yàn dān bǐ shǒu fù jīng qīng,xuè bù rú lǚ xiào kōng tī。
紫鸲鹆眼刷丝文,谁无端石与歙石。zǐ qú yù yǎn shuā sī wén,shuí wú duān shí yǔ shè shí。
奚李法传外诸孙,我亦尚有潘衡墨。xī lǐ fǎ chuán wài zhū sūn,wǒ yì shàng yǒu pān héng mò。
捣冰槌玉乌丝栏,百轴千筒动充斥。dǎo bīng chuí yù wū sī lán,bǎi zhóu qiān tǒng dòng chōng chì。
惟有毛锥真强项,不受折简屡太息。wéi yǒu máo zhuī zhēn qiáng xiàng,bù shòu zhé jiǎn lǚ tài xī。
善书今谁第一人,冯应科笔今第一。shàn shū jīn shuí dì yī rén,féng yīng kē bǐ jīn dì yī。

杂书五首

方回

鼻涕垂颐银竹冻,脑脂遮眼黑花飞。bí tì chuí yí yín zhú dòng,nǎo zhī zhē yǎn hēi huā fēi。
此身尚觉非吾有,焉问人间万事非。cǐ shēn shàng jué fēi wú yǒu,yān wèn rén jiān wàn shì fēi。

杂书五首

方回

卜世周家谓过之,从来历数亦难知。bo shì zhōu jiā wèi guò zhī,cóng lái lì shù yì nán zhī。
岂期河洛亡三翮,不比房心续续微。qǐ qī hé luò wáng sān hé,bù bǐ fáng xīn xù xù wēi。

杂书五首

方回

细修佳传酬知己,曲就微生赖若人。xì xiū jiā chuán chóu zhī jǐ,qū jiù wēi shēng lài ruò rén。
一点报恩心独在,时时常见梦中身。yī diǎn bào ēn xīn dú zài,shí shí cháng jiàn mèng zhōng shēn。

杂书五首

方回

一毫不敢昧苍天,生世明年七十年。yī háo bù gǎn mèi cāng tiān,shēng shì míng nián qī shí nián。
自恨肉身无报答,日常饱饭夜安眠。zì hèn ròu shēn wú bào dá,rì cháng bǎo fàn yè ān mián。

杂书五首

方回

饶君遒紧日千篇,未办骊珠出九渊。ráo jūn qiú jǐn rì qiān piān,wèi bàn lí zhū chū jiǔ yuān。
欲诣彭城陈正字,须参南岳赵章泉。yù yì péng chéng chén zhèng zì,xū cān nán yuè zhào zhāng quán。

于氏琵琶行

方回

君不见木兰女郎代戍边,铁甲卧起二十年。jūn bù jiàn mù lán nǚ láng dài shù biān,tiě jiǎ wò qǐ èr shí nián。
不知谁作古乐府,至今流传木兰篇。bù zhī shuí zuò gǔ lè fǔ,zhì jīn liú chuán mù lán piān。
又不见公孙大娘舞剑器,挥霍低昂动天地。yòu bù jiàn gōng sūn dà niáng wǔ jiàn qì,huī huò dī áng dòng tiān dì。
我杜少陵有长歌,每一读之生壮气。wǒ dù shǎo líng yǒu zhǎng gē,měi yī dú zhī shēng zhuàng qì。
汉时昭君颜如花,强令出塞禁风沙。hàn shí zhāo jūn yán rú huā,qiáng lìng chū sāi jìn fēng shā。
马上无以写愁思,推手为琵却手琶。mǎ shàng wú yǐ xiě chóu sī,tuī shǒu wèi pí què shǒu pá。
昭君死作青冢土,琵琶却传来汉家。zhāo jūn sǐ zuò qīng zhǒng tǔ,pí pá què chuán lái hàn jiā。
一弦一字万怨恨,始听欢乐终咨嗟。yī xián yī zì wàn yuàn hèn,shǐ tīng huān lè zhōng zī jiē。
燕代佳人有于氏,春日黄莺韵桃李。yàn dài jiā rén yǒu yú shì,chūn rì huáng yīng yùn táo lǐ。
齿犀微露朱砂唇,手荑缓转青葱指。chǐ xī wēi lù zhū shā chún,shǒu tí huǎn zhuǎn qīng cōng zhǐ。
声外调声非杆拨,意中写意自宫徵。shēng wài diào shēng fēi gān bō,yì zhōng xiě yì zì gōng zhēng。
曲阑歌罢或潸然,何能动人一至此。qū lán gē bà huò shān rán,hé néng dòng rén yī zhì cǐ。
有时不用琵琶歌,辩如仪秦勇贲轲。yǒu shí bù yòng pí pá gē,biàn rú yí qín yǒng bēn kē。
武昌东西说赤壁,洙泗南北夸黄河。wǔ chāng dōng xī shuō chì bì,zhū sì nán běi kuā huáng hé。
一炬一失百万却,古今胜败何其多。yī jù yī shī bǎi wàn què,gǔ jīn shèng bài hé qí duō。
拔山盖世亦泪下,骓兮虞兮奈若何。bá shān gài shì yì lèi xià,zhuī xī yú xī nài ruò hé。
老夫嗜好无它癖,为尔看朱几成碧。lǎo fū shì hǎo wú tā pǐ,wèi ěr kàn zhū jǐ chéng bì。
白发多情似乐天,衫袖江州司马湿。bái fā duō qíng shì lè tiān,shān xiù jiāng zhōu sī mǎ shī。
前身不是木兰旧女郎,今生恐是公孙真大娘。qián shēn bù shì mù lán jiù nǚ láng,jīn shēng kǒng shì gōng sūn zhēn dà niáng。
哦此琵琶敲诗肠,尔或因之姓名香。ó cǐ pí pá qiāo shī cháng,ěr huò yīn zhī xìng míng xiāng。

读孟信州和方亨道六月雨时当雪天改为欲作雪先作雨次韵

方回

欲作雪,先作雨,十月墐户入室处。yù zuò xuě,xiān zuò yǔ,shí yuè jìn hù rù shì chù。
东作丰登未可期,南方瘴疠已堪御。dōng zuò fēng dēng wèi kě qī,nán fāng zhàng lì yǐ kān yù。
去年雪不及腊间,霜天桃杏敷红颜。qù nián xuě bù jí là jiān,shuāng tiān táo xìng fū hóng yán。
今年夏竟无冰卖,富屋钱谩堆如山。jīn nián xià jìng wú bīng mài,fù wū qián mán duī rú shān。
秋来数郡融风烈,万舍烟灰千屋拆。qiū lái shù jùn róng fēng liè,wàn shě yān huī qiān wū chāi。
骄阳失性化为霖,鞭蛟笞龙精髓竭。jiāo yáng shī xìng huà wèi lín,biān jiāo chī lóng jīng suǐ jié。
救火救水不少闲,民生下土何其难。jiù huǒ jiù shuǐ bù shǎo xián,mín shēng xià tǔ hé qí nán。
此时早降六花瑞,时寒休徵犹可还。cǐ shí zǎo jiàng liù huā ruì,shí hán xiū zhēng yóu kě hái。
雁低楼外彤云起,万里北风开爽气。yàn dī lóu wài tóng yún qǐ,wàn lǐ běi fēng kāi shuǎng qì。
雨声一变为霰声,霰效前驱雪踵至。yǔ shēng yī biàn wèi xiàn shēng,xiàn xiào qián qū xuě zhǒng zhì。
古称民以食为天,天欲饱民殊易然,但恐燮理无真贤。gǔ chēng mín yǐ shí wèi tiān,tiān yù bǎo mín shū yì rán,dàn kǒng xiè lǐ wú zhēn xián。
果能燮理得真贤,岂不一白二白三白年年当有年。guǒ néng xiè lǐ dé zhēn xián,qǐ bù yī bái èr bái sān bái nián nián dāng yǒu nián。

用夹谷子括吴山晚眺韵十首

方回

湖共江宽更海宽,遥天纵玩复横观。hú gòng jiāng kuān gèng hǎi kuān,yáo tiān zòng wán fù héng guān。
雅知山对吟肩瘦,未怯霜欺醉面寒。yǎ zhī shān duì yín jiān shòu,wèi qiè shuāng qī zuì miàn hán。
感召丰登饶粒食,抚摩瘦敝起雕残。gǎn zhào fēng dēng ráo lì shí,fǔ mó shòu bì qǐ diāo cán。
生灵百万俱高枕,公亦官清梦寐安。shēng líng bǎi wàn jù gāo zhěn,gōng yì guān qīng mèng mèi ān。

用夹谷子括吴山晚眺韵十首

方回

三吴百越楚天宽,不厌登临不厌观。sān wú bǎi yuè chǔ tiān kuān,bù yàn dēng lín bù yàn guān。
画舫红桥随处有,丹楼碧宇倚空寒。huà fǎng hóng qiáo suí chù yǒu,dān lóu bì yǔ yǐ kōng hán。
梅边吟思春光早,雁外归心夕照残。méi biān yín sī chūn guāng zǎo,yàn wài guī xīn xī zhào cán。
灯火沙河塘上路,岂无冻屋卧袁安。dēng huǒ shā hé táng shàng lù,qǐ wú dòng wū wò yuán ān。

用夹谷子括吴山晚眺韵十首

方回

梯天直上俯平宽,故国繁华尚可观。tī tiān zhí shàng fǔ píng kuān,gù guó fán huá shàng kě guān。
西子有船春色去,伍员无庙暮涛寒。xī zi yǒu chuán chūn sè qù,wǔ yuán wú miào mù tāo hán。
九原事往人难问,四序功成岁又残。jiǔ yuán shì wǎng rén nán wèn,sì xù gōng chéng suì yòu cán。
米贱酒平慰迟暮,巢林聊得一枝安。mǐ jiàn jiǔ píng wèi chí mù,cháo lín liáo dé yī zhī ān。

用夹谷子括吴山晚眺韵十首

方回

抖擞羁怀强自宽,时登吴阜一闲观。dǒu sǒu jī huái qiáng zì kuān,shí dēng wú fù yī xián guān。
陆机不作莼羹在,雷焕无踪剑气寒。lù jī bù zuò chún gēng zài,léi huàn wú zōng jiàn qì hán。
倏忽池台荒草合,等闲歌舞落花残。shū hū chí tái huāng cǎo hé,děng xián gē wǔ luò huā cán。
兴亡生死真常在,命要深知分要安。xīng wáng shēng sǐ zhēn cháng zài,mìng yào shēn zhī fēn yào ān。

用夹谷子括吴山晚眺韵十首

方回

泰伯封疆四望宽,胜将吴越旧书观。tài bó fēng jiāng sì wàng kuān,shèng jiāng wú yuè jiù shū guān。
苎罗山下春才到,麋鹿台边沼已寒。zhù luó shān xià chūn cái dào,mí lù tái biān zhǎo yǐ hán。
不有采香专怙宠,可能尝胆便除残。bù yǒu cǎi xiāng zhuān hù chǒng,kě néng cháng dǎn biàn chú cán。
今年木德临心宿,重见家家衽席安。jīn nián mù dé lín xīn sù,zhòng jiàn jiā jiā rèn xí ān。

用夹谷子括吴山晚眺韵十首

方回

一锥无地百弓宽,万事须分两眼观。yī zhuī wú dì bǎi gōng kuān,wàn shì xū fēn liǎng yǎn guān。
仙子楼居凌倒景,野人卉服耐奇寒。xiān zi lóu jū líng dào jǐng,yě rén huì fú nài qí hán。
金钗玉斝春帷满,黄卷青灯晓漏残。jīn chāi yù jiǎ chūn wéi mǎn,huáng juǎn qīng dēng xiǎo lòu cán。
兴废荣枯手翻覆,几家能遣子孙安。xīng fèi róng kū shǒu fān fù,jǐ jiā néng qiǎn zi sūn ān。

用夹谷子括吴山晚眺韵十首

方回

荡荡天宽眼亦宽,区区笑尔井中观。dàng dàng tiān kuān yǎn yì kuān,qū qū xiào ěr jǐng zhōng guān。
帆来狗国毛人远,楼倚牛郎织女寒。fān lái gǒu guó máo rén yuǎn,lóu yǐ niú láng zhī nǚ hán。
迅速年华榆燧改,槁枯世味蔗滓残。xùn sù nián huá yú suì gǎi,gǎo kū shì wèi zhè zǐ cán。
绝怜棺粪纷纷梦,未必槐安果是安。jué lián guān fèn fēn fēn mèng,wèi bì huái ān guǒ shì ān。