古诗词

题东平张智卿梅轩尝以墨梅一幅自随

方回

大庾岭头江南北,生平走遍梅花国。dà yǔ lǐng tóu jiāng nán běi,shēng píng zǒu biàn méi huā guó。
天下梅花诗最难,和靖居士占第一。tiān xià méi huā shī zuì nán,hé jìng jū shì zhàn dì yī。
七十四翁诗万篇,一句梅花吟不得。qī shí sì wēng shī wàn piān,yī jù méi huā yín bù dé。
譬如江夏黄鹤楼,既有崔颢无李白。pì rú jiāng xià huáng hè lóu,jì yǒu cuī hào wú lǐ bái。
何人幻出一横枝,毛颖陈玄涂侧釐。hé rén huàn chū yī héng zhī,máo yǐng chén xuán tú cè lí。
不丹不青逞妙手,月窗瘦影吾能移。bù dān bù qīng chěng miào shǒu,yuè chuāng shòu yǐng wú néng yí。
真梅难赋赋写梅,虚叟大叫尤难之。zhēn méi nán fù fù xiě méi,xū sǒu dà jiào yóu nán zhī。
前身相马九方句,焉能压倒简斋诗。qián shēn xiāng mǎ jiǔ fāng jù,yān néng yā dào jiǎn zhāi shī。
张侯随轩梅一幅,什袭珍藏过宝玉。zhāng hóu suí xuān méi yī fú,shén xí zhēn cáng guò bǎo yù。
南征不取万户侯,北归未即九州督。nán zhēng bù qǔ wàn hù hóu,běi guī wèi jí jiǔ zhōu dū。
借梅为题求诗人,中原名士诗满轴。jiè méi wèi tí qiú shī rén,zhōng yuán míng shì shī mǎn zhóu。
和靖简斋亦不无,顾惭才尽难貂续。hé jìng jiǎn zhāi yì bù wú,gù cán cái jǐn nán diāo xù。
张侯今在西湖隈,竹篱茅屋扃苍苔。zhāng hóu jīn zài xī hú wēi,zhú lí máo wū jiōng cāng tái。
我亦自有梅世界,紫阳山中归去来。wǒ yì zì yǒu méi shì jiè,zǐ yáng shān zhōng guī qù lái。
梅花开时看梅开,花未开时看画梅。méi huā kāi shí kàn méi kāi,huā wèi kāi shí kàn huà méi。
不用雕肝刻肺被梅恼,但当一杯一杯复一杯。bù yòng diāo gān kè fèi bèi méi nǎo,dàn dāng yī bēi yī bēi fù yī bēi。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

立夏五首

方回

说与江湖故旧知,不曾得句未为诗。shuō yǔ jiāng hú gù jiù zhī,bù céng dé jù wèi wèi shī。
一更一至五更五,半是搔头不寐时。yī gèng yī zhì wǔ gèng wǔ,bàn shì sāo tóu bù mèi shí。

立夏五首

方回

路过偏岭暑风凉,草色连天七寸长。lù guò piān lǐng shǔ fēng liáng,cǎo sè lián tiān qī cùn zhǎng。
无限牛羊无树木,青青六月地椒香。wú xiàn niú yáng wú shù mù,qīng qīng liù yuè dì jiāo xiāng。

立夏五首

方回

南华六祖老卢能,宇宙千灯复万灯。nán huá liù zǔ lǎo lú néng,yǔ zhòu qiān dēng fù wàn dēng。
佛法平生吾不信,神交一二老诗僧。fú fǎ píng shēng wú bù xìn,shén jiāo yī èr lǎo shī sēng。

李仲宾墨竹四首

方回

乾坤各各变三爻,坎兑相依似泰交。qián kūn gè gè biàn sān yáo,kǎn duì xiāng yī shì tài jiāo。
认得易中甘节卦,箨龙贞干写烟梢。rèn dé yì zhōng gān jié guà,tuò lóng zhēn gàn xiě yān shāo。

李仲宾墨竹四首

方回

春生夏长出墙头,含箨新梢玉版抽。chūn shēng xià zhǎng chū qiáng tóu,hán tuò xīn shāo yù bǎn chōu。
宜雪宜霜无不可,如椽且与貌宜秋。yí xuě yí shuāng wú bù kě,rú chuán qiě yǔ mào yí qiū。

李仲宾墨竹四首

方回

心空节劲翠筠浓,冷笑凡花诲冶容。xīn kōng jié jìn cuì yún nóng,lěng xiào fán huā huì yě róng。
可是人间秋水碧,东方七宿应苍龙。kě shì rén jiān qiū shuǐ bì,dōng fāng qī sù yīng cāng lóng。

李仲宾墨竹四首

方回

渭川千亩入毫端,子美临风野色寒。wèi chuān qiān mǔ rù háo duān,zi měi lín fēng yě sè hán。
不是画师即诗客,可能收拾与人看。bù shì huà shī jí shī kè,kě néng shōu shí yǔ rén kàn。

题米元晖寒林

方回

善书善画古来希,前辈风流日渐微。shàn shū shàn huà gǔ lái xī,qián bèi fēng liú rì jiàn wēi。
开卷令人忆羲献,米元章更米元晖。kāi juǎn lìng rén yì xī xiàn,mǐ yuán zhāng gèng mǐ yuán huī。

题叶兰坡居士兰

方回

一花一干秀春风,此论黄家太史公。yī huā yī gàn xiù chūn fēng,cǐ lùn huáng jiā tài shǐ gōng。
若问灵均旧纫佩,零陵香出古湘中。ruò wèn líng jūn jiù rèn pèi,líng líng xiāng chū gǔ xiāng zhōng。

题杨叔雅水墨百花图

方回

梅梢前后两枝春,百世中间各写真。méi shāo qián hòu liǎng zhī chūn,bǎi shì zhōng jiān gè xiě zhēn。
忽见花王大如斗,始知天地有君臣。hū jiàn huā wáng dà rú dòu,shǐ zhī tiān dì yǒu jūn chén。

题坡仙求心斋三字

方回

千圣相传止一机,常惺惺法免危微。qiān shèng xiāng chuán zhǐ yī jī,cháng xīng xīng fǎ miǎn wēi wēi。
但于方寸求吾事,莫问坡书是与非。dàn yú fāng cùn qiú wú shì,mò wèn pō shū shì yǔ fēi。

次韵芝田上人子虚二首

方回

年长山僧五十秋,每携诗卷过吾楼。nián zhǎng shān sēng wǔ shí qiū,měi xié shī juǎn guò wú lóu。
老衰英妙心相似,灵隐亭前水不流。lǎo shuāi yīng miào xīn xiāng shì,líng yǐn tíng qián shuǐ bù liú。

次韵芝田上人子虚二首

方回

为问葛藤禅律论,口钳舌结更无言。wèi wèn gé téng chán lǜ lùn,kǒu qián shé jié gèng wú yán。
何如了办眼前事,且说诗家不二门。hé rú le bàn yǎn qián shì,qiě shuō shī jiā bù èr mén。

题王义之云隐

方回

心天界限绝尘氛,廛市虽喧耳不闻。xīn tiān jiè xiàn jué chén fēn,chán shì suī xuān ěr bù wén。
大隐从来非小隐,可须深入万重云。dà yǐn cóng lái fēi xiǎo yǐn,kě xū shēn rù wàn zhòng yún。

至节前一日六首

方回

少陵早是沧浪客,马援真成矍铄翁。shǎo líng zǎo shì cāng làng kè,mǎ yuán zhēn chéng jué shuò wēng。
四十五年忝科第,一生心与布衣同。sì shí wǔ nián tiǎn kē dì,yī shēng xīn yǔ bù yī tóng。