古诗词

题东平张智卿梅轩尝以墨梅一幅自随

方回

大庾岭头江南北,生平走遍梅花国。dà yǔ lǐng tóu jiāng nán běi,shēng píng zǒu biàn méi huā guó。
天下梅花诗最难,和靖居士占第一。tiān xià méi huā shī zuì nán,hé jìng jū shì zhàn dì yī。
七十四翁诗万篇,一句梅花吟不得。qī shí sì wēng shī wàn piān,yī jù méi huā yín bù dé。
譬如江夏黄鹤楼,既有崔颢无李白。pì rú jiāng xià huáng hè lóu,jì yǒu cuī hào wú lǐ bái。
何人幻出一横枝,毛颖陈玄涂侧釐。hé rén huàn chū yī héng zhī,máo yǐng chén xuán tú cè lí。
不丹不青逞妙手,月窗瘦影吾能移。bù dān bù qīng chěng miào shǒu,yuè chuāng shòu yǐng wú néng yí。
真梅难赋赋写梅,虚叟大叫尤难之。zhēn méi nán fù fù xiě méi,xū sǒu dà jiào yóu nán zhī。
前身相马九方句,焉能压倒简斋诗。qián shēn xiāng mǎ jiǔ fāng jù,yān néng yā dào jiǎn zhāi shī。
张侯随轩梅一幅,什袭珍藏过宝玉。zhāng hóu suí xuān méi yī fú,shén xí zhēn cáng guò bǎo yù。
南征不取万户侯,北归未即九州督。nán zhēng bù qǔ wàn hù hóu,běi guī wèi jí jiǔ zhōu dū。
借梅为题求诗人,中原名士诗满轴。jiè méi wèi tí qiú shī rén,zhōng yuán míng shì shī mǎn zhóu。
和靖简斋亦不无,顾惭才尽难貂续。hé jìng jiǎn zhāi yì bù wú,gù cán cái jǐn nán diāo xù。
张侯今在西湖隈,竹篱茅屋扃苍苔。zhāng hóu jīn zài xī hú wēi,zhú lí máo wū jiōng cāng tái。
我亦自有梅世界,紫阳山中归去来。wǒ yì zì yǒu méi shì jiè,zǐ yáng shān zhōng guī qù lái。
梅花开时看梅开,花未开时看画梅。méi huā kāi shí kàn méi kāi,huā wèi kāi shí kàn huà méi。
不用雕肝刻肺被梅恼,但当一杯一杯复一杯。bù yòng diāo gān kè fèi bèi méi nǎo,dàn dāng yī bēi yī bēi fù yī bēi。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

后天易吟三十首

方回

震位东方木,胡为以帝言。zhèn wèi dōng fāng mù,hú wèi yǐ dì yán。
一芽观出处,主宰见天根。yī yá guān chū chù,zhǔ zǎi jiàn tiān gēn。

后天易吟三十首

方回

万物皆相见,文明午日中。wàn wù jiē xiāng jiàn,wén míng wǔ rì zhōng。
圣人南面立,品汇各亨通。shèng rén nán miàn lì,pǐn huì gè hēng tōng。

后天易吟三十首

方回

兑泽何言说,秋成看水田。duì zé hé yán shuō,qiū chéng kàn shuǐ tián。
黄云万万顷,滋润作丰年。huáng yún wàn wàn qǐng,zī rùn zuò fēng nián。

后天易吟三十首

方回

天一实生水,冬藏坎次乾。tiān yī shí shēng shuǐ,dōng cáng kǎn cì qián。
精神要休养,酝酿出春天。jīng shén yào xiū yǎng,yùn niàng chū chūn tiān。

后天易吟三十首

方回

万物天为大,中间地次之。wàn wù tiān wèi dà,zhōng jiān dì cì zhī。
成功付诸子,父母似无为。chéng gōng fù zhū zi,fù mǔ shì wú wèi。

后天易吟三十首

方回

雷风火泽水,独艮不言山。léi fēng huǒ zé shuǐ,dú gěn bù yán shān。
朔易指方位,万形消息间。shuò yì zhǐ fāng wèi,wàn xíng xiāo xī jiān。

后天易吟三十首

方回

君知已似嗣,音义古来同。jūn zhī yǐ shì sì,yīn yì gǔ lái tóng。
万物生相续,南薰鼓巽风。wàn wù shēng xiāng xù,nán xūn gǔ xùn fēng。

后天易吟三十首

方回

役物至未极,分明土王时。yì wù zhì wèi jí,fēn míng tǔ wáng shí。
嗣火孕金气,秋成方在兹。sì huǒ yùn jīn qì,qiū chéng fāng zài zī。

后天易吟三十首

方回

阳生在十月,亥谓之天门。yáng shēng zài shí yuè,hài wèi zhī tiān mén。
战乎乾者物,乾实战于坤。zhàn hū qián zhě wù,qián shí zhàn yú kūn。

后天易吟三十首

方回

八列方隅位,四周分至时。bā liè fāng yú wèi,sì zhōu fēn zhì shí。
画疆兴庶务,地矩囿天规。huà jiāng xīng shù wù,dì jǔ yòu tiān guī。

后天易吟三十首

方回

宗庙蒸尝礼,朝廷觐见仪。zōng miào zhēng cháng lǐ,cháo tíng jìn jiàn yí。
无穷天下事,不过似农时。wú qióng tiān xià shì,bù guò shì nóng shí。

后天易吟三十首

方回

细玩文王卦,如何法地方。xì wán wén wáng guà,rú hé fǎ dì fāng。
田从一井起,乡遂及要荒。tián cóng yī jǐng qǐ,xiāng suì jí yào huāng。

后天易吟三十首

方回

观身不见背,动体悉由心。guān shēn bù jiàn bèi,dòng tǐ xī yóu xīn。
向阳负阴处,离坎细推寻。xiàng yáng fù yīn chù,lí kǎn xì tuī xún。

后天易吟三十首

方回

次谦终以巽,九卦至三陈。cì qiān zhōng yǐ xùn,jiǔ guà zhì sān chén。
圣人有忧患,何况是凡人。shèng rén yǒu yōu huàn,hé kuàng shì fán rén。

后天易吟三十首

方回

元亨犹利正,始可用纯乾。yuán hēng yóu lì zhèng,shǐ kě yòng chún qián。
未了一贞字,何由保性天。wèi le yī zhēn zì,hé yóu bǎo xìng tiān。