古诗词

秋风歌

方回

君不见七月一日海上风,浙水西东淮水东。jūn bù jiàn qī yuè yī rì hǎi shàng fēng,zhè shuǐ xī dōng huái shuǐ dōng。
盐亭网户十万许,潮头三丈一扫空。yán tíng wǎng hù shí wàn xǔ,cháo tóu sān zhàng yī sǎo kōng。
高门大屋耸金碧,瞬息浮入龙王宫。gāo mén dà wū sǒng jīn bì,shùn xī fú rù lóng wáng gōng。
官吏军民不知几,肉无肥瘦鱼腹中。guān lì jūn mín bù zhī jǐ,ròu wú féi shòu yú fù zhōng。
纵尸横骨互撑拄,蝇蚋姑嘬鹰鹯同。zòng shī héng gǔ hù chēng zhǔ,yíng ruì gū chuài yīng zhān tóng。
人家妇女金缠臂,恶少斫之残血红。rén jiā fù nǚ jīn chán bì,è shǎo zhuó zhī cán xuè hóng。
富商大贾浮巨舶,犀象珠玑夸豪雄。fù shāng dà jiǎ fú jù bó,xī xiàng zhū jī kuā háo xióng。
三五百艘□□□,□□纸船纸梢工。sān wǔ bǎi sōu,zhǐ chuán zhǐ shāo gōng。
善登高树毒蛇满,善泅有蛇缠其躬。shàn dēng gāo shù dú shé mǎn,shàn qiú yǒu shé chán qí gōng。
□□□家无一口,甚寇屠戮兵战攻。jiā wú yī kǒu,shén kòu tú lù bīng zhàn gōng。
我忆淳熙前辛丑,赤地□□飞蝗虫。wǒ yì chún xī qián xīn chǒu,chì dì fēi huáng chóng。
江南人才殊未少,南康救荒赖文公。jiāng nán rén cái shū wèi shǎo,nán kāng jiù huāng lài wén gōng。
我忆嘉熙□辛丑,西湖涸底舟不通。wǒ yì jiā xī xīn chǒu,xī hú hé dǐ zhōu bù tōng。
人肉馒头市肆卖,艮山门潮尧水洪。rén ròu mán tóu shì sì mài,gěn shān mén cháo yáo shuǐ hóng。
水旱厄运古来有,皇天得不怜民穷。shuǐ hàn è yùn gǔ lái yǒu,huáng tiān dé bù lián mín qióng。
辛丑定数不可免,愿言少杀神怨恫。xīn chǒu dìng shù bù kě miǎn,yuàn yán shǎo shā shén yuàn dòng。
七十有五衰病翁,未即就木犹转蓬,侥幸米价不长年岁丰。qī shí yǒu wǔ shuāi bìng wēng,wèi jí jiù mù yóu zhuǎn péng,jiǎo xìng mǐ jià bù zhǎng nián suì fēng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

红蔷薇花

方回

月桂金沙各斗春,蔷薇红透更精神。yuè guì jīn shā gè dòu chūn,qiáng wēi hóng tòu gèng jīng shén。
虽然面似佳人笑,满体锋铓解刺人。suī rán miàn shì jiā rén xiào,mǎn tǐ fēng máng jiě cì rén。

酴醾花

方回

未用炉薰燃笃耨,何须粉面佐娉婷。wèi yòng lú xūn rán dǔ nòu,hé xū fěn miàn zuǒ pīng tíng。
通宵痛饮此花下,露滴杯中酒更醒。tōng xiāo tòng yǐn cǐ huā xià,lù dī bēi zhōng jiǔ gèng xǐng。

木香花

方回

海南药物木香重,何似?松高架花。hǎi nán yào wù mù xiāng zhòng,hé shì chōng sōng gāo jià huā。
春晚日长香满院,天教富贵属诗家。chūn wǎn rì zhǎng xiāng mǎn yuàn,tiān jiào fù guì shǔ shī jiā。

衮绣毬花

方回

舞姬初试薄罗衣,趁蝶随蜂玩午晖。wǔ jī chū shì báo luó yī,chèn dié suí fēng wán wǔ huī。
各折一枝入深院,欢声赢得绣毬归。gè zhé yī zhī rù shēn yuàn,huān shēng yíng dé xiù qiú guī。

芍药花

方回

眼中不复见姚黄,从古扬州亚洛阳。yǎn zhōng bù fù jiàn yáo huáng,cóng gǔ yáng zhōu yà luò yáng。
何止中郎虎贲似,政堪花相相花王。hé zhǐ zhōng láng hǔ bēn shì,zhèng kān huā xiāng xiāng huā wáng。

惜砚中花

方回

花担移来锦绣丛,小窗瓶水浸春风。huā dān yí lái jǐn xiù cóng,xiǎo chuāng píng shuǐ jìn chūn fēng。
朝来不忍轻磨墨,落砚香粘数点红。cháo lái bù rěn qīng mó mò,luò yàn xiāng zhān shù diǎn hóng。

秋日古兰花十首

方回

绿叶梢头紫粟攒,离骚经里古秋兰。lǜ yè shāo tóu zǐ sù zǎn,lí sāo jīng lǐ gǔ qiū lán。
时人误唤孩儿菊,惟有诗翁解细看。shí rén wù huàn hái ér jú,wéi yǒu shī wēng jiě xì kàn。

秋日古兰花十首

方回

可待清秋菊共芳,春苗夏叶已先香。kě dài qīng qiū jú gòng fāng,chūn miáo xià yè yǐ xiān xiāng。
握兰故事人谁识,夙世庞眉汉署郎。wò lán gù shì rén shuí shí,sù shì páng méi hàn shǔ láng。

秋日古兰花十首

方回

远闻香淡近闻浓,紫穗丝丝吐雪茸。yuǎn wén xiāng dàn jìn wén nóng,zǐ suì sī sī tǔ xuě rōng。
不识幽人殢姝子,儿曹方醉木芙蓉。bù shí yōu rén tì shū zi,ér cáo fāng zuì mù fú róng。

秋日古兰花十首

方回

玉露金风喜乍凉,紫茎绿叶荐秋芳。yù lù jīn fēng xǐ zhà liáng,zǐ jīng lǜ yè jiàn qiū fāng。
今年最好中秋月,更着秋兰月下香。jīn nián zuì hǎo zhōng qiū yuè,gèng zhe qiū lán yuè xià xiāng。

秋日古兰花十首

方回

大似斯文不遇时,无人采佩世无知。dà shì sī wén bù yù shí,wú rén cǎi pèi shì wú zhī。
援琴与鼓猗兰操,五百年间一退之。yuán qín yǔ gǔ yī lán cāo,wǔ bǎi nián jiān yī tuì zhī。

秋日古兰花十首

方回

椒浆桂酒蕙蒸殽,学子人能诵楚骚。jiāo jiāng guì jiǔ huì zhēng xiáo,xué zi rén néng sòng chǔ sāo。
惟有籍兰无识者,老夫对尔首频搔。wéi yǒu jí lán wú shí zhě,lǎo fū duì ěr shǒu pín sāo。

秋日古兰花十首

方回

纫兰为佩楚忠臣,直道从来不屈身。rèn lán wèi pèi chǔ zhōng chén,zhí dào cóng lái bù qū shēn。
为报拖金鸣玉者,如君多是折腰人。wèi bào tuō jīn míng yù zhě,rú jūn duō shì zhé yāo rén。

秋日古兰花十首

方回

雪丝松细紫团栾,今代无人识古兰。xuě sī sōng xì zǐ tuán luán,jīn dài wú rén shí gǔ lán。
本草图经川续断,今人误作古兰看。běn cǎo tú jīng chuān xù duàn,jīn rén wù zuò gǔ lán kàn。

秋日古兰花十首

方回

一干一花山谷语,今兰不是古时兰。yī gàn yī huā shān gǔ yǔ,jīn lán bù shì gǔ shí lán。
重阳菊畔千丝紫,隆准曾孙却解看。zhòng yáng jú pàn qiān sī zǐ,lóng zhǔn céng sūn què jiě kàn。