古诗词

送郝同知

方回

仆昔尘忝岁壬戌,甲科为首降为乙。pū xī chén tiǎn suì rén xū,jiǎ kē wèi shǒu jiàng wèi yǐ。
宰相谓己□□□,□实见怒出私臆。zǎi xiāng wèi jǐ,shí jiàn nù chū sī yì。
汉东掌教大洪山,寄名帅幕隶□□。hàn dōng zhǎng jiào dà hóng shān,jì míng shuài mù lì。
□陵还鄂舣安陆,燃火高岸夜伐荻。líng hái è yǐ ān lù,rán huǒ gāo àn yè fá dí。
是时约近一二□,□书有来递铃急。shì shí yuē jìn yī èr,shū yǒu lái dì líng jí。
阃公拆观众太息,郢州新丧二千石。kǔn gōng chāi guān zhòng tài xī,yǐng zhōu xīn sàng èr qiān shí。
□□盖代真人豪,养士万数马千疋。gài dài zhēn rén háo,yǎng shì wàn shù mǎ qiān pǐ。
边头失此老□□,□□以致襄阳失。biān tóu shī cǐ lǎo,yǐ zhì xiāng yáng shī。
世事轮云勿叹嗟,郢州诸子吾皆识。shì shì lún yún wù tàn jiē,yǐng zhōu zhū zi wú jiē shí。
伯仲□□落雕手,舞骑弯弓轰霹雳。bó zhòng luò diāo shǒu,wǔ qí wān gōng hōng pī lì。
黄金锁甲青油幕,黄卷青灯从此出。huáng jīn suǒ jiǎ qīng yóu mù,huáng juǎn qīng dēng cóng cǐ chū。
能为横槊建安诗,不减修禊永和笔。néng wèi héng shuò jiàn ān shī,bù jiǎn xiū xì yǒng hé bǐ。
难弟兄中屈指三,漳州半刺今第一。nán dì xiōng zhōng qū zhǐ sān,zhāng zhōu bàn cì jīn dì yī。
黄閤紫枢乌台官,有求可以唾手得。huáng gé zǐ shū wū tái guān,yǒu qiú kě yǐ tuò shǒu dé。
邂逅一闲二十年,髭雪鬓霜慵不摘。xiè hòu yī xián èr shí nián,zī xuě bìn shuāng yōng bù zhāi。
我老我穷甚于公,公独枉驾顾此客。wǒ lǎo wǒ qióng shén yú gōng,gōng dú wǎng jià gù cǐ kè。
既觞我酒俎豆之,又廑珠玉□□什。jì shāng wǒ jiǔ zǔ dòu zhī,yòu jǐn zhū yù shén。
一别千门换桃符,梅初未白柳遄碧。yī bié qiān mén huàn táo fú,méi chū wèi bái liǔ chuán bì。
人生有若鸿□□,衔芦一枝食数粒。rén shēng yǒu ruò hóng,xián lú yī zhī shí shù lì。
往来去就无定所,寒避江湖暖沙碛。wǎng lái qù jiù wú dìng suǒ,hán bì jiāng hú nuǎn shā qì。
此心与彼独不同,睡里有情梦相忆。cǐ xīn yǔ bǐ dú bù tóng,shuì lǐ yǒu qíng mèng xiāng yì。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

次韵康庆之题予桐江诗卷

方回

每愧诗无古风调,背山楼阁晒花裈。měi kuì shī wú gǔ fēng diào,bèi shān lóu gé shài huā kūn。
稍知海若吞河伯,敢眩蹄涔一勺浑。shāo zhī hǎi ruò tūn hé bó,gǎn xuàn tí cén yī sháo hún。

次韵康庆之题予桐江诗卷

方回

小儒百窘似贫户,薪及扊扅襦作裈。xiǎo rú bǎi jiǒng shì pín hù,xīn jí yǎn yí rú zuò kūn。
梓泽珊瑚许窥否,未多玉璞与金浑。zǐ zé shān hú xǔ kuī fǒu,wèi duō yù pú yǔ jīn hún。

次韵康庆之催借所著及谢见过

方回

闻道公家所著书,担囊荷箧喘肩夫。wén dào gōng jiā suǒ zhù shū,dān náng hé qiè chuǎn jiān fū。
定应未肯轻传借,良贾深藏有若无。dìng yīng wèi kěn qīng chuán jiè,liáng jiǎ shēn cáng yǒu ruò wú。

次韵康庆之催借所著及谢见过

方回

胸涵太古恐无邻,面著微埃讵许亲。xiōng hán tài gǔ kǒng wú lín,miàn zhù wēi āi jù xǔ qīn。
顾肯城南访穷巷,松风时煮一瓯春。gù kěn chéng nán fǎng qióng xiàng,sōng fēng shí zhǔ yī ōu chūn。

重阳吟五首

方回

射蛇戏马老刘郎,不为乾坤减战场。shè shé xì mǎ lǎo liú láng,bù wèi qián kūn jiǎn zhàn chǎng。
三径寒华空怅望,闲居无酒对重阳。sān jìng hán huá kōng chàng wàng,xián jū wú jiǔ duì zhòng yáng。

重阳吟五首

方回

心炎何处不南荒,瘴海烟深有玉堂。xīn yán hé chù bù nán huāng,zhàng hǎi yān shēn yǒu yù táng。
随地著身无得丧,菊花开日即重阳。suí dì zhù shēn wú dé sàng,jú huā kāi rì jí zhòng yáng。

重阳吟五首

方回

此身生死国兴亡,摇落年年本是常。cǐ shēn shēng sǐ guó xīng wáng,yáo luò nián nián běn shì cháng。
无奈潘郎解悽怨,满城风雨近重阳。wú nài pān láng jiě qī yuàn,mǎn chéng fēng yǔ jìn zhòng yáng。

重阳吟五首

方回

衣冠南渡紫微郎,流落天涯事可伤。yī guān nán dù zǐ wēi láng,liú luò tiān yá shì kě shāng。
不是诗人终不会,乱山深处过重阳。bù shì shī rén zhōng bù huì,luàn shān shēn chù guò zhòng yáng。

重阳吟五首

方回

战尘漠漠草荒荒,兵过村空菊自黄。zhàn chén mò mò cǎo huāng huāng,bīng guò cūn kōng jú zì huáng。
死尽亲知身偶在,干戈丛里见重阳。sǐ jǐn qīn zhī shēn ǒu zài,gàn gē cóng lǐ jiàn zhòng yáng。

虽然吟五首

方回

林下机声复碓声,时时犬吠又鸡鸣。lín xià jī shēng fù duì shēng,shí shí quǎn fèi yòu jī míng。
虽然此是寻常物,村落闻之即太平。suī rán cǐ shì xún cháng wù,cūn luò wén zhī jí tài píng。

虽然吟五首

方回

沽酒人家短竹篱,门前三两牧牛儿。gū jiǔ rén jiā duǎn zhú lí,mén qián sān liǎng mù niú ér。
虽然此是寻常物,军马才过不见之。suī rán cǐ shì xún cháng wù,jūn mǎ cái guò bù jiàn zhī。

虽然吟五首

方回

桑柘阴阴间苎麻,店前下马便斟茶。sāng zhè yīn yīn jiān zhù má,diàn qián xià mǎ biàn zhēn chá。
虽然此是寻常物,乱后空村没一家。suī rán cǐ shì xún cháng wù,luàn hòu kōng cūn méi yī jiā。

虽然吟五首

方回

大妇银钗小绿裙,采茶洗菜踏溪云。dà fù yín chāi xiǎo lǜ qún,cǎi chá xǐ cài tà xī yún。
虽然此是寻常物,一旦无踪为过军。suī rán cǐ shì xún cháng wù,yī dàn wú zōng wèi guò jūn。

虽然吟五首

方回

屋上炊烟屋下灯,客来汲井具瓶绳。wū shàng chuī yān wū xià dēng,kè lái jí jǐng jù píng shéng。
虽然此是寻常物,不是承平见不能。suī rán cǐ shì xún cháng wù,bù shì chéng píng jiàn bù néng。

见梅

方回

翠竹阴森护槿篱,玉梅庭院粉墙攲。cuì zhú yīn sēn hù jǐn lí,yù méi tíng yuàn fěn qiáng qī。
几年避地无人住,犹有花开一两枝。jǐ nián bì dì wú rén zhù,yóu yǒu huā kāi yī liǎng zhī。