古诗词

寄题婺源戴氏苍山歌

方回

大苍山,小苍山,有若醉翁亭外滁山环。dà cāng shān,xiǎo cāng shān,yǒu ruò zuì wēng tíng wài chú shān huán。
万梅万竹万松柏,万岩万壑超人寰。wàn méi wàn zhú wàn sōng bǎi,wàn yán wàn hè chāo rén huán。
河洛以来万万卷,上至姚姒下孔颜。hé luò yǐ lái wàn wàn juǎn,shàng zhì yáo sì xià kǒng yán。
蝇头细字藏数世,晁张韩柳笔追还。yíng tóu xì zì cáng shù shì,cháo zhāng hán liǔ bǐ zhuī hái。
三道八韵果何用,时文之学久已删。sān dào bā yùn guǒ hé yòng,shí wén zhī xué jiǔ yǐ shān。
星源幸有此一老,妙龄早悟向上关。xīng yuán xìng yǒu cǐ yī lǎo,miào líng zǎo wù xiàng shàng guān。
明年古希满七十,不知京洛有尘阛。míng nián gǔ xī mǎn qī shí,bù zhī jīng luò yǒu chén huán。
花间自与莺蝶赏,果熟朝共猿猱攀。huā jiān zì yǔ yīng dié shǎng,guǒ shú cháo gòng yuán náo pān。
文人才士过从每樽酒,樵夫牧子亦许荆同班。wén rén cái shì guò cóng měi zūn jiǔ,qiáo fū mù zi yì xǔ jīng tóng bān。
海内一统三十载,书文车轨过荆蛮。hǎi nèi yī tǒng sān shí zài,shū wén chē guǐ guò jīng mán。
捐轩弃冕考槃涧,清朝乃容此士闲。juān xuān qì miǎn kǎo pán jiàn,qīng cháo nǎi róng cǐ shì xián。
神仙窟宅何可到,蓬莱弱水隔险艰。shén xiān kū zhái hé kě dào,péng lái ruò shuǐ gé xiǎn jiān。
安得插翅一飞往,穿深憩密弄潺湲。ān dé chā chì yī fēi wǎng,chuān shēn qì mì nòng chán yuán。
王摩诘心似可拟,陶渊明径焉能扳。wáng mó jí xīn shì kě nǐ,táo yuān míng jìng yān néng bān。
既而思之各有分,命所当得天不悭。jì ér sī zhī gè yǒu fēn,mìng suǒ dāng dé tiān bù qiān。
大苍山,小苍山,此非百顷之家不能办,游人未易窥豹斑。dà cāng shān,xiǎo cāng shān,cǐ fēi bǎi qǐng zhī jiā bù néng bàn,yóu rén wèi yì kuī bào bān。
题诗寄往聊想像,我有把茅独蜗跧。tí shī jì wǎng liáo xiǎng xiàng,wǒ yǒu bǎ máo dú wō quán。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

刘元辉来三首

方回

君宅蒲荷岸,吾庐槿菊篱。jūn zhái pú hé àn,wú lú jǐn jú lí。
相望能几步,不见动逾时。xiāng wàng néng jǐ bù,bù jiàn dòng yú shí。
老更甘清苦,闲应笑拙痴。lǎo gèng gān qīng kǔ,xián yīng xiào zhuō chī。
门迎到花底,衔袖有新诗。mén yíng dào huā dǐ,xián xiù yǒu xīn shī。

刘元辉来三首

方回

浪出惭何益,深居悔已迟。làng chū cán hé yì,shēn jū huǐ yǐ chí。
积忧□□□,□□定非痴。jī yōu,dìng fēi chī。
暗事人能料,幽怀世不知。àn shì rén néng liào,yōu huái shì bù zhī。
叩门有斯客,急以酒浇之。kòu mén yǒu sī kè,jí yǐ jiǔ jiāo zhī。

刘元辉来三首

方回

闻筑船亭就,能来共看花。wén zhù chuán tíng jiù,néng lái gòng kàn huā。
鲞枯庖海物,豆乳买邻家。xiǎng kū páo hǎi wù,dòu rǔ mǎi lín jiā。
稍可从容饮,犹当委曲赊。shāo kě cóng róng yǐn,yóu dāng wěi qū shē。
归途有底急,不肯后昏鸦。guī tú yǒu dǐ jí,bù kěn hòu hūn yā。

园感

方回

栽培逾一纪,补苴又三年。zāi péi yú yī jì,bǔ jū yòu sān nián。
树倚根株在,花凭种子传。shù yǐ gēn zhū zài,huā píng zhǒng zi chuán。
斡移随变幻,颠倒恣颇偏。wò yí suí biàn huàn,diān dào zì pǒ piān。
纵不经兵革,谁能保十全。zòng bù jīng bīng gé,shuí néng bǎo shí quán。

早起

方回

窗曙书灯暗,闲居免报衙。chuāng shǔ shū dēng àn,xián jū miǎn bào yá。
争鸣百舌鸟,各占一枝花。zhēng míng bǎi shé niǎo,gè zhàn yī zhī huā。
寝内儿犹睡,厨中物未赊。qǐn nèi ér yóu shuì,chú zhōng wù wèi shē。
露寒衫袖湿,倚遍石栏斜。lù hán shān xiù shī,yǐ biàn shí lán xié。

感昔

方回

古郡峰峦拥,吾家望最奇。gǔ jùn fēng luán yōng,wú jiā wàng zuì qí。
水疑无去处,树少不阴时。shuǐ yí wú qù chù,shù shǎo bù yīn shí。
岘首名犹在,西州意自悲。xiàn shǒu míng yóu zài,xī zhōu yì zì bēi。
典刑与风景,宁复后人知。diǎn xíng yǔ fēng jǐng,níng fù hòu rén zhī。

回愚

方回

人云回也乐,愚亦定何如。rén yún huí yě lè,yú yì dìng hé rú。
瘠产今无几,荒园尚有馀。jí chǎn jīn wú jǐ,huāng yuán shàng yǒu yú。
离骚香草木,尔雅古虫鱼。lí sāo xiāng cǎo mù,ěr yǎ gǔ chóng yú。
名数谁能记,年来懒著书。míng shù shuí néng jì,nián lái lǎn zhù shū。

感叹三首

方回

浪说千军战,空登二纪名。làng shuō qiān jūn zhàn,kōng dēng èr jì míng。
乾坤恩甚大,毫发事无成。qián kūn ēn shén dà,háo fā shì wú chéng。
长日柴门掩,闲人俗眼轻。zhǎng rì chái mén yǎn,xián rén sú yǎn qīng。
窃花无力护,笑道近专城。qiè huā wú lì hù,xiào dào jìn zhuān chéng。

感叹三首

方回

长歌归去来,无乃已迟哉。zhǎng gē guī qù lái,wú nǎi yǐ chí zāi。
遇事佯如聩,从人唤作呆。yù shì yáng rú kuì,cóng rén huàn zuò dāi。
胡僧需酒肉,戍卒借亭台。hú sēng xū jiǔ ròu,shù zú jiè tíng tái。
岂不二千石,闲居自可咍。qǐ bù èr qiān shí,xián jū zì kě hāi。

感叹三首

方回

孰识维摩病,犹疑子夏肥。shú shí wéi mó bìng,yóu yí zi xià féi。
少曾逢顺境,动辄履危机。shǎo céng féng shùn jìng,dòng zhé lǚ wēi jī。
奕局雨斜湿,吟笺风急飞。yì jú yǔ xié shī,yín jiān fēng jí fēi。
夜寒逢恶客,酒尽未云归。yè hán féng è kè,jiǔ jǐn wèi yún guī。

观圃

方回

行行观我圃,物理析秋毫。xíng xíng guān wǒ pǔ,wù lǐ xī qiū háo。
日夜新花发,春秋老树高。rì yè xīn huā fā,chūn qiū lǎo shù gāo。
力耕何所获,瓮灌未为劳。lì gēng hé suǒ huò,wèng guàn wèi wèi láo。
天地一樽酒,螟蛉视尔曹。tiān dì yī zūn jiǔ,míng líng shì ěr cáo。

首夏二首

方回

晒茧未缫丝,晴天麦最宜。shài jiǎn wèi sāo sī,qíng tiān mài zuì yí。
树阴常独立,禽语不吾疑。shù yīn cháng dú lì,qín yǔ bù wú yí。
苦笋烹胜肉,新茶嗅醒脾。kǔ sǔn pēng shèng ròu,xīn chá xiù xǐng pí。
薰风吹此句,突过一春诗。xūn fēng chuī cǐ jù,tū guò yī chūn shī。

首夏二首

方回

寒燠分时序,生成续化工。hán yù fēn shí xù,shēng chéng xù huà gōng。
窃迟登麦日,肯怨落花风。qiè chí dēng mài rì,kěn yuàn luò huā fēng。
春气何曾绝,天机岂易穷。chūn qì hé céng jué,tiān jī qǐ yì qióng。
谁云老圃淡,早著石榴红。shuí yún lǎo pǔ dàn,zǎo zhù shí liú hóng。

诗思

方回

野眺荒山外,诗愁细雨中。yě tiào huāng shān wài,shī chóu xì yǔ zhōng。
肯令一字俗,已拚百年穷。kěn lìng yī zì sú,yǐ pàn bǎi nián qióng。
病体皮肤皱,寒庖糗饵空。bìng tǐ pí fū zhòu,hán páo qiǔ ěr kōng。
戎葵独何事,故作向人红。róng kuí dú hé shì,gù zuò xiàng rén hóng。

百忧

方回

病骨真如削,耕畴已尽捐。bìng gǔ zhēn rú xuē,gēng chóu yǐ jǐn juān。
终随万形弊,何用百忧煎。zhōng suí wàn xíng bì,hé yòng bǎi yōu jiān。
常肯事如意,恐无诗可传。cháng kěn shì rú yì,kǒng wú shī kě chuán。
屈伸判成败,吾亦听之天。qū shēn pàn chéng bài,wú yì tīng zhī tiān。