古诗词

听孙鍊师琴

方回

名画元不出画工,善书决不属书史。míng huà yuán bù chū huà gōng,shàn shū jué bù shǔ shū shǐ。
子春伯牙非伶官,古能琴者必君子。zi chūn bó yá fēi líng guān,gǔ néng qín zhě bì jūn zi。
枕流漱石今孙郎,电眸冰齿霜髯张。zhěn liú shù shí jīn sūn láng,diàn móu bīng chǐ shuāng rán zhāng。
洒扫书室焚古香,信手为吾调宫商。sǎ sǎo shū shì fén gǔ xiāng,xìn shǒu wèi wú diào gōng shāng。
琮琮琤琤泉落涧,嗈嗈喈喈鸿度汉。cóng cóng chēng chēng quán luò jiàn,yōng yōng jiē jiē hóng dù hàn。
从容整暇未肯忙,小俟吟猱观抑按。cóng róng zhěng xiá wèi kěn máng,xiǎo qí yín náo guān yì àn。
急如快剑斫蛇分两截,琉璃瓶碎玉簪折。jí rú kuài jiàn zhuó shé fēn liǎng jié,liú lí píng suì yù zān zhé。
似有鸾胶再补完,细视冰弦元不绝。shì yǒu luán jiāo zài bǔ wán,xì shì bīng xián yuán bù jué。
又如电走雹飞驱霹雳,老树百丈龙爪入。yòu rú diàn zǒu báo fēi qū pī lì,lǎo shù bǎi zhàng lóng zhǎo rù。
得非獭髓灭瘢痕,依旧乌桐净如拭。dé fēi tǎ suǐ miè bān hén,yī jiù wū tóng jìng rú shì。
睥睨黠鼠伏狸奴,杀机一动与之俱。pì nì xiá shǔ fú lí nú,shā jī yī dòng yǔ zhī jù。
鹰扬颇类师尚父,牧野秉钺行天诛。yīng yáng pǒ lèi shī shàng fù,mù yě bǐng yuè xíng tiān zhū。
临河而闻杀鸣犊,曳轮不往反乎覆。lín hé ér wén shā míng dú,yè lún bù wǎng fǎn hū fù。
许由不受尧天下,一瓢虽无吾亦足。xǔ yóu bù shòu yáo tiān xià,yī piáo suī wú wú yì zú。
圣门此意传不传,耿耿精灵月在天。shèng mén cǐ yì chuán bù chuán,gěng gěng jīng líng yuè zài tiān。
孙郎何处得授受,长江秋霁印婵娟。sūn láng hé chù dé shòu shòu,zhǎng jiāng qiū jì yìn chán juān。
五音本无根舌齿,六律发挥凭手指。wǔ yīn běn wú gēn shé chǐ,liù lǜ fā huī píng shǒu zhǐ。
音律之外求七情,万变悉从心上起。yīn lǜ zhī wài qiú qī qíng,wàn biàn xī cóng xīn shàng qǐ。
孙郎胸次夫何如,贮储古今万卷馀。sūn láng xiōng cì fū hé rú,zhù chǔ gǔ jīn wàn juǎn yú。
孰谓七弦轸上之神圣,不本二尺檠边之功夫。shú wèi qī xián zhěn shàng zhī shén shèng,bù běn èr chǐ qíng biān zhī gōng fū。
少年学琴欲学渠,勿但弹琴当读书。shǎo nián xué qín yù xué qú,wù dàn dàn qín dāng dú shū。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

挽艮岩梅府卿

方回

庚午昔同朝,权臣狠且骄。gēng wǔ xī tóng cháo,quán chén hěn qiě jiāo。
至尊俱芥视,大物遽冰消。zhì zūn jù jiè shì,dà wù jù bīng xiāo。
密勿毗廊肆,艰难驾使轺。mì wù pí láng sì,jiān nán jià shǐ yáo。
丝毫心有愧,寿肯到今朝。sī háo xīn yǒu kuì,shòu kěn dào jīn cháo。

挽艮岩梅府卿

方回

往事括囊坤,元魁罪忍论。wǎng shì kuò náng kūn,yuán kuí zuì rěn lùn。
咸淳君蔑有,德祐国能存。xián chún jūn miè yǒu,dé yòu guó néng cún。
委曲都司笔,侵寻亚从门。wěi qū dōu sī bǐ,qīn xún yà cóng mén。
惟公独不肯,手板倒桓温。wéi gōng dú bù kěn,shǒu bǎn dào huán wēn。

挽艮岩梅府卿

方回

改卜龟图后,闲居二十年。gǎi bo guī tú hòu,xián jū èr shí nián。
商颜才聘币,剡曲竟回船。shāng yán cái pìn bì,shàn qū jìng huí chuán。
□□无虚日,粢盛有薄田。wú xū rì,zī shèng yǒu báo tián。
何须似裴李,绿野及平泉。hé xū shì péi lǐ,lǜ yě jí píng quán。

送广信山长赵然明

方回

宅本词人杰,祠今学者宗。zhái běn cí rén jié,cí jīn xué zhě zōng。
才华明斧藻,师范服章缝。cái huá míng fǔ zǎo,shī fàn fú zhāng fèng。
竭力钻书蠹,乘时补衮龙。jié lì zuān shū dù,chéng shí bǔ gǔn lóng。
勉旃企乡达,徽国荷尧封。miǎn zhān qǐ xiāng dá,huī guó hé yáo fēng。

哭方碧山前惠州同知

方回

同宗多两岁,官学幸同门。tóng zōng duō liǎng suì,guān xué xìng tóng mén。
去夏才相别,逾旬遽□□。qù xià cái xiāng bié,yú xún jù。
□□淹逆旅,公已见曾孙。yān nì lǚ,gōng yǐ jiàn céng sūn。
二子言将葬,惊嗟欲断魂。èr zi yán jiāng zàng,jīng jiē yù duàn hún。

哭方碧山前惠州同知

方回

四年登八十,寿过古来稀。sì nián dēng bā shí,shòu guò gǔ lái xī。
辞郡非关瘴,思亲自合归。cí jùn fēi guān zhàng,sī qīn zì hé guī。
千诗存老笔,二纪掩闲扉。qiān shī cún lǎo bǐ,èr jì yǎn xián fēi。
鸡絮临筵几,随潮夜梦飞。jī xù lín yán jǐ,suí cháo yè mèng fēi。

送叶茂叔淮安教

方回

为儒元匪易,入仕似无难。wèi rú yuán fěi yì,rù shì shì wú nán。
捷疾非科第,飞腾即教官。jié jí fēi kē dì,fēi téng jí jiào guān。
梁城依汴古,楚郡号淮安。liáng chéng yī biàn gǔ,chǔ jùn hào huái ān。
台省多知己,书灯莫遣寒。tái shěng duō zhī jǐ,shū dēng mò qiǎn hán。

送凌应兰玉传诗序

方回

壬戌同先祖,登名四十年。rén xū tóng xiān zǔ,dēng míng sì shí nián。
吾衰逃世网,子学绍家传。wú shuāi táo shì wǎng,zi xué shào jiā chuán。
好作声名计,姑随仕宦缘。hǎo zuò shēng míng jì,gū suí shì huàn yuán。
王奇有故事,即见旅朝贤。wáng qí yǒu gù shì,jí jiàn lǚ cháo xián。

送凌应兰玉传诗序

方回

保举甘年进,何妨缓致身。bǎo jǔ gān nián jìn,hé fáng huǎn zhì shēn。
暂时刀笔吏,他日腹心臣。zàn shí dāo bǐ lì,tā rì fù xīn chén。
□□全相似,唐诗更逼真。quán xiāng shì,táng shī gèng bī zhēn。
多能乃畏谨,谁不与斯人。duō néng nǎi wèi jǐn,shuí bù yǔ sī rén。

雪中泛舟

方回

诗翁泛雪船,动趣两三篇。shī wēng fàn xuě chuán,dòng qù liǎng sān piān。
未快看梅眼,空流忆酒涎。wèi kuài kàn méi yǎn,kōng liú yì jiǔ xián。
□□冲冻凌,饥雁起荒田。chōng dòng líng,jī yàn qǐ huāng tián。
儿女牵衣处,新春入暮年。ér nǚ qiān yī chù,xīn chūn rù mù nián。

壬寅立春在辛丑十二月二十九日归□□□三宿

方回

隔日春先立,崇朝岁始除。gé rì chūn xiān lì,chóng cháo suì shǐ chú。
去来身不定,好恶梦皆□。qù lái shēn bù dìng,hǎo è mèng jiē。
□□千山外,舟车一月馀。qiān shān wài,zhōu chē yī yuè yú。
岂真休客担,犹□□家书。qǐ zhēn xiū kè dān,yóu jiā shū。

道山座主先生平章吕公挽歌辞五首

方回

一门真将相,天地间生之。yī mén zhēn jiāng xiāng,tiān dì jiān shēng zhī。
表海太公望,封王郭子仪。biǎo hǎi tài gōng wàng,fēng wáng guō zi yí。
□□堪袭阃,跨灶早持麾。kān xí kǔn,kuà zào zǎo chí huī。
福寿完终始,人□□□□。fú shòu wán zhōng shǐ,rén。

道山座主先生平章吕公挽歌辞五首

方回

乃翁同此老,两柱共擎天。nǎi wēng tóng cǐ lǎo,liǎng zhù gòng qíng tiān。
初作二千石,才生十九年。chū zuò èr qiān shí,cái shēng shí jiǔ nián。
汉阳□最大,岭外帅何缘。hàn yáng zuì dà,lǐng wài shuài hé yuán。
极恨湖滨相,奸臣喜弄权。jí hèn hú bīn xiāng,jiān chén xǐ nòng quán。

道山座主先生平章吕公挽歌辞五首

方回

□公三十岁,死守汉阳城。gōng sān shí suì,sǐ shǒu hàn yáng chéng。
焉得江陵阃,能支鄂渚兵。yān dé jiāng líng kǔn,néng zhī è zhǔ bīng。
椿庭才不起,槐府已无情。chūn tíng cái bù qǐ,huái fǔ yǐ wú qíng。
最恨木绵鬼,乾坤一掷轻。zuì hèn mù mián guǐ,qián kūn yī zhì qīng。

道山座主先生平章吕公挽歌辞五首

方回

昔仆叨名第,繄谁极作成。xī pū dāo míng dì,yī shuí jí zuò chéng。
首捐登仕诰,误掇别闱□。shǒu juān dēng shì gào,wù duō bié wéi。
□□人皆喜,权臣独不平。rén jiē xǐ,quán chén dú bù píng。
可怜身欲死,无以报平生。kě lián shēn yù sǐ,wú yǐ bào píng shēng。