古诗词

听孙鍊师琴

方回

名画元不出画工,善书决不属书史。míng huà yuán bù chū huà gōng,shàn shū jué bù shǔ shū shǐ。
子春伯牙非伶官,古能琴者必君子。zi chūn bó yá fēi líng guān,gǔ néng qín zhě bì jūn zi。
枕流漱石今孙郎,电眸冰齿霜髯张。zhěn liú shù shí jīn sūn láng,diàn móu bīng chǐ shuāng rán zhāng。
洒扫书室焚古香,信手为吾调宫商。sǎ sǎo shū shì fén gǔ xiāng,xìn shǒu wèi wú diào gōng shāng。
琮琮琤琤泉落涧,嗈嗈喈喈鸿度汉。cóng cóng chēng chēng quán luò jiàn,yōng yōng jiē jiē hóng dù hàn。
从容整暇未肯忙,小俟吟猱观抑按。cóng róng zhěng xiá wèi kěn máng,xiǎo qí yín náo guān yì àn。
急如快剑斫蛇分两截,琉璃瓶碎玉簪折。jí rú kuài jiàn zhuó shé fēn liǎng jié,liú lí píng suì yù zān zhé。
似有鸾胶再补完,细视冰弦元不绝。shì yǒu luán jiāo zài bǔ wán,xì shì bīng xián yuán bù jué。
又如电走雹飞驱霹雳,老树百丈龙爪入。yòu rú diàn zǒu báo fēi qū pī lì,lǎo shù bǎi zhàng lóng zhǎo rù。
得非獭髓灭瘢痕,依旧乌桐净如拭。dé fēi tǎ suǐ miè bān hén,yī jiù wū tóng jìng rú shì。
睥睨黠鼠伏狸奴,杀机一动与之俱。pì nì xiá shǔ fú lí nú,shā jī yī dòng yǔ zhī jù。
鹰扬颇类师尚父,牧野秉钺行天诛。yīng yáng pǒ lèi shī shàng fù,mù yě bǐng yuè xíng tiān zhū。
临河而闻杀鸣犊,曳轮不往反乎覆。lín hé ér wén shā míng dú,yè lún bù wǎng fǎn hū fù。
许由不受尧天下,一瓢虽无吾亦足。xǔ yóu bù shòu yáo tiān xià,yī piáo suī wú wú yì zú。
圣门此意传不传,耿耿精灵月在天。shèng mén cǐ yì chuán bù chuán,gěng gěng jīng líng yuè zài tiān。
孙郎何处得授受,长江秋霁印婵娟。sūn láng hé chù dé shòu shòu,zhǎng jiāng qiū jì yìn chán juān。
五音本无根舌齿,六律发挥凭手指。wǔ yīn běn wú gēn shé chǐ,liù lǜ fā huī píng shǒu zhǐ。
音律之外求七情,万变悉从心上起。yīn lǜ zhī wài qiú qī qíng,wàn biàn xī cóng xīn shàng qǐ。
孙郎胸次夫何如,贮储古今万卷馀。sūn láng xiōng cì fū hé rú,zhù chǔ gǔ jīn wàn juǎn yú。
孰谓七弦轸上之神圣,不本二尺檠边之功夫。shú wèi qī xián zhěn shàng zhī shén shèng,bù běn èr chǐ qíng biān zhī gōng fū。
少年学琴欲学渠,勿但弹琴当读书。shǎo nián xué qín yù xué qú,wù dàn dàn qín dāng dú shū。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

晚春客愁五绝

方回

十载干戈后,辛勤莳牡丹。shí zài gàn gē hòu,xīn qín shí mǔ dān。
岂知身是客,借与别人看。qǐ zhī shēn shì kè,jiè yǔ bié rén kàn。

晚春客愁五绝

方回

老身何可病,客舍只宜晴。lǎo shēn hé kě bìng,kè shě zhǐ yí qíng。
晓鼎催煎药,窗间又雨声。xiǎo dǐng cuī jiān yào,chuāng jiān yòu yǔ shēng。

四月一日早闻莺

方回

客里花都尽,初闻晓树莺。kè lǐ huā dōu jǐn,chū wén xiǎo shù yīng。
莺声虽已老,毕竟是莺声。yīng shēng suī yǐ lǎo,bì jìng shì yīng shēng。

漫兴九首

方回

索文僧送纸,赌酒客争棋。suǒ wén sēng sòng zhǐ,dǔ jiǔ kè zhēng qí。
定要全无事,何由更有诗。dìng yào quán wú shì,hé yóu gèng yǒu shī。

漫兴九首

方回

老岂堪从仕,穷应不为诗。lǎo qǐ kān cóng shì,qióng yīng bù wèi shī。
死生元有命,病亦莫求医。sǐ shēng yuán yǒu mìng,bìng yì mò qiú yī。

漫兴九首

方回

我欲培修竹,新添笋几根。wǒ yù péi xiū zhú,xīn tiān sǔn jǐ gēn。
徘徊看不已,爱惜似儿孙。pái huái kàn bù yǐ,ài xī shì ér sūn。

漫兴九首

方回

半落酴醾雪,微舒芍药丹。bàn luò tú mí xuě,wēi shū sháo yào dān。
薰风交割近,特地更春寒。xūn fēng jiāo gē jìn,tè dì gèng chūn hán。

漫兴九首

方回

静院幽花馥,空庭皓月明。jìng yuàn yōu huā fù,kōng tíng hào yuè míng。
春寒夜更好,未有一虫鸣。chūn hán yè gèng hǎo,wèi yǒu yī chóng míng。

漫兴九首

方回

索果娇儿怒,胹羹老仆顽。suǒ guǒ jiāo ér nù,ér gēng lǎo pū wán。
欲嗔仍复笑,掩卷看南山。yù chēn réng fù xiào,yǎn juǎn kàn nán shān。

漫兴九首

方回

袍絮无堪换,柴钱久未还。páo xù wú kān huàn,chái qián jiǔ wèi hái。
有人来问字,赊酒醉花间。yǒu rén lái wèn zì,shē jiǔ zuì huā jiān。

漫兴九首

方回

淡齑淘大麦,甘酪荐含桃。dàn jī táo dà mài,gān lào jiàn hán táo。
风调谁优劣,田家似颇高。fēng diào shuí yōu liè,tián jiā shì pǒ gāo。

漫兴九首

方回

欲跨羸骖去,江村访酒家。yù kuà léi cān qù,jiāng cūn fǎng jiǔ jiā。
杖头无阿堵,肯听锦囊赊。zhàng tóu wú ā dǔ,kěn tīng jǐn náng shē。

先天易吟三十首

方回

不识第一画,羲皇运腕初。bù shí dì yī huà,xī huáng yùn wàn chū。
凭空说仪象,枉著汗牛书。píng kōng shuō yí xiàng,wǎng zhù hàn niú shū。

先天易吟三十首

方回

舜禹昔禅位,曾将易问蓍。shùn yǔ xī chán wèi,céng jiāng yì wèn shī。
即知重八卦,已自伏羲时。jí zhī zhòng bā guà,yǐ zì fú xī shí。

先天易吟三十首

方回

高下乾坤位,东西日月门。gāo xià qián kūn wèi,dōng xī rì yuè mén。
正身当午立,一点认心源。zhèng shēn dāng wǔ lì,yī diǎn rèn xīn yuán。