古诗词

听孙鍊师琴

方回

名画元不出画工,善书决不属书史。míng huà yuán bù chū huà gōng,shàn shū jué bù shǔ shū shǐ。
子春伯牙非伶官,古能琴者必君子。zi chūn bó yá fēi líng guān,gǔ néng qín zhě bì jūn zi。
枕流漱石今孙郎,电眸冰齿霜髯张。zhěn liú shù shí jīn sūn láng,diàn móu bīng chǐ shuāng rán zhāng。
洒扫书室焚古香,信手为吾调宫商。sǎ sǎo shū shì fén gǔ xiāng,xìn shǒu wèi wú diào gōng shāng。
琮琮琤琤泉落涧,嗈嗈喈喈鸿度汉。cóng cóng chēng chēng quán luò jiàn,yōng yōng jiē jiē hóng dù hàn。
从容整暇未肯忙,小俟吟猱观抑按。cóng róng zhěng xiá wèi kěn máng,xiǎo qí yín náo guān yì àn。
急如快剑斫蛇分两截,琉璃瓶碎玉簪折。jí rú kuài jiàn zhuó shé fēn liǎng jié,liú lí píng suì yù zān zhé。
似有鸾胶再补完,细视冰弦元不绝。shì yǒu luán jiāo zài bǔ wán,xì shì bīng xián yuán bù jué。
又如电走雹飞驱霹雳,老树百丈龙爪入。yòu rú diàn zǒu báo fēi qū pī lì,lǎo shù bǎi zhàng lóng zhǎo rù。
得非獭髓灭瘢痕,依旧乌桐净如拭。dé fēi tǎ suǐ miè bān hén,yī jiù wū tóng jìng rú shì。
睥睨黠鼠伏狸奴,杀机一动与之俱。pì nì xiá shǔ fú lí nú,shā jī yī dòng yǔ zhī jù。
鹰扬颇类师尚父,牧野秉钺行天诛。yīng yáng pǒ lèi shī shàng fù,mù yě bǐng yuè xíng tiān zhū。
临河而闻杀鸣犊,曳轮不往反乎覆。lín hé ér wén shā míng dú,yè lún bù wǎng fǎn hū fù。
许由不受尧天下,一瓢虽无吾亦足。xǔ yóu bù shòu yáo tiān xià,yī piáo suī wú wú yì zú。
圣门此意传不传,耿耿精灵月在天。shèng mén cǐ yì chuán bù chuán,gěng gěng jīng líng yuè zài tiān。
孙郎何处得授受,长江秋霁印婵娟。sūn láng hé chù dé shòu shòu,zhǎng jiāng qiū jì yìn chán juān。
五音本无根舌齿,六律发挥凭手指。wǔ yīn běn wú gēn shé chǐ,liù lǜ fā huī píng shǒu zhǐ。
音律之外求七情,万变悉从心上起。yīn lǜ zhī wài qiú qī qíng,wàn biàn xī cóng xīn shàng qǐ。
孙郎胸次夫何如,贮储古今万卷馀。sūn láng xiōng cì fū hé rú,zhù chǔ gǔ jīn wàn juǎn yú。
孰谓七弦轸上之神圣,不本二尺檠边之功夫。shú wèi qī xián zhěn shàng zhī shén shèng,bù běn èr chǐ qíng biān zhī gōng fū。
少年学琴欲学渠,勿但弹琴当读书。shǎo nián xué qín yù xué qú,wù dàn dàn qín dāng dú shū。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

次韵谢夏自然见寄四首

方回

与子俱逢掖,寒瓢共碧流。yǔ zi jù féng yē,hán piáo gòng bì liú。
歙今全似鲁,睦亦盛于邹。shè jīn quán shì lǔ,mù yì shèng yú zōu。
竹屋南溪外,风帆古渡头。zhú wū nán xī wài,fēng fān gǔ dù tóu。
相寻欠相遇,遄复堕音邮。xiāng xún qiàn xiāng yù,chuán fù duò yīn yóu。

次韵谢夏自然见寄四首

方回

门人浮小艇,不比旧专城。mén rén fú xiǎo tǐng,bù bǐ jiù zhuān chéng。
自愧频来往,何烦数送迎。zì kuì pín lái wǎng,hé fán shù sòng yíng。
病身缘畏饮,去路似贪程。bìng shēn yuán wèi yǐn,qù lù shì tān chéng。
别后君诗进,他时定有名。bié hòu jūn shī jìn,tā shí dìng yǒu míng。

次韵谢夏自然见寄四首

方回

通经闻大道,馀事始为诗。tōng jīng wén dà dào,yú shì shǐ wèi shī。
初或无人识,终须有己知。chū huò wú rén shí,zhōng xū yǒu jǐ zhī。
真能深造否,孰谓晚成迟。zhēn néng shēn zào fǒu,shú wèi wǎn chéng chí。
小袖朱弦手,何忧乏子期。xiǎo xiù zhū xián shǒu,hé yōu fá zi qī。

次韵谢夏自然见寄四首

方回

士气兼文脉,湮微复几年。shì qì jiān wén mài,yān wēi fù jǐ nián。
浅肤专徇俗,高亢类谈禅。qiǎn fū zhuān xùn sú,gāo kàng lèi tán chán。
春动霆声起,云开月体全。chūn dòng tíng shēng qǐ,yún kāi yuè tǐ quán。
古人方册在,达者以心传。gǔ rén fāng cè zài,dá zhě yǐ xīn chuán。

次韵谢魏公辅二首

方回

之子如天马,终归十二闲。zhī zi rú tiān mǎ,zhōng guī shí èr xián。
相期作名士,不厌坐穷山。xiāng qī zuò míng shì,bù yàn zuò qióng shān。
师席抠趋际,亲庭定省间。shī xí kōu qū jì,qīn tíng dìng shěng jiān。
鹤仙门户冷,今喜一珠还。hè xiān mén hù lěng,jīn xǐ yī zhū hái。

次韵谢魏公辅二首

方回

男儿初嗜学,如日晓行天。nán ér chū shì xué,rú rì xiǎo xíng tiān。
意气无馀子,诗书有夙缘。yì qì wú yú zi,shī shū yǒu sù yuán。
果能知此道,深欲候吾船。guǒ néng zhī cǐ dào,shēn yù hòu wú chuán。
梦寐心常在,孤灯可不传。mèng mèi xīn cháng zài,gū dēng kě bù chuán。

夏夜闻雨

方回

可以逃袢暑,征徒盍少休。kě yǐ táo pàn shǔ,zhēng tú hé shǎo xiū。
病多全为老,醉极暂无愁。bìng duō quán wèi lǎo,zuì jí zàn wú chóu。
雨气昏灯夜,蛩声古屋秋。yǔ qì hūn dēng yè,qióng shēng gǔ wū qiū。
钱塘湖上路,到日与谁游。qián táng hú shàng lù,dào rì yǔ shuí yóu。

读书遇难字

方回

痴癖好冥搜,忘忧亦解愁。chī pǐ hǎo míng sōu,wàng yōu yì jiě chóu。
划逢难字窘,遍取韵书求。huà féng nán zì jiǒng,biàn qǔ yùn shū qiú。
忠恕闻何博,昌朝辨亦优。zhōng shù wén hé bó,chāng cháo biàn yì yōu。
孚尹能进业,燠休勿包羞。fú yǐn néng jìn yè,yù xiū wù bāo xiū。

雨凉晓思

方回

一榻凉如水,空山夜雨声。yī tà liáng rú shuǐ,kōng shān yè yǔ shēng。
病身筋骨在,往事梦魂惊。bìng shēn jīn gǔ zài,wǎng shì mèng hún jīng。
老寿知何益,忧危半此生。lǎo shòu zhī hé yì,yōu wēi bàn cǐ shēng。
吾穷终不怨,稍已窃诗名。wú qióng zhōng bù yuàn,shāo yǐ qiè shī míng。

典秀山宅半

方回

半宅分僚友,门开别向西。bàn zhái fēn liáo yǒu,mén kāi bié xiàng xī。
送书人未识,归舍犬犹疑。sòng shū rén wèi shí,guī shě quǎn yóu yí。
老喜吟窝窄,廉从典价低。lǎo xǐ yín wō zhǎi,lián cóng diǎn jià dī。
馀山兼剩沼,亦足杖吾藜。yú shān jiān shèng zhǎo,yì zú zhàng wú lí。

再赋典半宅

方回

屋以多为贵,思之亦太愚。wū yǐ duō wèi guì,sī zhī yì tài yú。
灯膏徒重费,庖膳卒难呼。dēng gāo tú zhòng fèi,páo shàn zú nán hū。
榻外知何用,杯中不可无。tà wài zhī hé yòng,bēi zhōng bù kě wú。
质钱分客住,得醉且频沽。zhì qián fēn kè zhù,dé zuì qiě pín gū。

送译学靳教授

方回

鲁国多逢掖,周官设象胥。lǔ guó duō féng yē,zhōu guān shè xiàng xū。
精言通九译,博学本三馀。jīng yán tōng jiǔ yì,bó xué běn sān yú。
职冷冰相似,心清水不如。zhí lěng bīng xiāng shì,xīn qīng shuǐ bù rú。
负才宜大用,别有腹中书。fù cái yí dà yòng,bié yǒu fù zhōng shū。

残春感事十首其四

方回

登高高处望,万嶂一溪横。dēng gāo gāo chù wàng,wàn zhàng yī xī héng。
不满千家市,今休十载兵。bù mǎn qiān jiā shì,jīn xiū shí zài bīng。
训狐号永夜,猛虎迫荒城。xùn hú hào yǒng yè,měng hǔ pò huāng chéng。
此亦关人事,忧端未易平。cǐ yì guān rén shì,yōu duān wèi yì píng。

残春感事十首其四

方回

春雨溪桥断,才晴又浅流。chūn yǔ xī qiáo duàn,cái qíng yòu qiǎn liú。
端能操古节,何至堕穷愁。duān néng cāo gǔ jié,hé zhì duò qióng chóu。
冯衍尝为郡,田丰不愿侯。féng yǎn cháng wèi jùn,tián fēng bù yuàn hóu。
吾儿犹未解,馀子复奚尤。wú ér yóu wèi jiě,yú zi fù xī yóu。

计桐江续稿九卷卷百首书其末

方回

诗律中年悟,嫌工更恐肥。shī lǜ zhōng nián wù,xián gōng gèng kǒng féi。
独行无与语,每出又空归。dú xíng wú yǔ yǔ,měi chū yòu kōng guī。
姜枣频煎药,袍衫屡换衣。jiāng zǎo pín jiān yào,páo shān lǚ huàn yī。
病身自无赖,犹忍泄天机。bìng shēn zì wú lài,yóu rěn xiè tiān jī。