古诗词

双头莲

陆游

风卷征尘,堪叹处、青骢正摇金辔。fēng juǎn zhēng chén,kān tàn chù qīng cōng zhèng yáo jīn pèi。
客襟贮泪。kè jīn zhù lèi。
漫万点如血,凭谁持寄。màn wàn diǎn rú xuè,píng shuí chí jì。
伫想艳态幽情,压江南佳丽。zhù xiǎng yàn tài yōu qíng,yā jiāng nán jiā lì。
春正媚。chūn zhèng mèi。
怎忍长亭,匆匆顿分连理。zěn rěn zhǎng tíng,cōng cōng dùn fēn lián lǐ。
目断淡日平芜,望烟浓树远,微茫如荠。mù duàn dàn rì píng wú,wàng yān nóng shù yuǎn,wēi máng rú jì。
悲欢梦里。bēi huān mèng lǐ。
奈倦客、又是关河千里。nài juàn kè yòu shì guān hé qiān lǐ。
最苦唱彻骊歌,重迟留无计。zuì kǔ chàng chè lí gē,zhòng chí liú wú jì。
何限事。hé xiàn shì。
待与丁宁,行时已醉。dài yǔ dīng níng,xíng shí yǐ zuì。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

雨夜四鼓起坐至明

陆游

门巷冷如冰,生涯淡似僧。mén xiàng lěng rú bīng,shēng yá dàn shì sēng。
小窗愁夜雨,孤影怯秋灯。xiǎo chuāng chóu yè yǔ,gū yǐng qiè qiū dēng。
林鹊栖仍起,山童唤不应。lín què qī réng qǐ,shān tóng huàn bù yīng。
悠然坐待旦,息倦倚书幐。yōu rán zuò dài dàn,xī juàn yǐ shū téng。

访野人家

陆游

山入柴门窄,桥通野路长。shān rù chái mén zhǎi,qiáo tōng yě lù zhǎng。
群童挑燕笋,幼妇采鸡桑。qún tóng tiāo yàn sǔn,yòu fù cǎi jī sāng。
淳古非今俗,留连到夕阳。chún gǔ fēi jīn sú,liú lián dào xī yáng。
盘飧敢辞饱,满箸药苗香。pán sūn gǎn cí bǎo,mǎn zhù yào miáo xiāng。

书叹

陆游

世态秦欺楚,交情越视秦。shì tài qín qī chǔ,jiāo qíng yuè shì qín。
宁教待羝乳,不耐望车尘。níng jiào dài dī rǔ,bù nài wàng chē chén。
书积高围坐,花繁乱插巾。shū jī gāo wéi zuò,huā fán luàn chā jīn。
那须散人号,已是葛天民。nà xū sàn rén hào,yǐ shì gé tiān mín。

枕上作

陆游

寒夜卧林庐,萧然适有馀。hán yè wò lín lú,xiāo rán shì yǒu yú。
虫悲号坏壁,灯暗守残书。chóng bēi hào huài bì,dēng àn shǒu cán shū。
养拙天知我,安贫老似初。yǎng zhuō tiān zhī wǒ,ān pín lǎo shì chū。
虽非漆园吏,也作蝶蘧蘧。suī fēi qī yuán lì,yě zuò dié qú qú。

五鼓赴太社腊祭

陆游

霜寒裂屋瓦,月白射坊门。shuāng hán liè wū wǎ,yuè bái shè fāng mén。
病骨愁看影,孤吟怯断魂。bìng gǔ chóu kàn yǐng,gū yín qiè duàn hún。
饥鹰掣羁绁,老马伏车辕。jī yīng chè jī xiè,lǎo mǎ fú chē yuán。
不奈清宵梦,残芜满故园。bù nài qīng xiāo mèng,cán wú mǎn gù yuán。

己酉元日

陆游

夜雨解残雪,朝阳开积阴。yè yǔ jiě cán xuě,cháo yáng kāi jī yīn。
桃符呵笔写,椒酒过花斟。táo fú hē bǐ xiě,jiāo jiǔ guò huā zhēn。
巷柳摇风早,街泥溅马深。xiàng liǔ yáo fēng zǎo,jiē ní jiàn mǎ shēn。
行宫放朝贺,共识慕尧心。xíng gōng fàng cháo hè,gòng shí mù yáo xīn。

简何同叔

陆游

白发都门客,青灯夜雪时。bái fā dōu mén kè,qīng dēng yè xuě shí。
尽捐尘世事,细看月湖诗。jǐn juān chén shì shì,xì kàn yuè hú shī。
格律冰霜敌,襟怀猿鹤知。gé lǜ bīng shuāng dí,jīn huái yuán hè zhī。
吾侪端后死,此事要深期。wú chái duān hòu sǐ,cǐ shì yào shēn qī。

雨后复小雪

陆游

雨雪来无已,冬春忽欲交。yǔ xuě lái wú yǐ,dōng chūn hū yù jiāo。
贱贫安淡薄,老钝耐讥嘲。jiàn pín ān dàn báo,lǎo dùn nài jī cháo。
村酒儿能取,农书手自钞。cūn jiǔ ér néng qǔ,nóng shū shǒu zì chāo。
莫年真个懒,屋漏旋添茆。mò nián zhēn gè lǎn,wū lòu xuán tiān máo。

晨起

陆游

倦枕廉纤雨,幽窗料峭寒。juàn zhěn lián xiān yǔ,yōu chuāng liào qiào hán。
溪柴旋篝火,野蔌斗登盘。xī chái xuán gōu huǒ,yě sù dòu dēng pán。
年老衣冠古,身闲宇宙宽。nián lǎo yī guān gǔ,shēn xián yǔ zhòu kuān。
儿孙生我笑,趋揖已儒酸。ér sūn shēng wǒ xiào,qū yī yǐ rú suān。

春雨二首

陆游

苦雨何时止,微云又作阴。kǔ yǔ hé shí zhǐ,wēi yún yòu zuò yīn。
傍檐时小立,隐几复微吟。bàng yán shí xiǎo lì,yǐn jǐ fù wēi yín。
枝重残红湿,堤平涨绿深。zhī zhòng cán hóng shī,dī píng zhǎng lǜ shēn。
物华元自好,老病负登临。wù huá yuán zì hǎo,lǎo bìng fù dēng lín。

春雨二首

陆游

春愁无处避,春雨几时晴。chūn chóu wú chù bì,chūn yǔ jǐ shí qíng。
黯黯阴连月,萧萧滴到明。àn àn yīn lián yuè,xiāo xiāo dī dào míng。
窗昏减书课,弦缓咽琴声。chuāng hūn jiǎn shū kè,xián huǎn yàn qín shēng。
何以娱幽独,新醅手自倾。hé yǐ yú yōu dú,xīn pēi shǒu zì qīng。

秋夜

陆游

药饵扶衰疾,琴书返故园。yào ěr fú shuāi jí,qín shū fǎn gù yuán。
陶公方止酒,乐令且清言。táo gōng fāng zhǐ jiǔ,lè lìng qiě qīng yán。
烟鸟宿沙际,露萤明草根。yān niǎo sù shā jì,lù yíng míng cǎo gēn。
尘嚣不到处,此意与谁论。chén xiāo bù dào chù,cǐ yì yǔ shuí lùn。

自咏

陆游

孤艇渺烟波,衡门暗薜萝。gū tǐng miǎo yān bō,héng mén àn bì luó。
衣冠醉学究,毛骨病维摩。yī guān zuì xué jiū,máo gǔ bìng wéi mó。
抚几时长喟,临觞亦浩歌。fǔ jǐ shí zhǎng kuì,lín shāng yì hào gē。
无劳问蜗角,蛮触正横戈。wú láo wèn wō jiǎo,mán chù zhèng héng gē。

月下小酌

陆游

草树已秋声,郊原喜晚晴。cǎo shù yǐ qiū shēng,jiāo yuán xǐ wǎn qíng。
风生云尽散,天阔月徐行。fēng shēng yún jǐn sàn,tiān kuò yuè xú xíng。
下箸槎头美,传杯瓮面清。xià zhù chá tóu měi,chuán bēi wèng miàn qīng。
追欢犹可勉,徂岁不须惊。zhuī huān yóu kě miǎn,cú suì bù xū jīng。

晚秋风雨

陆游

尽道渔村陋,秋来物色奇。jǐn dào yú cūn lòu,qiū lái wù sè qí。
寒生沽酒兴,雨及种花时。hán shēng gū jiǔ xīng,yǔ jí zhǒng huā shí。
狂舞欲谁属,清吟空自知。kuáng wǔ yù shuí shǔ,qīng yín kōng zì zhī。
茫茫宇宙内,吾道竟何之。máng máng yǔ zhòu nèi,wú dào jìng hé zhī。